Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng đấu giá im lặng.
Trong phòng bao tứ tinh phía dưới, sắc mặt Chu Hồng Tuấn u ám, hắn nhìn về phía Chu Hồng Chí rồi trầm giọng nói:
- Đại ca, tiểu tử này muốn đấu giá kiện Thiên Tàn giáp nàt, nhất định là do hắn sợ chúng ta xuống tay với hắn cho nên mới mua phòng thân. Chúng ta phải làm sao bây giờ?
- Đương nhiên không thể để cho tiểu tử này lấy được Thiên Tàn giáp rồi.
Chu Hồng Chí lạnh lùng nói.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Toàn trường chỉ trầm mặc trong chốc lát thì đã nghe thấy một đạo thanh âm vang lên:
- Một trăm sáu mươi vạn!
- Là gia chủ Chu Hồng Chí của Chu gia.
Mọi người chấn động.
Chu gia được xem như là một trong bốn thế lực lớn của Vũ thành. Người biết hắn rất nhiều, huống chi thế lực có thể đi vào phòng bao tứ tinh cũng không có mấy, sao mọi người lại không nhận ra được hắn cơ chứ.
Liên tưởng đến mâu thuẫn giữa Đệ Nhất Đan các và Liễu các, trong lòng mọi người lập tức kích động thầm nghĩ: Xem ra có trò hay để xem rồi.
Tần Trần cười cười, hắn ra cái giá một trăm năm mươi vạn, thật ra cũng không mong rằng dựa vào một chút tiền ấy là có thể thu được kiện Thiên Tàn giáp này. Dù sao hộ giáp ngũ giai không phải là thứ có thể tùy ý nhìn thấy. Coi như là Võ giả Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, không có khả năng không bị động tâm a.
- Hai trăm vạn!
Không chút do dự, Tần Trần lại thêm bốn mươi vạn trên cái giá một trăm sáu mươi vạn của đối phương.
Tăng giá mười vạn một cũng không phải là phong cách của hắn.
Xôn xao...
- Không ngờ lại trực tiếp tăng thêm bốn mươi vạn.
- Tài đại khí thô, quả nhiên là giàu có a.
Cơ hồ tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía phòng bao của Tần Trần. Tuy là phòng bao của hắn là phòng bao cao cấp nhất, bên ngoài có cấm chế cường đại. Thế nhưng những thứ này cũng không cản trở sự hưng phấn của các Võ giả bên ngoài, muốn nhìn trộm dáng vẻ của Tần Trần ở bên trong.
Tuy rằng cấm chế ở bên ngoài phòng bao ngũ tinh của Thiên Tinh thương hội cường đại, nhưng cũng không phải là khó giải. Tần Trần lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức âm trầm đảo qua thân thể mình.
Trong lòng hắn cảm thấy nặng nề, lập tức biết được, đây là người đội đấu bồng kia đang dò xét mình.
Không ngờ đối phương lại có thể lặng lẽ không một tiếng động xuyên qua cấm chế của phòng bao ngũ tinh, từ đó có thể thấy được tinh thần lực của đối phương cũng cực kỳ đáng sợ.
Vì không muốn khiến cho đối phương chú ý cho nên Tần Trần làm bộ không phát hiện ra đối phương đang dò xét mình, ngược lại hắn còn ra vẻ dương dương đắc ý không thôi.
Sau khi khí tức âm trầm kia quét hai cái, rất nhanh đã lui ra bên ngoài.
- Người này làm vậy là có ý gì?
Trong lòng Tần Trần âm trầm, không nghĩ ra được nguyên do.
- Hai trăm mười vạn.
Lại là một đạo thanh âm lạnh như băng khác truyền đến, cũng là đến từ một căn phòng riêng khác.
- Là gia chủ Tống Triết của Tống gia.
- Xem ra Tống gia chủ cũng muốn có Thiên Tàn giáp này.
- Hai trăm hai mươi vạn.
Lại có thêm một người ra giá.
Là Ngô Lãnh Phàm phủ chủ của Vũ Tu phủ...
Lúc này mọi người đã không nói gì nữa, trừ Thiên Tinh thương hội ra, ba thế lực lớn khác đều tham dự đấu giá.
Lần này thì vui rồi.
- Hai trăm ba mươi vạn.
- Hai trăm ba mươi lăm vạn.
- Hai trăm bốn mươi vạn.
Ba thế lực lớn Tống gia, Vũ Tu phủ, Chu gia liên tiếp tăng giá.
Bọn họ đều hiểu rõ. Mấy thế lực lớn của Vũ thành có thể chung sống hòa thuận đó là bởi vì thực lực giữa hai bên không có chênh lệch đáng kể.
Thế nhưng một khi kiện Thiên Tàn giáp này bị một trong ba thế lực lớn khác lấy được, như vậy thực lực của cường giả đỉnh tiêm bên đối phương sẽ vượt qua hai bên còn lại. Như vậy, sự cân bằng giữa ba bên cũng sẽ bị phá tan.
Mặc dù không có cách nào tạo thành ảnh hưởng quá lớn ở trên đại cục, thế nhưng nó cũng sẽ tạo thành cách biệt thực lực giữa ba bên a.
Đây là chuyện mà tất cả bọn hắn đều không muốn nhìn thấy.
Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt há hốc mồm.
- Ba trăm vạn.
Trong lúc mọi người đang khiếp sợ thì Tần Trần lần nữa ra giá, trực tiếp báo cái giá ba trăm vạn.
Toàn bộ phòng đấu giá lần nữa yên tĩnh, tất cả mọi người đều khiếp sợ quay đầu nhìn về phía Tần Trần.
