- Nói thật, đẳng cấp của Huyết Linh hỏa này ra sao lão phu cũng không rõ, thậm chí có thể nói là không biết.
- Ngươi không biết?
Huyết Linh hỏa này là thứ của đối phương, không ngờ đối phương lại không biết, thật sự Tần Trần không biết nên nói gì cho phải.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
- Huyết Linh hỏa này cũng không phải là thứ lấy được từ trên người một loại huyết thú. Mà là thứ đến từ một cái viễn cổ di tích. Sau khi đưa đến thương hội chúng ta, Luyện Dược sư của Thiên Tinh thương hội chúng ta đã từng nghiên cứu qua. Thế nhưng bởi vì thứ này vượt quá đẳng cấp mà Luyện Dược sư của Thiên Tinh thương hội chúng ta có thể xử lý. Vì vậy rốt cuộc đẳng cấp của Huyết Linh hỏa thế nào, Thiên Tinh thương hội chúng ta cũng không rõ. Thậm chí, ngay từ đầu Thiên Tinh thương hội chúng ta còn nghi ngờ hỏa diễm này có phải là Huyết Linh hỏa hay không. Bởi vì khí tức của nó theo thời gian trôi qua sẽ có biến hóa, đợi tới khi đạt tới đỉnh điểm thì khí tức của nó mới rõ ràng. Tới khi đó chúng ta mới dám chắc chắn đây là Huyết Linh hỏa.
- Còn có hỏa diễm như vậy hay sao?
Tần Trần không khỏi kinh ngạc.
Đẳng cấp của Luyện Dược sư bên Thiên Tinh thương hội ít nhất cũng là tam phẩm. Nhất định cũng có trình độ tương đối cao ở phương diện hỏa diễm, thế nhưng lại thiếu chút nữa không phân biệt ra được loại hỏa diễm này. Chuyện này có chút cổ quái.
- Quý thương hội định đưa Huyết Linh hỏa này cho ta sao?
Thiên Tinh thương hội càng không phân biệt ra thì Tần Trần lại càng cảm thấy hứng thú. Dù sao, hỏa diễm bị Luyện Dược sư tam phẩm phân biệt ra một cách đơn giản, bình thường đều là hỏa diễm tầm thường. Mà càng không phân biệt ra được thì đẳng cấp của hỏa diễm sẽ lại càng cao.
Như vậy xác suất giải trừ Bách Quỷ Trớ Chú trên người hắn cũng sẽ càng lớn.
Đoạn Lăng Thiên lắc đầu nói:
- Thật ra hỏa diễm này cũng không phải là bảo vật của bản thân Thiên Tinh thương hội ta. Mà là có người gửi Thiên Tinh thương hội ta bán đấu giá, Thiên Tinh thương hội ta không thể nào làm chủ, trực tiếp đưa cho Tần Đại sư được.
Tần Trần nhíu mày một chút, nếu không có năng lực đưa, vậy ngươi nói nhiều như vậy làm gì chứ?
- Tuy rằng Thiên Tinh thương hội chúng ta không có năng lực đưa Huyết Linh hỏa này cho các hạ. Thế nhưng ngày mai hỏa diễm này sẽ được Thiên Tinh thương hội chúng ta đấu giá ở trên đấu giá hội. Thiên Tinh thương hội ta tình nguyện đoạt lấy Huyết Linh hỏa dâng cho Tần Đại sư.
Đoạn Lăng Thiên ngạo nghễ nói.
- Vậy thì cám ơn Đoàn hội trưởng, chẳng qua nếu như Bản thiếu cần, như vậy Bản thiếu hoàn toàn có thể tự đấu giá cho chính mình. Bản thiếu không thiếu tiền a!
Tần Trần cười nói.
- Ha ha ha, dùng thực lực của Tần Đại sư, đương nhiên sẽ không thiếu tiền. Nhưng Thiên Tinh thương hội ta đối với Tần Đại sư mà nói, cũng không phải là không có giá trị hợp tác. Dù sao, Tần Đại sư còn trẻ, đương nhiên cũng không muốn tốn quá nhiều tinh lực vào việc thu mua tài liệu. Nếu như Tần Đại sư tin được Đoàn mỗ, như vậy đại sư có thể hợp tác với Thiên Tinh thương hội, Thiên Tinh thương hội ta cam đoan. Chỉ cần có bất kỳ một loại bảo vật và tài liệu cao cấp nào, người có được đầu tiên tuyệt đối là Tần Đại sư a.
- Đương nhiên, chuyện này lão phu cũng không cưỡng cầu được. Nếu Tần Đại sư cảm thấy hứng thú với Huyết Linh hỏa, đây là một cái thẻ khách quý của Thiên Tinh đấu giá phô chúng ta. Ngày mai Tần Đại sư cứ trực tiếp đi tới Thiên Tinh đấu giá phô chúng ta là được. Chuyện lão phu duy nhất có thể bảo đảm đó là thành ý của Thiên Tinh thương hội chúng ta.
Đoạn Lăng Thiên cũng lưu manh, sau khi biết Tần Trần không lập tức đồng ý, hắn chắp tay một cái, xoay người rời khỏi Đệ Nhất Đan các.
Đưa Đoạn Lăng Thiên ra khỏi Đệ Nhất Đan các, Từ Hùng trở về bên cạnh Tần Trần.
- Trần thiếu, ngươi thực sự không định hợp tác cùng Thiên Tinh thương hội hay sao?
Thiên Tinh thương hội là thế lực số một ở trong Vũ thành, hơn nữa cũng là thế lực có xung đột lợi ích nhất với Đệ Nhất Đan các. Từ Hùng không dám tin, ở trước mặt Đoạn Lăng Thiên hội trưởng Trần thiếu lại có bộ dáng này, ra vẻ ta đây cự tuyệt ngươi ngàn dặm.
