Vũ Thần Chúa Tể

Chương 352: Chỉ bảo

Chương Trước Chương Tiếp

- Ha ha ha, tiểu tử thối, miệng còn chưa dứt sửa mà cũng dám làm liều ở trước mặt bổn đại gia. Cũng được, để bổn đại gia xem, rốt cuộc ngươi có năng lực gì mà lại dám dương oai ở trong Liễu các ta.

Nộ Mục Cuồng Sư cười ha hả, chân khí trên người bộc phát, tay đánh một chưởng về phía Tần Trần.

Sưu!

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Chưởng phong vô tận như là đại dương mênh mông, trong nháy mắt bao phủ tất cả không gian quanh thân Tần Trần, điên cuồng tràn tới chỗ hắn.

Từ phía xa nhìn lại Tần Trần giống như một con thuyền buồm ở trên biển khơi, đang bị bão tố vây quanh, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt.

- Trúng cho ta.

Năm ngón tay mở ra, năm ngón tay của Nộ Mục Cuồng Sư bắn ra chân khí nồng nặc, giống như rắn độc quấn quanh người Tần Trần.

Người này nhìn bề ngoài giống như cuồng vọng, kì thực trong lòng lại rất cẩn thận.

Ngay từ đầu hắn không có ý định giết chết Tần Trần, đó là vì hắn muốn hỏi ra lai lịch của Tần Trần, sau đó mới định đoạt tiếp.

Dù sao, hắn cũng chỉ là một tên hộ vệ của Liễu các mà thôi. Hắn tới đây là vì muốn tìm một nơi dung thân, cũng không phải là bán mạng cho Liễu Trình thật. Một thiếu niên như Tần Trần mà lại dám mang theo người Từ gia đến Liễu các dương oai như thế. Nếu nói không có bối cảnh gì thì hắn không tin. Một khi giết chết tiểu tử này, sợ rằng hắn cũng không còn đường nào để lùi nữa.

Hành động của Nộ Mục Cuồng Sư, sao Tần Trần lại không nhìn ra cơ chứ, miệng hắn không khỏi cười lạnh một tiếng, nói:

- Ở trước mặt bản thiếu mà cũng dám lơ là? Cũng được, hôm nay coi như ta giúp Vi Thiên Minh một chuyện, trừ hại thay cho Đại Lương quốc vậy.

Keng!

Giọng nói vừa dứt, thanh kiếm sắt rỉ thần bí bên hông Tần Trần đột nhiên ra khỏi vỏ, một đạo kiếm quang chợt lóe lên ở trong hư không.

Phốc phụt!

Chân khí từ trên năm ngón tay Nộ Mục Cuồng Sư bắn ra bị chém làm đôi, vô số chân khí tán loạn hóa thành một cơn lốc quét qua bốn phương tám hướng, làm cho mọi người phải liên tiếp lui về phía sau.

Sắc mặt Nộ Mục Cuồng Sư kinh hãi, vẻ mặt ngây ngốc.

Dù một chưởng này hắn không dùng toàn lực, thế nhưng cũng không phải là thứ mà một thiếu niên có thể phá vỡ được a.

Đám quần chúng vây xem ở chung quanh cũng há hốc mồm?

Công kích ngay cả Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong như gia chủ Từ Hùng của Từ gia cũng không chống lại được mà lại bị tiểu tử này dùng một kiếm phá vỡ, không phải là bọn họ hoa mắt đó chứ?

- Từ Hùng, ngươi nhìn rõ chưa? Quyền pháp của người này lấy khí dương cương làm chủ, thế nhưng hắn lại chưa tu luyện được loại khí cương dương này tới cực hạn, dẫn tới có chỗ sơ hở trong quá trình lưu chuyển chân khí. Chỉ cần tìm đúng điểm yếu này là có thể phá vỡ chiêu thức của hắn một cách đơn giản.

