Vũ Thần Chúa Tể

Chương 406: Uy thế của một kiếm

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người cũng bị việc này dọa sợ, đồng loạt nhìn sang.

- Là Lăng Thiên Tông U Thiên Tuyết, người nọ bên người nàng là ai?

- Hình như là Đại Tề quốc Tần Trần.

- Cái gì, hắn chính là Tần Trần?

- Là vị thiên tài giết Quỷ Tiên Phái Niệm Vô Cực?

Trong tửu lâu bắt đầu ồn ào, đều quan sát Tần Trần, thậm chí còn chú ý hơn cả U Thiên Tuyết.

U Thiên Tuyết là thiên tài đứng đầu của Lăng Thiên Tông, lại thêm nàng có dung mạo tuyệt mỹ, đã sớm là nhân vật phong vân tại tây bắc ngũ quốc, gần như không có người trẻ tuổi nào chưa nghe nói về nàng.

Trong mấy ngày trước, Đại Tề quốc Tần Trần lại trở thành nhân vật truyện kỳ của tây bắc ngũ quốc.

Không có lý do gì khác, đơn giản là vì tông chủ Quỷ Tiên Phái Niệm Sóc phái người đi tới Đại Tề quốc ám sát Tần Trần, ngược lại bị chém giết, tin tức đã sớm truyền khắp tây bắc ngũ quốc.

Trong thời gian ngắn, các loại nghe đồn truyền ra khắp nơi, không ai không biết có đại sự như vậy đang diễn ra, nghe đồn có liên quan đến Tần Trần cũng chưa từng gián đoạn.

Có người nói, Quỷ Tiên Phái Niệm Vô Cực đã chết dưới tay Tần Trần tại Yêu Tổ sơn mạch, cũng có người nói, Tần Trần vì đoạt lại danh tiếng đệ nhất thiên tài Tần gia, không tiếc xuống tay với Tần Phong, giết huynh bán địch, chỉ vì cướp đoạt tài sản Tần gia.

Các loại lời đồn đãi, phân phân nhiễu nhiễu, không người nào biết thật giả, nhưng vẫn có không ít người biểu thị nghi ngờ thực lực củaTần Trần, cho rằng một người trẻ tuổi như vậy, không thể nào là đối thủ của Niệm Vô Cực và Tần Phong.

- Trần thiếu!

Ổn định thân hình, Vương Khải Minh cũng hét lên kinh ngạc, lúc này mới phát hiện Tần Trần cùng U Thiên Tuyết.

Ngược lại không phải sức quan sát của hắn kém, thật sự là ngay từ đầu bị Vũ Diệu hấp dẫn lực chú ý, đại sảnh lầu ba ngồi đầy người như vậy, thiên tài trẻ tuổi nhiều vô số kể, Tần Trần cùng U Thiên Tuyết ngồi ở một góc khuất, hắn ngay từ đầu không chú ý tới.

- Mới vừa xuất thủ chắc là U Thiên Tuyết, nghe nói U Thiên Tuyết thiên phú kinh người, mấy năm trước đã lĩnh ngộ kiếm ý, khó trách có thể thi triển ra một kiếm mạnh như vậy.

- Ha ha ha, quá tốt, có U Thiên Tuyết ở đây, làm sao có thể nhìn mấy tên võ giả Đại Uy vương triều kiêu ngạo trước mặt chúng ta.

- Không sai, nghe đồn U Thiên Tuyết là thiên tài cao cấp nhất Lăng Thiên Tông trăm năm qua, nhất định có thể tìm lại chính danh cho ngũ quốc chúng ta.

- Tại sao nàng lại ngồi chung với Đại Tề quốc Tần Trần?

Đám người hưng phấn, bọn họ lúc trước không nhìn thấy ai xuất thủ, chỉ thấy một đạo kiếm quang lóe lên rồi biến mất, lại thêm bản thân U Thiên Tuyết nổi tiếng sử dụng kiếm, đương nhiên cho rằng là nàng xuất thủ.

- Mọi người đã hiểu lầm rồi.

Liếc mắt nhìn Tần Trần, U Thiên Tuyết khẽ cười nói, trong mắt nàng mang theo một tia rung động.

Chỉ có nàng nhìn thấy rõ ràng, tình thế vừa rồi ngàn cân treo sợi tóc, là Tần Trần đột nhiên xuất thủ, ngăn cản Vũ Diệu đả thương người, hơn nữa Tần Trần thậm chí còn không rút kiếm ra, chỉ bấm tay thi triển kiếm chỉ, kiếm quang rực rỡ kinh người, cho đến bây giờ vẫn còn quanh quẩn trong đầu U Thiên Tuyết, không còn cách nào quên được.

- Hừ, người ngũ quốc các ngươi đều thích đánh lén trong bóng tối sao?

- Vũ Diệu, giao người này cho chúng ta!

Vài tên đồng bên cạnh bạn Vũ Diệu đều đứng lên, từng người đều mang theo nét mặt lạnh lùng lao tới.

Ầm ầm!

Các loại tuyệt học đồng loạt xuất hiện trong đại sảnh tửu lâu.

Bởi vì Vũ Diệu lúc trước đang đùa nghịch uy phong, mấy đồng bạn của hắn đã sớm động tâm, hiện tại nhìn thấy có người chen tay vào, không kịp chờ đợi muốn lập uy, cũng có thể nâng cao thanh danh của bản thân.

