Vũ Thần Chúa Tể

Chương 452: Tinh thần công kích

Chương Trước Chương Tiếp

- Lý Khôn Vân thua?

- Làm sao có thể cơ chứ?

Đám người bên ngoài kinh ngạc, há hốc mồm, như bị hóa đá.

Còn mấy người mở miệng đánh giá lúc trước thì lại càng trợn mắt há hốc mồm, không nói nên lời.

- Chỉ bằng chút thực lực ấy mà cũng dám kêu gào ở đây, quá yếu.

Trên lôi đài, Tần Trần lắc đầu, vẻ mặt cực kỳ thất vọng.

- Trận thứ nhất kết thúc!

Sưu sưu!

Một đạo ánh sáng hạ xuống, bao phủ lên trên người Tần Trần và Lý Khôn Vân, sau một khắc, hai người đồng thời biến mất ở trên lôi đài.

Tần Trần thì xuất hiện ở một bên lôi đài, mà Lý Khôn Vân thì trực tiếp rơi xuống bên ngoài ở Cổ Nam Đô.

- Khôn Vân!

Trưởng lão dẫn đội của Lưu Tiên Tông lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Lý Khôn Vân, cảm nhận được kinh mạch đã nổ tung trong cơ thể Lý Khôn Vân, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên xấu xí không gì sánh được.

Kinh mạch tan nát, Lý Khôn Vân đã trở thành một phế nhân, trừ phi có đan dược trọng tổ kinh mạch, bằng không một thân thực lực của hắn chỉ có thể giữ lại được một hai phần mười. Mà cho dù có đan dược trọng tổ kinh mạch, có thể khôi phục được tới đỉnh phong hay không cũng là một vấn đề nan giải.

- Tiểu tử, ngươi thật là ác độc, không ngờ lại đánh nát kinh mạch Lý Khôn Vân, ta muốn người Ngũ quốc các ngươi phải chết.

Lạnh lùng nhìn Tần Trần trên quảng trường Cổ Nam Đô, trưởng lão dẫn đội của Lưu Tiên Tông gào lên một tiếng, thân thể thoắt một cái, trong nháy mắt Lý trưởng lão bên người Lý Khôn Vân đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu người Đại Tề quốc, điên cuồng xuất thủ về phía mấy người Tiêu Chiến.

Tần Trần đả thương nhi tử hắn, hắn sẽ làm cho người Đại Tề quốc phải chôn cùng.

Ầm ầm!

Chưởng lực đáng sợ như là sông lớn đánh xuống, thôn phệ tất cả, bao phủ đám người Tiêu Chiến vào bên trong.

Sắc mặt đám người Tiêu Chiến đại biến, vẻ mặt hoảng sợ, chân lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, cố gắng ngăn cản đối phương.

Thế nhưng vô dụng.

Lý trưởng lão này chính là cường giả Tông cấp sơ kỳ, dưới một chưởng của hắn đám người Tiêu Chiến lập tức cảm thấy khó thở, giống như có một ngọn núi lớn đè xuống, vô lực ngăn cản.

- Dừng tay!

Tần Trần biến sắc, không nghĩ tới người của Lưu Tiên Tông lại ác độc như vậy, thân thể hắn thoắt một cái, muốn lao ra khỏi Cổ Nam Đô.

Thế nhưng, hắn còn chưa lao ra khỏi quảng trường thì đã có một đạo ánh sáng vô hình xuất hiện ở trước mặt hắn, cản hắn lại.

Sưu sưu!

Đồng thời lại có một đạo ánh sáng bắn ra, hiển hiện ở bên ngoài Cổ Nam Đô, trong nháy mắt đã đánh bay Lý trưởng lão của Lưu Tiên Tông ra ngoài.

- Lúc thi đấu Lôi đài không cho bất luận kẻ nào phá hoại khảo hạch, lần đầu tiên ta chỉ cảnh cáo, lần thứ hai, giết không tha.

