- Hừ, không tệ, cao hơn chúng ta một thước mà thôi, có gì đáng nói, hơn nữa, ngươi cũng chỉ chiếm được chỗ tốt là kiểm tra sau mà thôi.
Sắc mặt Hoa Thiên Độ khó coi, trầm giọng nói ra.
Làm người kiểm tra trước, vì không muốn mình bị loại bỏ ra ngoài, đương nhiên sẽ không dùng hết toàn lực, mà là tìm một nơi bảo đảm để xuất thủ.
Thế nhưng người xuất thủ sau sẽ vì siêu việt người trước, hoàn toàn có thể vượt qua người trước mới xuất thủ.
Nếu thực lực hai người xấp xỉ, người sau có khả năng vượt qua người trước, lưu lại dấu vết ở địa phương cao hơn một chút, nhưng lại không bị loại bỏ.
Đạo lý này, mỗi người đều hiểu.
Nếu thực lực Đế Thiên Nhất siêu quần bạt tụy, hoàn toàn có thể vượt qua bản đối phương khoảng cách cao hơn, sau đó mới lưu lại dấu vết
Cho nên hắn mới chờ vượt qua gần một thước mới lưu lại dấu vết.
Có thể thấy được, thực lực của hắn cũng không phải thế nào.
- Ta thật xuất thủ sau, bất kể như thế nào, trong ba lần khảo hạch, ta đều là số một, danh tiếng đệ nhất thiên kiêu Huyền Châu, ta nghĩ các vị đều hiểu.
Đế Thiên Nhất rất đắc ý.
Hoa Thiên Độ hừ lạnh:
- Khảo hạch Cổ Nam Đô chỉ khảo hạch một bộ phận tu vi của võ giả mà thôi, nếu thật luận thành tích khảo hạch, Tần Trần còn trên cả ngươi, hẳn là, hắn chính là người có thực lực cao nhất trong chúng ta? Quả thực quá buồn cười.
Đế Thiên Nhất lúc này mới nhìn sang Tần Trần, nói:
- Người này hai đợt trước thật sự có vận khí không tệ, lấy được số một, thế nhưng vòng thứ ba này khảo nghiệm thực lực chân chính của võ giả, lấy tu vi của hắn, có lẽ sẽ hao hết tâm sức khảo hạch, càng không cần phải nói lấy được bài danh tốt hơn, làm cách nào so với bản thiếu?
Nói đến đây, Đế Thiên Nhất cười rộ lên.
- Mặc kệ các ngươi có thừa nhận hay không, bản thiếu vẫn là số một vòng này, càng xứng đáng trở thành đệ nhất thiên kiêu.
Hoa Thiên Độ cùng Lãnh Vô Song khí sắc âm lãnh, nhưng không lời nào để nói.
Bọn họ cũng thừa nhận, mặc dù Tần Trần vận khí tốt lấy được số một các vòng trước, nhưng chỉ là vận khí mà thôi.
Vù vù!
Mà lúc này, tia sáng cuối cùng lại bao phủ lấy Tần Trần.
Trên thực tế, Tần Trần đã là cuối cùng một cái, hắn khảo hạch xong, toàn bộ Cổ Nam Đô lần ba khảo hạch, liền đem triệt để giải trừ.
- Ha hả, rốt cục cũng đến lượt Tần Trần.
- Không biết hắn có thể đạt được thành tích thế nào trong vòng này.
- Nếu không thông qua khảo hạch, khi đó vui rồi.
- Ha ha ha, quán quân hai vòng trước lại không thể vượt qua vòng này, chuyện này... Hắc hắc, có ý tứ!
Đám người cười to, tiếng trào phúng vang lên liên tục.
Trình độ náo nhiệt, thậm chí còn vượt qua đám người Đế Thiên Nhất kiểm tra.
- Đến lượt ta sao?
Xem nhẹ mọi người bàn tán, Tần Trần ươi cười.
- Tấm bia đá này thật thú vị, để ta xem xem, rốt cuộc độ khó cao bao nhiêu!
Vừa nghĩ tới đây, thân hình Tần Trần thoắt một cái, như một đạo ảo ảnh lao về phía tấm bia đá.
- Bây giờ đã bắt đầu?
- Chẳng lẽ gia hỏa này không muốn chuẩn bị một chút, đầu tiên cảm nhận uy áp của tấm bia đá?