- Một đám ếch ngồi đáy giếng, thật sự cho rằng tây bắc ngũ quốc chúng ta không người sao? Các ngươi chạy về Đại Uy vương triều đi.

Ánh mắt U Thiên Tuyết lạnh lẽo, trường kiếm bên hông đột nhiên ra khỏi vỏ.

Cheng!

Kiếm quang chói mắt triệt để bao phủ toàn bộ đại sảnh, một cổ kiếm khí kinh người bắn ra khỏi trường kiếm trong tay U Thiên Tuyết.

Sau một khắc!

Toàn bộ ba tầng tửu lâu rung động dữ dội, kiếm khí kinh người ngang dọc khắp nơi, giống như mặt trời chói chan bao phủ ánh mắt mọi người, bọn họ cảm thấy kiếm khí vô tận bao bọc quanh người, giống như sắp thiên đao vạn quả bọn họ.

- Là kiếm ý!

Đặc biệt là vài tên đệ tử Đại Uy vương triều, linh hồn bọn họ đã run rẩy, kiếm thế vô tận bao phủ tất cả, khiến cho lòng tin của bọn họ tan thành mây khói, phá thành mảnh nhỏ.

Phốc!

Kiếm thế đáng sợ hòa tan tất cả, mấy người lăng không bay ngược về phía sau, nhếch nhác rơi xuống mặt đất, bọn họ đều kinh sợ nhìn chằm chằm vào U Thiên Tuyết.

- Cái gì, một kiếm liền đánh lui mấy người, không hổ là U Thiên Tuyết, quá mạnh mẽ!

Đám người rung động, tiếng ồn ào sắp lật tung nóc tửu lâu, cả đám võ giả ngũ quốc đều hưng phấn.

Dưới cái nhìn của bọn họ, mấy người kia đều là thiên tài của Đại Uy vương triều, tu vi chắc chắn sẽ không kém, chính thiên tài như vậy, lại bị U Thiên Tuyết dùng một kiếm đánh lui, quả thực không cần tốn nhiều sức, thật không hổ danh là đệ nhất thiên tài Lăng Thiên Tông.

Rốt cục có người ra mặt vãn hồi mặt mũi cho ngũ quốc, võ giả ngũ quốc trong tửu lâu vô cùng kích động, cả đám rất hưng phấn.

- Chút thực lực ấy cũng dám lấy ra càn rỡ ở đây, ngươi không phải nói ngũ quốc chúng ta không người sao? Ta ở nơi này, nếu các ngươi có thể đánh tới trước mặt ta, coi như các ngươi thắng.

Không để ý đám người kinh hô, ánh mắt U Thiên Tuyết rất bình tĩnh, vô cùng cao ngạo nói với đám người Đại Uy vương triều.

- Quá cuồng vọng.

- Thiếu không coi ai ra gì.

- Ban nãy là chúng ta sơ suất thôi!

Máu đã dồn lên mặt bọn họ, sắc mặt đám người âm trầm như sắp chảy ra nước.

Thân là thiên tài Đại Uy vương triều, bọn họ đi tới nơi này, vốn mang theo cảm giác về sự ưu việt nồng đậm, chưa từng nghĩ sẽ bị một đệ tử ngũ quốc đánh bại, huống chi, đối phương còn là một nữ nhân, quả thực là vô cùng nhục nhã.

Nổi giận gầm lên một tiếng, mấy người xông tới lần thứ hai, lần này, bọn họ không dám khinh thường, ánh mắt dữ tợn, thôi động chân khí trong cơ thể đến mức tận cùng.

Ầm ầm!

Mấy đạo khí thế kinh người, đồng thời giống như mặt trời mọc phương đông, như núi cao đổ nát, nước biển đảo lưu, chân khí phóng đãng cuồn cuộn, đám võ giả ngũ quốc chung quanh sợ tới mức run rẩy, gần như không thở nổi, đám người Đại Uy vương triều hiện tại mạnh đâu chỉ gấp đôi vừa rồi, tất cả đều lo lắng nhìn về phía U Thiên Tuyết.

Dù sao đối phương cũng là thiên tài của Đại Uy vương triều, tu vi bất phàm, lại ra tay toàn lực, U Thiên Tuyết có thể ngăn cản hay không?

Có lo nghĩ như thế, chỉ thấy U Thiên Tuyết mặt không đổi sắc, ánh mắt càng thanh cao, tay phải cầm trường kiếm, đột nhiên vẽ nửa vòng tròn trên hư hông, đâm ra một kiếm rất nhẹ nhàng.

Vừa đâm ra một kiếm, hư không nhanh chóng hóa thành hư vô, mọi người cảm thấy trái tim đập mạnh dữ dội, trong tầm mắt, một đạo kiếm quang chói mắt bay đi.

Sau một khắc!

Phốc!

Công kích của mấy tên thiên tài Đại Uy vương triều đồng loạt nổ tung, thân thể rung động mạnh, ngực bắn ra máu tươi, cả đám đồng loạt bay ra ngoài, trong lúc rơi xuống đập nát vài cái bàn, tiếng rên rỉ vang vọng cả tửu lâu.

- Thiên tài Đại Uy vương triều cũng không ra gì.

Thu kiếm vào vỏ, U Thiên Tuyết cười lạnh một tiếng, dáng vẻ tiêu sái, khiến cho đám người Đại Uy vương triều rung động, cũng không còn chút mặt mũi nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)