Vũ Thần Chúa Tể

Chương 367: Ám sát

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn thân thể Ô Lương Vũ ẩn vào trong bóng tối, như là hình với bóng, trên mặt mấy người Chu Tuần đều hiện lên vẻ thán phục.

- Ám Ảnh Thần Công của Ô trưởng lão càng ngày càng đáng sợ a.

- Khà khà, còn phải nói sao. Nghe nói trước khi Ô trưởng lão đến Vũ thành là thủ lĩnh của một tổ chức sát thủ ở Đại Triệu quốc. Chỉ vì đắc tội với hoàng thất Triệu quốc, tổ chức bại lộ, tất cả căn cứ đều bị hủy, cho nên trưởng lão không thể không chạy trốn tới Vũ thành chúng ta.

- Có Ô trưởng lão xuất thủ, lần này nhất định tiểu tử kia sẽ phải chết, công phu ám sát của Ô trưởng lão cực mạnh, ngay cả gia chủ cũng phải kính phục nha.

Vũ Thầ n Chúa Tể Trailer

- Hắc hắc hắc, chúng ta chờ nghe tin tức xấu đi thôi.

Chu Tuần nhe răng cười một cái.

Ở trong phòng luyện chế, Tần Trần vừa thu lửa lại, ầm, nắp lò mở ra, hơn mười viên đan dược phóng lên cao, rơi vào trong tay Tần Trần.

Phù!

Thở ra một hơi thật dài, Tần Trần thu đan dược vào một cái bình ngọc.

- Đây đã là lò đan dược thứ năm a, chân khí tiêu hao hơi nhiều, trước tiên nên khôi phục một chút thì hơn.

Ngồi xếp bằng, Tần Trần vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết, khôi phục chân khí.

Ở trong xó xỉnh âm u của Liễu các, một cái bóng giống như quỷ mỵ đi lại ở trong bóng tối, tốc độ thần tốc.

Đạo bóng dáng này như là hòa làm một thể với đêm tối. Mấy tên Võ giả Từ gia tuần tra một vòng quanh Liễu các, rõ ràng đạo bóng dáng kia đang ở gần bọn họ, thế nhưng bọn họ lại không thể phát hiện ra được. Giống như cái bóng này là lại không khí vậy.

- Hừ, trước tiên tra rõ tiểu tử kia đang làm cái gì vậy. Sau đó mới trở về giải quyết đám lâu la này.

Đối với đám Võ giả của Từ gia, Ô Lương Vũ không có một chút hứng thú xuất thủ nào cả. Hắn chỉ cần động thủ là có thể giết chết hai người trong nháy mắt, thế nhưng làm như vậy, không chừng sẽ làm cho bản thân mình bị lộ, được không bù mất a.

- Để cho các ngươi sống thêm một đoạn thời gian nữa vậy.

Thân thể dung nhập vào trong bóng đêm, Ô Lương Vũ đi vào sâu hơn.

Không bao lâu sau hắn đã đi tới bên ngoài phòng luyện chế.

Nhìn xuyên qua bệ cửa sổ, Tần Trần đang khoanh chân tu luyện.

- Toàn bộ Liễu các này, trừ người của Từ gia ra, dường như cũng chỉ có tiểu tử này mà thôi. Hoàn toàn không có bóng dáng của một vị cao thủ nào như lời gia chủ từng nói a.

Ẩn nấp ở trong xó xỉnh, Ô Lương Vũ âm thầm suy nghĩ:

- Đã như vậy cứ mang tiểu tử này về trước, để gia chủ thẩm vấn một phen, khi đó sẽ biết rõ mọi chuyện.

Thân thể thoắt một cái, Ô Lương Vũ đi tới bên cạnh cửa sổ.

Sưu!

Một cơn gió thổi qua, cửa sổ lạch cạch một tiếng rồi chấn động, giống như bị gió thổi qua vậy.

