Đề phòng có người bí quá hoá liều, Tần Trần đã sớm cải tạo đại trận ở trong Liễu các, tạo thành một cái khốn trận cực kỳ đáng sợ. Hiện tại mở đại trận, lập tức bao phủ hắn và Ô Lương Vũ vào bên trong.
- Ha ha ha, muốn dùng trận pháp để vây khốn ta? Ngươi đừng có mơ.
Bị ánh sáng màu trắng của trận pháp bao phủ, trên mặt Ô Lương Vũ lại không có một chút vẻ kinh hãi nào. Hắn nhanh chóng lấy ra một cái la bàn, sau đó nhanh chóng ném về phía trước.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Vù vù!
Trận bàn rung động, một cỗ lực lượng vô hình lan tràn ra, ánh sáng màu trắng bao phủ Ô Lương Vũ chợt chấn động, dần dần tản đi, lại lần nữa để lộ ra thân thể của Tần Trần.
- Chết!
Ánh sáng màu đen hiện lên, khí tức âm u kinh người bao phủ chung quanh, hóa thành một cơn sóng lớn vô hình, lần nữa bao phủ Tần Trần, lực lượng trấn áp mạnh mẽ cũng nhanh chóng phủ xuống.
Chu gia vốn là thế gia trận pháp, đương nhiên bọn họ biết ở trong Liễu các có bố trí trận pháp. Đồng thời theo tin tức truyền về, thiếu niên giết chết Liễu Trình ban ngày chẳng những là một vị Luyện Dược sư, hơn nữa cũng có tạo nghệ không nhỏ ở phương diện trận pháp.
Vì vậy đề phòng trận pháp bị đối phương lợi dụng, trước khi Chu gia phái Ô Lương Vũ đi, bọn họ cũng cấp cho hắn một cái trận bàn như vậy. Đồng thời cũng nói cho hắn biết, một khi đối phương khống chế trận pháp, chỉ cần ném trận bàn ra là có thể giải quyết được đối phương.
Hiện giờ chính là thời điểm phát huy tác dụng của nó.
Oanh ken két!
Khí tức màu đen lan tràn ra chung quanh, không đợi Ô Lương Vũ cười hết thì vẻ mặt của hắn lập tức cứng lại.
Chỉ thấy, chỉ một lát nữa là công kích của hắn sẽ rơi vào trên người Tần Trần, đột nhiên trong hư không lại có một cỗ trận pháp chi lực kinh người sinh ra. Tạo thành một bức tường vô hình ở trước mặt đối phương, nhanh chóng cản lại công kích của hắn.
- Sao có thể?
Trong lòng Ô Lương Vũ hoảng hốt, cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình. Khi Chu gia đưa cho hắn huyền thiết trận bàn cũng đã nói cho hắn biết, bất kỳ một loại trận pháp nào ở dưới trận bàn này đều mất đi hiệu lực, sao thiếu niên trước mặt hắn vẫn được trận pháp bảo vệ cơ chứ?
- Ồ, không ngờ lại là một khối phá trận bàn, xem ra các hạ đã sớm có chuẩn bị nha. Đáng tiếc, hàm lượng kỹ thuật của cái phá trận bàn này quá thấp, muốn phá giải đại trận do Bản thiếu bố trí sao? Còn kém quá xa a.
Tay rung một cái, một cỗ hấp lực vô hình sinh ra, hút huyền thiết trận bàn vào trong tay, Tần Trần liếc mắt nhìn qua, sau đó không khỏi cười nhạt lắc đầu một cái.
- Đáng chết!
Ô Lương Vũ cũng không ngờ tới việc trận bàn mà Chu gia cho hắn lại mất đi hiệu quả.
Phải biết rằng, Chu gia chính là đệ nhất thế gia trận pháp ở trong Vũ thành này a. Tạo nghệ ở trên phương diện trận pháp của bọn họ, trong toàn bộ tây bắc Ngũ quốc này cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Thế nhưng không ngờ lại bị thiếu niên này thuận tay phá giải.