Thanh âm lạnh lùng quanh quẩn trên toàn bộ bầu trời Cổ Nam Đô, bóng người màu đen kia ném ánh mắt lạnh lẽo về phía Lý trưởng lão của Lưu Tiên Tông, hiển nhiên chỉ cần đối phương có bất kỳ hành động nào thì hắn sẽ không do dự chém giết đối phương.

- Đáng hận!

Trên đầu người này như có một chậu băng giội xuống, làm cho tim hắn lạnh thấu xương, không dám có bất kỳ hành động nào nữa.

Thấy thế, Tiêu Chiến cùng với tất cả người của Ngũ quốc đều thở phào một cái.

Có người của Cổ Nam Đô lên tiếng, hiển nhiên người của Đại Uy vương triều sẽ không dám tuỳ tiện động thủ với bọn họ nữa.

- Sao Tần Trần lại mạnh như vậy chứ?

- Ba chiêu đã kết thúc chiến đấu, lôi đài của người khác còn chưa phân ra thắng bại a!

- Quá là nhanh đi.

Lúc này.

Trên quảng trường, những võ giả không bị chọn trúng đều âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

Thực lực của Lý Khôn Vân thế nào, tất cả mọi người ở đây hiểu rất rõ, mặc dù ở trong rất nhiều thiên tài của Đại Uy vương triều, hắn chỉ có thể đứng hàng cuối, nhưng dù nói thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng là thiên tài Lưu Tiên Tông a.

Ở dưới tình huống tu vi hơn đối phương một cấp mà lại bị Tần Trần đánh bại, kết quả này là thứ mà ngay từ đầu mọi người đã không ngờ tới được.

- Là Lý Khôn Vân quá yếu? Chưa phát huy được thực lực chân chính, hay là Tần Trần quá mạnh đây?

Không ít thiên tài không nhịn được âm thầm suy nghĩ.

- Đại sư huynh, tiểu tử này có chút không đúng, có lẽ thực lực không yếu như chúng ta tưởng tượng.

Phía dưới lôi đài, Hoa Phi Vụ của Lưu Tiên Tông nheo mắt nhìn Tần Trần, lại trầm giọng nói với Hoa Thiên Độ ở bên cạnh.

Thân là đồng môn, Hoa Thiên Độ rất hiểu thực lực của Lý Khôn Vân ra sao.

- Cũng tạm được, chỉ là cũng không tính là quá mạnh, vừa mới rồi chắc là Lý Khôn Vân sơ suất, không thấy ngay cả huyết mạch chi lực mà hắn cũng không thi triển ra hay sao? Hừ, loại người tự đại giống như hắn, bị phế cũng là chuyện bình thường.

Hoa Thiên Độ cười lạnh một tiếng, trên mặt tràn ngập vẻ khinh thường.

Sau đó, ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng nhìn về phía Tần Trần, mang theo hàn ý nhè nhẹ.

- Chỉ là chuyện Tần Trần thắng lại rất hợp ý ta, tốt nhất người này đừng gặp phải ta trong lúc quyết đấu, bằng không ta sẽ làm cho tiểu tử này biết kết quả của việc đắc tội với Lưu Tiên Tông chúng ta.

Một chút sát cơ chợt lóe lên ở trong hai mắt của Hoa Thiên Độ.

Người của hắn, trong lòng cũng xuất hiện đủ loại tâm tình khác nhau.

- Không ngờ Trần thiếu lại có thể đi tới bước này, xem ra chúng ta còn phải cố gắng hơn nữa!

Triệu Linh San và Tử Huân liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ đau khổ.

Còn Vương Khải Minh thì lại bùi ngùi thở dài:

- Trần thiếu không hổ là Trần thiếu, cho dù tu vi là Huyền cấp sơ kỳ thế nhưng cũng không phải là người mà các thiên tài khác có khả năng đánh bại, nếu như những người này coi biểu hiện ban nãy là thực lực chân chính của Trần thiếu, như vậy thứ chờ bọn hắn sẽ còn kinh khủng hơn nữa.