Một cái bóng lặng lẽ không một tiếng động tiến vào trong phòng luyện chế, trốn ở dưới cái bóng mờ của bệ cửa sổ.

- Hả?

Tần Trần đang tu luyện mở mắt, lẩm bẩm nói:

- Tại sao nơi này lại có gió lớn như vậy chứ? Kỳ quái?

Đứng lên, đi tới trước cửa sổ, hắn đang muốn đóng cửa sổ lại thì...

Sưu!

Đúng lúc này, Ô Lương Vũ từ trong bóng tối nhảy ra, tay giơ lên một cái, ba đạo chân khí tạo thành xúc tua màu đen tràn ra, từ một góc độ xảo quyệt bắn về phía Tần Trần.

Chân không nhanh không chậm lui lại một bước, Tần Trần cười nhạt, chẳng biết từ lúc nào, thanh kiếm sắt rỉ thần bí đã ra khỏi vỏ.

- Ta đã sớm chờ ngươi rồi, đứt!

Tay chém ra một kiếm, kiếm quang sáng ngời hiện lên. Chỉ trong nháy mắt, một cỗ kiếm ý đủ để xé rách mọi thứ bao phủ phòng luyện chế, quét về phía Ô Lương Vũ.

Sưu Ầm!

Kiếm quang xẹt qua, ba cái xúc tua màu đen bị chém làm đôi, nhanh chóng tiêu tán.

- Cái gì? Lại có thể phát hiện ra sự tồn tại của ta?

Trong lòng Ô Lương Vũ khiếp sợ, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng trước nay chưa từng có. Ánh sáng màu đen trên người đại thịnh, hai tay vung vẩy kịch liệt, một cái xúc tu màu đen cực lớn đột nhiên xuất hiện ở bốn phía Tần Trần. Xúc tu run một cái, sau đó chợt co lại, muốn bao vây Tần Trần vào bên trong.

- Hắc Ám Triền Nhiễu!

Xúc tu màu đen giống như là một con rắn, điên cuồng vặn vẹo, chân lực mạnh mẽ phong tỏa không khí bốn phía, tạo thành một không gian bị phong kín, không có lối thoát.

Mà Tần Trần lại ở giữa, bên ngoài có xúc tu màu đen hóa thành khói đen quấn quanh, không thể tránh né.

PHÁ...!

Thân thể Tần Trần run một cái, hai tay cầm kiếm, kiếm quang phóng lên cao, chém ra một lỗ hổng rồi nhanh chóng phóng ra ngoài. Thân thể thoắt cái đã đột phá khỏi vòng vây, xuất hiện ở bên cạnh Ô Lương Vũ, đồng thời còn có một đạo kiếm quang lộng lẫy xuất hiện, xé rách hư không.

- Tốc độ thật là nhanh!

Ô Lương Vũ hoảng hốt, nhanh chóng bố trí từng đạo chân lực hộ thể ở trước người. Ở giữa bình chướng còn có khói đen vô hình cuồn cuộn, tạo thành từng tầng hộ tráo phòng ngự, kiên cố không gì bì nổi.

Phốc phốc phốc!

Chân lực hộ tráo như là một tờ giấy mỏng manh, không ngừng bị một kiếm của Tần Trần chém đứt, cuối cùng mới bị hai cánh tay của Ô Lương Vũ đỡ lại.

Chỉ là, tuy rằng đỡ được, thế nhưng vẫn có một cỗ kiếm ý kinh khủng xông vào trong cơ thể Ô Lương Vũ, ý cảnh kiếm ý mạnh mẽ làm cho hắn khí huyết cuồn cuộn, thân thể tức thì bay ra ngoài.

Oanh một tiếng, vách tường vỡ vụn. Ô Lương Vũ bị đánh bay xuống mặt đất ở bên ngoài phòng luyện chế, sau đó mở miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Một kiếm của Tần Trần đã đả thương kinh mạch của hắn.

Sưu!