Trong lòng kinh hãi, mơ hồ cảm thấy có chút không hay.
- Trước đó vẫn luôn là ngươi động thủ, hiện tại đến lượt ta xuất thủ.
Chân đạp lên trên mặt đất, vô số ánh sáng màu trắng lưu chuyển, hóa thành những lưỡi đao sắc bén đầy trời, xoay tròn như là đao gió, cuốn tới chỗ Ô Lương Vũ.
Phốc phốc phốc!
Hư không chấn động kịch liệt, phát ra tiếng xé gió sắc bén, như là quỷ khóc thần sầu.
- Ám Xà Tù Lung!
Ô Lương Vũ tê cả da đầu, trong lòng xuất hiện cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Dưới nguy cơ tử vong, hắn lập tức vận chuyển chân khí đến mức tận cùng, ngưng tụ thành từng con rắn đen kịt ở bên ngoài cơ thể. Đám rắn này quấn quít lấy nhau, đầu đuôi nối liền, tạo thành một cái tổ hợp xà trận màu đen.
Làm vậy vẫn chưa yên tâm, thân thể Ô Lương Vũ run một cái, một tầng vầng sáng màu đen nhạt từ bên trong cơ thể hắn tràn ra. Tạo thành một cái vòng phòng hộ hình cung ở bên ngoài thân thể hắn, phía trên có từng đạo phù văn lưu chuyển, là một môn công pháp hộ thể đặc biệt mà hắn tu luyện.
Làm xong tất cả, lúc này trong lòng Ô Lương Vũ mới yên tâm hơn đôi chút. Hắn hiểu rõ trận pháp của Liễu các, đại trận này chỉ là tam giai đỉnh phong mà thôi. Uy lực có mạnh mẽ tới đâu thì cũng không có khả năng đánh tan được hai tầng phòng ngự của bản thân hắn. Như vậy, bản thân hắn đã đứng ở thế bất bại rồi.
Răng rắc!
Đạo ánh sáng màu trắng thứ nhất phá nát suy tính của hắn. Bên trong đạo ánh sáng màu trắng này ẩn chứa lực lượng đáng sợ trước đó chưa từng có, chém ra một cái lỗ thủng dài vài thước ở trên hắc xà trận của hắn. Mà đây mới chỉ là một đạo ánh sáng màu trắng mà thôi, ngẩng đầu nhìn lại, trong hư không còn có vô số đạo khác, ước chừng có ngàn vạn đạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng đạo ánh sáng hạ xuống, giống như mưa xối xả vậy, lập tức làm cho xà trận phòng ngự màu đen sụp đổ, tan rã, sau đó ầm ầm nổ tung. Ngay sau đó, phù văn bên ngoài thân thể Ô Lương Vũ cũng chấn động kịch liệt, có cảm giác như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
- Không được, trốn!
Trong lòng kinh hoảng, Ô Lương Vũ bị hù dọa tối mức hồn phi phách tán. Dù thế nào hắn cũng không ngờ được, công kích của trận pháp này lại mạnh như thế, không phải là thứ mà một cái trận pháp tam giai đỉnh phong có thể làm được a.
Thân thể hắn thoắt một cái, muốn chạy trốn ra bên ngoài trận pháp.
- Ngươi trốn được sao?
Tần Trần cười nhạt, híp mắt một cái.
- Tinh Thần phong bạo!
Sưu!
Trong nháy mắt có một đạo tinh thần trùng kích vô hình tiến vào trong đầu hắn, khiến cho thân thể Ô Lương Vũ chợt bị kiềm hãm.
- Không được!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, phù văn bên ngoài thân thể Ô Lương Vũ ầm ầm vỡ nát, các vị trí trên cơ thể đều có máu tươi phun tung toé ra, như là vừa bị chém ngàn đao vậy.
