Vũ Thần Chúa Tể

Chương 461: Bị thua.

Chương Trước Chương Tiếp

- Thua cho ta.

Chư Cát Thanh cầm trường kiếm màu xanh biếc trong tay, thân thể lướt về phía Tần Trần, ở bên trong hư không, toàn bộ những nơi phạm vi Lôi Kiếm chi vực của hắn bao phủ không ngừng phát ra tiếng gió rít.

Ánh mắt của hắn cực kỳ dữ tợn, vẻ mặt điên cuồng mang theo sự trào phúng vô biên.

Hắn tin tưởng, qua chiêu này người giành thắng lợi sẽ là hắn, Lôi Kiếm chi vực kết hợp với huyết mạch và Thiết Cát kiếm ý của hắn sẽ tạo thành một tổng thể hoàn mỹ, cho dù là người có tu vi cao hơn hắn thì cũng không thể phá vỡ trong thời gian ngắn được. Mà một khi bị hắn nắm lấy cơ hội thì đối phương chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết mà thôi.

- Có chút thú vị, đây chính là tuyệt chiêu mạnh nhất của ngươi sao?

Khóe miệng Tần Trần mỉm cười, nhanh chóng nhận biết và phân tích phương thức kết cấu Lôi Kiếm chi vực của đối phương.

Kiếp trước ở Vũ Vực, cường giả mà Tần Trần biết đâu chỉ như mây, chiêu thức gì mà chưa từng gặp qua cơ chứ?

Hắn lập tức phân tích ra kết cấu của Lôi Kiếm chi vực này.

- Thú vị, lợi dụng huyết mạch kết hợp với kiếm ý sao?

Sưu!

Cười lạnh một tiếng, thoắt một cái thân thể Tần Trần không lùi mà còn tiến tới, trong nháy mắt đã chiến đấu cùng Chư Cát Thanh.

Sưu sưu sưu...

Kiếm khí giao thoa, mỗi một lần va chạm đều có tiếng nổ kinh người vang lên, lúc giao phong hai người, kình khí đáng sợ va chạm với bề mặt lôi đài phát ra thanh âm cực kỳ đáng sợ.

Lôi đài trong Cổ Nam Đô dùng tài liệu đặc biệt mà tạo thành, từ viễn cổ đến nay luôn kiên cố không gì sánh được, nếu như đổi lại là lôi đài phổ thông, cho dù là dùng huyền thiết xây dựng thì lúc này cũng đã có trăm ngàn lỗ thủng rồi.

- Không có tác dụng đâu, ngươi không phá nổi Lôi Kiếm chi vực của ta.

Ánh mắt Chư Cát Thanh cực kỳ sắc bén, liên tiếp phát động tấn công.

Vô số tia chớp vây chung quanh hắn, lôi quang có hiệu quả làm tê dại thần kinh, đồng thời, Thiết Cát kiếm ý kinh khủng cũng làm cho tinh thần người đối địch căng cứng, không dám buông lỏng, giống như một khi thư giãn thì loại ý cảnh này sẽ làm cho tâm thần bản thân triệt để vỡ nát vậy.

- Thú vị, huyết mạch kết hợp với kiếm ý có thể tạo thành tuyệt chiêu bí kỹ độc đáo như thế. Đúng là thế giới rộng lớn cũng không thiếu những chuyện lạ.

Tần Trần cau mày thầm nói.

Hắn chưa từng thấy loại phương thức đề thăng kiếm ý, làm cho thực lực của tu luyện giả tăng lên gấp bội như thế.

- Chỉ là, bản thân kiếm ý đã có thuộc tính, huyết mạch cũng có thuộc tính của nó. Nếu như không thể kết hợp hai thứ hoàn mỹ thì sẽ rất dễ xuất hiện khoảng cách. Không chỉ làm ảnh hưởng tới sức chiến đấu mà còn tạo thành kết quả cực lớn với con đường tu luyện, làm cho bản thân lạc lối.

