Trong lòng mơ màng, mọi người đều nhìn sang.
Vừa nhìn sang, tất cả mọi người đều há hốc mồm, ánh mắt như nhìn thấy quỷ.
- Huyền... Huyền cấp sơ kỳ?
Mọi người lảo đảo, phiền muộn sắp thổ huyết, quả là muốn điên rồi.
Chỉ thấy trước mắt bao người, Tần Trần vẫn ngồi xếp bằng, nhắm mắt tu luyện.
Thiên đạo thần quang trên đỉnh đầu hắn sớm bị thu nhận hầu như không còn, khí tức trên thân cũng ổn định triệt để.
Cũng chỉ đề thăng tới Huyền cấp sơ kỳ.
Oh, không được!
Phải nói là Huyền cấp sơ kỳ đỉnh phong!
Đám người sắp điên lên.
Phải biết rằng, ban nãy thiên đạo thần quang phủ xuống, tất cả mọi người thấy rất rõ ràng, thiên đạo thần quang trên đầu Tần Trần nhiều gấp hai mươi lần người khác.
Thế nhưng.
Giống như U Thiên Tuyết, thu nhận một phần mười thiên đạo thần quang của Tần Trần, nàng từ Thiên cấp hậu kỳ đột phá đến Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong, kẻ khác, như đám người Triệu Linh San, thu nhận thiên đạo thần quang, thậm chí còn chưa tới một phần mười của Tần Trần.
Nhưng bọn họ cũng từ Thiên cấp hậu kỳ, đột phá đến Huyền cấp trung kỳ.
Còn Tần Trần thì sao?
Thu nhận phân lượng thiên đạo thần quang tương đương với mấy chục người, hắn chỉ từ Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong đột phá đến Huyền cấp sơ kỳ đỉnh phong.
Thiên phú nát như thế?
Vẫn cứ làm cho mọi người phiền muộn là, Tần Trần hấp thu thiên đạo thần quang nhiều nhất trong đá người.
Quả thực không có thiên lý.
Trời ạ.
Vì sao lão thiên gia không hàng xuống một đạo thần lôi, đánh chết gia hỏa làm bậy này đi.
Trong thời gian ngắn, mọi người sắp thổ huyết.
Nhiều thiên đạo thần quang như vậy, nếu như bị bọn họ thu nhận thì tốt biết bao nhiêu? Nói không chừng có thể đột phá tới Tông cấp.
Không ít người im lặng không nói gì.
- Hô!
Đúng lúc này, Tần Trần tu đã kết thúc tu luyện, thở phào một hơi, đôi mắt mở ra.
Sau đó, liền thấy tất cả mọi người nhìn mình như nhìn thấy quỷ, hắn rất kinh ngạc.
- Híc, các ngươi nhìn ta làm cái gì? Trên mặt ta có hoa sao?
- Hoa con mẹ ngươi!
Thấy Tần Trần không hiểu ra sao, mọi người càng phát cuồng, chẳng lẽ tiểu tử này không biết bản thân phun phí bao nhiêu của trời hay sao?
- Tiểu tử, ngươi cầu khẩn sau đó thi đấu lôi đài đừng gặp ta, bằng không, ta sợ ta không nhịn được giết ngươi.
Có thiên tài gào thét một tiếng, trán nổi gân xanh.
Cau mày, Tần Trần không nói gì:
- Bị điên rồi!
- Ngươi mới là đồ điên.
Thiên tài nọ tức giận run rẩy, nếu như không phải có bóng người màu đen trên đỉnh đầu nhìn xuống, chỉ sợ hắn đã xuất thủ.
Lười để ý đến đồ điên kia, Tần Trần đi tới bên cạnh mấy người Vương Khải Minh, hắn thấy sắc mặt đám người Vương Khải Minh đầy khó hiểu khi nhìn mình.
- Làm sao?
Tần Trần phiền muộn, kẻ khác nhìn như vậy, cũng không tính, các ngươi cũng dùng ánh mắt này.
- Trần thiếu, tại sao ngươi mới đột phá tới Huyền cấp sơ kỳ đỉnh phong?
Không nhịn được, Vương Khải Minh nghi ngờ nói.
Triệu Linh San cùngvà Tử Huân đều nhìn sang, bọn họ cho rằng, thiên phú của Tần Trần không đến nổi kém như vậy, thu nhận nhiều thiên đạo hần quang mới đột phá như thế này.
- Thì ra là vậy.
Nhìn đám người Vương Khải Minh đột phá đến Huyền cấp trung kỳ, Tần Trần nói:
- Thiên đạo thần quang rất quý, nếu như dùng toàn bộ vào việc đột phá tu vi, thức sự quá phí phạm, cho nên ta đề thăng phương diện khác.
Đề thăng phương diện khác?
Mọi người sững sờ, ngược lại Vương Khải Minh gật đầu, nói:
- Trần thiếu, ngươi nói, ta cũng hiểu, ta trước đột phá đến Huyền cấp trung kỳ, thật sự không tiếp tục đột phá, mà là dùng thiên đạo thần quang còn lại dùng để cảm ngộ đao ý, nhưng mà, cho dù ngươi đề thăng phương diện khác, cũng không thể chỉ đột phá đến Huyền cấp sơ kỳ đỉnh phong nha? Ta nhớ thiên đạo thần quang của ngươi nhiều gấp vài chục lần người khác đấy.
