Vũ Thần Chúa Tể

Chương 386: Bị vây

Chương Trước Chương Tiếp

Sưu!

Trong sơn mạch mênh mông bát ngát có một đạo thân ảnh đang nhanh chóng di chuyển. Ở phía xa, Huyền Trọng sơn mạch dần dần xuất hiện ở trong tầm mắt.

Thân thể Tần Trần như điện, nhanh chóng tới gần sơn mạch.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Trong quá trình di chuyển, hắn toàn lực thả tinh thần lực của mình ra ngoài, không ngoài dự liệu, không bao lâu sau, sau lưng hắn đột nhiên có mấy bóng người xuất hiện. Chính là mấy người Chu Hồng Tuấn của Chu gia.

Ngoài dự liệu của hắn đó chính là, ở bên cạnh Chu Hồng Tuấn còn có một vị cường giả khí thế bất phàm. Tần Trần nhớ thân phận người này, chắc hẳn là phủ chủ Vũ Tu phủ, gọi là Ngô Lãnh Phàm gì đó.

Tần Trần cười nhạt, xem ra vì giữ bản thân hắn lại cho nên không chỉ một mình Chu gia ra tay mà còn cấu kết với Vũ Tu phủ.

Thế nhưng Tần Trần không thèm để ý tới đám người kia. Hắn thu tinh thần lực lại, linh hồn lực cường đại như là một cơn sóng vô hình lan tràn ra ngoài.

Quả nhiên, ở phía sau lưng đám người Chu Hồng Tuấn hơn mười dặm, người mặc áo choàng trong phòng bao số ba mươi cũng theo sát tới. Hắn không nhanh không chậm đuổi theo đám người Tần Trần và Chu Hồng Tuấn.

Trong lòng Tần Trần cảm thấy nặng nề, người đội đấu bồng này không phải là người tốt lành gì cả. Vừa mới bán Huyết Linh hỏa xong, trong chớp mắt đã đi theo người mua Huyết Linh hỏa là hắn. Thậm chí ngay cả đấu giá hội còn chưa kết thúc cũng không quan tâm, hiển nhiên người này có ý đồ khác.

Hơn nữa từ lúc người này xuất hiện, hắn chỉ cẩn thận theo dõi đám người Chu Hồng Tuấn, không chừng đối tượng của người này chính là đám người Chu Hồng Tuấn a.

Có lẽ Chu gia và Vũ Tu phủ cũng không biết, ở sau lưng bọn họ còn có một vị cường giả cực kỳ đáng sợ đang theo dõi bọn hắn.

Người đội đấu bồng kia có tu vi cực cao, sau khi ẩn nấp, cho dù là cao thủ như Chu Hồng Chí của Chu gia và Ngô Lãnh Phàm Vũ Tu phủ cũng không phát hiện ra được hắn. Bọn họ hồn nhiên không biết sau lưng mình còn có hoàng tước ẩn nấp.

Bởi vì linh hồn lực của Tần Trần đã đạt đến tình trạng ngưng hồn biến hình, tinh thần lực cũng đột phá tới tứ giai, lại thêm công pháp mà hắn tu luyện lại là Vạn Thần Quyết cực kỳ đáng sợ, cho nên mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.

Dù vậy, Tần Trần vẫn phải cẩn thận từng li từng tí, rất sợ đối phương phát hiện ra mình đang dò xét hắn.

Hơn nữa Tần Trần còn có một nỗi nghi hoặc cực lớn. Đối phương làm như vậy là vì cái gì chứ?

Nếu như chỉ là muốn kiếm thêm một chút tiền thì hoàn toàn không cần phải phiền phức như vậy. Lấy tu vi của người này, hoàn toàn có thể đi ngang ở trong tây bắc Ngũ quốc. Nếu hắn muốn kiếm tiền, thực sự có quá nhiều cơ hội cho hắn kiếm nha.

Một vị Vũ tông ngũ giai có thể diệt sát đại gia tộc như Chu gia chỉ trong nửa chén trà, sau đó lại đào của cải mang đi.

Thế nhưng hắn lại không làm vậy, ngược lại còn lấy ra một đóa hỏa diễm thần bí. Nhiều lần đưa ra đấu giá rồi lại thu về, chuyện này không phù hợp với lẽ thường a.

Tần Trần một mặt di chuyển, một mặt âm thầm khắc trận bàn. Từ lúc hắn biết người đội đấu bồng này là một vị cao thủ Vũ tông, trong lòng hắn đã có cảm giác nguy cơ mãnh liệt, vì vậy hắn cũng lập tức khắc trận bàn từ thời điểm đó.

Dùng tu vi hiện tại của hắn, nếu như chiến đấu thật, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Vũ tông ngũ giai, thậm chí muốn chạy trốn cũng rất khó khăn a.

Chuyện hiện tại Tần Trần muốn làm chính là làm cho hy vọng chạy thoát thân của bản thân mình lớn hơn một chút.

Nếu như để đám người Chu Hồng Chí và Ngô Lãnh Phàm biết, trận bàn mà Tần Trần khắc không phải là thứ nhằm vào bọn họ, không biết đám người kia sẽ có cảm tưởng gì.

Quả thực đúng là như vậy, dù sao Tần Trần cũng không đặt đám người Chu Hồng Chí vào trong mắt. Coi như bọn họ là cường giả Huyền cấp hậu kỳ cũng vậy. Mặc dù hắn không phải là đối thủ của bọn họ, thế nhưng nếu hắn muốn chạy trốn thì lại rất dễ dàng, không có một chút vấn đề nào cả.

