Trên quảng trường Cổ Nam Đô!
Vù vù!
Tần Trần còn chưa kịp nghĩ ngơi và hồi phục, đã bị một luồng sức mạnh thần bí bao phủ, cũng truyền tống đến nơi của mọi người.
Đến đây.
Cổ Nam Đô khảo hạch lần ba đã kết thúc.
Hiện tại còn chưa tới trăm người thông qua khảo hạch lần ba.
Mà Tần Trần là người nổi bật nhất.
Thứ nhất trong ba lần khảo hạch, lực áp ba đại thiên kiêu Đại Uy vương triều, mặc dù thành tích này có phần cổ quái, thế nhưng, không thể không nói, sau khỏa hạch hôm nay, Tần Trần sẽ không còn yên lặng vô danh, gần như trở thành người đặc thù nhất trong mắt mọi người.
- Ha ha, cuối cùng thông qua khảo hạch lần ba, có cơ hội tham gia thi đấu lôi đài, nhận truyền thừa.
Một gã võ giả rất hưng phấn.
- Hừ, đừng cao hứng quá sớm, nghe nói muốn nhận truyền thừa, nhất định phải lấy được thành tích xuất sắc trên lôi đài, có lẽ phải tiến vào trước mười mới có khả năng, ngươi cảm thấy ngươi có thể làm được sao?
Một võ giả khác cười lạnh đả kích.
- Bất kể như thế nào, chỉ cần đi vào thi đấu lôi đài, có thể giao thủ với nhiều thiên tài như vậy, với ta đây đã là thành công.
- Điều này cũng đúng.
Tất cả võ giả tham gia khảo hạch đều kích động.
Sắc mặt võ giả không thể thông qua đều khó coi.
Đặc biệt một ít thiên tài Huyền cấp Đại Uy vương triều, nhìn thấy vẫn có võ giả Thiên cấp không bị loại bỏ, trong đó thậm chí còn có không ít người ngũ quốc, trong lòng khó chịu, bộc phát mãnh liệt.
- Các vị, chúc mừng các ngươi thông qua khảo hạch Cổ Nam Đô, tiến vào thi đấu lôi đài cuối cùng.
Lúc này, bóng người màu đen trên đỉnh đầu mọi người lên tiếng.
Tất cả mọi người bình tĩnh trở lại, ngẩng đầu nhìn trời, muốn nhìn xem kế tiếp sẽ quyết đấu như thế nào.
Bóng người màu đen tiếp tục nói:
- Xét thấy các vị biểu hiện xuất sắc nhất, tiếp đó, ta sẽ khen thưởng những người thông qua khảo hạch.
- Còn có khen thưởng?
- Tưởng thưởng cái gì?
Đám người rung động, vẻ mặt kinh hỉ.
Mặc dù là người ngũ quốc cũng ngạc nhiên.
Di tích Cổ Nam Đô xuất hiện trên trăm năm lịch sử tại ngũ quốc, thi đấu lôi đài, cũng tiến hành không ít.
Nhưng chưa từng nghe nói qua, thông qua khảo hạch dự tuyển ngay từ đầu còn có khen thưởng.
- Xem ra lần thi đấu lôi đài này thật sự khác biệt.
Có cường giả ngũ quốc,cúi đầu suy nghĩ, ánh mắt sắc bén.
Cổ Nam Đô đại bỉ lần này, thiên tài tập hợp, cường giả xuất hiện lớp lớp, trừ người bất cẩn ra, thực lực tổng hợp của thiêntaif Đại Uy vương triều đều mạnh hơn những lần trước vài lần.
Nếu không có đoán sai, cái gọi là ngoài ý muốn đều đến từ thiên tài Đại Uy vương triều.
Lúc này, trên quảng trường, sở hữu thông qua khảo hạch thiên tài, tất cả đều trông mong ngóng trông, ngưng mắt nhìn đỉnh đầu bóng người màu đen.
Vù vù!
Đột nhiên phía chân trời xuất hiện tia sáng bảy màu, những tia sáng kia bao phủ thân thể mọi người.
