Khi đám người Tần Trần đang chỉnh lý tàn cục thì...
Tất cả mọi chuyện xảy ra ở trong Liễu các đã như một cơn lốc, lan ra khắp Vũ thành.
Lập tức tạo ra sóng to gió lớn.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Liễu các không giống như Chu gia, Từ gia, làm một chút sinh ý nhỏ, tên tuổi của Liễu các ở Vũ thành so với Chu gia và Từ gia còn lớn hơn rất nhiều.
Dù sao mỗi một Võ giả đều cần đan dược để tu luyện, cho dù bản thân từng có giao dịch với Liễu các hay không cũng vậy. Ít nhất mỗi một Võ giả trong Vũ thành này đều quan tâm tới thế lực đan dược như Liễu các.
Nhưng hôm nay, Các chủ Liễu Trình của Liễu các lại bị Từ gia và một thiếu niên chém giết ở trong Liễu các, tin tức này lập tức tạo ra một trận địa chấn ở trong Vũ thành.
Tất cả mọi người chấn động không thôi.
Từ gia đang tự tìm cái chết hay sao?
Ai cũng biết, Liễu các có quan hệ cực kỳ thân mật với Chu gia, một trong tứ đại thế lực. Từ gia làm như thế không chỉ đơn thuần là nhằm vào Liễu các, theo mọi người thấy, hành động này là đánh vào mặt của Chu gia a.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều đưa mắt nhìn sang phía Chu gia, bọn họ rất muốn nhìn một chút, để xem Chu gia sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Phủ đệ Chu gia.
Đây là một tòa phủ đệ cực kỳ lớn, diện tích trên trăm mẫu, tọa lạc ở khu vực phồn hoa nhất trong Vũ thành.
Được xem như là một trong bốn đại thế lực của Vũ thành, Chu gia này quyền thế ngập trời, cũng chính là quái vật lớn ở trong Vũ thành.
Ầm!
Một cái bàn gỗ tinh xảo bị một bàn tay to lớn đánh nát, nhị gia Chu Hồng Tuấn của Chu gia âm trầm nhìn vị quản sự đang báo cáo ở trước mặt mình, trong ánh mắt mang theo vẻ tức giận.
- Ngươi nói cái gì? Liễu các bị Từ gia diệt rồi sao?
Hắn khiếp sợ mở miệng, trong giọng nói mang theo vẻ khó có thể tin được.
- Vâng, thuộc hạ đã tỉ mỉ tìm hiểu tin tức. Quả thực vừa rồi Liễu các đã bị Từ gia và một vị thiếu niên thần bí tiêu diệt. Liễu Trình đại sư Các chủ Liễu các và ba đại cao thủ dưới trướng hắn đều mất mạng, không có một ai may mắn còn sống sót.
Vị quản sự kia quỳ trên mặt đất, nơm nớp lo sợ, trong lòng run rẩy không thôi.
- Làm sao có thể? Từ gia chỉ là một gia tộc nhỏ, sao có thể đánh đồng được với Liễu các cơ chứ?
- Huống chi ở trong Liễu các còn có trận pháp do Chu gia ta bố trí, đừng nói là Từ gia, dù là Võ giả Huyền cấp sơ kỳ phổ thông cũng đừng mơ đánh tan được trận pháp a.
Dù đã được thuộc hạ chính mồm xác nhận, thế nhưng Chu Hồng Tuấn vẫn cảm thấy khó có thể tin được như trước.
- Thuộc hạ nghe nói, dường như người thiếu niên mà Từ gia mang đến cũng là một vị Trận pháp sư, hắn chỉ đánh một quyền là lập tức phá nát trận pháp ngoài cửa Liễu các. Có lẽ người này cũng có tạo nghệ cực kỳ đáng sợ ở trên phương diện trận pháp a.
- Một quyền phá nát trận pháp ngoài cửa Liễu các?
