Thế nhưng.
Làm bọn họ phiền muộn là.
Tần Trần phun máu xong đã không có phản ứng nào khác, tiếp tục bảo lưu trong trong đại trận, tiếp tục tham gia khảo hạch.
Xôn xao!
Toàn bộ hiện trường bủng bổ, trong nháy mắt tiếng huyên náo giống như khí lãng bao phủ chân trời, gần như có thể tách cả tầng mây.
Dựa vào cái gì?
Ý chí Cổ Nam Đô đang làm cái gì?
Các võ giả khác vừ phun máu sẽ bị ý chí Cổ Nam Đô ném ra khỏi Cổ Nam Đô, mất đi tư cách khảo hạch.
Nhưng Tần Trần phun máu hai lần, hắn vẫn tiếp tục lưu lại trong khảo hạch, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tần Trần này là cháu trai của ngươi sao?
Cần phải chiếu cố như vậy?
Mọi người không thể hiểu nổi!
Thời điểm cửa thức nhất, thạch thất màu đen của Tần Trần rõ ràng có trục trặc, ý chí Cổ Nam Đô làm như không thấy, được, mọi người cũng nhận.
Dù sao ở trong màu đen thạch thất, không ai biết phát sinh cái gì, ý chí Cổ Nam Đô nói không thành vấn đề, vậy không thành vấn đề.
Nhưng ở cửa thứ hai này lại khảo hạch trước mặt bao người, tất cả mọi người nhìn rõ ràng như vậy, Tần Trần đã phun máu hai lần, vậy mà không bị loại, mọi người rất ngạc nhiên.
- Tần Trần này giẫm phải vận khí cứt chó.
- Thật không biết ý chí Cổ Nam Đô làm như thế nào, sao không loại bỏ Tần Trần đi?
- Hừ, không phải loại bỏ hay không loại bỏ, dựa theo quy tắc, uy áp toàn bộ đại trận càng ngày sẽ càng lớn, Tần Trần đã đến cực hạn, nhưng lại không rời đi, cuối cùng sẽ thụ thương chính hắn.
- Ta chờ xem Tần Trần chết như thế nào.
Đám người cười nhạt, tất cả đều thản nhiên quan sát Tần Trần.
Ý chí của Cổ Nam Đô rất đáng sợ, mọi người đã cảm nhận qua, tự nhiên không dám nói nhảm như lúc trước, nhưng trong lòng lại cười nhạt không thôi.
Đây là cửa thứ hai, lại không giống cửa thức nhất, một khi không kiên trì nổi, mạnh mẽ lưu lại, áp lực không ngừng tăng lên sẽ phá hoại thân thể võ giả, mãi đến khi thân thể sụp đổ mất đi sức sống, trở thành một cổ thi thể.
- Hãy chờ xem, không quá một khắc đồng hồ, Tần Trần sẽ bị loại bỏ.
Có người chắc chắn như thế, tự tin ngập trời.
Kẻ khác cũng đồng ý với suy nghĩ như vậy, đều cười nhạt nhìn Tần Trần.
Một phút đồng hồ.
Hai phút.
...
Thời gian trôi qua, có từng tên võ giả không chịu nổi áp lực, liên tiếp bị áp bách, cho nên nhanh chóng không kiên trì nổi và bị loại bỏ.
Hơn nửa canh giờ sau, nguyên bản gần bốn trăm người, chỉ còn dư lại ba trăm người, trực tiếp loại bỏ hơn trăm người.
Nhưng làm cho mọi người phiền muộn là, Tần Trần phun máu đầu tiên vẫn có thể kiên trì.
Hơn nữa.
Nửa đường phun máu hai lần.
- Gia hỏa này, hắn là tiểu Cường sao?
- Cũng đã lâu như vậy rồi, còn chưa bị loại bỏ?
- Ban nãy ai nói trong một khắc đồng hồ, Tần Trần sẽ đi ra? Bây giờ đã qua hai khắc đồng hồ rồi đấy.
Đám người sắp điên rồi.
Quả thật không có thiên lý.
Từ khi bắt đầu khảo hạch đến hiện tại, Tần Trần luôn luôn biểu hiện sẽ bị loại nhanh chóng, thế nhưng kết quả luôn tát vào mặt bọn họ.
Gia hỏa này, tại sao lại giống tiểu Cường đánh mãi không chết, rõ ràng nhìn qua, một giây kế tiếp sẽ bị loại bỏ, nhưng hắn lại không bị truyền tống ra ngoài.
Mọi người ở đây không ngừng suy nghĩ nguyên nhân.
