Vũ Thần Chúa Tể

Chương 466: Top hai mươi tư

Chương Trước Chương Tiếp

- Ha ha ha, ai bảo ngươi cuồng vọng, cút xuống cho ta.

Cảm giác mình đã thật sự đánh trúng đối phương, trong lòng Vương Đông mừng rỡ như điên, miệng cười ha hả.

Thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được lực cản khi quyền của mình va chạm với ngực đối phương, chỉ một thoáng, khí lưu cuồng bạo cuồn cuộn, chân lực ẩn chứa uy lực vô tận như là núi lửa phun trào, dưới sự dẫn dắt của Vương Đông điên cuồng tràn vào trong cơ thể đối phương, cố gắng đánh nát kinh mạch, nội tạng của đối thủ.

Sau một khắc, khuôn mặt của hắn bỗng nhiên dại ra.

Trên lôi đài, thanh niên mặc áo bào đen vẫn đứng đó không nhúc nhích, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười lãnh đạm. Mặc cho quyền lực của Vương Đông trùng kích như thế nào, chân lực trong cơ thể hắn tuôn trào như thế nào đi chăng nữa thì thân thể hắn vẫn đứng đó bất động.

Ở trong cảm giác của Vương Đông, thanh niên mặc áo bào đen đứng trước mặt hắn như là một ngọn núi cao vạn trượng, nguy nga, sừng sững không đổ. Mà quyền lực của hắn khi tiến vào trong cơ thể đối phương thì lại như là đá chìm đáy biển, hồn nhiên không có một chút tác dụng nào cả.

- Đây chính là công kích của ngươi sao? Quá yếu, thiên tài Đại Uy vương triều cũng chỉ như thế mà thôi. Ta sẽ làm cho ngươi mở mang kiến thức một chút, xem cái gì mới là công kích chân chính.

Thanh âm lạnh lùng vang lên, trong ánh mắt người thanh niên mặc áo bào đen nhìn Vương Đông tràn ngập vẻ thương hại, khí thế trên người mạnh mẽ tăng lên.

- Cái gì? Ta nhận...

Vương Đông hoảng sợ biến sắc, mở mồm muốn nhận thua.

Đáng tiếc, hắn còn không kịp nói xong thì thanh niên mặc áo bào đen đã chợt đá ra một cước.

Ầm!

Không thể tránh né, ở trước mắt bao người chân phải của thanh niên mặc áo bào đen ầm ầm đạp vào khuôn mặt đang kinh hãi của Vương Đông.

Dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, Vương Đông như diều đứt dây bay ngược về phía sau, miệng điên cuồng phun ra máu tươi, sau đó thân thể giống như một cái bao nặng nề rơi xuống mặt đất, trở thành một đống bùn nhão.

- Chỉ có chút thực lực ấy mà cũng xứng đứng trước mặt ta xuất thủ, ta không giết ngươi không phải là bởi vì ta nhân từ, mà là xem thường ngươi!

Thanh âm vang vọng ở trên lôi đài thi đấu, thế nhưng khóe miệng của thanh niên mặc áo bào đen kia lại vừa cười nhạt vừa liếc mắt nhìn về phía Lãnh Vô Song đang đứng ở dưới đài.

- Ngươi...

Gân xanh trên trán Lãnh Vô Song nổi lên, những lời này chính là lời mà ban nãy hắn đã nói với một tên đệ tử khác của Quỷ Tiên phái, không ngờ tới không lâu sau nó lại trở về trên thân thiên tài của Đại Uy vương triều.

Ánh sáng màu trắng phủ xuống, thanh niên mặc áo bào đen bị truyền tống ra ngoài.

Giờ khắc này, toàn trường tĩnh lặng, tất cả cường giả của Đại Uy vương triều đều kinh sợ nhìn về phía thanh niên mặc áo bào đen kia của Quỷ Tiên phái.

Có người khiếp sợ, cũng có người tức giận.

- Vương Đông bị tiểu tử này đánh bại?

