Vũ Thần Chúa Tể

Chương 410: Ba đại thiên kiêu

Chương Trước Chương Tiếp

- Lãnh Vô Song cùng Đế Thiên Nhất cũng tới?

Ánh mắt thanh niên co rụt lại, toàn thân tỏa ra hàn ý.

Đám người Lý Khôn Vân cũng khiếp sợ.

Lãnh Thư công tử Lãnh Vô Song và Đế Tâm thiếu chủ Đế Thiên Nhất, đều là thiên tài nổi danh nhất Đại Uy vương triều Huyền Châu, nổi danh sóng vai với Đại sư huynh Lưu Tiên Tông Hoa Thiên Độ, được gọi là thiên kiêu cái thế ở Huyền Châu, uy danh hiển hách.

Có hai người này tại đây, bọn họ muốn đoạt được tiên cơ sẽ hạ thấp đi rất nhiều.

- Hừ, không nghĩ tới Lãnh Vô Song và Đế Thiên Nhất cũng đi tới nơi này, xem ra Cổ Nam Đô di tích này thật sự không đơn giản.

Hoa Thiên Độ cười lạnh một tiếng, hắn đã sinh ra hứng thú.

- Đi thôi!

Khẽ quát một tiếng, Lưu Tiên Tông và một đám thiên tài đều bay về phía Cổ Phong Thành, biến mất trên đồng bằng mênh mông.

Nơi xa, một vệt sáng thần tốc lướt qua, là một nam tử trung niên mặc chiến giáp, tu vi đạt tới Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, nhìn thấy đám người Hoa Thiên Độ liền hít một hơi lãnh khí.

- Ahhh, dĩ nhiên là Lưu Tiên Tông Tông tử Hoa Thiên Độ, hắn cũng chạy tới.

Con ngươi co lại, ánh mắt nam tử trung niên hoảng sợ.

- Không nghĩ tới vùng đất tây bắc này lại tụ tập nhiều thiên tài Huyền Châu như vậy, nghe nói Lãnh Thư công tử Lãnh Vô Song và Đế Tâm thiếu chủ Đế Thiên Nhất cũng đã tới trước, như vậy, ba đại thiên kiêu cái thế Huyền Châu chuẩn bị đấu tranh với nhau tại ngũ quốc hay sao?

Tâm thần kích động, đây chính là tin tức lớn.

- Đáng tiếc, nghe nói Cổ Nam Đô chỉ có thiên tài hai mươi bốn tuổi trở xuống mới có thể đi vào trong, tham gia tranh phong, bằng không, ta thật sự muốn tham gia.

Thân hình thoắt một cái, nam tử trung niên biến mất.

Lôi Nguyệt khách sạn, đây là khách sạn cực kỳ nổi tiếng tại Cổ Phong Thành, đồng thời, cũng kinh doanh sinh ý tửu lâu.

Vì vậy mỗi ngày đều sẽ có các loại tin tức truyền bá ở đây.

Tần Trần và U Thiên Tuyết tạm biệt nhau, được Vương Khải Minh hướng dẫn, đi tới Lôi Nguyệt khách sạn.

Nhìn thấy Tần Trần, đám người Tiêu Chiến trở nên kích động, đặc biệt phát hiện tu vi Tần Trần vậy mà đột Phá Thiên cấp hậu kỳ, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.

- Gia hỏa này, rốt cuộc hắn tu luyện thế nào?

Đám người Tử Huân công chúa, Tứ vương tử Triệu Duy đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Mặc dù trải qua khổ tu một thời gian, bọn họ cũng đột phá đến Thiên cấp hậu kỳ, thế nhưng Tần Trần ở phương diện tuổi tác còn nhỏ hơn bọn họ nhiều, không ngờ đã đạt tới độ cao như bọn họ.

Chẳng những Tần Trần, Triệu Linh San và Vương Khải Minh đều đột phá đến Thiên cấp hậu kỳ.

Thật cảm khái, thiên tài thế hệ này quả thực mạnh đến mức đáng sợ.

Ban đêm hôm ấy, Tiêu Chiến cử hành một hồi tiệc chào đón ở Lôi Nguyệt khách sạn, hoan nghênh Tần Trần đến.

Mấy đại thiên tài của Đại Tề quốc đều tới nơi đây.

Thiên tài mạnh nhất Đại Tề quốc tên là Tiêu Kinh, là nghĩa tử của Tiêu Chiến, tuổi hai mươi bốn tuổi, một thân tu vi khó khăn lắm bước vào nửa bước Huyền cấp, cách Huyền cấp một bước.

- Lần đầu gặp mặt, cửu ngưỡng đại danh.

Tiêu Kinh làm người ôn hòa, hắn cười nói.

Hắn vài ngày trước đó đã không ở Đại Tề quốc, mà là đi ra bên ngoài lịch lãm, mãi đến ít ngày trước, lúc vừa mới trở lại Vương Đô, nghe nói về sự tích của Tần Trần.

Đồng thời, hắn mới biết Đại Tề quốc đạt được rất nhiều lợi ích từ ngũ quốc đại bỉ, lấy được danh ngạch ưu dị nhất.

