Nhưng hắn cũng không có cách nào khác cả.
Phệ Khí nghĩ lấy việc thôn phệ chân khí mà sống, công kích của bất kỳ Võ giả nào cũng giống nhau. Bởi vì bản chất của nó đều là chân khí, công kích vào chúng nó cũng không có hiệu quả quá lớn.
Sưu!
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Một đạo kiếm quang thoáng hiện lên, vắt ngang qua trời cao, ở trong kiếm khí sắc bén ẩn chứa kiếm ý kinh người, chém về phía phía sau lưng.
Keng một tiếng, cảm nhận được đạo kiếm quang này bắn tới. Đám Phệ Khí nghĩ phía sau lập tức tách ra, ngay sau đó đạo kiếm khí đẹp mắt kia lập tức bị vô số Phệ Khí nghĩ bao phủ. Kế tiếp, toàn bộ kiếm quang tức thì hóa thành hư vô.
Trừ việc kiếm quang kinh khủng tạo ra một chút tổn thương với Phệ Khí nghĩ trong một khoảng thời gian ngắn ra. Đám Phệ Khí nghĩ còn lại, sau khi thôn phệ chân khí của Cửu Tinh Thần Đế Quyết ẩn chứa trong kiếm quang, không ngờ lại còn lớn mạnh thêm, khí tức trở nên kinh khủng hơn trước đó rất nhiều.
- Không xong, ta tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết, tuy là chân khí hùng hậu, thế nhưng lại không có tác dụng sát thương tuyệt đối với đám Phệ Khí nghĩ này. Trừ việc kiếm ý có thể diệt sát một ít Phệ Khí nghĩ ra, nếu như liên tiếp công kích, chỉ sợ sẽ càng làm cho đám Phệ Khí nghĩ này lớn mạnh hơn mà thôi.
Vù vù!
Ngay sau đó, Tần Trần lại thi triển ra Tinh Thần phong bạo, nhưng cũng vô dụng. Kết cấu tinh thần của dám Phệ Khí nghĩ này rất đơn giản, không giống như là nhân loại và huyết thú. Tinh thần công kích không có ảnh hưởng quá lớn đối với bọn nó.
Chẳng những như vậy, đám Phệ Khí nghĩ này còn rất xảo quyệt, không ngừng theo dõi hắn, dù Tần Trần có chui vào bất kỳ xó xỉnh nào thì bọn chúng cũng có thể theo tới. Rõ ràng là do người khoác áo choàng kia thúc giục, truy tung bản thân hắn.
- Không thể cứ ngồi chờ chết như thế được. Ta cũng không tin đám Phệ Khí nghĩ này có thể liên tục hấp thu chân khí của ta.
Không nghĩ ra được phương án nào khả thi, Tần Trần cắn răng một cái, cũng bất chấp tất cả. Chân khí trong cơ thể hắn được thúc giục đến mức tận cùng, liên tiếp đánh về phía sau lưng mình.
Vô số kiếm khí chi chít giống như hóa thành một con sông kiếm thông thiên, điên cuồng chém vào trong tấm màn đen do Phệ Khí nghĩ biến thành. Tiếng phốc phốc phốc phốc phốc liên tục vang lên. Những đạo kiếm khí này vô cùng sắc bén, bên trong mỗi một đạo đều ẩn chứa công kích mạnh nhất của Tần Trần, đồng thời cũng mang theo kiếm ý kinh người.
Vừa rơi vào trong tấm màn đen do Phệ Khí nghĩ biến thành, lập tức có một bộ phận Phệ Khí nghĩ bị kiếm ý diệt sát. Thế nhưng sau một khắc, lại có vô số Phệ Khí nghĩ bọc những đạo kiếm khí này lại, sau đó liên tục thôn phệ kiếm khí.
Từng đạo kiếm khí kinh người nhanh chóng bị tách ra, bị cắn nuốt. Thế nhưng không đợi đám Phệ Khí nghĩ này thôn phệ xong, lại có một nhóm kiếm khí khác từ trong tay Tần Trần đánh tới.
