Khẽ động, sát niệm sinh ra.
Sát cơ nồng đậm bao phủ toàn trường.
- Phải bị tội gì?
Tần Trần cười nhạt, hoàn toàn không có một tia e ngại:
- Ngươi cho rằng Lưu Tiên Tông ngươi là cái gì? Hoàng triều bá quyền? Hay là quyền quý đế quốc? Cũng xứng định tội bản thiếu? Chỉ là môn phái nhỏ dưới trướng vương triều mà thôi, cũng không sợ gió lớn cắt đầu lưỡi.
Mọi người rung động mãnh liệt.
Tần Trần thật sự điên rồi, đắc tội Đế Thiên Nhất thì thôi, lại còn đắc tội Hoa Thiên Độ, hắn điên cỡ nào?
Cho dù hắn không muốn sống, cũng nên suy nghĩ vì quốc gia của mình!
- Ngươi cho rằng Đế Thiên Nhất có thể giữ được ngươi?
Đôi mắt Hoa Thiên Độ lạnh như băng, hắn không làm ra hành động gì, trong thiên địa đã có áp lực vô hình sinh ra, đừng nói là cường giả ngũ quốc, mặc dù là thiên tài, cường giả Đại Uy vương triều cũng thừa nhận áp lực không nhỏ, chân dừng như dừng hoạt động.
Không hổ là một trong ba đại thiên kiêu của Huyền Châu, mặc dù chưa từng bước vào Tông cấp ngũ giai, nhưng trong lúc giở tay nhấc chân lại ẩn chứa uy nghiêm kinh người, khiến cho người ta sợ hãi biến sắc, phong phạm cường giả, nhìn một lần đã thể hiện không sót cái gì.
Mọi người im lặng, Tần Trần thật ký thác hi vọng bản thân lên người Đế Thiên Nhất sao?
Dù Đế Thiên Nhất lúc trước thay hắn ngăn cản một kích của Lý Khôn Vân, chẳng qua là vì làm mất thể diện của Lưu Tiên Tông mà thôi, nếu Hoa Thiên Độ thật sự muốn chém giết Tần Trần, Đế Thiên Nhất sẽ không vì việc nhỏ này mà liều mạng đánh nhau với Hoa Thiên Độ.
Thiên kiêu cái thế, sao có thể dễ lợi dụng như vậy?
Đám người Đại Tề quốc Tiêu Chiến run sợ, từng người khó hiểu nhìn sang Tần Trần, trong suy nghĩ của bọn họ, dường như Tần Trần không giống người lỗ mãng, vì sao lại nhiều lần cường thế trước mặt Đế Thiên Nhất cùng Hoa Thiên Độ như vậy?
Hẳn là... Tần Nguyệt Trì chưa hề rời khỏi ngũ quốc?
Tiêu Chiến giật mình, cũng có chỉ có nguyên nhân này, mới có thể giải thích vì sao Tần Trần không hề sợ hãi như vậy.
Mặc dù không biết tu vi Tần Nguyệt Trì mạnh bao nhiêu, thế nhưng, có khả năng thuận tay chém giết Quỷ Tiên Phái Niệm Sóc, lại làm cho Tần Nguyệt Trì phát động bí pháp cũng khó mà chạy trốn, tuyệt đối không phải Vũ Tông ngũ giai phổ thông.
- Đế Thiên Nhất? Bản thiếu không cần Đế Thiên Nhất bảo hộ, chỉ cần ngươi dám giết ta, tự nhiên có người xuất thủ thay bản thiếu. Hắc Nô, còn không hộ pháp thay bản thiểu.
Tần Trần cười nhạt một tiếng, đột nhiên quay đầu nhìn vào đám người.
Hắc Nô?
Tất cả mọi người nhìn theo ánh mắt Tần Trần, muốn nhìn một chút, Hắc Nô bảo hộ Tần Trần là thần thánh phương nào, dám nhắm vào người như Hoa Thiên Độ.
Trước mắt bao người, trong đám người, một người mặc áo choàng đen xuất hiện trước mặt mọi người, bởi vì áo choàng che đậy, không có ai nhìn rõ gương mặt của hắn.
Từng đạo nhận biết bộc phát, trong nháy mắt quét tới, đồng thời bao gồm cường giả ba thế lực lớn cao nhất trên đài cao.
Nhận biết đảo qua, đôi mắt tất cả mọi người co rụt lại, bởi vì bọn họ không cách nào nhận rõ tu vi của người áo đen kia.
Thậm chí ngay cả cường giả ba đại thế lực cũng ngưng trọng, có khả năng tránh được bọn họ nhận biết, tu vi của người này tuyệt đối không kém bọn họ quá nhiều, đồng thời, nhất định tu luyện bí pháp nào đó có khả năng che giấu khí tức trên thân.
- Thiên Độ, người này không đơn giản.
Âm u lên tiếng, trưởng lão dẫn đầu Lưu Tiên Tông nói thầm bên tai Hoa Thiên Độ, ánh mắt ngưng trọng.
Ánh mắt Hoa Thiên Độ cũng biến thành lạnh lẽo, chưa từng ngờ tới, ở trong ngũ quốc còn có cường giả Vũ Tông như vậy thủ hộ thiếu niên này, hoàn toàn không ngờ, không phải nói trong ngũ quốc không có Vũ Tông hay sao?
Bị vô số ánh mắt ngưng mắt nhìn, trong đám người, người mặc áo choàng đen phiền muộn muốn phun máu.
- Tại sao tiểu tử đáng chết này biết ta đang ở đây?