Đám người Vương Khải Minh cũng không dùng toàn bộ thiên đạo thần quang đột phá tu vi, trên thực tế, bọn họ đều đề thăng phương diện khác như đao ý.
Chỉ nhưng mà, đề thăng những phương diện này, bọn họ tiêu hao thiên đạo thần quang, cũng không nhiều.
- Chuyện này...
Tần Trần vừa chuẩn bị giải thích, đúng lúc này, một lực lượng vô hình giáng lâm.
- Chư vị, nếu các ngươi nhận được khen thưởng, đều đã hấp thu xong, như vậy tiếp theo chính là thi đấu lôi đài mấu chốt nhất Cổ Nam Đô.
Tiếng nói van vọng trời đất.
Mọi người nhìn sang trung ương Cổ Nam Đô, sáu lôi đài lớn mở ra, hiện ra trước mặt mọi người.
Mỗi một tòa lôi đài đều toả ra khí tức cổ xưa, lôi đài dùng nham thạch cổ xưa dựng thành.
Trên mặt đất lôi đài xuất hiện ra rất nhiều vết tích đao kiếm, thậm chí còn có một ít chỗ tối đen
- Thi đấu lôi đài, dùng cơ chế loại bỏ, tuyển thủ thông qua dự tuyển khảo hạch lần ba, tổng cộng có chín mươi sáu người.
- Chín mươi sáu người này sẽ tiến hành tỷ thí hai hai từng đôi, người thất bại sẽ bị loại bỏ, người thắng tiến vào vòng kế tiếp.
- Một vòng qua đi, còn lại bốn mươi tám người, lại tiến hành loại bỏ vòng thứ hai, còn lại hai mươi bốn người, lại tiến hành loại bỏ vòng thứ ba, còn lại mười hai người.
- Mười hai người sẽ quyết ra cấp bậc chân chính, đồng thời sẽ có cơ hội lấy được cơ hội Cổ Nam Đô truyền thừa.
Giọng nói vừa dứt, ánh mắt tất cả mọi người sáng lên.
Mười hai người sao?
Mỗi người đều cảnh giác nhìn chung quanh.
Chín mươi sáu danh ngạch, chỉ chọn ra mười hai người, không thể không nói có tỉ lệ đào thải rất cao.
Thế nhưng, đối với mỗi người ở đây mà nói, đây cũng là cơ hội đi tiếp.
- Ta nhất định phải xông vào trong mười hai người.
Mọi người đều quyết tâm.
Đặc biệt sau khi trải qua thiên đạo thần quang tẩy lễ, bọn họ càng cấp thiết muốn tiếp nhận truyền thừa.
Sau khi giành được thắng lợi trong khảo hạch dự tuyển, bọn họ có thể lột xác, như vậy truyền thừa cuối cùng sẽ cường đại bao nhiêu?
Trong thời gian ngắn, trên thân mỗi thiên tài đều bạo phát ra chiến ý vô tận, giống như tinh khí lang yên, xông thẳng lên trời.
- Quy tắc hai hai từng đôi, xác định thế nào.
Đột nhiên có võ giả trầm giọng hỏi.
Đây cũng là điều mọi người muốn biết.
Bọn họ sợ nhất, nhất định là gặp được người mạnh như Đế Thiên Nhất, như vậy sẽ mất đi tư cách thi đấu.
Khá giống nhau, đám người Đế Thiên Nhất cũng không muốn trước tiên gặp mấy người Hoa Thiên Độ, dù sao, dù bọn họ có lòng tin vào mình, thế nhưng, lưỡng cường tranh chấp, tất có một người bị thương, nếu vì vậy mà bị loại bỏ, đối với đám người Đế Thiên Nhất mà nói, đây là việc không công bằng.
- Các ngươi yên tâm, mỗi tuyển thủ, ta sẽ căn cứ vào thành tích vòng trước, tiến hành phân tích, lại phân phối đối thủ hợp lý, sẽ không xuất hiện tình huống cường cường quyết đấu, cuối cùng bị loại bỏ.
Bóng người màu đen lãnh đạm nói ra.
- Hiện tại, khảo hạch bắt đầu!
Ông ông ong ong...
Trong chớp mắt, mười hai đạo quang mang đồng thời hạ xuống, bao phủ mười hai người trên sân.
Mỗi người đều bị đưa tới đối thủ chỉ định, đồng thời truyền tống đến sáu lôi đài.
- Ta lại bị chọn trúng đầu tiên?
Tần Trần kinh ngạc, hắn cảm thấy hoa mắt, thân thể đã xuất hiện trên lôi đài.
Đối diện với hắn là một thanh niên tay cầm ngân phiến, cũng kinh ngạc nhìn hắn, trong ánh mắt mang theo vui mừng.
Chín là đệ tử Lưu Tiên Tông có xung đột với Tần Trần... Lý Khôn Vân.