Dùng một kiếm phá tan chiêu thức của Nộ Mục Cuồng Sư, Tần Trần lập tức tiến lên, một bên động thủ, đồng thời miệng cũng giảng giải cho Từ Hùng nghe.

- Tiểu tử thối, ngươi thật sự cho rằng ta không làm gì được ngươi sao?

Nộ Mục Cuồng Sư giận dữ, tiểu tử này coi hắn là gì chứ? Là khôi lỗi để thực nghiệm vũ kỹ hay sao?

- Nộ Sư Cuồng Đào Quyền!

Rống!

Trong hư không như có một con sư tử đang điên cuồng gào thét, đồng thời còn có từng đạo gợn sóng truyền ra, một đầu Hùng Sư khổng lồ bằng chân khí bắn tới. Nó mở cái miệng lớn khổng lồ, cắn một cái về phía Tần Trần.

Giờ phút này, Nộ Mục Cuồng Sư đã không còn tâm tư bắt sống Tần Trần nữa mà chỉ một lòng muốn đánh chết Tần Trần tại chỗ mà thôi.

Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, chân khí lập tức cuồn cuộn, công kích đáng sợ còn chưa hạ xuống thì mọi người ở phía xa đã thấy màng nhĩ rung động, hít thở khó khăn.

Từ đó có thể thấy được Tần Trần đang phải chịu áp lực bực nào ở dưới quyền uy của hắn.

Thế nhưng điều làm cho mọi người khiếp sợ là. Dưới quyền uy của Nộ Mục Cuồng Sư, mặt Tần Trần vẫn không đổi sắc. Vẫn rất lạnh nhạt như trước, thanh kiếm sắt rỉ trong tay lần nữa vung ra.

Sưu!

Mọi người cảm thấy hoa mắt, còn chưa kịp định hình được chuyện gì xảy ra thì chân khí mà Nộ Mục Cuồng Sư đánh ra đã vỡ nát. Miệng hắn phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó chân khí ầm ầm nổ tung ở dưới kiếm quang của Tần Trần.

- Chết!

Sau một khắc, một đạo kiếm quang huy hoàng xé rách hư không, chỉ thẳng tới yết hầu của Nộ Mục Cuồng Sư.

- Không được, kiếm này quá lợi hại.

Nộ Mục Cuồng Sư kinh hãi, dưới kiếm này của Tần Trần, lông tơ trên người hắn dựng đứng, giống như đang bị Tử Thần tiếp cận vậy. Hắn vội vàng đánh ra một chưởng, sau đó thân thể chợt lui về phía sau.

Ầm!

Chưởng kiếm va chạm với nhau, kiếm quang mà Tần Trần bổ ra ầm ầm nổ tung. Thế nhưng sau một khắc, uy lực lại còn mạnh hơn trước đó, từ một đạo kiếm quang ban đầu lại nổ tung thành mấy đạo kiếm quang khác, bắn thẳng về phía đối phương.

- Không được!

Nộ Mục Cuồng Sư kinh hãi, muốn tránh né, thế nhưng không còn kịp nữa. Hắn chỉ có thể kinh hãi, trơ mắt nhìn kiếm khí ngập trời chém lên trên người hắn mà thôi.

Máu tươi bắn tung toé, Nộ Mục Cuồng Sư phát ra một tiếng kêu thảm thiết, ánh mắt ảm đạm, người ngã nhào xuống mặt đất, không còn một chút khí tức nào nữa.

Chỉ một kiếm, Nộ Mục Cuồng Sư bỏ mình.

Đạp đạp đạo!

Tất cả đám hộ vệ Liễu các đứng sau lưng Nộ Mục Cuồng Sư đều hoảng sợ lui về phía sau, trong ánh mắt nhìn Tần Trần tràn ngập vẻ hoảng sợ và kinh hãi.

Còn đám quần chúng vây xem, hai mắt trợn lên, con ngươi như sắp rớt xuống, cả đám trợn mắt há hốc mồm.