Sau một khắc!
Sưu!
Kiếm quang vang lên, cái đầu mang theo hai mắt tràn ngập vẻ kinh hãi của Ô Lương Vũ phóng lên cao, máu tươi bắn ra xa ba trượng.
Sưu suu!
Đại trận được thu lại, chung quanh lập tức khôi phục lại vẻ yên tĩnh như trước đó. Đêm đen yên lặng, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, chỉ có một cỗ thi thể không đầu, vô cùng thê thảm ở trước mặt hắn là minh chứng cho tất cả mọi chuyện vừa xảy ra mà thôi.
- Trần thiếu, vừa xay ra chuyện gì vậy?
- Chuyện gì xảy ra?
Toàn bộ quá trình nói thì dài dằng dặc, kì thực chỉ xảy ra ở trong một cái chớp mắt mà thôi. Khi đám người Từ Hùng chạy tới thì chiến đấu đã kết thúc, chỉ thấy Tần Trần mặc một bộ y phục màu lam đứng ở trên đất trống, vô cùng nhẹ nhàng.
- Không có gì, ban nãy có người lợi dụng đêm tối xông vào Phòng luyện đan, thế nhưng hắn cũng đã bị ta giết rồi.
Tần Trần bình tĩnh nói.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy thi thể của Ô Lương Vũ ở trên trên mặt đất, cùng với cái đầu đang ở một góc của hắn.
Ở trên cái đầu, hai mắt của Ô Lương Vũ tràn ngập vẻ kinh hãi, giống như tới lúc chết hắn cũng không dám tin, bản thân mình lại phải chết ở chỗ này.
- Đây không phải là Ô Lương Vũ hay sao?
Đám người Từ Hùng bị hù dọa tới mức giật mình, con ngươi trợn tròn.
Ô Lương Vũ là cường giả Huyền cấp sơ kỳ đỉnh phong, có thanh danh hiển hách ở trong Vũ thành này, một thân tu vi của hắn cơ hồ không kém Huyết Ưng Cuồng Đao là bao.
Sao người này lại bị Trần thiếu giết chết như vậy chứ?
Mọi người chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, khó có thể tin được.
- Thu thập nơi này một chút, sau đó treo cái đầu này ra bên ngoài cửa đi.
Không hỏi Từ Hùng về lai lịch của đối phương. Cho dù có dùng chân để nghĩ thì Tần Trần cũng biết là ai phái đối phương tới đây ám sát mình.
- Vâng.
Nơm nớp lo sợ, đám người Từ Hùng lui xuống.
Mà Tần Trần thì lại lần nữa trở về Phòng luyện đan, bắt đầu luyện chế đan dược để ngày mai bán ra.
Ở bên ngoài Đệ Nhất Đan các, mấy người Chu Tuần nghe được động tĩnh bên trong biến mất, cả đám cười gằn nói:
- Xem ra Ô trưởng lão đã đắc thủ rồi!
- Chu quản sự, không bằng chúng ta đi vào đi?
- Trước tiên cứ chờ một chút đi đã!
Tay phải Chu Tuần hạ xuống, nói:
- Chờ tin tức của Ô trưởng lão rồi nói sau.
Đúng lúc này, cửa chính của Đệ Nhất Đan các cọt kẹt một tiếng rồi mở ra, mọi người nhướng mày, vội vàng núp vào trong góc. Lập tức có mấy tiếng bước chân vang lên, dường như dừng lại ở ngoài cửa trong chốc lát, sau đó lại đi vào bên trong Đan các.
- Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Ô trưởng lão không đắc thủ hay sao?
Nhướng mày, mấy người Chu Tuần ló đầu ra nhìn.
Sau một khắc, con ngươi của mấy người này trợn tròn, đặt mông ngồi xuống đất, sắc mặt bỗng dưng trắng bệch!