Vũ Thần Chúa Tể

Chương 389: Tứ hợp ngũ hành trận

Chương Trước Chương Tiếp

- Chu Sáng trưởng lão.

Giờ khắc này, tất cả mọi người kinh sợ, ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt, đồng thời trong lòng cũng phát lạnh, như rớt vào hầm băng.

Chu Tấn, Chu sáng trưởng lão đều là một trong những cường giả cao cấp nhất Chu gia. Không ngờ lại không tiếp nổi một chiêu của người đội đấu bồng này, rốt cuộc người này là ai?

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Tu vi như thế, chỉ sợ ngay cả Chu Hồng Chí tự mình xuất thủ thì cũng chưa chắc đã đạt tới hiệu quả này a.

Đồng thời cũng kích thích lửa giận của người Chu gia.

- Giết!

- Giết hắn!

- Báo thù cho Chu Sáng trưởng lão và Chu Tấn trưởng lão.

Tất cả cường giả Chu gia đều điên cuồng.

- Nếu các ngươi đã không biết điều thì đừng trách ta giết chết toàn bộ các ngươi.

Người khoác áo choàng cười lạnh một tiếng, thân thể giống như con dơi nhào về phía trước.

- Ngăn hắn lại!

Không đợi người khác ra lệnh, tất cả cường giả Chu gia và Vũ Tu phủ đều nhào lên, vô số công kích chi chít hóa thành dòng thác vô tận, bao phủ toàn thân người khoác áo choàng kia.

Chân lực kinh khủng tụ lại, toàn bộ hư không chấn động, như muốn xé rách thiên địa.

Sưu!

Một đạo thân ảnh màu đen lóe lên, người khoác áo choàng không lùi mà còn tiến tới. Trong nháy mắt đã xâm nhập vào trong công kích đầy trời. Thân thể của hắn như điện, ung dung đi lại trong biển công kích, như đang ra vào chỗ không người vậy.

Hắn đi tới trước mặt vô số Võ giả, tay phải nhấc một cái, từng đạo khí tức màu đen như là rắn độc xuất kích, đánh tan công kích ở bốn phương tám hướng.

Sau một khắc!

- A!

Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu hơn mười tên Võ giả của Chu gia và Vũ Tu phủ đều nổ tung, người hóa thành mưa máu bao phủ không trung, thân tử đạo tiêu.

Cảnh này làm cho tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Một chiêu, hơn mười tên Võ giả ngã xuống, rốt cuộc đây là quái vật gì vậy?

- Mở đại trận ra.

Sắc mặt Chu Hồng Chí trắng bệch, vội vàng hét lớn một tiếng.

Sưu sưu!

Trong thiên địa, chẳng biết từ lúc nào đã có từng đạo lưu quang vô hình nở rộ, phóng lên trời cao.

Những đạo ánh sáng này vô cùng lộng lẫy, lực lượng mạnh mẽ vô tận lan tràn ra.

Từng vị cường giả của Chu gia đứng ở bốn phía, sầm mặt lại, ở dưới chân bọn hắn có từng cái trận kỳ cổ quái phong tỏa, ngăn cản hư không bốn phía.

Khi vô số đạo lưu quang dung hợp vào một chỗ, tạo thành một cái tổng thể hoàn chỉnh, rốt cục Chu Hồng Chí cũng thở dài một hơi.

Trận pháp này tên là Tứ Hợp Ngũ Hành trận, chính là đại trận trấn tộc của Chu gia bọn họ. Chu gia bọn họ có thể đứng vững ở Vũ thành nhiều năm như vậy chính là dựa vào trận pháp này.

Từ tên của trận pháp là cũng có thể thấy được, trận pháp này được bố trí dựa theo phương vị ngũ hành. Trận pháp hoàn chỉnh của nó là một cái trận pháp ngũ giai. Thế nhưng khi tổ tiên Chu gia lấy được Tứ Hợp Ngũ Hành trận này, nó đã bị tàn phá. Lại thêm tu vi của người Chu gia rất hạn chế, cho nên bọn họ chỉ có thể phát huy ra được tu vi trận pháp tứ giai đỉnh phong mà thôi.

Thế nhưng như vậy cũng đủ rồi.

Lúc đầu Chu Hồng Chí mang trận pháp này đến là vì đối phó với người Thiên Tinh thương hội. Thế nhưng hắn lại không ngờ rằng mình lại phải thi triển ra để đối phó với người khoác áo choàng này.

Một khi trận pháp hoàn thành, uy lực vô hạn, hắn tọa trấn trận tâm, dù là Võ giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong rơi vào trong đại trận cũng chắp cánh khó thoát, phải nuốt hận mà chết ở trong trận pháp này.

- Chư vị, vận chuyển trận pháp theo ta, diệt sát người này. Ngô Lãnh Phàm, ngươi mang theo người Vũ Tu phủ hỗ trợ chúng ta.

Ánh mắt Chu Hồng Chí tràn ngập vẻ dữ tợn, hai vị cao thủ Chu gia bỏ mình đã triệt để làm cho hắn giận dữ. Hắn muốn băm vằm người khoác áo choàng trận pháp này thành từng mảnh.

Ầm!

Hắn vừa mới dứt lời, đại trận khởi động, vô số đạo quang mang sáng lên. Kèm theo đó là tiếng gào thét kinh người, như là châu chấu cuốn tới chỗ người khoác áo choàng đang đứng. Rất muốn diệt sát người khoác áo choàng thành từng mảnh vụn.

- Chỉ có chút tài mọn mà cũng dám lấy ra!

Bị đại trận tứ giai đỉnh phong vây khốn, thế nhưng người khoác áo choàng vẫn không sợ hãi không hoảng hốt như trước. Sau khi cười lạnh một tiếng, hắn đạp một bước về phía bên phải.