Bọn họ không nhầm đó chứ, không ngờ thoáng cái lại tăng lên tới ba trăm vạn, đầu óc của gia hỏa này có vấn đề hay sao?
Tất cả mọi người không nói gì.
Người ta tăng giá đều là năm chục, năm vạn, mười vạn. Thế nhưng ngươi thì sao chứ, động cái là thêm mấy chục vạn, trăm vạn. Không ra bài theo lẽ thường a...
Mấy người Chu gia cũng trợn mắt há hốc mồm, gia hỏa này quá là hung ác.
- Đại ca, thêm tiền nữa không?
Chu Hồng Tuấn thấy đại ca không nói lời nào, hắn không nhịn được mà phải nhắc nhở một câu:
- Nếu không ra giá thì sẽ bị hắn mua đi đó.
- Tăng giá, ngươi bảo ta thêm thế nào nữa? Ngươi biết mấy ngày qua tên kia cướp được bao nhiêu tài phú ở Vũ thành hay không?
Chu Hồng Chí lườm Chu Hồng Tuấn một cái.
- Chuyện này...
Chu Hồng Tuấn không nói được lời nào. Tuy rằng hắn không rõ Tần Trần cướp được bao nhiêu tài phú, thế nhưng có lẽ cũng phải có mấy ngàn vạn. Từ đó có thể thấy được, trên người đối phương không thiếu tiền nha.
- Chu gia chúng ta nhiều người, các hạng mục đều cần chi tiêu. Số lượng tài phú có thể lấy ra cũng ít, không thể so sánh được với tiểu tử này. Một khi tăng giá, nhất định sẽ kéo Chu gia chúng ta suy sụp theo mà thôi.
- Nhưng cũng không thể trơ măt nhìn đối phương thu lấy Thiên Tàn giáp a.
Chu Hồng Tuấn không thể nào tiếp nhận được sự thực Thiên Tàn giáp bị Tần Trần mua đi.
- Dù bị hắn mua đi thì sao chứ. Chiếu theo tu vi của tiểu tử kia, coi như có lấy được Thiên Tàn giáp thì sao chứ? Cũng không trốn thoát khỏi tay của hai thế lực lớn chúng ta. Thế nhưng nếu để Tống gia lấy được thứ này thì lại khác, sẽ rất phiền phức. Cho nên chỉ cần Tống gia không ra tay thì chúng ta cũng không xuất thủ.
Chu Hồng Chí trầm ngâm một chút, lại nói:
- Huống chi, ai nấy cũng đều thấy được. Rất có thể tiểu tử kia đã liên thủ cùng Thiên Tinh thương hội, nếu như Thiên Tinh thương hội liên thủ với hắn tạo ra một cái bẫy, lôi ba gia tộc lớn chúng ta xuống nước, mà ba gia tộc lớn chúng ta vẫn liều lĩnh tăng giá. Như vậy chẳng phải sẽ trúng kế của bọn hắn hay sao?
Ở bên kia, Tống gia và Vũ Tu phủ cũng có suy nghĩ giống như Chu Hồng Chí.
Nếu như ba gia tộc lớn bọn họ vẫn tiếp tục đấu giá, nhất định không phải là phương án hay. Hiện tại có chim đầu đàn như Tần Trần nhảy ra, làm cho bọn họ âm thầm thở phào một cái, ít nhất bọn họ cũng có bậc thang xuống đài.
Nếu không cứ tiếp tục liều mạng như vậy, người có lợi nhất vẫn là Thiên Tinh thương hội.
- Ba trăm vạn, còn có ai ra giá cao hơn nữa hay không?
Cứ như thế, toàn bộ phòng đấu giá rơi vào tình huống yên tĩnh một cách quỷ dị.
- Nếu không ai ra giá nữa, ba trăm vạn lần một, ba trăm vạn lần hai, ba trăm vạn lần lần ba. Thành giao.
Vừa gõ cái búa, Lão giả Thạch Chân la lớn một tiếng. Sau đó hắn đưa Thiên Tàn giáp cho thị nữ phía sau rồi lại nói:
- Chúng ta chuyển tới vật đấu giá tiếp theo...
Trong phòng bao của Tần Trần.
Trong chốc lát, Thiên Tinh thương hội phái người mang Thiên Tàn giáp đến cho hắn.
- Đoàn hội trưởng nói, kiện Thiên Tàn giáp này Tần Đại sư không phải trả tiền. Tiền sẽ được trừ vào trong số tiền lời sau này.
Cung kính nói một tiếng, vị quản sự đưa Thiên Tàn giáp qua tức thì lui xuống.
Lặng lẽ đánh ra một ít cấm chế ở bốn phía, đề phòng người khác dò xét, Tần Trần bắt đầu quan sát Thiên Tàn giáp trong tay.
Đúng như hắn dự đoán, mặc dù cả kiện hộ giáp tương đối rách nát. Bề bề ngoài khó có thể chữa trị được, thế nhưng trận văn ở phía trên lại không quá phức tạp, vẫn chưa hoàn toàn bị phá hoại. Dùng tu vi hiện tại của hắn, hoàn toàn có thể chữa trị được một bộ phận nhất định.
Lấy ra bút vẽ trận văn ở trên người, Tần Trần không chút do dự, bắt đầu tu bổ hộ giáp.
Hắn chuẩn bị mua Huyết Linh hỏa, sau đó lập tức rời khỏi Vũ thành. Cho nên trước lúc này hắn phải làm cho thực lực của mình tăng lên càng nhiều càng tốt.