Ông ông sưu sưu!
Những trận bàn này vừa rơi xuống thì lập tức dung hợp với Tứ Hợp Ngũ Hành Trận mà Chu gia bố trí, lún vào trong mắt trận của trận pháp trước đó.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
- Hả? Đây là trận bàn, ngươi muốn dùng trận pháp để ngăn cản lão phu sao? Ngây thơ.
Người khoác áo choàng cười lạnh một tiếng, thấy Tần Trần ném ra trận bàn, hắn cũng không sợ hãi một chút nào.
Muốn vây khốn hắn, trừ trận pháp ngũ giai ra, coi như là trận pháp tứ giai đỉnh phong cũng không đủ. Mà Tần Trần trẻ tuổi như vậy, tu vi luyện dược lại mạnh mẽ như thế. Như vậy tu vi trận pháp cũng sẽ không cao, nhất định chỉ đọc lướt qua. Còn muốn tu luyện tới cảnh giới cực cao, hiển nhiên đây là chuyện không có khả năng.
Chỉ bằng vào một chút trận pháp mèo cào này mà đã muốn vây khốn hắn, quả thực là kẻ ngốc nằm mơ. Thậm chí ngay cả năng lực ngăn cản hắn cũng không có.
Nhưng hắn còn chưa kịp cười xong thì hai mắt bỗng dưng trợn lên, vô cùng kinh hãi.
Rầm rầm rầm rầm ầm ầm!
Toàn bộ đại trận chấn động kịch liệt, sau khi Tần Trần ném ra trận bàn, đột nhiên có từng đạo quang trụ màu xanh bắn ra. Những đạo quang trụ này, cuồn cuộn uy nghiêm, trấn áp tất cả. Giống như là trụ trời, trong nháy mắt đã bắn thẳng lên tới tận trời cao.
Cột sáng màu xanh to lớn, mạnh mẽ hoàn toàn dung hợp vào một chỗ với trận cơ của Tứ Hợp Ngũ Hành Trận, dung hợp một cách hoàn mỹ với trận cơ trước đó.
Trong nháy mắt khi trận pháp kết hợp lại với nhau, Tần Trần chợt vung vẩy tay một cái, ào ào, bên ngoài thân thể của hắn đột nhiên có một tầng vầng sáng màu xanh hiện lên, khí tức ẩn chứa trong đó nhanh chóng bao phủ hắn vào bên trong.
Sau một khắc, vô số xúc tu màu đen đã hung hăng vỗ vào cái kén này. Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp vang vọng... vầng sáng màu xanh chấn động kịch liệt, thế nhưng xúc tu màu đen lại không làm gì được nó.
Con ngươi của người khoác áo choàng bỗng dưng trợn tròn, công kích của hắn mạnh tới mức nào, không phải là hắn không biết. Đừng nói là một tên Võ giả Thiên cấp như Tần Trần. Cho dù là cường giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong thì cũng sẽ bị trọng thương, thậm chí là mất mạng ở dưới một kích này của hắn. Nhưng lúc này đám xúc tu màu đen của hắn điên cuồng tấn công mà vẫn không thể làm gì được lồng ánh sáng màu xanh ở trước người Tần Trần.
Hắn không dám tin tưởng nhìn về phía Tần Trần, dùng tay chỉ vào Tần Trần rồi kinh hãi nói một tiếng:
- Ngươi, ngươi lại còn là một vị Trận pháp đại sư...
Có thể ngăn cản được công kích của hắn, như vậy cũng đã nói rõ vầng sáng màu xanh trên người Tần Trần đã đạt đến trình độ trận pháp ngũ giai. Mà trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, lợi dụng mấy cái trận bàn thay đổi trận pháp do Chu gia bố trí, từ trận pháp tứ giai đỉnh phong, miễn cưỡng tiếp cận ngũ giai, trực tiếp đột phá đến ngũ giai. Đây không phải là Trận pháp đại sư thì là cái gì cơ chứ? Hơn nữa ít nhất cũng phải là Trận pháp đại sư trên tứ giai a.
Trong lòng người khoác áo choàng chấn động, hắn không có cách nào tưởng tượng ra được, tại sao ở một nơi hẻo lánh như tây bắc Ngũ quốc lại có một tên thiên tài biến thái như vậy.
Người khoác áo choàng khiếp sợ một thì mấy người Chu Hồng Chí và Chu Hồng Tuấn kinh hãi mười. Chu gia thân là thế gia trận pháp, tạo nghệ ở trên phương diện trận pháp của hai người bọn họ rất đáng sợ. Bọn họ có thể lập tức cảm nhận ra được, trận bàn mà Tần Trần ném ra đã hoàn toàn tu bổ Tứ Hợp Ngũ Hành Trận thiếu sót mà tổ tiên bọn họ mang về.
Muốn làm được như vậy cần phải có tu vi trận pháp thế nào chứ?
Vô số năm qua có rất nhiều vị gia chủ Chu gia bọn họ đều muốn tu sửa trận pháp này. Thế nhưng trải qua vô số năm tháng, không có bất kỳ một người nào làm được.
Thế nhưng Tần Trần của Đệ Nhất Đan các lại làm được, hơn nữa đối phương lại không cần tốn quá nhiều sức lực. Chuyện này quả thực khiến cho trong lòng bọn họ rung động không thôi, khó mà chấp nhận được sự thực này.
- Dong dài.
Tần Trần hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt bình tĩnh, hai tay nhanh chóng bày ra trận quyết.