- Lấy tu vi của hắn, có lẽ đứng gần uy áp từ bia đá sẽ làm hắn khó chịu?
Đám người kinh ngạc, cười vang.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Tần Trần quá mức lỗ mãng.
Đám người Đế Thiên Nhất có thể tùy ý xuất thủ, đó là bởi vì tu vi bọn họ sớm đạt tới tình trạng khủng bố, uy áp chỗ gần nhất không có tác dụng với bọn họ.
Tu vi của Tần Trần mới là Thiên cấp hậu kỳ, lúc nãy có không ít võ giả Thiên cấp hậu kỳ vừa tiến vào phạm vi uy áp của tấm bia đá liền không chịu nổi.
Vào lúc này, mọi người đang chờ chê cười Tần Trần.
Kết quả lại làm bọn họ thất vọng.
Sau khi Tần Trần tiến vào phạm vi uy áp;, hắn vậy mà không có chút khó chịu gì.
- Thú vị, uy áp này, ngoài mặt là trấn áp thân thể võ giả, trên thực tế, nó lại trấn áp linh hồn của võ giả, thông qua linh hồn cảm giác truyền lại thân thể, làm cho người ta đứng giữa hư ảo và thực tế.
- Nếu như chỉ là uy áp linh hồn, cử ải này quá dễ, sẽ không đơn giản như vậy.
Linh hồn của Tần Trần đã đạt đến tình trạng ngưng hình tụ hồn, mặc dù là linh hồn Cửu Thiên Vũ Đế, cũng chưa chắc làm hắn sợ, tự nhiên không sợ một chút uy áp như thế này.
Nhưng Tần Trần tin tưởng, khảo hạch vòng thứ ba sẽ không đơn giản như vậy.
Hô!
Nhảy lên không do dự, Tần Trần phóng lên cao.
Chân khí trong cơ thể truyền vào hai chân, dọc theo kinh mạch hai chân, hung hăng đạp mạnh vào mặt đất.
Oanh!
- Thật nhanh!
- Tốc độ này cũng quá nhanh rồi?
- Đây là công pháp khinh thân gì? Giống như tùy ý nhảy lên a?
Tần Trần như mũi tên lao thẳng về phía trước.
Uy áp mạnh mẽ bao phủ người hắn, nhưng hắn lại không có cảm giác gì.
Mười thước!
Hai mươi thước!
Ba mươi thước!
Chớp mắt, hắn đã đạt tới độ cao ba mươi thước
- Cái gì? Hắn không bị uy áp đánh bay ra ngoài?
- Xảy ra chuyện gì? Uy áp ở vị trí ba mươi thước rất đáng sợ, mặc dù là võ giả Huyền cấp, cũng khó mà thừa nhận, hắn làm sao...
- Tất cả võ giả Thiên cấp hậu kỳ tham gia khảo hạch, thành tích tốt nhất là U Thiên Tuyết, nàng cũng chỉ đạt tới độ cao hai mươi chín thước, Tần Trần này...
Tiếng huyên náo không dứt.
Mọi người nghị luận, Tần Trần mắt điếc tai ngơ, hắn tiếp tục tiến lên phía trước.
Bốn mươi thước!
Năm mươi thước!
Sáu mươi thước!
Mấy giây sau, hắn đã bay lên cao sáu mươi thước.
Làm sao có thể.
Mọi người có cảm giác điên mất.
Độ cao sáu mươi thước, chỉ có ba đại thiên kiêu Huyền Châu mới có khả năng đạt đến, nhưng Tần Trần này...
Đã phát sinh cái gì?
Chẳng lẽ cửa ải này, ý chí Cổ Nam Đô lại hỏng mất? Tần Trần lại chó ngáp phải ruồi?
Mọi người im lặng, quả thực không thể nào hiểu được.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy, khi đạt tới sáu mươi thước, Tần Trần vẫn tiếp tục bay lên cao.
Dĩ nhiên đột phá độ cao bảy mươi thước.
- Bảy mươi thước, hắn đột phá bảy mươi thước?
- Vẫn còn bay lên?
- Trời ơi!
Lúc này đã không ai nói được lời nào, từng người ngạc nhiên đến ngây người.
Không nói cái khác, chỉ là một võ giả Thiên cấp hậu kỳ, toàn lực nhảy lên lại đạt tới độ cao bảy mươi thước sao?
Mọi người đều nghi ngờ.
Chớ nói chi còn bị uy áp khủng bố của tấm bia đá đè xuống.