- Lại một võ giả Thiên cấp?
- Giống như là người bên phía Tần Trần.
- Xảy ra chuyện gì, tuyển thủ Đại Tề quốc đều cắn thuốc hay sao?
Đám người bùng nổ, đã sắp điên rồi.
Đặc biệt là những tuyển thủ tu vi Huyền cấp bên ngoài Cổ Nam Đô đều cảm giác sắp khóc.
Bọn họ tự xưng bất phàm, dùng tất cả khí lực bú mẹ tấn công bia đá, nhưng vẫn không thể lưu lại vết tích.
Hai người kia chỉ có tu vi Thiên cấp hậu kỳ lại lưu vết tích, thật là…
Không có thiên lý!
Sau đó, khảo hạch tiếp tục.
Rất nhanh, ba người Triệu Linh San, Tử Huân, Vương Khải Minh cũng bị chọn trúng.
Thành tích của ba người đã làm mọi người ngạc nhiên, mọi người rung động không biết nói gì.
Tử Huân không lưu vết tích ở độ cao mười thước hạn định, mà tiến lên trước vài mét, cuối cùng cũng lưu vết tích ở vị trí mười ba thước.
Mà Triệu Linh San càng khoa trương, lưu vết kiếm ở độ cao mười sáu thước.
Biến thái nhất chính là Vương Khải Minh.
Hắn là người bị chọn trúng cuối cùng, vì vậy hắn cảm ngộ uy áp thời gian dài nhất, lại thêm hắn sớm lĩnh ngộ đao ý.
Hai thứ chồng lên nhau, hắn thích ứng uy áp thời gian thật dài, cuối cùng hắn lưu vết đao ở độ cao mười chín thước, gần hai mươi thước.
Đưa tới toàn trường chấn động, im lặng thật lâu.
Phải biết rằng cho tới bây giờ, tuyển thủ lưu lại vết tích mới đạt độ cao hai mươi mốt mét.
Thế nhưng, người này là võ giả Huyền cấp trung kỳ ở Huyền Châu.
Mà Vương Khải Minh chỉ mới tu vi Thiên cấp hậu kỳ, thành tích của hắn không kém đối phương bap nhiêu, kết quả như vậy, không thể nghi ngờ đã làm cho mọi người không kịp chuẩn bị.
Xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ là vận may của Tần Trần đã di chuyển lên thân đệ tử Đại Tề quốc.
Nghĩ tới đây, khóe miệng mọi người co giật.
Người so với người, quả nhiên là tức chết người.
Trong đám người, Tần Trần khẽ gật đầu.
Vương Khải Minh lĩnh ngộ rất đáng sợ, là một trong những thiên tài đặc thù nhất hắn gặp được.
Nếu chỉ nói về thiên phú, Vương Khải Minh không kém hơn Lâm Thiên và Trương Anh,.
Thiên tài như vậy, bởi vì sinh ra tại ngũ quốc hẻo lánh, cho nên mới không có thu hút.
Trên thực tế, thiên phú như vậy, cho dù đặt trong Vũ Vực cũng không tính là hạng người phổ thông.
Nghĩ vậy, Tần Trần khẽ lắc đầu.
Đáng tiếc Lâm Thiên và Trương Anh không có cơ hội tham gia khảo hạch Cổ Nam Đô, bằng không lấy hai người thiên phú, thu hoạch tất nhiên sẽ không nhỏ, nhưng không biết bọn họ bây giờ ở Đại Tề quốc như thế nào.
Đại Tề quốc vượt lên trước trong khảo hạch lần này.
Tất cả thiên tài khảo hạch sau đó đã bất chấp.
Bọn họ không tin tưởng, người ngũ quốc hẻo lánh có thể thông qua khảo hạch, bọn họ lại không thể.
Vào lúc này, ý chí chiến đấu của mỗi người đều tăng vọt.
Kết quả, cũng làm mọi người kích động.
Tỉ lệ thông qua khảo hạch đã tăng nhiều.
Trừ đám người Vương Khải Minh ra, trong tuyển thủ Đại Uy vương triều và ngũ quốc cũng có võ giả Thiên cấp lưu lại vết tích, cũng thông qua khảo hạch.
Kết quả này làm cho mọi người hăng hái.
Ý chí chiến đấu tăng vọt trong nháy mắt.
Rất nhanh, U Thiên Tuyết bị chọn trúng.
- Là U Thiên Tuyết.
- Thiên tài đỉnh cấp của Lăng Thiên Tông.
- Người này trước kia đã đi theo Tần Trần, chống đối Đế Tâm thiếu chủ, nếu bị loại bỏ sẽ rất vui đấy.