Con ngươi Chu Hồng Tuấn trợn lên, chợt hừ lạnh nói:
- Hừ, không biết là tin tức ở đâu truyền đến, quả thực là bậy bạ.
Trận pháp ở cửa Liễu các, không phải là hắn không biết. Bởi vì trận pháp này trước đây là do hắn phái người bố trí. Đây là trận pháp tam giai đỉnh phong, không ngờ lại bị một quyền của một thiếu niên phá nát, nói đùa gì vậy?
Nếu đổi lại là Chu Hồng Tuấn hắn, hắn cũng không có năng lực này a.
- Như vậy đi, ngươi lập tức dẫn người đi tới Liễu các cho ta. Lại kiểm tra qua một chút, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nhớ kỹ, đừng để một ít lời đồn lừa gạt, còn nữa, mặc kệ Liễu Trình chết hay chưa, nhất định phải nắm lại Liễu các cho ta. Trước kia Chu gia chúng ta tốn không ít tinh lực mới tạo thành, tuyệt đối không thể để nó rơi vào trong tay người khác một cách đơn giản được.
- Vâng.
Quản sự lập tức nhận lệnh, nhanh chóng lui ra ngoài.
- Một thiếu niên? Hừ, ta cũng muốn nhìn một chút xem, là ai dám cả gan dương oai ở trong Vũ thành.
Sắc mặt Chu Hồng Tuấn u ám, cả khuôn mặt tái xanh.
Đương nhiên Tần Trần không biết Chu gia, một trong bốn đại thế lực của Vũ thành đã để mắt tới mình. Coi như hắn biết thì hắn cũng không thèm để ý.
Lúc này, ở trong Liễu các hắn đang lục soát nhẫn trữ vật của Liễu Trình.
Không thể không nói, Liễu Trình không hổ là người có tiếng tăm trong Vũ thành, lại là Luyện Dược sư kinh doanh Liễu các nhiều năm.
Ở trong nhẫn trữ vật có rất nhiều bảo vật, số lượng làm cho Tần Trần cũng phải cả kinh, các loại linh dược, ngân phiếu, tản mát một đống, chất đống khắp nơi.
Trong đó có không ít đan dược nhị phẩm, chỉ là những phẩm chất của những đan dược này lại rất tầm thường.
Thế nhưng, dù là phẩm chất của đám đan dược này rất tầm thường, thế nhưng vẫn có thể làm cho người Vũ thành trông mà thèm. Từ đó có thể thấy được ở đây Luyện Dược sư khan hiếm như thế nào.
Đương nhiên những đan dược này không thể nào làm cho Tần Trần hứng thú, ánh mắt hắn tiếp tục đảo quanh nhẫn trữ vật.
- Ồ!
Rốt cục, khi nhìn thấy một gốc cây lộng lẫy ở trong nhẫn trữ vật, trên mặt Tần Trần hiện lên vẻ mừng rỡ.
- Quả nhiên là Thất Thải Tâm Liên.
Gốc cây này có bảy loại màu sắc, giống như là bảy sắc cầu vồng, rực rỡ nhiều màu.
- Phẩm chất của gốc Thất Thải Tâm Liên này không tệ, ít nhất cũng có một trăm năm hỏa hầu, chỉ cần luyện hóa dược tính trong đó là cũng đủ để làm cho tu vi của ta tiến thêm một bước.
Tần Trần càng nhìn càng cảm thấy thoả mãn.
Sở dĩ hắn vừa tới Liễu các là lập tức động thủ với Liễu Trình cũng là bởi vì hắn nhìn ra được Từ Hùng trúng Tâm Liên độc. Vì vậy hắn cũng muốn kiểm tra xem trong tay Liễu Trình có Thất Thải Tâm Liên hay không. Thế nhưng hắn lại không nghĩ rằng mình lại đoán đúng.