Đồng thời, trong nháy mắt này Tần Trần cũng tìm hiểu được chỗ thiếu sót của chiêu thức này.

Trong lúc nhất thời, các loại ý niệm quanh quẩn ở trong đầu hắn, cho hắn rất nhiều ý tưởng mới.

- Lôi Kiếm chi vực sao? Ta cũng có.

Tâm niệm vừa động, Tần Trần nhanh chóng vận chuyển Lôi Đình huyết mạch trong cơ thể.

Sưu sưu sưu!

Ở trên trường kiếm trong tay hắn đột nhiên xuất hiện vô số lôi quang, những lôi quang này dung hợp với kiếm quang của hắn, tạo thành một vùng kiếm vực tràn ngập lôi điện, rất là kinh người.

Cảnh tượng đột nhiên xuất hiện làm cho tất cả mọi người kinh hãi.

- Cái gì? Tại sao trên thân Tần Trần cũng có lôi quang xuất hiện cơ chứ?

- Huyết mạch chi lực, là huyết mạch chi lực của Tần Trần.

- Chuyện này... huyết mạch chi lực của Chư Cát Thanh là Điện kiếm huyết mạch, chẳng lẽ huyết mạch chi lực của Tần Trần cũng là Điện kiếm huyết mạch?

- Muốn học chiêu thức của Chư Cát Thanh để đánh bại hắn sao? Ý nghĩ thật là kỳ lạ!

Mọi người khiếp sợ, Chư Cát Thanh thì lại tức giận.

- Tiểu tử đáng chết, ngươi nghĩ rằng Lôi Kiếm chi vực của ta là thứ có thể tuỳ ý lĩnh ngộ sao? Vì nắm giữ chiêu này mà ta đã phải tu luyện chừng mười năm thì mới có thể kết hợp hoàn mỹ kiếm ý và huyết mạch. Ngươi muốn học được Lôi Kiếm chi vực của ta trong thời gian ngắn như vậy sao? Ngây thơ.

Ầm ầm!

Trên thân Chư Cát Thanh bắt đầu có điện mang đáng sợ cuồn cuộn, điên cuồng kéo tới.

Ken két!

Lôi điện kiếm vực mà Tần Trần thi triển ra lập tức trở nên bất ổn.

- Ha ha ha, ta nói rồi, ngươi không thể lĩnh ngộ được chiêu thức này đâu.

Chư Cát Thanh cười như điên, công kích càng thêm cuồng bạo.

- Hả? Xem ra kiếm ý và huyết mạch kết hợp với nhau cũng không phải là dung hợp hai loại lực lượng vào một chỗ là được, còn cần một quá trình nữa.

Tần Trần một mặt chiến đấu, một mặt suy nghĩ, đồng thời hắn cũng liên tiếp quan sát Lôi Kiếm chi vực của đối phương. Không ngừng phân tích kết cấu cùng với việc làm thế nào mới có thể dung hợp hoàn mỹ được.

Rầm rầm rầm!

Không ngừng giao phong, Tần Trần không ngừng lùi lại, mượn lực đả lực, thân thể hóa thành từng đạo tàn ảnh, nhưng hắn cũng không để cho Chư Cát Thanh có cơ hội triệt để nghiền ép mình.

- Đúng rồi, trừ kiếm ý và huyết mạch ra còn có ý cảnh, còn phải dung hợp chân lực nữa.

Theo thời gian trôi qua, hiểu biết của Tần Trần về Lôi Kiếm chi vực không ngừng tăng lên.

Trên thực tế, tới lúc này Tần Trần chưa từng để lộ ra con bài chưa lật nào, cũng chỉ mới vẻn vẹn phát huy ra không tới ba thành thực lực bản thân mà thôi.

- Muốn phá vỡ Lôi Kiếm chi vực của đối phương thì dễ, chỉ là làm như vậy cũng không có ý nghĩa a.