Hắn ban nãy giấu trong đám người, không hành động gì khác thường, ngay cả người ba thế lực lớn Huyền Châu chưa từng phát hiện ra hắn, nào ngờ Tần Trần lại phát hiện ra, làm cho suy nghĩ khiêm tốn giấu dốt của hắn cũng tan thành mây khói.
Càng làm cho người mặc áo đen tức điên lên là, Tần Trần lại đặt cho hắn biệt danh Hắc Nô, quả thực là quá đáng.
- Tĩnh táo, tĩnh táo!
Hô hấp dồn dập, lúc này người áo đen đã tức điên lên, hận không thể lập tức xông lên đài cao đánh chết Tần Trần.
Thế nhưng, hắn cũng chỉ có thể suy nghĩ trong lòng mà thôi.
Một khi ra tay với Tần Trần, chẳng những sẽ để lộ thực lực của mình, thậm chí ngay cả Thanh Liên Yêu Hỏa cũng lộ ra trước mặt bọn họ, đến lúc đó, mặc dù hắn đoạt được Thanh Liên Yêu Hỏa, cũng sẽ hậu hoạn vô cùng.
Cho nên, bất kể như thế nào, hắn đều không thể để cho Tần Trần bị Hoa Thiên Độ chém giết, bộc lộ ra sự tồn tại của Thanh Liên Yêu Hỏa.
- Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, một cổ khí tức lạnh lùng vô hình sinh ra trên người hắn cổ khí tức này giống như đến từ Cửu U Địa Ngục, vô cùng lạnh lẽo.
Hí!
Tiếng hít khí lạnh vang lên, tất cả võ giả đứng chung quanh người áo đen đều sợ hãi sắc mặt trắng bệch, từng người lui về phía sau, giống như gặp quỷ.
- Âm Sát chi khí thật khủng khiếp.
- Người này ít nhất cũng là cường giả Tông cấp trung kỳ, thậm chí còn mạnh hơn…
- Khó trách Tần Trần không có sợ hãi, sau lưng hắn còn có cường giả như vậy.
- Vũ Tông ngũ giai trung kỳ, một khi nổi giận lên, cao thủ ba thế lực lớn ở nơi này cũng không có kết quả tốt, dù sao, nơi này cũng không phải là Huyền Châu, không phải đại bản doanh của bọn họ, một khi ba đại thiên kiêu có sai lầm gì đó, mặc dù ba thế lực lớn Huyền Châu tàn sát ngũ quốc thì có ích lợi gì?
Trên đài cao, Tần Trần mỉm cười.
Hắn biết người này hừ lạnh vì guyên nhân gì, ngoài mặt là duy trì hắn, trên thực tế là cảnh cáo bản thân.
Nhưng Tần Trần biết, vì Thanh Liên Yêu Hỏa trên thân hắn, người này có liều mạng cũng không để hắn chết trên tay Hoa Thiên Độ.
Có người này, Hoa Thiên Độ không dám động thủ.
- Ha ha ha, Hoa Thiên Độ, không phải ngươi mới vừa nói muốn giết tiểu tử này sao? Tại sao không có hành động gì thế? Ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ không ngăn cản ngươi, ngươi muốn động thủ, nên nhanh lên, đường đường Tông tử của Lưu Tiên Tông, không đến mức nói không giữ lời chứ?
Đế Thiên Nhất thấy thế, không nhịn được cười lên ha hả, không ngừng trào phúng.
Hoa Thiên Độ hừ lạnh một tiếng, thu liễm sát cơ trên người, không nghĩ tới sau lưng tiểu tử này còn có một cường giả đang ẩn nấp, xem ra chuyến đi này, là vì này Cổ Nam Đô, hơn nữa bên cạnh còn có Đế Thiên Nhất cùng Lãnh Vô Song nhìn chằm chằm, chỉ có thể tạm thời bỏ qua tiểu tử này, sau khi đạt được Cổ Nam Đô truyền thừa mới tiếp tục quyết định.
Nghĩ tới đây, Hoa Thiên Độ cười lạnh một tiếng:
- Hoa Thiên Độ, ngươi còn có tâm quản ta? Ban nãy tiểu tử này có nói qua ngươi không xứng để hắn thần phục, làm sao, đường đường Đế Tâm thiếu chủ bị sỉ nhục như thế vẫn còn có thể thờ ơ?
Đế Thiên Nhất cười ha ha một tiếng, nói:
- Ngươi đây có chỗ không biết, bản thiếu, khinh thường nhất những gia hỏa rất sợ chết, ngược lại rất bội phục võ giả thà chết chứ không chịu khuất phục, tu vi người này mới Thiên cấp hậu kỳ, dám ngỗ nghịch uy nghiêm của bản thiếu, bản thiếu rất tán thưởng, sao lại quan tâm một chút việc nhỏ như thế? Ngược lại là ngươi, bị người ta nhục mạ thành bắt nạt kẻ yếu, ngươi lại không dám biểu thị chút gì cả.
- Há, ta hiểu rồi.
Làm như nghĩ đến cái gì, Đế Thiên Nhất bừng tỉnh:
- Ta suýt nữa thì quên, Lưu Tiên Tông các ngươi, tất cả đều là trứng mềm bắt nạt kẻ yếu, hiện tại người này triển lộ ra thực lực nhất định, tự nhiên sẽ làm Hoa Thiên Độ ngươi kiêng kỵ, không dám hành động, ha hả, người này lúc nãy phân tích rất sâu sắc, Đế Thiên Nhất ta thật sự bội phục hắn.
Hai người ngươi tới ta đi, hai bên trào phúng lẫn nhau, cũng làm những người đứng dưới sững sốt.
Dường như nguy cơ sinh tử của Tần Trần đã biến mất.