Vũ Thần Chúa Tể

Chương 440: Là ngoài ý muốn

Chương Trước Chương Tiếp

Trên quảng trường.

- Đến lượt ta?

Thân thể rung một cái, Triệu Duy đứng dậy.

Trong ánh mắt mang theo tâm thần bất định.

Không chờ kiểm tra, lòng bàn tay đã chảy mồ hôi.

- Lại là một võ giả Thiên cấp hậu kỳ.

- Không cần nhìn, với tu vi của hắn, tất nhiên sẽ bị loại bỏ.

- Cũng đúng, chỉ đi ngang qua sân khấu mà thôi.

- Đáng thương người cho ngũ quốc.

Những lời trào phúng của đám người vang lên, khiến cho Triệu Duy càng khẩn trương.

- Tứ vương tử điện hạ, không cần khẩn trương, ngươi chỉ cần phát huy thực lực ổn thỏa, lấy tu vi của ngươi, khẳng định có thể lưu lại vết tích trên bia đá.

Đúng lúc này, một giọng nói nhu hòa vang lên.

Đã mang lòng tin cho Triệu Duy.

Cũng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

- Di, là Tần Trần.

- Ban nãy hắn nói cái gì? Chỉ cần phát huy thực lực thoả đáng, liền nhất định có thể lưu lại vết tích?

- Ta không nghe lầm chứ?

- Ha ha ha, nói thật êm tai, với tu vi Thiên cấp của gia hỏa kia, hắn làm cách nào lưu lại vết tích trên bia đá?

- Ngươi cũng tin? Người ta chỉ muốn an ủi gia tăng lòng tin mà thôi.

- Ta nghĩ ra rồi, Tần Trần cũng là một võ giã Thiên cấp, ha ha, ha ha ha!

Đám người bắt đầu cười to.

Tất cả mọi người xem đây là câu truyện cười.

Trừ Triệu Duy.

- Nếu Trần thiếu nói như vậy, vậy ta nhất định có thể.

Ánh mắt lóe lên, trong mắt Triệu Duy vẫn còn bất an, qua một lúc biến thành kiên định và đi về phía bia đá.

Vù vù!

Uy áp mạnh mẽ đè ép tới, Triệu Duy cảm thấy rất khó thở.

- Không nên hốt hoảng, Trần thiếu nói, ngăn cản uy áp là cách làm ngu ngốc, phương pháp chân chính, phải đi thích ứng uy áp, để cho uy áp trở thành một loại nhân tố trong không gian chung quanh.

Triệu Duy hít sâu một hơi.

Nếu không có Tần Trần chỉ dẫn phương pháp, như vậy lấy thiên phú của Triệu Duy, hắn không thể làm được.

Thế nhưng, sau khi chuẩn bị một nén nhang, Triệu Duy đã quen thuộc cổ uy áp này.

Dần dần.

Hắn cảm giác mình đã dung nhập vào trong uy áp, cảm giác áp bách nặng nề đã giảm bớt rất nhiều.

Triệu Duy biết, đây chỉ là ảo giác, uy áp cũng không có giảm nhẹ, mà là hắn đã có năng lực đối kháng với uy áp.

- Di, tiểu tử này, dường như có cái gì đó không đúng!

- Các ngươi nhìn vẻ mặt của hắn xem, hắn thật cho rằng mình có thể lưu lại vết tích trên bia đá hay sao?

- Quá ngây thơ, ngay cả chân lực của võ giả Huyền cấp cũng chưa chắc có thể lưu lại, hắn chỉ là võ giả Thiên cấp, chân khí trong cơ thể còn chưa lột xác, hắn làm sao làm được?

Vào lúc mọi người khó hiểu, Triệu Duy đột nhiên hành động.

Ầm!

Hai chân đạp mặt đất một cái, hắn nhảy lên cao, cử chỉ phổ thông, không có bất kỳ điểm khác thường nào.

Ầm!

Khi hắn càng lên cao, uy áp càng mạnh.

Nhưng Triệu Duy không có đi ngăn cản, mà là nhắm mắt lại, đi cảm ngộ cổ uy áp này, làm quen với uy áp.

Gần như trong nháy mắt, hắn đã đạt đến độ cao mười thước.

- Đi!