- Hừ, nữ tử này có dung mạo tuyệt mỹ, mặc dù đặt tại Đại Uy vương triều, chỉ sợ cũng có thể nói là tuyệt sắc, chỉ tiếc, quá mức cao ngạo, cũng không nhìn thân phận địa vị của mình.
Trong đám người, tiếng nghị luận vang lên.
Mỹ nữ, vĩnh viễn có đặc quyền, trong thế giới võ giả, cũng giống như vậy.
Những tuyển thủ tham gia khảo hạch lúc trước cũng bị người khác chú ý, thế nhưng U Thiên Tuyết vừa khảo hạch lại dẫn tới bàn tán xôn xao.
Có chờ mong nàng có thể thông qua.
Có chờ chê cười nàng.
Cũng có người tán thưởng.
Không phải trường hợp cá biệt.
Đối mặt với mọi người nghị luận, sắc mặt U Thiên Tuyết lạnh lùng, không mang theo một chút cảm tình, yện lặng đi tới trước bia đá.
Bạch!
Hơi giậm chân, U Thiên Tuyết đã bay vút lên.
Dáng người của nàng như Hằng Nga bôn nguyệt, giống như tiên tử dưới chín tầng trời, mờ ảo như khói, mỹ lệ rung động lòng người.
Chỉ thân pháp đã làm mọi người hô to.
Càng khiến người ta giật mình chính là độ cao của U Thiên Tuyết bay lên.
Mười thước.
Mười lăm thước.
Hai mươi thước...
Nhanh chóng tiếp cận độ cao hai mươi lăm mét.
- Gia hỏa này điên hay sao?
Không ít võ giả Huyền cấp trung kỳ của Đại Uy vương triều chỉ lưu lại vết tích dưới hai mươi lăm thước.
U Thiên Tuyết lại xông lên độ cao hai mươi lăm thước.
Nàng đang tìm đường chết.
Lấy tu vi, có thể lưu lại vết tích dưới độ cao hai mươi lăm thước đã là không tệ lắm rồi.
Lúc này, đám người than thở không thôi.
Hưu!
Cuối cùng, thời điểm ở độ cao hai mươi bảy thước, U Thiên Tuyết dừng lại.
Độ cao này sinh ra áp lực kinh khủng, gần như có một ngọn núi lớn đè lên vai nàng.
Nhưng ánh mắt U Thiên Tuyết lạnh lùng, thần thái kiên định, thân như phượng hoàng rút kiếm ra khỏi vỏ.
Phốc xuy!
Trên tấm bia đá xuất hiện vết kiếm thật sâu.
Ngay sau đó, thân thể nàng ẩn hiện mờ ảo như sương khói.
Xôn xao!
Toàn trường vang lên tiếng sấm đinh tai nhức óc.
Tiếng nghị luận bùng nổ.
Độ cao hai mươi bảy thước.
Đây là thành tích tốt nhất trong tất cả tuyển thủ.
Nhưng hôm nay, thế mà bị võ giả Thiên cấp làm được...
Làm sao có thể?
Đám người rung động, khó mà tin nổi.
Trong đám người, Tần Trần cũng thất kinh.
Không hổ là U Thiên Tuyết.
U Thiên Tuyết, mấy năm trước đã lĩnh ngộ kiếm ý, đồng thời trong thời gian gần đây, kiếm ý đề thăng lên độ cao cực cao.
Trên phương diện thiên phú, nàng đã vượt qua Vương Khải Minh.
Hạng nhân vật này, đặt vào Vũ Vực cũng không phải người bình thường, sẽ trở thành tân tinh chói mắt.
- Kiếm ý thật bén nhọn.
- Ha hả, thú vị.
- Nữ tử này dung mạo tuyệt lệ, khí chất kinh người, thiên phú võ đạo cũng cực kỳ đáng sợ, dù tính cách hơi kém một chút, nhưng mà ta ưa thích.
Thiên tài Đại Uy vương triều đều tán thưởng.
Thậm chí có không ít thiên tài bộc lộ thần thái cuồng nhiệt.
Trước ka, dung mạo của U Thiên Tuyết đã làm bọn họ kinh diễm.
Thế nhưng, dưới cái nhìn của bọn họ, chỉ dựa vào dung mạo tuyệt mỹ, cũng không tính là cái gì, Thiên Vũ Đại Lục là thế giới võ giả vi tôn, một nữ xinh đẹp hơn nữa, nếu không có tu vi võ đạo kinh người, cuối cùng cũng biến thành đồ chơi của cường giả.
Chỉ khi nào triển lộ ra thiên phú võ đạo kinh người, như vậy mới dẫn tới nhiều nam nhân theo đuổi.
- Ha hả, khó trách ban nãy tính cách bốc lửa như vậy, đúng là có tài.
Ngay cả Đế Thiên Nhất cũng sinh ra hứng thú với nàng.