Vũ Thần Chúa Tể

Chương 456: Tiếng quát cực lớn vang vọng trong thiên địa, một hư ảnh mãnh hổ đồ sộ xuất hiện ở trên lôi đài, sinh động như thật, tản ra uy áp kinh khủng, trong nháy mắt đã xé rách chân lực hộ thể bên ngoài thân thể của tiêu kinh, đồng thời còn đánh bay hắn ra ngoài.

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay sau đó, Cận Phong lại theo sát không bỏ, hiển nhiên hắn không có ý định bỏ qua cho Tiêu Kinh, hai tay lần nữa đánh tới chỗ Tiêu Kinh.

- Không được!

Tiêu Kinh biến sắc, chân lực trong cơ thể được vận chuyển tới cực hạn, tạo thành vòng phòng ngự đáng sợ bên ngoài thân thể.

Ầm!

Sau một khắc, Tiêu Kinh bị đánh bay, áo bào trên người vỡ vụn, miệng phun ra một ngụm máu, người rơi xuống lôi đài.

Cũng may vào thời khắc quan trọng hắn đã dùng hết toàn lực để phòng ngự, tuy rằng thương thế khá nặng, thế nhưng cũng không có gì đáng lo ngại.

- Đáng chết, không ngờ lại để hắn tránh được một kiếp.

Sắc mặt Cận Phong tái xanh, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tiểu tử thối, coi như vận may hôm nay của ngươi tốt, bằng không cũng không chỉ có một chút tổn thương như vậy đâu.

- May mắn?

Tiêu Kinh cười nhạo một câu, cũng không nói thêm gì nữa.

Trận chiến này, tuy là hắn thua, thế nhưng cũng đã học được rất nhiều thứ, thấy được chỗ đáng sợ của các thiên tài thế lực cao cấp.

Ở phương diện ý chí, hắn nghĩ mình cũng không kém gì đối phương, thế nhưng ở trên công pháp, vũ kỹ và độ tinh khiết của chân lực, chênh lệch giữa hắn và đối phương lại không nhỏ, đây là thứ mà hắn phải nhanh chóng tăng lên sau này.

- Ngươi...

Thấy thái độ của Tiêu Kinh như thế, Cận Phong sầm mặt lại, tức đến mức cả người run rẩy.

Hai đạo ánh sáng hạ xuống, truyền tống hai người ra ngoài.

Lúc này.

Khảo hạch trên các lôi đài khác vẫn đang tiếp tục.

Đế Thiên Nhất đang chống lại một gã thiên tài của Đại Uy vương triều.

- Ta nhận thua.

Thiên tài nọ nhìn thấy đối thủ của mình là Đế Thiên Nhất, hắn nhanh chóng nhận thua, người bị truyền tống ra ngoài.

- Hừ, coi như ngươi thức thời.

Cười lạnh một tiếng, Đế Thiên Nhất không chiến mà thắng, thông qua vòng khảo hạch thứ nhất.

Ngay sau đó, Lãnh Thư công tử cũng có đối thủ của mình.

- Lãnh Thư công tử, xin chỉ giáo!

Tuy rằng võ giả này kinh hãi, thế nhưng vẫn cố lấy dũng khí rút chiến đao ra, hắn cũng không muốn bản thân mình không đánh mà đã nhận thua.

- Đáng hận, ngươi khinh thường ta sao?

Trong lòng Lãnh Thư công tử giận dữ, đối thủ của Đế Thiên Nhất và Hoa Thiên Độ vừa nhìn thấy hai người đã lập tức nhận thua đầu hàng. Thế nhưng người trước mắt này lại muốn khiêu chiến mình, chuyện này ở trong mắt người khác há chẳng phải là đã nói rõ bản thân hắn không bằng Hoa Thiên Độ và Đế Thiên Nhất hay sao?

- Cút xuống cho ta!