Tuy rằng Phệ Khí nghĩ có thể liên tục thôn phệ chân khí làm cho bản thân lớn mạnh. Thế nhưng năng lực thôn phệ của chúng cũng không phải là vô cùng vô tận, cũng có hạn chế nhất định. Một khi đạt đến một loại cực hạn, không những không thể thôn phệ nữa mà còn làm cho bản thân bạo thể mà chết.
Tần Trần đang muốn lợi dụng điểm này, muốn làm cho đám Phệ Khí nghĩ này no tới chết.
Lúc đầu, dùng sự đáng sợ của Cửu Tinh Thần Đế Quyết, không hẳn đã không thể làm được điểm này. Thế nhưng điều làm cho Tần Trần không nghĩ tới đó chính là. Sau khi đám Phệ Khí nghĩ này hấp thu chân khí của hắn lại trở nên đáng sợ hơn trước. Tốc độ cũng nhanh hơn, tấm màn trời màu đen kia hóa thành một đám sương mù màu đen, chợt kéo về phía Tần Trần, muốn triệt để thôn phệ thân thể Tần Trần.
- Đến đây đi!
Tần Trần cũng không nghĩ được nhiều nữa. Trong khoảnh khắc, cả người hắn đã bị vô số Phệ Khí nghĩ bao phủ. Đám Phệ Khí nghĩ này lượn lờ quanh thân hắn, bao phủ thân thể hắn thành một cái bánh chưnh. Liên tục thu nhận chân khí ở trên người hắn, mà Tần Trần thì chỉ có thể điên cuồng thúc giục chân khí mà thôi.
Song phương nhanh chóng rơi vào trạng thái giằng co.
- Không phải các ngươi muốn thôn phệ sao, cho các ngươi, cho các ngươi tất.
Tần Trần điên cuồng thúc giục chân khí trong cơ thể. Thậm chí, ngay cả huyết mạch chi lực ở bên trong cơ thể cũng bị hắn thúc giục. Một cỗ lực lượng kèm theo chân khí lập tức quanh quẩn ở bên ngoài thân thể của hắn.
Cảnh tượng làm cho Tần Trần không ngờ tới xảy ra. Sau khi đám Phệ Khí nghĩ này tiếp xúc với huyết mạch chi lực của hắn, cả đám như nhìn thấy vật khiến cho bọn chúng sợ hãi vậy. Cả đám điên cuồng lui lại.
Roẹt roẹt!
Sấm sét hiện lên, bằng vào mắt thường có thể thấy được, không ít Phệ Khí nghĩ nhanh chóng bị đánh thành tro bụi, biến mất ở dưới lực lượng của Lôi Đình huyết mạch. Thế nhưng vẫn có một chút Phệ Khí nghĩ chống cự được. Thế nhưng cả người lại bị một tia lôi quang bao phủ, giống như là uống say vậy, rơi vào trạng thái ảm đạm không có sức lực.
- Lôi Đình huyết mạch lại có hiệu quả như thế với Phệ Khí nghĩ hay sao?
Tần Trần kinh ngạc, kiếp trước hắn cũng không nghe nói qua việc huyết mạch chi lực có thể tạo thành lực sát thương lớn như vậy với Phệ Khí nghĩ a.
Chẳng lẽ là bởi vì thuộc tính hay sao?
Mặc dù không biết rõ nguyên nhân, nhưng cơ hội tốt như vậy, sao Tần Trần có thể bỏ qua được chứ? Huyết mạch chi lực trong cơ thể hắn được thúc giục tới mức tận cùng, lại càng cuồng bạo hơn trước.
Roẹt roẹt roẹt.
Sấm sét hiển hiện, lập tức có không ít Phệ Khí nghĩ bị Lôi Đình huyết mạch của hắn đánh thành bụi phấn. Nhưng cũng có một bộ phận còn sống sót, giống như đã xảy ra biến dị vậy.
Đồng thời trong lòng Tần Trần có chút cảm giác mơ hồ. Liên hệ giữa đám Phệ Khí nghĩ biến dị này và người đội đấu bồng kia đã bị chặt đứt. Mà giữa chúng nó và bản thân hắn lại xuất hiện một loại liên hệ thần bí.
Tần Trần trợn mắt há hốc mồm, còn có thể chơi như vậy hay sao?
