Vũ Thần Chúa Tể

Chương 358: Cảnh tượng hỗn loạn

Chương Trước Chương Tiếp

- Chư vị, nếu ai động thủ ở ngoài cửa Đệ Nhất Đan các ta thì chúng ta sẽ tước đoạt quyền mua đan dược mãi mãi.

Cuối cùng, Từ Hùng không có cách nào khác, dưới tình thế cấp bách hắn lập tức thét lên tiếng. Lúc này mọi người mới dừng lại.

Nhưng cho dù như thế cũng vẫn có người bởi vì tình trạng hỗn loạn trước đó mà bị thương.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Thấy mọi người bình tĩnh lại, Từ Hùng sợ kế tiếp sẽ lại loạn cho nên mới vội vàng bán ra mười viên Chân Khí đan tam phẩm.

Chỉ vẻn vẹn hơn mười hô hấp, năm trăm vạn ngân tệ đã tới tay.

- Chư vị, hôm nay đã bán xong mười viên Chân Khí đan, xin mọi người bình tĩnh trở về, không cần phải náo loạn...

Lời nói của Từ Hùng lập tức làm cho mọi người rối loạn, một ít Võ giả Thiên cấp chạy tới sau không kịp mua Chân Khí đan lập tức ồn ào.

- Chuyện gì xảy ra, đã bán xong rồi sao?

- Đúng vậy, thật vất vả chúng ta mới chạy tới kịp, ngay cả cái bóng của đan dược cũng không được nhìn thấy a.

- Đám Chân Khí đan tiếp theo lúc nào mới bán vậy?

Sự nhiệt tình của mọi người không giảm một chút nào, ngược lại còn càng nóng bỏng hơn trước.

Ở trong lịch sử lâu như vậy của Vũ thành, đây là lần đầu tiên có một Đan các bán ra đan dược tam phẩm, thật vất vả mới có cơ hội như vậy, bảo sao bọn họ không khẩn trương, không thèm để ý tới tất cả mọi chuyện cơ chứ.

- Chư vị, rất xin lỗi. Thời gian bán ra tốp đan dược tam phẩm tiếp theo, tạm thời Từ mỗ cũng không biết. Xin mọi người yên tâm, không cần phải làm loạn, chờ khi nào bán ra chúng ta sẽ có thông báo.

Từ Hùng cũng không ngờ tới cục diện sẽ trở nên như vậy. Đan dược đã bán xong mà mọi người vẫn còn chưa chịu tản đi, sinh ý thật sự quá là nóng bỏng a.

Thế nhưng bởi vì không rõ kế hoạch của Tần Trần cho nên hắn cũng không biết lần kế Tần Trần bán đan dược là lúc nào. Vì vậy hắn chỉ có thể nói lời lập lờ nước đôi như thế mà thôi.

Chỉ là Từ Hùng cũng không lường trước được. Lời nói của hắn chẳng những không làm mọi người tản đi mà lại càng làm cho mọi người không vừa lòng.

- Làm cái gì vậy? Trước đó còn nói có bán đan dược tam phẩm, bây giờ thì lại nói không chắc chắn, như vậy chẳng phải là trêu chọc chúng ta hay sao?

- Đệ Nhất Đan các các ngươi đừng có khinh người quá đáng.

- Diệt Liễu các thay làm Đệ Nhất Đan các, sao lại làm việc không phúc hậu như thế cơ chứ.

- Từ gia này cũng thật là quá đáng.

Mọi người như là ong vỡ tổ, bắt đầu gây rối. Một ít Võ giả Thiên cấp thật vất vả mới có cơ hội mua được đan dược tam phẩm cũng kích động không thôi, thiếu chút nữa đã hủy đi Đệ Nhất Đan các.

Ngay khi Từ Hùng đang luống cuống tay chân thì Tần Trần đi tới, hắn nhìn Từ Hùng, nói:

- Từ gia chủ, kinh nghiệm buôn bán của ngươi sao vậy, sao lại loạn thành như vậy chứ?

- Trần thiếu, ta cũng không biết a...

Vẻ mặt Từ Hùng phiền muộn, khóc không ra nước mắt.

Dù nói thế nào đi nữa thì Từ gia bọn hắn cũng là gia tộc số một số hai trong Vũ thành. Bản thân lại kinh doanh mấy cửa hàng, có thể nói là kinh nghiệm phong phú.

Thế nhưng vừa rồi, những cái được gọi là kinh nghiệm của hắn hoàn toàn mất linh, không sử dụng được.

Đó là bởi vì những người ở cửa quá điên cuồng, giống như thề không mua được đan dược thì không bỏ qua. Chính vì vậy mới làm cho hắn hoàn toàn bó tay chịu chết, không có cách nào đối phó được đám người này.

- Để cho ta tới đi.

Tần Trần biết chuyện này cũng không thể trách được Từ Hùng, trên thực tế, ngay từ đầu hắn cũng không ngờ tới việc một lọ Chân Khí đan tam phẩm lại gây ra chấn động lớn tới như vậy.

Đẩy Từ Hùng ra, Tần Trần đi tới cửa Đệ Nhất Đan các.

- Chư vị im lặng một chút!

Một đạo thanh âm to rõ, kèm theo một chút ý cảnh kinh người truyền ra xa xa.

Trong thanh âm của Tần Trần ẩn chứa ý chí tinh thần mãnh liệt, lại thêm một chút ý cảnh của kiếm ý, làm cho trong đầu mỗi người chấn động ầm ầm. Giống như đột nhiên có một tiếng sấm nổ vang trong đầu mọi người, khiến cho mọi người không thể không yên tĩnh lại.