Giận tím mặt quát lên một tiếng, đồng thời hai ngón tay của Lãnh Thư công tử bắn ra nhanh như tia chớp.

Ầm!

Chỉ thứ nhất, trực tiếp đánh bay chiến đao của đối phương, chỉ thứ hai đánh vào trên ngực đối phương. Chỉ nghe tiếng xương cốt tiếng vỡ vụn vang lên, trong nháy mắt người nọ đã bị đánh bay ra ngoài, miệng không ngừng phun máu, bị đánh cho trọng thương, truyền tống ra bên ngoài.

Thủ đoạn tàn nhẫn như vậy làm cho mọi người cả kinh, trong lòng trở nên sợ hãi.

- Ha ha, Lãnh Vô Song, xem ra kẻ khác cũng biết tu vi của ngươi không cao, tất cả đều muốn thử một chút a?

Đế Thiên Nhất cũng không sợ Lãnh Vô Song, kẻ khác sợ đối phương, thế nhưng hắn thì cười rộ lên, trong thanh âm mang theo vẻ trào phúng rất rõ ràng.

- Đế Thiên Nhất, ngươi chờ đó cho ta, chờ tới lúc hai ta giao thủ, ta sẽ để cho ngươi biết, ai mới là đệ nhất thiên tài Huyền châu.

Lãnh Vô Song cắn răng nói, dáng vẻ cực kỳ phân nộ.

- Chỉ bằng ngươi?

Đế Thiên Nhất cười nhạt nói:

- Ta chỉ sợ, ngươi không có cơ hội này thì đã sớm bị người ta loại bỏ rồi.

- Ngươi...

Lãnh Vô Song tức đến mức gân xanh trên trán nổi lên, không nói ra thành lời.

Ở trên một lôi đài khác, U Thiên Tuyết bị chọn trúng.

- Ồ, là nàng.

- Là nữ tử trước đó cùng Tần Trần hô to gọi nhỏ với Đế Thiên Nhất .

- Nữ tử này tên là U Thiên Tuyết, trước đó nàng có thành tích khá tốt trên tấm bia đá, ước chừng hai mươi chín thước.

- Người đối chiến với nàng là Tả Phong của Thương Vương cốc, một tay Thiên Long thương pháp vô cùng kiên cố, xem ra U Thiên Tuyết này xui xẻo rồi.

- Đúng vậy, tuy rằng độ cao của Tả Phong trên tấm bia đá trước đó chỉ có hai mươi bảy thước, so với U Thiên Tuyết này còn thấp hơn hai thước, thế nhưng ở trước mặt tấm bia đá kia hắn không có cách nào thi triển ra ý cảnh thương pháp a. Cho nên luận chiến lực, Tả Phong cực kỳ đáng sợ.

- Mau nhìn, hai người đã động thủ rồi.

Trong lúc đám người nghị luận, hai người trên lôi đài đã giao thủ với nhau.

Cheng!

Chiến đấu bắt đầu, Tả Phong nổi tiếng với Thiên Long thương pháp không phải là không có đạo lý, một thanh trường thương màu xanh lam trong tay, thương mang ngang dọc bốn phía, giống như đưa thân vào trong đại dương vô tận, bốn phía hắn diễn hóa ra vô số long ảnh, khắp nơi đều nghe thấy tiếng rồng ngâm.

Sắc mặt U Thiên Tuyết lạnh lùng như là tiên tử trên chín tầng trời, thân thể chuyển động, trường kiếm run run, như là quần phong loạn vũ, lại phối hợp với chân lực cường đại, không ngờ lại dám ngăn cản thương pháp của Tả Phong.

- Khà khà, cũng có chân tài thực học, đáng tiếc vẫn kém một chút, để xem thương này của ta ngươi ngăn cản thế nào a?

Tả Phong tràn ngập tự tin nói.

Mặt U Thiên Tuyết không chút thay đổi, lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ người Ngũ quốc các ngươi chỉ có miệng lưỡi lợi hại thôi sao?