Trừ Tiêu Kinh ra, Đại Tề quốc còn có một ít thiên tài khó khăn lắm mới đạt tới hai mươi bốn tuổi, nhưng tu vi chỉ đạt tới Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong, không có một người bước vào Huyền cấp.

Ngược lại đám người Tần Trần lại có thể tranh phong trong ngũ quốc đại bỉ.

- Tiêu Chiến đại nhân, chẳng lẽ Đại Tề quốc chúng ta không có một thiên tài Huyền cấp hay sao? Ta nghe nói Đại Lương Quốc Vũ Văn Phong, hai năm trước đã bước vào Huyền cấp...

Tần Trần kinh ngạc, không nhịn được cảm thấy khó hiểu.

- Cái này... Tần Trần ngươi có chỗ không biết.

Tiêu Chiến cười khổ:

- Đại Tề quốc chúng ta thật sự khan hiếm thiên tài trên Huyền cấp, sách lược lúc trước cũng không có suy nghĩ quá mức lâu dài, lại thêm các loại nguyên nhân, cho nên ở phương diện thiên tài Huyền cấp, chúng ta vẫn còn kém các thế lực khác, cho nên khi mở Huyết Linh Trì lần này, bệ hạ mới có thể quyết định cho bốn tân sinh mới vừa tốt nghiệp Thiên Tinh Học Viện tiến vào, nhìn đi, chính là vì tranh thủ thành tích tốt cho Đại Tề quốc trong lần đại bỉ lần này, hiện tại xem ra, hiệu quả thật không tệ.

- Thì ra là thế.

Tần Trần bừng tỉnh, khó trách tám danh ngạch Huyết Linh Trì lần này, lại có bốn cái phân cho bọn họ.

- Nghĩa phụ ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đoạt được một phần vinh quang vì Đại Tề quốc chúng ta.

Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Kinh càng kiên định, trên thân tỏa ra một loại kiên nghị cùng tự tin.

Tiêu Chiến cười khổ:

- Kinh nhi, không phải ta đả kích ngươi, lúc đầu, trong mắt của ta, mặc dù Đại Tề quốc chúng ta không có cường giả cao nhất, nhưng giống như năm trước, rất có hy vọng kiếm được mấy người top 10. Thế nhưng thực sự không nghĩ tới, tin tức Cổ Nam Đô lại bị người ta truyền tới Đại Uy vương triều, từ đó dẫn tới rất nhiều thiên tài của Đại Uy vương triều tới đây, lần này ta chỉ hi vọng các ngươi có khả năng lộ ra phong thái bản thân là đủ rồi, còn về thứ bậc, không cần quá mức quấn quýt.

Tiêu Chiến hào khí nói ra.

Mọi người đều nhận ra, Tiêu Chiến đại nhân đang trướng uy phong của người khác?

Còn chưa so tài đã không dám muốn thứ bậc.

Thấy ánh mắt mọi người không chịu khuất phục và ngạo nghễ, Tiêu Chiến lắc đầu, không có nói nữa.

Hắn biết rõ, chỉ chờ đến khi bọn họ chân chính nhìn thấy thực lực của Đại Uy vương triều mới có thể biết, bản thân hắn vừa nói không phải là chuyện giật gân.

Mấy ngày sau, đám người Tần Trần đều ở tại Lôi Nguyệt khách sạn, vừa tu luyện, vừa chờ đợi Cổ Nam Đô mở ra.

Rốt cục.

Mỗi một khắc!

Vù vù!

Không trung cách Cổ Phong Thành trăm dặm đột nhiên âm trầm, một cổ khí tức vô hình kinh khủng bao phủ địa vực ngàn dặm.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở chân trời vô tận lại có một tòa thành trì, chậm rãi hiện ra.

Tòa thành trì này đen xì thâm thúy, mang theo uy áp ngập trời, cao cao đứng vững ở chân trời, khiến cho người ta không tự chủ sinh ra nội tâm ngưỡng mộ.

- Đây chính là Cổ Nam Đô sao?

- Cổ Nam Đô đã xuất hiện.

- Đi!

Rất nhiều Võ giả trong Cổ Phong Thành đang chờ đợi thời khắc này, bọn họ đều lướt đi, tất cả đều lao thẳng về phía tòa thành trì trên cao.

Ngàn vạn võ giả giống như từng dòng thác, không ngừng chảy về một hướng.

- Khí tức thật thần bí, Cổ Nam Đô này, thật sự không phải chuyện đùa.

Trong đám người, Tần Trần ngưng mắt nhìn thành trì to lớn ở phương xa, trong lòng âm thầm khiếp sợ.

Cái gọi là di tích viễn cổ, đều là thủ đoạn ngập trời của các đại năng cao nhất vào thời đại viễn cổ tạo ra, mang bảo vật của mình, thậm chí truyền thừa trọng yếu bảo lưu trong đó.

Loại di tích này, thường thường sẽ ẩn giấu trong bí cảnh nào đó.

Trực tiếp xây dựng một tòa thành trì giống như thế này, mặc dù là kiếp trước của Tần Trần, hắn mới nghe lần đầu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)