Thân thể thoắt một cái, Tần Trần lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Làm sao có thể, sao tiểu tử này lại mạnh như vậy chứ?

Ô Lương Vũ hoảng hốt, hắn có thể cảm giác được rõ ràng. Tu vi của Tần Trần chỉ là Thiên cấp trung kỳ, trong cơ thể vẫn chỉ là chân khí, thế nhưng lực công kích lại mạnh chưa từng có, thậm chí còn vượt xa Võ giả Huyền cấp sơ kỳ bình thường, cho nên làm cho thực lực thật sự của tiểu tử này rất đáng sợ.

Gia hỏa này là yêu nghiệt hay sao?

Tiếng nổ ở bên phòng luyện chế truyền đi trong đêm, lập tức làm cho đám người Từ Hùng đang tu luyện thức giấc. Cả đám kinh hãi, không nhịn được xông tới. Trong lòng âm thầm cầu nguyện, Trần thiếu không được xảy ra chuyện gì a.

Sưu Sưu!

Tiếng lướt tới không ngừng vang lên.

- Hả? Bên trong có giao thủ hay sao?

Ở bên ngoài Liễu các, đám người Chu Tuần cũng nghe thấy tiếng nổ ở bên trong truyền đến, cả đám không khỏi nhíu mày một cái.

- Khà khà, xem ra Ô trưởng lão đang đại khai sát giới ở bên trong a.

Chu Tuần cười nhạt.

- Chu Tuần quản sự, chúng ta có cần xông vào hỗ trợ hay không?

Có người hỏi.

- Không cần, dùng thực lực của Ô trưởng lão, chúng ta có đi vào cũng không giúp được cái gì. Hơn nữa nếu như gặp phải nguy hiểm gì đó, bằng vào thủ đoạn của Ô trưởng lão, rất dễ thoát đi được. Cho nên chúng ta đi vào chỉ là gây thêm phiền phức cho Ô trưởng lão mà thôi.

Chu Tuần nói.

Nhiệm vụ của hắn chính là trợ giúp Ô Lương Vũ, tuyệt đối không thể tự mình xuất thủ. Như vậy, cho dù có xảy ra sai sót gì thì cũng không dính tới Chu gia a.

Trên bãi đất trống trong Liễu các.

- Tiểu tử, thật sự là có tài, thế nhưng ngươi cho rằng chỉ bằng vào những thứ này là có thể đánh lại được bản tọa hay sao?

Lau vết máu ở khóe miệng, vẻ mặt Ô Lương Vũ trở nên dữ tợn.

Nếu như đã để lộ, như vậy hắn cũng không thèm ẩn dấu nữa, trực tiếp bắt tiểu tử này lại.

Ầm!

Một cỗ khí tức đáng sợ ở trong cơ thể Ô Lương Vũ tràn ra. Trên đỉnh đầu hắn có một con rắn màu đen từ từ hiện lên. Đôi mắt đỏ ngòm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Trần. Trong chớp mắt này, khí tức trên người Ô Lương Vũ tăng mạnh.

Hai tay hắn vung vẩy, con rắn màu đen cũng điên cuồng vặn vẹo, kết hợp với Ô Lương Vũ, điên cuồng đánh tới chỗ Tần Trần.

- Hả? Huyết mạch ngưng hình, là huyết mạch của Ám Ảnh Xà sao?

Tần Trần cười nhạt.

Tu vi Huyền cấp sơ kỳ đỉnh phong, lại thêm huyết mạch ngưng hình, quả thực khá đáng sợ. Đáng tiếc đối phương không nên tiến vào sân nhà của bản thân hắn a.

Hai chân hắn đạp một cái!

Ầm!

Trong nháy mắt có một cỗ lực lượng vô hình phóng lên cao, trên bãi đất trống xung quanh có vô số đạo ánh sáng màu trắng lộng lẫy sáng lên, nhanh chóng bao phủ Tần Trần và Ô Lương Vũ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)