- Chân khí trong người ta…
- Loại cảm giác này...
Lúc tia sáng bao phủ thân thể, mọi người liền cảm giác chân khí trong người đã bị kích phát, đột nhiên xông mạnh, giống như muốn phá vỡ trói buộc vốn có.
Hơn nữa, trong tia sáng ẩn chứa thiên địa chân khí kinh người, giống như hút vô tận, bất kể thu nhận như thế nào cũng vĩnh viễn viên mãn, làm sao cũng không khô cạn.
Loại cảm giác này giống như đang ăn đan dược, kích động muốn đạp đất đột phá.
Đồng thời thân thể cũng được rèn luyện, dường như toàn thân không còn tạp chất.
- Đây là thiên đạo thần quang của Cổ Nam Đô ta, có khả năng rèn luyện thân thể, đề thăng cảm ngộ, kích hoạt chân khí, ta sẽ căn cứ biểu hiện của các ngươi mà dành cho khen thưởng, các ngươi có thể lợi dụng cơ hội lần này thôi diễn công pháp, rèn luyện thân thể, đột phá tu vi hoặc người cảm ngộ võ đạo, tất cả đều phải xem cảm ngộ của các ngươi.
Bóng người màu đen vung tay phải, tia sáng bảy màu chiếu sáng mọi người
Đó có thể thấy được số lượng hào quang nhiều ít.
Ít, chỉ có vài sợi, nhiều, giống như thác nước đổ xuống, rực rỡ nhiều màu.
Nhiều nhất trong đó là Tần Trần cùng Đế Thiên Nhất và ba đại thiên kiêu, bọn họ thành tích tốt nhất, chiếm được khen thưởng cũng nhiều nhất.
Đặc biệt là Tần Trần, hào quang bảy màu trên đỉnh đầu giống như ngân hà đổ xuống, treo ngược chân trời, mọi người có cảm giác kích động.
- Tiểu tử này, hắn quá may mắn.
- Nhiều hào quang bảy màu như vậy, còn nhiều gấp chúng ta mười lần?
- Cũng quá biến thái.
Một ít võ giả bài danh hơi thấp, nhìn thiên đạo thần quang của mình, lại nhìn thác nước trên đỉnh đầu Tần Trần, bọn họ có cảm giác muốn phun máu.
Thế nhưng, chỉ có thể giấu ghen tị trong lòng, cũng không dám phí phạm thời gian, đều ngồi xuống tu luyện.
Ầm!
- Ta, ta đột Phá Huyền cấp trung kỳ?
Mở mắt, một thiên tài kích động, hắn không dám tin vào mắt mình.
Không chỉ có hắn, trong thời gian ngắn ngủi, toàn bộ quảng trường liên tục xuất hiện tiếng nổ vang, nhiều võ giả đều đột phá.
- Thật đáng sợ, thiên đạo thần quang là cái gì?
- Ta trước đây làm sao cũng không thể lĩnh ngộ công pháp võ thuật, mới vừa rồi, ta lại cảm giác rất rõ ràng.
- Ta cũng thế, hơn nữa trước đây tachiến đấu quá nhiều, trên người có không ít bệnh kín, hiện tại được thiên đạo thần quang chữa khỏi.
- Đáng tiếc số lượng thiên đạo thần quang quá ít, vừa mới có cảm giác đã thu lại.
Đám người bùng nổ, tất cả đều điên rồi.
Từng người kích động không thể tự khống chế.
Võ giả bên ngoài Cổ Nam Đô không đạt được khen thưởng, vốn không có cảm giác gì, nhìn thấy bằng hữu của mình đạt được đột phá, tu vi siêu việt bản thân trong nháy mắt, bọn họ phiền muộn muốn phun máu.
Trong đó có mấy người, rõ ràng có thể lưu lại vết tích, nhưng bởi vì sai lầm, hoặc sơ suất, bị loại bỏ, bọn họ càng phun máu ngất đi.
Trong thời gian ngắn, trên toàn bộ quảng trường, mỗi võ giả thông qua khảo hạch đều ngồi xuống tu luyện, không dám lãng phí thời gian.