Chắp tay một cái, Tần Trần nhìn đám người chung quanh, lớn tiếng nói nói:

- Chư vị bằng hữu, hẳn mọi người đều biết, Bản thiếu cũng không phải là người Vũ thành. Chỉ vì không quen nhìn Liễu các hoành hành ngang ngược, làm nhiều việc ác cho nên mới ra tay tiêu diệt đối phương. Lúc đầu dựa theo tính cách của Bản thiếu, sau khi làm xong chuyện Bản thiếu sẽ xoay người rời đi. Thế nhưng vì suy nghĩ đến việc Vũ thành thiếu Luyện Dược sư, Bản thiếu lại giết Liễu Trình, mang đến tổn thất cho chư vị Vũ thành. Cho nên Bản thiếu mới quyết định tạm thời đổi Liễu các thành Đệ Nhất Đan các. Cũng bán ra một ít đan dược tam phẩm, coi như là đền bù và tặng lại cho chư vị Vũ thành a.

- Tin rằng ban nãy mọi người cũng đã nhìn thấy thành ý của Bản thiếu. Nếu như Bản thiếu muốn kiếm tiền thì cái giá ban nãy của Chân Khí đan tam phẩm sẽ không phải là năm chục ngàn ngân tệ một viên a. Nếu như ta đưa cho Thiên Tinh thương hội đấu giá, bất kỳ một viên nào cũng có giá lớn hơn cái giá khởi điểm mà Bản thiếu đưa ra a.

- Thứ Bản thiếu mong muốn chính là mang đến một ít phúc lợi cho chư vị Vũ thành. Vì vậy hy vọng mọi người yên tĩnh một chút, nếu như quá phận thì Bản thiếu thà rằng không cần cái Đệ Nhất Đan các này mà sẽ lập tức xoay người rời đi. Tin rằng đan dược của Bản thiếu, đừng nói là ở Vũ thành, ở bất kỳ một thế lực nào trong tây bắc Ngũ quốc ta cũng có thể lăn lộn, bán ra với cái giá cao a.

- Tiếp đó, ta cũng hy vọng mọi người không nên làm khó Từ gia, Từ gia chỉ là chân chạy làm việc thay cho Bản thiếu, bọn họ cũng không quyết được gì, cho nên các ngươi có làm khó bọn họ thì cũng không được gì a.

Tần Trần vừa nói như thế, đám người đang gây rối lập tức yên tĩnh lại, ai cũng không dám lớn tiếng ồn ào.

Thật vất vả lắm Vũ thành mới có một có thế lực bán ra đan dược tam phẩm, nếu như bởi vì sự lỗ mãng của bọn hắn mà làm cho người ta chạy mất, như vậy bọn họ có khóc cũng không có chỗ để khóc a.

Thấy mọi người yên tĩnh, Từ Hùng không nhịn được có chút xấu hổ, không thể không nói, thủ đoạn của Trần thiếu quá mạnh, ban nãy hắn hô cả buổi mà cũng không có ai quan tâm. Trần thiếu chỉ đứng ra nói vài ba lời là mọi người lập tức bình tĩnh trở lại.

Chút bản lãnh này không phải là thứ mà một người trẻ tuổi bình thường có thể làm được.

Thấy tất cả mọi người trên đường cái bình tĩnh trở lại, Tần Trần khẽ gật đầu, trong lòng cũng có chút thoả mãn đối với hiệu quả do Từ Hùng tạo ra.

Sở dĩ ban đầu hắn không đưa ra giá cả đan dược cho Từ Hùng là bởi vì hắn không quá rõ thị trường Vũ thành, hơn nữa, thứ hắn muốn chính là tạo ra chấn động ở Vũ thành, mà không phải là kiếm được bao nhiêu tiền.

Tuy rằng cái giá năm chục ngàn khá thấp, dẫn tới mọi người hỗn loạn tưng bừng, thế nhưng cũng làm cho Đệ Nhất Đan các có danh tiếng khá lớn.

- Thấy mọi người nhiệt tình như vậy, Bản thiếu cũng hiểu sự khát khao của chư vị đối với đan dược cao giai. Xin mọi người yên tâm, nếu Bản thiếu đã mở Đệ Nhất Đan các này, đương nhiên sẽ không bán một lọ Chân Khí đan rồi ngừng. Kế tiếp sẽ còn có buôn bán lớn hơn nữa, nhưng mà, chỉ sợ đan dược bán ra lần sau cũng không thể giống như Chân Khí đan, năm mươi ngàn ngân tệ một viên được a.

- Ồ, chẳng lẽ muốn tăng giá?

- Ta đã nói rồi mà, năm chục ngàn ngân tệ một viên đan dược tam phẩm, nào có chuyện tốt như vậy cơ chứ?

- Bán xong một lọ là tăng giá, quá là đen a. Nếu như giá tăng thành một trăm vạn ngân tệ một viên thì chúng ta phải làm sao bây giờ?

Mọi người lập tức bùng nổ.

Sở dĩ bọn họ vội vã chạy tới nơi này cũng là bởi vì nghe nói nơi này có bán đan dược tam phẩm, hơn nữa giá cả lại khá rẻ.

Nếu như thoáng cái tăng giá đến trình độ bình thường, coi như bọn họ muốn mua thì tài lực bản thân cũng không cho phép nha.

Trong lúc nhất thời mọi người bắt đầu ồn ào, không ngừng a ó, trên mặt mỗi người đều có chút nôn nóng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)