- Làm càn!

Tả Phong sầm mặt lại, nói:

- Miệng rất cứng, vậy tiếp một chiêu của ta đây.

Ầm!

Hít sâu một hơi, trường thương màu xanh lam trong tay hắn xoay tròn.

Thương ảnh cuồn cuộn, chân lực tuôn ra, trước người Tả Phong như xuất hiện một vòng xoáy thăm thẳm đáng sợ, vòng xoáy kéo không khí từ bốn phương tám hướng tới đây, theo tốc độ của thương càng lúc càng nhanh, lực hút càng lúc càng lớn, điên cuồng lôi kéo U Thiên Tuyết, muốn kéo nàng vào trong vòng xoáy thương ảnh kia.

- Phốc!

Mắt thấy thân thể U Thiên Tuyết sắp bị kéo vào, đột nhiên một ánh kiếm xuất hiện, một tiếng răng rắc vang lên, vòng xoáy bằng chân lực bị chém thành hai nửa, khí tức chân lực kinh khủng trút xuống xung quanh, sau đó ầm ầm nổ tung.

Sưu!

Sau đó, kiếm quang lóe lên bắn thẳng tới trước mặt Tả Phong.

- Cái gì? Thương pháp của ta bị phá?

Tả Phong quá sợ hãi, chân lực bạo phát, ra sức lui lại.

Thế nhưng hắn còn chưa chưa kịp lui lại thì...

Xì xì một tiếng, kiếm quang bắn tới, chân lực hộ thể của Tả Phong vỡ vụn, trên ngực xuất hiện một vết thương dài vài tấc, máu tươi từ từ thấm ra.

- Cái gì? Nữ tử này lợi hại như vậy sao?

- Thiên Long Thương Pháp của Tả Phong cũng bị phá?

- Tả Phong không phải là đối thủ của nàng ta sao?

Mọi người khiếp sợ, khó có thể tin được.

- Đáng hận.

Nghe thấy tiếng huyên náo bên ngoài, trong lòng Tả Phong tức giận, oanh một tiếng, trong cơ thể hắn có một cỗ chân lực kinh người bạo phát, một đạo khí tức nóng bỏng trên người hắn từ từ lan tràn ra bên ngoài.

- Thiên Long nhất kích!

Rống!

Một đầu thương long bằng hỏa diễm rống lên một tiếng rồi lao ra ngoài, nhào về phía U Thiên Tuyết.

Keng!

Mặt U Thiên Tuyết không đổi sắc, vẫn bình thản không quan tâm mà đâm ra một kiếm, kiếm ý nhẹ nhàng lóe lên một cái ở trong hư không rồi biến mất. Sưu một tiếng, đầu thương long kia lập tức bị phân thành bốn khối, sau đó nổ tung.

Sưu!

Hỏa long tiêu tán, trong không khí xuất hiện một đạo kiếm quang lóe lên rồi biến mất, chân lực hộ thể của Tả Phong bị phân thành hai, y phục trước ngực xuất hiện một lỗ thủng.

- Đa tạ!

Thu kiếm lại, U Thiên Tuyết lui lại một bên rồi nói.

- Ta...

Sắc mặt Tả Phong rất là khó coi, lúc thì đỏ, lúc thì trắng, không biết nên nói cái gì cho phải.

Hắn hiểu rõ, trước đó khi kiếm quang sáng lên, hắn có cảm giác như bị tử thần tới gần. Nếu không phải U Thiên Tuyết hạ thủ lưu tình, thu tay lại vào lúc quan trọng thì một kiếm ban nãy tuyệt đối có thể xuyên thủng trái tim của hắn.

Sưu sưu!

Hai đạo ánh sáng phủ xuống, truyền tống hai người ra ngoài.

U Thiên Tuyết thắng, Tả Phong thua.

Xôn xao!

Trong nháy mắt toàn trường vang lên tiếng nghị luận kinh người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)