Từ phía xa nhìn lại, trong nháy mắt hai tay của Tần Trần hóa thành tàn ảnh ngập trời, tạo thành từng cái trận phù cổ xưa. Những trận phù này nhanh chóng bay ra khỏi tay hắn, dung nhập vào trong đại trận.
Trận phù kia khó hiểu và cổ xưa, khiến cho đám người Chu gia nhìn vào cảm thấy ngây ngốc. Dùng tu vi trận pháp của bọn họ, đừng nói là nhìn thấy rõ, ngay cả việc nhìn rõ thủ thế của Tần Trần cũng khó mà làm được a.
Ùng ùng!
Sau khi trận phù dung nhập, trong nháy mắt khí thế của Tứ Hợp Ngũ Hành Trận tăng mạnh. Nếu như nói trước đó nó là một dòng sông lớn, như vậy trong khoảnh khắc nó đã trở thành một vùng biển mênh mông, khí thế cực kỳ đáng sợ. Như là biển gầm kéo tới chỗ người khoác áo choàng, muốn giết chết hắn.
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, chẳng lẽ các ngươi muốn chết ở trong tay người này hay sao? Còn không nhân cơ hội này động thủ đi.
Tần Trần nhìn về phía chúng cường giả Chu gia và Vũ Tu phủ đang trợn mắt há hốc mồm, phẫn nộ quát một tiếng.
Lúc này cường giả của Chu gia và Vũ Tu phủ mới kịp phản ứng, cả đám lập tức điên cuồng xuất thủ, công kích người đội đấu bồng kia. Trong lòng bọn họ xuất hiện một chút cảm giác hoang đường, trước đó bọn họ tới đây là để mai phục Tần Trần, bắt hắn lại rồi giết. Thế nhưng không ngờ tới lúc này bọn họ lại phải liên thủ với hắn, quả thực là thế sự khó liệu nha.
- Hừ, hay cho tiểu tử nhà ngươi. Không nghĩ tới ta vẫn xem thường ngươi. Thế nhưng chỉ bằng vào trận pháp này, ngươi cho rằng mình có thể chém giết được ta sao? Ngu ngốc!
Sau khi người khoác áo choàng khiếp sợ xong, hắn lập tức khôi phục lại vẻ bình tĩnh. Hai tay hắn giơ lên, một tầng sương mù màu đen từ trong tay hắn bay ra ngoài.
Cũng không biết đám sương mù này là thứ gì, nhìn qua giống như là một đám điểm nhỏ màu đen tạo thành, không ngừng di chuyển, giống như là châu chấu nhào vào phía trên vầng sáng của trận pháp kia.
Ken két ken két!
Thanh âm giống như tiếng cắn xé truyền đến, quang mang của Tứ Hợp Ngũ Hành Trận lập tức bị đám sương mù màu đen này ăn mòn đi một khối, giống như đột nhiên biến mất vậy.
- Phệ Khí nghĩ...
Sau khi nhìn thấy đám sương mù màu đen này, trong lòng Tần Trần kinh hãi. Những sương mù màu này là do từng con kiến to bằng mũi kim tạo thành, không ngờ lại là Phệ Khí nghĩ trong truyền thuyết.
Phệ Khí nghĩ là một loại huyết thú rất kinh khủng, họ côn trùng. Loại huyết thú này lấy chân khí làm thức ăn, có thể thôn phệ tất cả vật chất bằng chân khí. Mà nếu dùng chân khí công kích bọn nó thì lại không có quá nhiều tác dụng.
Mà bất kỳ một cái trận pháp nào, dù đã kích hoạt cũng vậy. Chính bởi vì ở bên trong ẩn chứa rất nhiều chân khí. Cho nên tất cả trận pháp ở trước mặt đám Phệ Khí nghĩ này đều mất đi hiệu quả. Năng lượng trong đó sẽ bị đám Phệ Khí nghĩ này thôn phệ sạch sẽ. Đợi đến khi năng lượng kích phát đại trận biến mất, như vậy dù là trận pháp tinh diệu tới đâu thì cũng mất đi tác dụng vốn có của nó.
- Đi!
Lúc đầu Tần Trần còn muốn lợi dụng Tứ Hợp Ngũ Hành Trận để đọ sức một phen với người đội đấu bồng này. Thế nhưng lúc này, hắn không còn tâm tư ở lại đây nữa. Có đám Phệ Khí nghĩ này, người đội đấu bồng ở trước mặt hắn đã đứng ở thế bất bại, trận pháp không có bao nhiêu tác dụng với đối phương.
Nếu như trận pháp mà Chu gia truyền xuống là một tòa sát trận nguyên vẹn, như vậy có lẽ hắn còn có thể liều một chút. Thế nhưng Tứ Hợp Ngũ Hành Trận lại chỉ là một loại trận pháp dùng để vây khốn mà thôi. Dù có được hắn tu bổ hoàn thiện thì cũng không thể chém giết được người đội đấu bồng này. Vì vậy, nếu hắn ở lại chỉ có một con đường chết.
Nghĩ tới đây, Tần Trần không chút do dự, thân thể thoắt một cái, điên cuồng bắn ra bên ngoài trận pháp. Không ngờ lại nhanh chân chạy bỏ chạy, mục tiêu là Huyền Trọng sơn mạch cách đó không xa.
- Đáng chết, tiểu tử này muốn chạy trốn.
Người khoác áo choàng thấy thế, vẻ mặt trở nên dữ tợn. Chuyện hắn sợ nhất chính là Tần Trần chạy trốn. Hắn vung tay lên, sương mù màu đen do Phệ Khí nghĩ biến thành giống như là một tấm màn đen đuổi theo Tần Trần, tiến vào bên trong Huyền Trọng sơn mạch.