Trong lúc hét vang, Triệu Duy mở mắt ra, hắn xoay tròn trên hư không, khi xoay tròn, lực lượng tỏa ra toàn thân, lực lượng hội tụ vào cánh tay phải và đấm ra.

Ầm!

Quyền uy cuồn cuộn, hóa thành một cổ long quyển gió xoáy kinh người, cũng va chạm với lưu vết thạch bi.

- Ha ha ha, chỉ có chút lực lượng như thế, hắn còn muốn lưu lại vết tích?

- Yếu, quá yếu.

- So với võ giả Huyền cấp của Đại Uy vương triều chúng ta, hắn không thể so sánh nổi..

Không đợi kết quả xuất hiện, rất nhiều võ giả Đại Uy vương triều đều cười lên ha hả.

Bởi vì bọn họ rất rõ ràng, một kích của Triệu Duy, luận uy lực, căn bản không cách nào so sánh với vài tên võ giả Huyền cấp của Đại Uy vương triều.

Mà trước đó, vài tên võ giả Huyền cấp cũng không thể lưu lại vết tích, hiện tại Triệu Duy càng không có khả năng ngoài ý muốn.

Trong lúc cười to, mọi người nhìn về phía lưu vết thạch bi, lúc này, quyền phong cuồn cuộn, dĩ nhiên tản mát, bia đá màu đen từ từ rõ ràng.

- Các ngươi xem, ta vẫn nói tiểu tử này không thể lưu lại dấu vết... Két... Cái gì?

Một gã thiên tài đang dương dương đắc ý, nói được một nửa, đột nhiên hắn mở to mắt ra nhìn.

Tất cả mọi người đều há hốc mồm.

Chỉ thấy một dấu quyền xuất hiện trên tấm bia đá, vị trí đó lúc trước không có cái gì cả.

- Lưu lại vết tích, thông qua.

Một tia sáng quét ngang, Triệu Duy bị truyền tống đến bên kia quảng trường.

- Ta thật thông qua?

Sắc mặt ửng hồng, Triệu Duy ngây ra như phỗng, đến hiện tại, hắn vẫn chưa kịp thích ứng, thân thể run rẩy dữ dội.

- Trần thiếu, ta thông qua.

Tự lẩm bẩm, Triệu Duy kích động nhìn về phía Tần Trần, lệ nóng doanh tròng.

Mỉm cười, Tần Trần gật đầu.

Xôn xao!

Lúc này, toàn bộ quảng trường đều xôn xao.

- Xảy ra chuyện gì?

- Vừa rồi xảy ra cái gì?

- Vì sao tên kia có thể lưu lại dấu vết, hắn rõ ràng chỉ là một võ giả Thiên cấp.

Mọi người chấn động, cả đám trợn mắt há hốc mồm, ít có dũng khí tin tưởng vào mắt của mình.

Đồng thời, trong lòng hắn cũng không hiểu.

Thế nhưng kết quả Triệu Duy lại rót cho võ giả Thiên cấp một liều thuốc mạnh, tâm thần mỗi người rất kích động.

Có lẽ.

Trước không có võ giả Thiên cấp lưu lại vết tích, cũng không phải bởi vì võ giả Thiên cấp làm không được, mà chỉ là, vẫn khộng có người nào xuất hiện mà thôi.

Kích động nghị luận.

Sau đó khảo hạch tiếp tục.

Có Triệu Duy dẫn đầu, thiên tài khác, tự tin của bọn họ tăng nhiều, bọn họ đều tranh thủ xuất toàn lực.

Tỉ lệ thông qua khảo hạch cũng tăng lên không ít.

Chỉ là,võ giả Thiên cấp lại không có một ai thông qua như Triệu Duy.

- Kế tiếp!

Bạch!

Một tia sáng trắng bao phủ Tiêu Kinh.

Có Triệu Duy làm ví dụ, Tiêu Kinh tự tin tăng nhiều, hắn nín thở ngưng thần, nhảy lên độ cao mười mét và xuất thủ.

Đùng!

Chưởng ấn ngang dọc, lưu vết trên tấm bia đá, lập tức xuất hiện một chưởng ấn nhợt nhạt.

Thấy thế, Tiêu Kinh mỉm cười, bị truyền tống đến một bên.

- Xôn xao!

Toàn trường bùng nổ trong nháy mắt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)