Đối với Tần Trần, Vương Khải Minh rất có lòng tin.

Lúc này, trên lôi đài, thi đấu vẫn đang tiếp tục diễn ra.

Trong một lôi đài có hai gã thiên tài Huyền cấp trung kỳ đang giao thủ, một người sử dụng đao, một người sử dụng kiếm, chiêu thức của hai người cũng linh hoạt và phiêu dật. Cả hai ở trên đài ngươi tới ta đi, đao quang kiếm ảnh liên tiếp lập loè, cảnh tượng đồ sộ làm cho tâm thần của không ít tuyển thủ chấn động.

Tần Trần nhìn một lát lập tức cảm thấy không có hứng thú, thoạt nhìn hai người này giao thủ có chút đồ sộ, kì thực ở trong mắt cao thủ cũng không có bao nhiêu hàm lượng kỹ thuật. Lúc này song phương đều đang tìm kiếm yếu điểm của đối phương, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn khó mà phân được cao thấp.

Thấy vậy Tần Trần lại quay đầu nhìn về phía những lôi đài khác.

Ầm ầm!

Đúng lúc này hắn lại nhìn thấy một màn kinh người, trên một lôi đài, người thanh niên mặc áo bào đen của Quỷ Tiên phái đang đấu với một gã thiên tài Huyền cấp trung kỳ, chỉ thấy hai tay hắn chắp ở sau lưng, không có ý động thủ, thế nhưng uy áp và ý cảnh kinh người lại lộ ra. Chỉ cần ánh mắt đã khiến cho đối thủ của hắn kêu thảm một tiếng, trực tiếp bay ngược ra ngoài, làm người ta thấy mà kinh sợ.

- Tinh khí thần thật mạnh.

Tần Trần âm thầm giật mình, thực lực võ giả càng mạnh, tự nhiên khí tức trên thân cũng sẽ trở nên dày đặc. Đặc biệt là một ít uy áp giống như đao ý, kiếm ý vậy, càng có khả năng trực tiếp chấn nhiếp địch nhân, khiến cho đối phương còn chưa giao thủ đã tan vỡ.

Mà đến cảnh giới Vũ Vương thất giai, nếu như bản thân tình nguyện thì thậm chí chỉ cần một ánh mắt đã có thể làm cho cường giả Tôn cấp trở xuống sụp đổ trong nháy mắt.

Chỉ là thanh niên mặc áo bào đen này mới là Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, đối thủ của hắn cũng đạt đến Huyền cấp trung kỳ mà chỉ dựa vào khí thế đã đánh bại đối thủ. Chỉ tính riêng điều này cũng đã đủ để khiến cho mọi người sợ hãi và chấn động rồi.

- Tinh thần lực của người này không tầm thường, trong uy áp ban nãy tất có ẩn chứa công kích tinh thần.

Tần Trần sáng mắt lên, ánh mắt trở nên ngưng trọng.

Mà cảnh này đám người Đế Thiên Nhất cũng nhìn thấy, trong mắt đều toát lên ngưng trọng.

Chỉ riêng chiêu thức ấy, tuyệt đối không phải là điều mà võ giả Huyền cấp phổ thông có khả năng làm được, công pháp người này tu luyện, ít nhất cũng phải là Huyền giai thượng đẳng.

Sưu sưu!

Mà khi trận đấu bên này vừa mới kết thúc, hai đạo ánh sáng cũng hạ xuống, trong nháy mắt đã bao phủ lên trên người Vương Khải Minh cùng với một gã cường giả khác của Đại Uy vương triều, truyền tống hai người lên trên lôi đài.

- Khà khà, không ngờ đối thủ của ta lại là một lâu la của Ngũ quốc, xem ra vận khí của ta không tệ.

Thiên tài Đại Uy vương triều thấy thế lập tức cười gằn nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)