Dưới khán đài, ba người Tần Trần cùng ngồi một chỗ.
- Trần thiếu, chút nữa tiến hành nghi thức thức tỉnh huyết mạch thì ngươi ngàn vạn lần đừng có khẩn trương, chỉ cần chăm chú cảm nhận lực lượng huyết mạch trong người của mình, thì nhất định có thể thành công.
- Yên tâm, ta cảm giác Trần Thiếu không giống trước kia nữa, lần này nhất định có thể thức tỉnh huyết mạch.
Hoạn nạn biết chân tình, nghe hai người Lâm Thiên và Trương Anh nói thì Tần Trần cảm thấy có chút ấm áp.
Bỗng nhiên Tần Trần quay đầu nhìn về phía cổng vào quảng trường.
Một thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại chậm rai đi đến quảng trường.
- Mẫu thân!
Tần Nguyệt Trì đi đến quảng trước, ánh mắt hơi quét một tí, thì mẹ con như có thần giao cách cảm, trong nháy mắt hòa vào cùng một nơi.
Tần Nguyệt Trì mỉm cười, lộ ra nụ cười có ý cố lên với Tần Trần, sau đó cũng không đi đến chỗ Tần Trần, mà tùy ý tìm một vị trí trên khán đài lặng lẽ ngồi xuống.
Dù Tần Nguyệt Trì đến một cách lặng lẽ không tiếng động, nhưng dung nhan nghiên nước nghiên thành của nàng vẫn nháy mắt hấp dẫn không ít người.
- Cô gái này là ai? Sao lại đẹp như thế?
Một nam nhân kinh hô.
- Ba!
Bằng hữu bên cạnh như chớp tát hắn một cái, nhẹ giọng nói:
- Nhỏ giọng thôi, ngươi không nhận ra nàng sao? Nàng chính là Đại tiểu thư Tần gia, tiểu nữ nhi của Tần Bá Thiên, Tần Nguyệt Trì.
- Cái gì? Là nàng sao? Đệ nhất mỹ nhân Vương Đô quả nhiên danh bất hư truyền.
Trên khán đài, Triệu Phượng thấy cảnh này ánh mắt híp lại, trong con ngươi bắt đầu lấp lóe hung quang:
- Hừ, không nghĩ tới con tiện nhân Tần Nguyệt Trì kia cũng đến, cũng được, vừa vặn để nàng nhìn con trai bảo bối của nàng bị Thiên Tinh Học Viện trục xuất như thế nào, ha ha ha.
Kỳ Vương Gia bên cạnh nàng, trong mắt lại lộ ra vẻ dâm dật.
- Viện trưởng đại nhân đến.
Lúc này không biết là ai đột nhiên hô to, trong nháy mắt toàn bộ quảng trường an tĩnh lại, một đám người từ ngoài quảng trường đi đến. Trong đó có một lão giả râu tóc hoa râm, mặc trường bào màu bạc, chính là Viện trưởng Thiên Tinh Học Viện, Chử Vĩ Thần.
Ở cạnh hắn còn có vài tên cường giả khí độ bất phàm.
Đoàn người rất nhanh đã đi đến bàn dài ở trung ương khán đài.
Khiến cho mọi người khiếp sợ là, bình thường ở kỳ thi học kỳ hàng năm, ngồi ở vị trí chủ vị thường là Viện trưởng Chử Vĩ Thần, nhưng lần này sau một hồi khiêm nhượng, ngồi ở chủ vị lại là một trung niên mặc võ bào màu xanh. Còn Chử Vĩ Thần thì chỉ ngồi ở bên cạnh hắn.
- Gia hỏa này là ai vậy nhỉ?
- Vậy mà ngồi chủ vị, chuyện này từ xưa tới nay chưa gặp bao giờ.
- Chẳng lẽ là đại nhân vật trong Vương cung?
Dưới khán đài không ít học viên nghị luận ầm ỉ.
- Di, lần này bệ hạ phái ra Linh Võ Vương Tiêu Chiến tham gia kỳ khảo hạch này, coi bộ bệ hạ rất chú trọng lần khảo hạch này của Thiên Tinh Học Viện a?
Nhìn thấy nam tử áo đen, Khang Vương Gia giật mình thốt lên.
Linh Võ Vương Tiêu Chiến là nhân vật cấp chiến thần của Đại Tề Quốc. Tu vi đã đạt đến Huyền cấp tứ giai đỉnh phong, chỉ chút nữa là bước vào Tông cấp. Được xưng là đệ nhất cường giả của Đại Tề Quốc, là thần hộ mệnh của Vương cung.
Cũng chỉ có hắn mới có thể ngồi ở trên một một vị là cường giả Huyền cấp tứ giai Chử Vĩ Thần.
Lúc này một ít Vương tôn quý tộc, cường giả võ đạo từng gặp qua Tiêu Chiến đều âm thầm nghị luận.
- Dù Thiên Tinh Học Viện là đệ nhất học viện Vương Đô, nhưng cũng không quan trọng đến mức Linh Võ Vương Tiêu Chiến tự mình đến chứ? Lần này Linh Võ Vương tới chắc chắn là có chuyện hay để xem.
- Chẳng lẽ là vì nguyên nhân kia...