- Thất Thải Tâm Liên rất thưa thớt, nếu như trực tiếp phục dụng, tuy rằng cũng có thể làm cho tu vi của ta tăng lên. Thế nhưng ít nhất cũng sẽ phí phạm tám chín phần dược hiệu, chỉ có luyện chế thành Tâm Liên đan thì mới có thể phát huy ra được toàn bộ công hiệu a.
Bảo vật như Thất Thải Tâm Liên, đương nhiên không thể tùy tiện phí phạm, nhất định phải lợi dụng cho tốt.
Từ có thể thấy được, có khả năng cũng vì sợ phí phạm dược tính của Thất Thải Tâm Liên cho nên Liễu Trình mới không luyện hóa, mà cẩn thận cất ở trong nhẫn trữ vật.
Đương nhiên Tần Trần sẽ không làm chuyện phung phí của trời hơn Liễu Trình a.
- Muốn luyện chế Tâm Liên đan rất rườm rà, trừ Thất Thải Hoa Liên ra, ít nhất cũng phải dung hợp với năm sáu loại linh dược Huyền cấp tứ giai. Ta phải mau chóng nghĩ biện pháp để thu thập đủ tất cả tài liệu a.
- Hơn nữa, cũng phải mau chóng trục xuất Bách Quỷ Trớ Chú ở trên người mình.
- Mình phải dùng biện pháp gì chứ?
Tần Trần cau mày trầm tư.
Đột nhiên, một suy nghĩ thoáng hiện lên ở trong đầu ở hắn.
- Nếu như Vũ thành này đã rất thiếu Luyện Dược sư, không bằng...
Ánh mắt sáng ngời, Tần Trần lập tức quyết định.
Hắn lập tức đi ra ngoài.
Trong đại sảnh, người của Từ gia đã cung kính đứng ở chỗ này.
- Tần Trần thiếu hiệp, đây chính là toàn bộ tài vật mà chúng ta tìm được ở trong Liễu các.
Trước mặt mọi người có từng cái rương lớn.
Trong này đều là đan dược, các loại linh dược mà bọn họ tìm được ở trong các quầy ở Liễu các. Số lượng nhiều tới mức làm cho đám người Từ Hùng cảm thấy hoa mắt.
Luận tài lực, tuy rằng Từ gia bọn họ cũng có mấy cửa hàng ở trong Vũ thành, thế nhưng nếu so với Liễu các, quả thực vẫn kém xa vạn dặm a.
Không nhìn đám rương lớn ở trong đại sảnh, Tần Trần trực tiếp nói với Từ Hùng một câu:
- Từ Hùng, hiện tại ta cần ngươi làm một chuyện, mau chóng sắp xếp, khai trương lại Liễu các này, ta chuẩn bị bán ra một ít đan dược, tên cũ cũng bỏ đi, gọi là... Đệ Nhất Đan các!
Từ Hùng sững sờ, nói:
- Tần Trần thiếu hiệp, ngươi chuẩn bị bán ra tất cả đan dược của Liễu các hay sao?
Tần Trần lắc đầu nói:
- Từ Hùng, sau này ngươi gọi ta là Trần thiếu là được rồi. Đừng có gọi là Tần Trần thiếu hiệp, nghe không được tự nhiên lắm. Lại nói, thứ mà ta muốn bán ra không phải là đan dược của Liễu các. Đan dược rác rưởi như của Liễu các sẽ không xuất hiện ở trong Đệ Nhất Đan các của ta!
Đan dược rác rưởi?
Nghe vậy, đám người Từ Hùng không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Không bán đan dược của Liễu các, Trần thiếu định bán đan dược gì vậy?
Hơn nữa dầu gì thì Liễu Trình cũng là Luyện Dược sư nhị phẩm đỉnh phong, có danh tiếng cực lớn ở trong Vũ thành, đan dược mà hắn luyện chế ra lại bị nói là đan dược rác rưởi, quả thực quá là khoa trương a.