Điều càng làm cho Từ Hùng giật mình hơn chính là thái độ của Đoạn Lăng Thiên đối với Tần Trần. Tuy rằng Đoạn Lăng Thiên hội trưởng của Thiên Tinh thương hội làm người khá tốt. Thế nhưng thương hội của hắn là thế lực đứng đầu ở trong Vũ thành, không có nghĩa là bọn họ cũng không bá đạo. Thế lực đã từng bị Thiên Tinh thương hội chiếm đoạt nhiều vô số kể, thậm chí cũng có thảm sát. Thế nhưng ở trước mặt Trần thiếu, thái độ của Đoạn Lăng Thiên hội trưởng lại rất bình đẳng.
Hơn nữa Từ Hùng cũng mơ hồ cảm giác được, dường như Đoạn Lăng Thiên hội trưởng có chút tin tức về thân phận của Trần thiếu, hình như là người đến từ Đại Tề quốc, cho nên mới làm cho thái độ của hắn như thế. Thế nhưng dù có là Vương tử của Đại Tề quốc thì cũng chưa chắc đã làm cho thái độ của Đoạn Lăng Thiên hội trưởng như thế chứ?
Từ Hùng hoàn toàn không nghĩ ra được.
Nhìn Từ Hùng một cái, Tần Trần cười nói:
- Tất nhiên phải hợp tác với Thiên Tinh thương hội rồi, thế nhưng không cần thiết phải đồng ý với bọn họ gấp như vậy.
Quả thực hắn có thể không để ý tới Thiên Tinh thương hội, sau khi bán đấu giá xong hắn rời đi là được. Thế nhưng, dù sao Từ gia cũng phải sinh tồn ở Vũ thành, sau khi hắn vừa đi, bọn họ không có một chỗ dựa vững chắc. Khi đó nhất định Từ gia sẽ bị Chu gia tiêu diệt a.
Huống chi, dù sao Thiên Tinh thương hội cũng là thương hội có đẳng cấp cao nhất ở tây bắc Ngũ quốc. Hợp tác với bọn họ cũng có chỗ tốt, không có chỗ xấu. Ít nhất đúng như Đoạn Lăng Thiên từng nói, nếu như tương lai mình cần tài liệu cao cấp gì, hoàn toàn có thể thông qua Thiên Tinh thương hội, bản thân cũng không cần phải phí tâm tư nhiều như lúc này a.
Hiện giờ, thứ duy nhất làm cho Tần Trần khẩn trương chính là Huyết Linh hỏa trong miệng Thiên Tinh thương hội, không biết đẳng cấp của nó là gì. Nếu quả thật vượt quá dự liệu của bản thân hắn, có thể giải quyết được Bách Quỷ Trớ Chú trên người, như vậy bản thân hắn tới đây một chuyến cũng không lỗ a.
- Dù như thế nào, sau đấu giá hội ngày mai, dù có thể lấy được tài liệu thần thánh hay không, Huyết Linh hỏa có thể trừ khử được Bách Quỷ Trớ Chú hay không thì ta cũng phải rời khỏi nơi này. Trước tiên ta phải đề thăng thực lực của mình lên một phen, tin rằng Chu gia sẽ không để cho ta bình yên rời khỏi nơi này như vậy.
- Chuẩn bị một chút vậy, hôm nay không nhận luyện chế đan dược nữa.
Nói với Từ Hùng một tiếng, Tần Trần lần nữa bế quan.
Chu gia.
- Cái gì? Đoàn lão đầu đi tới Đệ Nhất Đan các, không bao lâu sau đó đã đi ra ngoài?
Chu Hồng Chí đứng lên, sắc mặt có chút u ám:
- Đoàn lão đầu này làm trò quỷ gì vậy?
- Đại ca, sao vậy? Chẳng lẽ Thiên Tinh thương hội không làm khó dễ Đệ Nhất Đan các hay sao? Không thể nào nha.
Chu Hồng Tuấn cũng sợ hãi mà đứng lên.
Chu Hồng Chí cau mày, chắp hai tay ra sau lưng, đi tới đi lui ở trong đại sảnh, dường như hắn cũng nghĩ không thông về chuyện này.
Chu Hồng Tuấn lại lên tiếng:
- Mấy ngày nay Đệ Nhất Đan các đoạt đi vô số sinh ý của Thiên Tinh thương hội. Vô số tài liệu cao cấp mất đi như vậy, chẳng lẽ Đoàn lão đầu không đau lòng sao? Dựa theo tính tình trước đây của Đoàn lão đầu, hắn đã lột da của đối phương từ lâu rồi. Không ngờ lần này lại có điểm khác thường như vậy, một mình qua đó, hơn nữa lại không có một chút động tĩnh gì cả. Chẳng lẽ gia hỏa này đổi tính đổi nết? Hắn ta là người không có lợi lộc thì không dậy sớm a.
Nghe vậy, bước chân của Chu Hồng Chí bỗng nhiên dừng lại.
Hắn quay đầu hỏi:
- Nhị đệ, ngươi mới vừa nói cái gì?
Chu Hồng Tuấn sững sờ, nói:
- Ta vừa nói, dựa theo tính tình trước đây của Đoàn lão đầu, nhất định hắn sẽ lột da đối phương, không chừa một mảnh giáp a.
- Không đúng, là câu nói cuối cùng.
Chu Hồng Tuấn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Hắn chính là người không có lợi lộc không dậy sớm...
Vừa mới nói một nửa, con ngươi của hắn trừng lên, giật mình nói:
- Đại ca, chẳng lẽ ngươi cảm thấy Đoạn lão đầu coi trọng đan dược của đối phương hay sao?