Càng giao thủ thì hiểu biết của Tần Trần với Lôi Kiếm chi vực càng ngày càng nhiều, ở trong đầu hắn có một quả cầu được từ từ tạo thành, đây là cấu trúc hoàn mỹ của Lôi Kiếm chi vực, ở trên mỗi một cỗ chân lực, kiếm ý và huyết mạch chi lực lưu chuyển, độ hòa hợp không ngừng tăng cao.

Chỉ là, theo Tần Trần thấy cấu trúc này còn có rất nhiều sơ hở.

Nhất định phải tu bổ những chỗ thiếu sót.

- Đáng hận, chỉ biết lẩn trốn thì có gì là giỏi chứ, có bản lĩnh thì chính diện giao phong với ta này.

Càng giao thủ thì Chư Cát Thanh càng giận dữ, hắn lấy tốc độ để thành danh, nào ngờ tốc độ và lực phản ứng của Tần Trần hoàn toàn không kém gì hắn. Tuy là Lôi Kiếm chi vực của hắn có uy lực kinh người, thế nhưng mỗi một lần đều không có cách nào chính diện đánh trúng Tần Trần, khiến cho hắn giận dữ ngập trời.

- Chính diện giao phong? Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Lúc này rốt cục, Tần Trần đã triệt để lĩnh ngộ Lôi Kiếm chi vực của đối phương.

Ầm!

Một vùng kiếm vực đáng sợ xuất hiện ở quanh thân Tần Trần, kiếm ý lập lòe, bộc phát ra lực lượng hủy diệt vô cùng vô tận.

Ở trong Kiếm vực, Tần Trần chém ra một kiếm.

Sưu!

Thanh thanh kiếm rỉ thần bí chém ra, một đạo kiếm khí to lớn xuất ở trên không trung, như chim ưng trên trời, trong nháy mắt đã đánh vào phía trên Lôi Kiếm chi vực của Chư Cát Thanh.

- Đùng!

Kiếm khí nổ tung, tiếng nổ vang vọng, dưới chân lực ba động, Lôi Kiếm chi vực bên ngoài cơ thể Chư Cát Thanh đột nhiên nổi lên sóng gió, không ngừng rung động lan tràn ra bốn phía, rơi vào trạng thái không ổn định.

- Không thể nào.

Chư Cát Thanh tức giận rống to, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

- Không có gì là không thể cả, Lôi Kiếm chi vực, phá cho ta.

Tần Trần cười nhạt, lôi quang kiếm vực bên ngoài cơ thể đột nhiên lan tràn ra, trong nháy mắt hai cỗ kiếm vực hình tròn đã va chạm vào nhau.

Oanh két!

Ở dưới kiếm vực của Tần Trần, kiếm vực của Chư Cát Thanh như là xà phòng ngâm nước vậy, trong nháy mắt đã tan rã, vô số lôi quang lan tràn ra khắp nơi.

Yếu đuối không chịu nổi một kích.

Con ngươi Chư Cát Thanh bỗng dưng trợn tròn lên.

Sau một khắc.

Phốc sưu!

Kiếm quang lóe lên, Tần Trần bổ ra một kiếm.

Oanh một tiếng, lôi quang bằng chân lực bên ngoài thân thể Chư Cát Thanh ầm ầm nổ tung, người bay ra ngoài, cả người cháy đen, nặng nề rơi khỏi lôi đài, đại bại.

Trong nháy mắt, toàn trường yên lặng, hoàn toàn tĩnh mịch.

Lấy Lôi Kiếm chi vực đánh bại Lôi Kiếm chi vực, Tần Trần này là yêu nghiệt hay sao mà lại có thể làm được chuyện này chứ?

Mỗi một người đều mở to hai mắt ra, cơ hồ không dám tin tưởng tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt mình, nội tâm bị trùng kích cực kỳ lớn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)