Khang Vương Gia lòng hơi động đậy, bỗng nhiên nghĩ ra việc gì.
Kỳ thi cuối năm sẽ diễn ra ở trên diễn võ trường của Học viện.
Dù trên khán đài đã ngồi rất nhiều người, nhưnh vẫn lộ ra vẻ bao la rộng lớn.
- Chư vị, hôm nay là thời điểm diễn ra kỳ thi học kỳ của Thiên Tinh Học Viện chúng ta, hoang nghênh các vị đến tham gia.
Một võ giả mặc áo xám ánh mắt sắc bén đi lên đài cao, to giọng nói.
Người này là Phó viện trưởng Thiên Tinh Học Viện Cát Hồng . Tất cả nghi lễ lớn nhỏ ở Học viện đều do hắn chủ trì.
- Kỳ thi học kỳ lần này tổng cộng phân ra hai giai đoạn...
Ở trên đài cao, Cát Hồng lớn tiếng giải thích.
Kỳ thi học kỳ, chia ra là thức tỉnh huyết mạch và võ đấu.
Thức tỉnh huyết mạch là tụ tập tất cả đệ tử chưa thức tỉnh huyết mạch vào một chỗ, sau đó tiếp thu thanh tẩy tập thể.
Quá trình này không được quá coi trọng, như xem lễ mà thôi.
Dù sao có thể trở thành học viên của Thiên Tinh Học Viện, thì mỗi người chưa thức tỉnh huyết mạch đều là do tuổi tác chưa tới.
Trong những người này, đại đa số là học viên mới của năm nay. Nếu như không ngoài dự liệu thì trong nghi thức thức tỉnh ở kỳ thi học kỳ đều sẽ thức tỉnh huyết mạch cho riêng mình.
Có điều nghi thức thức tỉnh năm nay lại lộ ra một chút kỳ lạ.
Một ít người tin tức linh thông, trên mặt biểu hiện rất cổ quái, ánh mắt đảo qua đảo lại trong đám học viên.
Bởi vì bọn họ nghe nói Thiên Tinh Học Viện xuất hiện một học viên hơn hai năm vẫn chưa thể thức tỉnh huyết mạch. Dựa theo quy củ của Thiên Tinh Học Viện, nếu một học viên nhập học ba năm vẫn chưa thể thức tỉnh huyệt mạch thì sẽ bị trục xuất.
Mặc dù quy củ này đã tồn tại từ khi xây học viện, nhưng nó chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử trăm năm qua.
Có điều ngày hôm nay có khả năng kỷ lục này sẽ bị phá vỡ.
Chỉ cần người này vẫn không thể thức tỉnh huyết mạch ở nghi thức thức tỉnh lần này, thì hắn sẽ là người đầu tiên trong lịch sử trăm năm qua của học viện bị trục xuất bởi vì không thể thức tỉnh huyết mạch.
Nếu như đối phương là một người bình thường thì mọi người sẽ không chú ý hắn nhiều như thế.
Nhưng tên học viên không thức tỉnh huyết mạch này lại là ngoại tôn của Định Võ Vương Tần Bá Thiên, là con tư sinh Tần gia, Tần Trần.
Nhiều nhân tố kết hợp với nhau không khỏi làm cho người ta thấy tò mò.
Sau khi Cát Hồng tuyên bố xong quy trình, thì một đám đệ tử lớp sơ cấp chưa thức tỉnh huyết mạch đều tới tụ tập trên quảng trường, chừng hơn trăm người.
Từ sớm ở trên quảng trường đã có người của Huyết Mạch Thánh Địa bày ra các loại dụng cụ.
Trong nhiều ánh mắt chăm chú nhìn qua, học viên đi vào quảng trường đều thấy rất khẩn trương.
- Nhanh nói cho ta biết ai là Tần gia Tần Trần?
- Ngươi tìm thấy chưa?
- Tần gia hổ phụ sinh khuyển tử, không ngờ lại có con em hơn hai năm không thể thức tỉnh huyết mạch, quả thật là bất khả tư nghị. Nếu như hôm nay hắn vẫn không thể giác tỉnh thì Tần gia e là trở thành trò cười của Đại Tề Quốc rồi.
- Hắc hắc, Lý huynh, lời này ngươi sai rồi, tuy mẫu thân hắn là người Tần gia, nhưng phụ thân hắn không phải người Tần gia, cái gọi là hổ phụ sinh khuyển tử không được thành lập.
- Chuyện này cũng đúng, sợ là Tần Trần này không cách nào thức tỉnh huyết mạch là bởi vì duyên cớ ở phụ thân hắn, đường đường đệ nhất mỹ nhân Đại Tề Quốc, sao lại tìm một nam nhân như vậy, chẳng lẽ trong lúc trốn ra ngoài, bị người cưỡng...
- Xuỵt! Ngươi không muốn sống nữa sao, có lời không nói bậy được, coi chừng đầu của mình.
Trong tiếng huyên náo của mọi người, mọi người đều ngưng mắt nhìn về chỗ Tần Trần, nhưng vừa nhìn bọn họ liền ngẩn ra. Bởi vì bọn họ phát hiện Tần Trần căn bản không có ý định đứng dậy đi lên quảng trường.