- Một cước, chỉ một cước đã nghiền nát tất cả phòng ngự của Vương Đông.

- Sao người này có thể mạnh như vậy chứ?

- Các ngươi thấy không, thực ra một kích toàn lực lúc trước của Vương Đông chỉ đánh vào trên người này, thế nhưng người này lại không bị làm sao cả.

- Thực lực của Vương Đông đủ để miểu sát võ giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, chẳng lẽ lực phòng ngự của người này đã đạt đến cấp bậc Vũ Tông rồi sao?

- Cái gì? Nếu là như vậy mà nói, chẳng phải hắn ta có thể đọ sức với đám người Đế Tâm thiếu chủ hay sao?

Mọi người như nổ tung, tiếng nghị luận như là sóng cả liên tục vang lên, bên trong ẩn chứa lửa giận vô tận.

- Từ lúc nào ở trong Quỷ Tiên phái lại có thiên tài đáng sợ như thế chứ?

Cường giả Đại Uy vương triều kinh sợ, cường giả Ngũ quốc ở bên ngoài Cổ Nam Đô cũng kinh sợ không kém.

Đặc biệt là Linh Vũ Vương Tiêu Chiến.

- Có lẽ thực lực của người này còn đáng sợ hơn so với ta, như vậy người dạy dỗ hắn, rốt cuộc là cao thủ tới cỡ nào cơ chứ?

Tiêu Chiến kinh sợ nhìn về phía mấy tên lão giả mặc áo bào màu đen trong Quỷ Tiên phái, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

- Trước đó đám người tông chủ Niệm Sóc của Quỷ Tiên phái bị Đại Tề ta tiêu diệt. Nếu những người này là cao thủ của Quỷ Tiên phái, chỉ sợ Đại Tề quốc ta sắp gặp phải nguy cơ diệt quốc rồi.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Tiêu Chiến xuất hiện cảm giác nguy cơ nồng đậm.

Không chỉ có Tiêu Chiến chăm chú mà ánh mắt Tần Trần cũng rơi vào trên người đối phương, trong mắt có một chút hàn ý.

- Có lẽ lực phòng ngự của người này đã đạt đến cấp bậc Vũ Tông, lấy tu vi Huyền cấp tứ giai lại có thể có lực phòng ngự vượt cấp ngũ giai. Như vậy công pháp phòng ngự người này tu luyện tuyệt không phải là công pháp Huyền giai, mà ít nhất cũng phải là Địa giai.

- Trừ thứ này ra, tinh thần lực của người này cũng cực kỳ đáng sợ, có thể thấy được người này có tu luyện một loại bí pháp tinh thần lực cường đại. Dùng cấp độ của Ngũ quốc, ở trong Quỷ Tiên phái không có khả năng sẽ có bí kỹ và công pháp như thế. Bằng không, Niệm Sóc cũng sẽ không bị chém giết một cách dễ dàng như vậy.

- Có thể khẳng định, đám người kia tuyệt đối không phải là đệ tử Quỷ Tiên phái, mà là do các tông môn và thế lực khác giả mạo.

Hai mắt sáng lên, trong lòng Tần Trần đã có suy đoán.

Muốn tăng thực lực tới mức này cũng không phải là chuyện mà chỉ cần tu luyện gian khổ là có thể làm được, mà còn cần công pháp bí tịch cường đại. Còn có tài nguyên kinh người ủng hộ thì mới được. Giữa hai thứ, thiếu một cũng không được.

Vì vậy dù nhìn thế nào cũng có thể thấy rõ, đám người này không phải là người mà Ngũ quốc có khả năng bồi dưỡng ra được.

- Thế nhưng, nếu như bọn họ đến từ một tông môn và thế lực cường đại thì tại sao bọn họ lại phải ẩn dấu thân phận chân chính, giả vờ làm đệ tử Quỷ Tiên phái cơ chứ?

Đây là điểm mà Tần Trần hoài nghi.