Ở dưới sấm sét chấn nhiếp, đám Phệ Khí nghĩ còn lại không dám tới gần Tần Trần nữa. Thế nhưng sau khi chúng nó lui lại một khoảng cách nhất định thì lại dừng lại. Dường như bị chân khí của Tần Trần hấp dẫn, không chịu rời khỏi nơi này.
Loại cảm giác này cực kỳ cổ quái, Tần Trần có thể cảm nhận được. Cảm giác của đám Phệ Khí nghĩ này đối với huyết mạch chi lực của hắn là vừa sợ hãi, vừa hấp dẫn. Cả đám điên cuồng di chuyển ở bên cạnh hắn, không hề phát động công kích với hắn. Thế nhưng cũng không muốn rời đi.
- Không chừng ta có thể lợi dụng lực lượng của Lôi Đình huyết mạch, thu phục đám Phệ Khí nghĩ này a!
Trong đầu Tần Trần xuất hiện một suy nghĩ khá lớn mật.
Trước đó không phải là hắn chưa từng nghĩ tới khả năng này. Thế nhưng hắn hiểu rõ, muốn bồi dưỡng Phệ Khí nghĩ, rất khó. Nhất định phải câu thông huyết mạch với chúng khi chúng còn đang ở trong trứng. Sau đó lại ấp trứng, bồi dưỡng. Khi đó giữa song phương mới xuất hiện một tia liên hệ, mới có thể khiến cho bọn chúng nghe theo lời của bản thân, vận dụng trơn tru như là cánh tay của mình.
Thứ này cũng giống như huyết thú phổ thông vậy, Tuần thú thuật cũng có thể thu phục được chúng.
Nhưng hiện tại, Lôi Đình huyết mạch của hắn lại có một chút tác dụng cải tạo Phệ Khí nghĩ, trong đầu Tần Trần có chút linh quang hiện lên.
- Huyết mạch chi lực, bạo!
Miệng quát lớn một tiếng, Tần Trần chợt thúc giục huyết mạch chi lực trong cơ thể đến mức tận cùng. Trong nháy mắt, cả người hắn giống như lôi thần hiện thế, từng cỗ lôi quang hùng hậu từ trên người hắn bắn ra, bao phủ lấy đám Phệ Khí nghĩ ở xung quanh.
Roẹt roẹt roẹt!
Vô số Phệ Khí nghĩ không kịp tránh né, bị lực lượng của Lôi Đình huyết mạch bao phủ. Lần này Tần Trần cũng không dùng quá nhiều lực lượng, hắn chỉ muốn dùng lực lượng của Lôi Đình huyết mạch để cải tạo Phệ Khí nghĩ mà thôi.
Điều làm cho Tần Trần khiếp sợ chính là. Ở dưới Lôi Đình huyết mạch của hắn, tinh thần ấn ký của người khoác áo choàng trên người đám Phệ Khí nghĩ này lập tức bị tiêu diệt. Đồng thời Phệ Khí nghĩ cũng đang nhanh chóng lột xác.
Chỉ trong nháy mắt đã có hơn một nửa Phệ Khí nghĩ chết đi. Chỉ còn một phần mười Phệ Khí nghĩ là còn sống sót. Trên người những đầu Phệ Khí nghĩ còn sống đều có lôi quang lập lòe. Ở sâu trong chỗ tối tăm có một tia liên hệ với Tần Trần.
- Thu!
Vung ống tay áo lên, Tần Trần lập tức thu đám Phệ Khí nghĩ còn sống vào trong nhẫn trữ vật của hắn, sau đó lại hét dài một tiếng.
U!
Ở trên bầu trời xa xa, Thiết Vũ ưng bỗng nhiên xuất hiện, đáp xuống trước người Tần Trần. Tần Trần lập tức nhảy lên, dùng tinh thần lực thúc giục Thiết Vũ ưng, Thiết Vũ ưng tức thì phát một tiếng ra hét dài, giương cánh bay đi.
Phốc phụt!
Lúc này, cách nơi Tần Trần đang đứng hơn mười dặm. Người khoác áo choàng đang truy tung tới chợt phun ra một ngụm máu tươi. Hắn hoảng sợ ngẩng đầu nhìn Thiết Vũ ưng đang giương cánh bay cao ở cách đó không xa, trong con ngươi hiện lên một tia phẫn nộ.