Hắn vừa bước ra một bước, công kích quanh người hắn lập tức rơi vào một cái góc chết. Trong nháy mắt uy lực công kích của trận pháp hạ xuống ít nhất một nửa, sau đó hắn giơ tay lên, bổ ra một chưởng.

Ầm!

Trên lòng bàn tay hắn có lực lượng kinh người tràn ra, khí tức khiến cho người ta hoảng sợ xuất hiện. Tất cả mọi người ở trong trận pháp đều có cảm giác như là rơi vào trong hầm băng, cả người cứng ngắc, trong lòng sinh ra sự sợ hãi.

Sau một khắc, trận quang ngập trời của trận pháp vỡ nát, bị một chưởng của người khoác áo choàng này đánh nát.

Sau đó, người khoác áo choàng kia lần nữa vỗ ra một chưởng, oanh một tiếng, đại trận chấn động kịch liệt. Vô số trận quang bắn ra bốn phía, lung lay sắp đổ. Mà tất cả cường giả Chu gia đang khống chế đại trận cũng kêu lên một tiếng đau đớn.

Cái gì?

Giờ phút này, trong lòng Chu Hồng Chí trầm xuống, hắn không dám tưởng tượng ra mình đang trêu phải tồn tại khủng bố nào? Có thể đánh tan công kích của Tứ Hợp Ngũ Hành trận mà lại ung dung như vậy. Nếu như đổi lại là hắn đến, một kích vừa rồi tuyệt đối có thể làm cho hắn trọng thương phun máu, nhưng đối phương lại vô cùng nhẹ nhàng, không có việc gì.

Hơn nữa ở dưới một chưởng của đối phương, không ngờ Tứ Hợp Ngũ Hành trận lại đang run rẩy.

Võ giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong sao?

Không đúng, coi như là Võ giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong thì cũng không có thực lực đáng sợ như thế a?

Sắc mặt trắng bệch, Chu Hồng Chí không dám tiếp tục suy nghĩ tiếp nữa.

Thế nhưng đến nước này, hắn đã không thể thu tay lại được nữa. Kiếm đã ra khỏi vỏ, không thấy máu không về. Hắn biết rõ, hôm nay nếu như không phải đối phương chết thì là hắn chết.

Phốc!

Phun ra một ngụm máu, dung nhập vào trong đại trận, quang mang của toàn bộ Tứ Hợp Ngũ Hành trận nồng đậm hơn trước, uy áp tăng lên. Giống như trấn áp vạn cổ, khiến cho người ta cảm thấy không thở nổi.

- Ngô phủ chủ, sao ngươi còn không xuất thủ?

Chu Hồng Chí nhìn về phía cường giả Vũ Tu phủ rồi gào một tiếng.

- Tiến lên!

Hai mắt Ngô Lãnh Phàm trở nên lạnh lẽo, miệng quát lên một tiếng chói tai. Mười mấy tên cường giả Vũ Tu phủ mai phục ở đây đều bắn về phía người khoác áo choàng.

Giờ phút này, trong lòng Ngô Lãnh Phàm đã có chút hối hận. Hối hận vì mình đồng ý với điều kiện của Chu gia. Người đội đấu bồng ở phía trước này quá mạnh. Tuy là không thấy rõ khuôn mặt, nhưng theo cảm giác của Ngô Lãnh Phàm, bên trong có một đôi mắt lạnh lẽo khát máu đang nhìn chằm chằm vào hắn. Ở dưới đôi mắt này, bản thân hắn như là cừu non ở trước mặt sói hoang vậy. Trong lòng sinh ra một chút sợ hãi.

Hắn khẽ quát một tiếng, dùng sức hất đầu một cái. Cố gắng xua tan cảm giác sợ hãi, một cỗ lực lượng âm trầm bao trùm toàn thân hắn, trấn áp cảm giác sợ hãi.

Ầm!

Mười mấy tên cường giả Vũ Tu phủ cùng xuất thủ, lại thêm Chu Hồng Chí thúc giục Tứ Hợp Ngũ Hành trận kết hợp với bọn họ, công kích còn chưa rơi xuống thì mặt đất đã run rẩy, nứt toác ra, tạo ra vô số vết nứt lan tràn ra bốn phía.

Nhưng người khoác áo choàng vẫn lù lù bất động như cũ, thậm chí Tần Trần còn có thể cảm nhận được khuôn mặt ở dưới áo choàng của đối phương đang cười nhạt.

Hắn cũng biết, cho dù Chu gia có liên thủ với Vũ Tu phủ thì kết quả cũng không khác là bao, có lẽ tất cả bọn họ cộng lại cũng không phải là đối thủ của người này.

Quả nhiên.

Vô số công kích hạ xuống, mặt đất bị đánh nát, vô số đất đá bắn tứ tung. Thế nhưng người đội đấu bồng kia ở trong đại trận lại không bị ảnh hưởng. Thân thể lập lòe một cách quỷ dị, liên tục né tránh rất nhiều công kích. Dù có công kích rơi vào trên người hắn thì cũng chỉ có thể đánh nát được y phục, còn thân thể hắn lại không có một chút vết thương nào cả.

Sau đó, trong nháy mắt hắn đã nhảy vào trong đám người Vũ Tu phủ, liên tục xuất thủ.

Phốc phốc phốc!

Từng đạo lưu quang màu đen xuất hiện, mỗi khi nó một lần thì lại có một gã cường giả Vũ Tu phủ bị xuyên thủng thân thể. Máu tươi phun ra, trong nháy con mắt, hơn mười người mà Vũ Tu phủ mang đến chết bảy tám phần. Chỉ còn lại hai ba người sống sót.

Mà người khoác áo choàng lại không bị thương một chút nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)