Ba mươi thước!
Ba mươi lăm thước!
Ba mươi chín thước!
Cuối cùng, hắn lưu lại dấu vết ở độ cao ba mươi chín thước, cũng phá ghi chép thành tích vòng thứ ba.
Xôn xao!
Toàn trường náo động.
- Hắc hắc, ta nói mà, đệ tử Đại Uy vương triều mới là thiên tài chân chính, người ngũ quốc làm sao có thể đánh đồng với Đại Uy vương triều ta.
- Vượt lên trước sáu thước, Tiêu Kinh Hồng không hổ là thiên tài Thanh Vân Tông, hắn đã có thành tích này, không biết đám người Đế Tâm thiếu chủ sẽ đáng sợ cỡ nào?
- Mỏi mắt chờ xem.
Thành tích của Tiêu Kinh Hồng làm cho người Đại Uy vương triều cảm thấy an tâm.
Thành tích lúc trước quá nát, đệ tử Đại Uy vương triều bọn họ lại bị đệ tử ngũ quốc đè ép, trong lòng đã sớm cảm thấy phiền muộn.
Hiện tại, cuối cùng cũng xuất ra một hơi, hãnh diện.
Sau đó, khảo hạch tiếp tục.
Đến nước này, thiên tài còn lại chưa kiểm tra không nhiều.
Hơn nữa, thực lực đều không giống bình thường.
Trừ quái thai Tần Trần ra, tất cả võ giả Thiên cấp đều hoàn thành kiểm tra.
Mọi người lúc này mới nhớ tới trình tự khảo hạch lần thứ hai.
Dựa theo thành tích lần thứ hai, tiến hành điều chỉnh, sàng lọc chọn lựa ra người khảo hạch.
Có thành tích của Tiêu Kinh Hồng, khảo hạch tiếp theo càng cuồng nhiệt.
Thành tích của mọi người thay đổi thật nhanh.
Thành tích ba mươi chín thước, cũng không lâu lắm, đã bị thiên tài Đại Uy vương triều phá tam, độ cao đạt đến bốn mươi mốt thước.
Thiên tài Đại Uy vương triều còn lại cũng có thành tích không yếu, gần như đều từ ba mươi thước trở lên.
- Ta đã nói, người ngũ quốc làm sao có thể so sánh với Đại Uy vương triều chúng ta.
- Ha hả, cái gọi là mạnh nhất của bọn họ, đặt ở nơi của chúng ta chỉ bình thường thôi.
- Các ngươi chớ quên, bọn họ đã từng tiếp nhận truyền thừa của Cổ Nam Đô, nếu không phải như vậy, có lẽ chưa chắc đã lưu lại dấu vết.
Rất nhiều cường giả đã tìm lại tự tin.
Từng người đều cao ngạo lên tiếng trào phúng.
Vù vù!
Sau đó có người bị chọn trúng, chính là thanh niên Quỷ Tiên Phái bài danh thứ mười ở vòng một.
Hắn vừa vào sân, ánh mắt mọi người đều nhìn sang.
Trong khảo hạch vòng thứ hai, thực lực phi phàm người này, kiên trì đến cuối cùng, bài danh thứ năm, gần với Tần Trần và ba đại thiên kiêu.
Trong khảo hạch vòng hai, hắn bị xếp ở vị trí thứ năm, hiển nhiên là ý chí Cổ Nam Đô căn cứ thành tích của vòng thứ nhất mới đưa ra kết luận.
Người này có khả năng xếp hạng thứ mười trong các tuyển thủ.
Hả?
Ánh mắt Tần Trần cũng nhìn sang.
Thời điểm vòng thứ hai, dù người này xếp hạng thứ năm, nhưng Tần Trần có một loại cảm giác, dường như người này cố ý bay ra ngoài, cũng không phải đã đạt đến cực hạn.
Còn như thành tích vòng thứ nhất, bởi vì bản thân kiên trì Tần Trần đến cuối cùng, cho nên không thể nhìn thấy.
Vì vậy cũng bị chú ý.
Chỉ thấy thanh niên này yện lặng đi tới tấm bia đá, cũng không có hành động gì, thân thể bay lên cao.
Hưu!
Thân thể hắn lao thẳng về phía trước, không có dáng dấp phiêu dật như thiên tài đỉnh cấp, giống như một cọng cỏ bay thẳng lên cao.
Hai mươi thước!
Ba mươi thước!
Bốn mươi thước!
Thanh niên áo bào đen không ngừng bay lên cao, trong chớp mắt đã vượt qua thành tích cao nhất... bốn mươi mốt thước, khiến cho tất cả mọi người hoảng sợ biến sắc.
Hắn có thể lưu lại dấu vết ở độ cao như thế sao?
Không thể phủ nhận, người này có khả năng bài danh thứ mười, thực lực tự nhiên không giống bình thường.
Nhưng dù thế nào, cái gọi là thứ mười cũng chỉ là thứ tự mà thôi, cũng không phải thực lực của bản thân hắn, nếu không độ cao của mọi người sẽ không chênh lệch lớn như thế.