Một canh giờ qua đi.
Trên quảng trường, lúc trước gần bốn trăm người, hiện tại chỉ còn gần hai trăm năm mươi người, có một trăm năm mươi người bị loại bỏ.
Mọi người cho rằng Tần Trần sẽ bị loại bỏ, hắn vẫn kiên trì ngồi tại chỗ.
Khóe miệng hắn hắn vẫn chảy máu tươi, hắn luôn cắn răng kiên trì.
Nửa đường thổ huyết, cũng không dưới bốn năm lần.
Hắn giống như một tảng đá mặc kệ gió táp mưa sa, hắn chưa từng biến hóa chút nào.
Rầm rầm rầm!
Qua một cái giờ, uy lực đại trận đột nhiên bạo tăng, từng tên tuyển thủ bị đẩy ra khỏi trận pháp.
Sau khi những người này không kiên trì nổi, bọn họ vẫn chưa bị bài trừ ra khỏi Cổ Nam Đô, mà là rơi vào quảng trường ngoài trận pháp, hiển nhiên, bọn họ thông qua khảo hạch này.
- Làm sao có thể, ta là thiên tài của Đại Uy vương triều, tại sao lại bại bởi người ngũ quốc?
Trong đó có thiên tài hai mươi ba hai mươi bốn tuổi của Đại Uy vương triều, hắn rất tức giận, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn những võ giả còn sót lại trên quảng trường.
Lúc này, trên quảng trường còn lại gần hai trăm người.
Trong đó.
Thiên tài Đại Uy vương triều chiếm giữ 90% trở lên, thiên tài ngũ quốc còn lưu lại không có bao nhiêu, chỉ có khoảng hơn hai mươi người.
Trong đó có Đại Lương Quốc Vũ Văn Phong, Lăng Thiên Tông U Thiên Tuyết, trừ bọn họ ra, Đại Tề quốc vẫn còn đội hình hết sức kinh người.
Tử Huân công chúa, Triệu Linh San, Vương Khải Minh, Tần Trần, có bốn người chưa bị loại bỏ.
Tứ vương tử Triệu Duy cùng Tiêu Kinh bị đẩy ra trước cũng vượt quá một canh giờ, có khả năng tiến vào khảo hạch vòng thứ ba.
Tương đương với có sáu người, kiên trì đến hiện tại, trở thành hắc mã vượt qua rất nhiều người.
Thế nhưng.
Việc này không làm cho người ta khiếp sợ nhất.
Đáng sợ nhất là, Quỷ Tiên Phái thần bí trong ngũ quốc.
Chủ lực của Quỷ Tiên Phái rõ ràng đã bị Đại Tề quốc tiêu diệt, nhưng lần này mang đến tám gã thiên tài, đến hiện tại, chưa ai bị loại bỏ.
Trở thành thế lực xuất sắc nhất ngũ quốc.
- Những thiên tài Quỷ Tiên Phái này đến từ đâu?
- Hiện nay đệ tử thông qua ngũ quốc khảo hạch đợt thứ hai, tổng số có khoảng sáu mươi người, nhưng kiên trì đến hiện tại, chỉ còn hơn hai mươi người, gẫn như mỗi thế lực đều bị loại bỏ không ít thiên tài, nhưng tám gã đệ tử Quỷ Tiên Phá lại không bị loại, việc này
- Cho dù là một ít thế lực của Đại Uy vương triều cũng có người bị loại bỏ.
Đám người cau mày, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc thật sâu.
Trên đài cao, mọi người cũng đã nhìn ra, nhóm cường giả Quỷ Tiên Phái là kẻ không rõ lai lịch, thực lực kinh người.
Mà hôm nay, càng làm cho người ta khiếp sợ.
Sau đó, từng tên thiên tài đã không kiên trì nổi, liên tiếp bị đánh bay.
Thiên tài trong Đại Uy vương triều, cũng không có tư thế hiên ngang như trước, từng người vô cùng chật vật.
Sau một canh giờ rưỡi, chỉ còn dư lại khoảng một trăm người.
Hai canh giờ sau, chỉ còn dư lại năm mươi người.
Rốt cục, tám người Quỷ Tiên Phái, bắt đầu có người bị loại bỏ.
Đến hai canh giờ rưỡi.
Trên sân chỉ còn dư lại hai mươi người.
- Tây bắc ngũ quốc vẫn còn có tám người, làm sao có thể?
Trong hai mươi người trong sân, lại có tám người đến từ tây bắc ngũ quốc, khiến cho người ta kinh hãi.