Nếu như các thế lực trong Đại Uy vương triều ngấp nghé truyền thừa của Cổ Nam Đô, chỉ cần cường thế mà tới, dùng thực lực của Ngũ quốc hiện tại không thể ngăn cản được a.

Mà đám người kia lại muốn giả mạo đệ tử Quỷ Tiên phái, chuyện này có một ít quỷ dị, làm cho người ta không nghĩ ra được.

- Có lẽ thế lực này là một thế lực cấm kỵ của Đại Uy vương triều, không được Đại Uy vương triều thừa nhận hay sao?

Nghĩ đến một loại khả năng có thể xảy ra, thế nhưng Tần Trần lại lập tức phủ định.

Nếu thật sự là như thế thì đối phương phải cẩn thận từng li từng tí, không được tạo ra động tĩnh quá lớn, để tránh việc làm cho các thế lực trong Đại Uy vương triều chú ý, để lộ ra bản thân mới đúng chứ.

Chứ không phải giống như bây giờ, chủ động khiêu khích Lãnh Thư công tử của Thiên Hành thư viện a.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Tần Trần lập loè, rơi vào trầm tư.

Mà thi đấu thì vẫn đang tiếp tục tiến hành.

Thi đấu đợt thứ hai là từ top bốn mươi tám vào top hai mươi bốn, tổng cộng có hai mươi bốn trận.

Sáu trận một vòng, tốc độ quyết đấu có thể là nói cực nhanh.

- Ầm!

Dùng dột quyền đánh bay một thiên tài Đại Uy vương triều, Vũ Văn Phong của Đại Lương Quốc lần nữa đánh bại đối thủ, thành công tiến vào top hai mươi bốn, trở thành một thiên kiêu của Ngũ quốc.

Trừ hắn ra, ba tên thiên tài Quỷ Tiên phái còn lại, vận khí của hai người trong đó không tệ, cũng thành công tiến vào top hai mươi bốn.

Người còn thì gặp Tiêu Kinh Hồng của Thanh Vân Tông.

Song phương giao thủ, ngươi tới ta đi, mỗi người đều thể hiện ra thế mạnh của mình.

Cuối cùng, thực lực của Tiêu Kinh Hồng sâu hơn một bậc, hắn nắm lấy cơ hội đánh bay đối phương ra ngoài, xông vào top hai mươi bốn.

Điều làm cho Tần Trần vui mừng chính là vận khí của Triệu Linh San không tệ, không ngờ lại chỉ gặp một thiên tài Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong, sau một phen khổ chiến nàng cũng thành công tấn cấp.

Lúc này mấy trận tỷ thí còn lại cũng đều kết thúc.

Hai mươi bốn trận tỷ thí kết thúc, chọn lựa ra hai mươi tư tuyển thủ đứng đầu.

- Không ngờ trong Ngũ quốc lại có nhiều người xông vào top hai mươi tư như vậy?

Nhìn hai mươi bốn tuyển thủ còn lại ở trên quảng trường, ở bên ngoài Cổ Nam Đô vang lên từng trận tiếng kinh hô.

Trong hai mươi bốn người, thiên tài của Đại Uy vương triều chỉ có mười sáu người, tám tên đệ tử còn lại đều đến từ Ngũ quốc.

Tám người này theo thứ tự là Tần Trần, U Thiên Tuyết, Vương Khải Minh, Vũ Văn Phong, Triệu Linh San cùng với ba tên đệ tử của Quỷ Tiên phái.

Tỷ lệ này làm cho sắc mặt của cường giả Đại Uy vương triều tối tăm như có thể vắt ra được nước vậy.

Trong tưởng tượng của bọn hắn, có lẽ danh ngạch của Ngũ quốc chỉ có một hai, thậm chí ngay cả một người tiến vào top hai mươi tư cũng không có.

Nhưng kết quả hiện tại lại vượt xa dự liệu của bọn họ, khiến cho bọn họ phiền muộn không gì sánh được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)