Người chân chính làm cho Tần Trần kiêng kỵ chính là người đội đấu bồng kia. Người đội đấu bồng này chẳng nhữn có lai lịch quỷ dị, tu vi đáng sợ, hơn nữa khí thế của người này, theo Tần Trần thấy, cũng cực kỳ cường hãn, trực giác nhạy bén, khí tức cường hãn, rất có thể không phải là cường giả Vũ tông phổ thông.

Phải biết rằng, ở nơi như tây bắc Ngũ quốc, Võ giả Huyền cấp phổ thông đột phá tới Vũ tông, nếu như đi ra ngoài thì cũng là Vũ tông yếu nhất. Dù sao, tây bắc Ngũ quốc không có cao thủ đặc biệt gì cả, cho nên công pháp tu luyện cũng rất phổ thông.

Thế nhưng khí tức trên thân người này lại rất đáng sợ, khiến cho Tần Trần cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ mạnh mẽ, trước nay chưa từng có.

Ở phía xa, Huyền Trọng sơn mạch càng ngày càng gần, cũng càng ngày càng rõ ràng.

Ngay khi Tần Trần sắp tới gần Huyền Trọng sơn mạch, lướt vào trong thì...

- Ha ha ha.

Từng tiếng cười to đột nhiên vang lên, đột nhiên ở hai bên đường có một đám cường giả khí thế bất phàm nhảy ra. Tay bọn họ cầm chiến đao, vây Tần Trần vào bên trong.

- Các ngươi là ai? Vì sao lại cản đường Bản thiếu?

Tần Trần dừng bước lại, cau mày, ra vẻ như không biết thân phận của đối phương vậy.

- Là ai sao? Ha ha ha ha.

- Tiểu tử, ngươi uy phong ở Vũ thành nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ còn không biết mình đắc tội với những ai sao?

- Khà khà, bậc thầy luyện đan, thân phận thật là trâu nha. Các huynh đệ, các ngươi nói xem trên người đối phương có bao nhiêu viên đan dược a?

- Khà khà, chúng ta làm thịt hắn là biết nha.

Sau khi đám người kia cản đường Tần Trần đi tới Huyền Trọng sơn mạch, cũng không sốt ruột xuất thủ. Ngược lại còn rất ung dung quan sát Tần Trần, cả đám nhe răng cười liên tục.

- Mấy vị, xưa nay chúng ta không oán không thù, không cần thiết phải làm khó ta a. Nếu như các ngươi muốn đan dược tu luyện, không thành vấn đề. Chỉ cần lấy ra tài liệu cao cấp, đồng thời đưa ra phí luyện chế thì bản đại sư cũng không ngại luyện chế cho các ngươi hai lò đan dược.

Tần Trần lạnh nhạt nói.

Phốc Phụt!

Nghe vậy, đám người phía trước bật cười, hai mắt giống như nhìn kẻ ngu si quét qua Tần Trần.

- Các huynh đệ, ta vừa nghe thấy cái gì vậy? Tiểu tử này cho rằng chúng ta tìm hắn để luyện chế đan dược hay sao?

- Còn muốn chúng ta giao ra tài liệu cao cấp và phí luyện chế, không phải là luyện đan tới mức đầu óc hỏng rồi đó chứ?

- Tiểu tử này nghĩ bản thân hắn vẫn còn ở trong Đệ Nhất Đan các hay sao? Hắn không thấy đang bị chúng ta bao vây hay sao?

Tần Trần cau mày một cái, lạnh lùng nói:

- Nếu như không phải tìm ta để luyện chế đan dược, như vậy mời các ngươi tránh đường, ta còn có chuyện muốn vào Huyền Trọng sơn mạch.

- Tới lúc này rồi mà ngươi vẫn còn muốn vào Huyền Trọng sơn mạch? Ta thấy đi vào địa ngục thì đúng hơn nha.

Một tiếng cười lạnh truyền đến, sưu sưu, lập tức có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng hạ xuống ở trước mặt Tần Trần.

- Là các ngươi? Chu gia! Các ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Tần Trần trầm xuống, thấy là người Chu gia, hai mắt hắn không khỏi toát lên vẻ bối rối, nhưng rất nhanh lại cố giả vờ trấn định.

- Ha ha ha, muốn làm gì sao? Ban nãy ở trên đấu giá hội không phải ngươi rất kiêu ngạo sao? Sao hiện tại lại không kiêu ngạo nữa vậy? Đấu giá đồ xong, đấu giá hội còn chưa kết thúc mà đã vội vã rời đi, hà tất phải vội vàng như vậy cơ chứ?

Trong lòng Chu Hồng Tuấn vô cùng đắc ý, lúc trước không phải tiểu tử này rất kiêu ngạo hay sao, sao hiện tại lại đột nhiên co người lại, biết sợ rồi vậy?

Giọng nói vừa dứt, Chu Hồng Tuấn không nói hai lời, trực tiếp vỗ một chưởng về phía Tần Trần.

Chưởng ấn tản mát ra khí thế ngập trời, trong nháy mắt tu vi Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong bộc phát, chợt đánh lên trên người Tần Trần.

Ầm!

Lực lượng mạnh mẽ hung hăng đánh bay Tần Trần ra ngoài, liên tục bay ngược về phía sau hơn trăm thước, miệng phun ra một ngụm máu rồi mới rơi xuống tại mặt đất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)