Một thiên tài ngũ quốc cũng dám siêu việt thiên tài xếp hạng thứ nhất của Đại Uy vương triều bọn họ, quả thực là quá tự đại.
- Hãy chờ xem, người này liều lĩnh như thế, nhất định sẽ chịu thiệt.
- Cũng không nhìn bản thân có thực lực gì, chỉ muốn siêu việt thiên tài Đại Uy vương triều chúng ta, hắn sẽ nếm mùi đau khổ.
- Hắc hắc, nếu ta nói, nếu như người này không lưu lại dấu vết trên tấm bia đá, mà bị đào thải trực tiếp ra khỏi đấu trường, khi đó mới là trò đùa to lớn.
- Hãy chờ xem, không phải là không có có lẽ nha.
Đám người nghị luận, mặt mang trào phúng.
Trước đó có không ít người, cũng bởi vì quá mức liều lĩnh, vọt lên độ cao bản thân không thể lên, kết quả bị đánh bay ra ngoài, bọn họ vốn có thể tiến vào thi đấu lôi đài, kết quả lại bị loại bỏ.
Hôm nay, người ngũ quốc liều lĩnh như vậy, kết quả thế nào, e rằng không nói cũng biết.
Trong lúc nghị luận, thanh niên Quỷ Tiên Phái không ngừng bay lên cao.
Thậm chí vượt quá năm mươi thước.
Cuối cùng, hắn dừng lại ở độ cao năm mươi mốt thước.
Ở độ cao này, uy áp đè ép không khác gì một ngọn núi huyền thiết đè xuống, đủ để đè chết võ giả Huyền cấp trung kỳ phổ thông.
Áp lực kinh khủng đè ép, sắc mặt thanh niên áo bào đen biến thành ngưng trọng.
- Đi!
Gào lên một tiếng, hắn đấm ra một quyền.
Trong hư không có tiếng quỷ khóc vang lên, mắt trần có thể thấy một bộ xương màu đen hung tàn gào thét bay ra,, cũng va chạm với tấm bia đá.
Ầm!
Tiếng nổ vang lên, giống như sét đánh giữa trời quang, đột nhiên nổ vang.
Cùng lúc đó, thanh niên áo bào đen rơi xuống đất..
- Lưu lại vết tích không?
Vào lúc này, tất cả mọi người trông mong, đều nhìn vào tấm bia đá.
Bộ xương màu đen nổ tung trong nháy mắt, một dấu quyền xuất hiện trên tấm bia đá.
- Cái gì? Vậy mà lưu lại vết tích?
- Làm sao có thể?
- Năm mười một thước, vượt qua kỷ lục cao nhất lúc trước mười thước, gia hỏa này là yêu nghiệt sao?
Đám người náo động giống như nổ tung.
Tất cả mọi người không dám tin tưởng vào mắt mình.
Thế nhưng, dấu quyền lưu lại trên tấm bia đá lại là thật, mọi người không thể nói gì.
Vù vù!
Thanh niên áo đen vẫn giữa sắc mặt lạnh lùng, không có một chút ba động.
Giống như hắn đã đoán trước mình sẽ có thành tích như vậy.
Sau đó, khảo hạch tiếp tục.
Có người này kích động, vài tên thiên tài Đại Uy vương triều tiếp theo đều nổ lực, không ngừng bay len độ cao cao hơn.
Thành tích lại thay đổi nhiều lần.
Có mấy người siêu việt bốn mươi mốt thước, phân biệt là bốn mười ba, bốn mươi bảy, thậm chí bốn mươi chín thước.
Thế nhưng.
Vẫn không ai có thể phá vỡ thành tích của thanh niên áo đen.
Thậm chí có người vượt qua người này, có tâm tiến lên cao hơn, suýt chút không có thể chịu được uy áp, cũng may thời khắc quan trọng, vội vàng ngừng lại, miễn cưỡng lưu lại một chút vết tích.
Người này chính là cường giả mạnh nhất dưới ba đại thiên kiêu Huyền Châu.
Nếu vì vậy mà bị loại bỏ, tổn thất sẽ rất lớn.
Sau một lát, trên sân chỉ còn lại bốn người Tần Trần.
Vù vù!
Một tia sáng trắng bao phủ Lãnh Vô Song.
- Ta là người đầu tiên?
Lãnh Vô Song sững sờ, sắc mặt trầm xuống.
Điều này đại biểu, trong hai lần kiểm tra lúc trước, ý chí Cổ Nam Đô xếp hạng hắn cuối cùng trong đám người.
Tâm tình có thể tốt mới là lạ.
- Hừ, dám xem nhẹ ta, ta sẽ để cho tất cả mọi người biết, người nào mới thật sự là vương giả.
Sắc mặt u ám, Lãnh Vô Song đứng trước tấm bia đá, uy áp kinh khủng kia với hắn mà nói còn chưa đủ nhắc tới, căn bản không có một chút ảnh hưởng nào.