- Nhìn rõ chưa? Tuy rằng quyền pháp của người này có uy lực kinh người, thế nhưng kì thực lại có rất nhiều chỗ sơ hở. Ví dụ như đầu Hùng Sư bằng chân khí kia, bởi vì chân khí không đủ ngưng luyện cho nên không thể bao phủ đến từng bộ vị, chỉ cần tìm được nơi chân khí yếu kém là có thể phá hủy công kích của hắn một cách đơn giản.

- Lại nói, mặc dù chân khí của người này mạnh hơn ngươi, thế nhưng đó là do hắn khắc khổ tu luyện, một thân lực lượng kinh người. Chỉ là tốc độ phản ứng lại yếu hơn Võ giả Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong bình thường. Vì vậy nếu như lợi dụng chiêu thức, đánh cho hắn trở tay không kịp thì có thể dễ dàng nắm lấy yếu điểm của hắn rồi chém giết hắn.

Không quan tâm tới ánh mắt như dại ra của đám người chung quanh, Tần Trần xoay người chỉ bảo Từ Hùng.

- Vâng!

Từ Hùng gật đầu, trong lòng hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý về sự đáng sợ của Tần Trần, đồng thời hắn cũng tự nhận thấy mình rút ra được lợi ích không nhỏ.

Thế nhưng những người còn lại thì khác, cả đám đều có cảm giác như phát điên. Tới lúc này mà còn giảng giải chiêu thức, muốn làm được chuyện này thì thần kinh phải mạnh tới đâu cơ chứ?

Mà người của Cuồng Phong dong binh đoàn thì lại kích động tới mức run rẩy.

Bọn họ không có bối cảnh gì, lăn lộn ở Vũ thành bao nhiêu năm mà vẫn chỉ có chút danh tiếng. Thế nhưng bọn họ cũng biết rõ chỗ tốt của việc có cường giả chỉ bảo, hôm nay Tần Trần xuất hiện đã khiến cho bọn họ nhìn thấy hy vọng.

- Liễu Trình đâu? Vì sao còn không đi ra?

Nhảy tới phía trước một bước, Tần Trần nhìn về phía đám hộ vệ còn lại của Liễu các quát lạnh một tiếng, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại.

Đã đánh nhau thành như vậy mà Liễu Trình vẫn chưa xuất hiện, không phải đối phương chạy trốn rồi đó chứ?

- Các hạ là ai mà lại dám gây sự ở Liễu các chúng ta? Lại còn lớn lối như thế, các hạ nghĩ Liễu các chúng ta không có người hay sao?

Sau một khắc, một tiếng quát tức giận vang lên. Từ bên trong Liễu các có một đám người đi ra ngoài.

Dẫn đầu là một gã hán tử trung niên mặc áo bào Luyện Dược sư, khuôn mặt gầy gò, ánh mắt âm trầm.

Ở bên cạnh hắn còn có hai gã Lão giả khí thế bất phàm đi theo, mũi ưng, hốc mắt hãm sâu, giống như là chim ưng vậy.

Ba người vừa mới xuất hiện, ánh mắt đều rơi vào trên người Nộ Mục Cuồng Sư đã bị mất mạng ở trong đại sảnh, sắc mặt cả ba lập tức trở nên vô cùng khó coi.

- Các chủ!

Các hộ vệ cùng tiểu nhị đều cung kính hành lễ với hán tử trung niên mặc áo bào Luyện Dược sư bào, sắc mặt tái nhợt.

- Tất cả lui ra đi.

Sắc mặt âm trầm, mọi người cứ nghĩ Liễu Trình sẽ nổi giận, thế nhưng hắn lại không phát hỏa mà còn nhìn về phía Từ Hùng.

- Từ gia chủ, ngươi làm vậy là có là ý gì? Liễu các ta và Từ gia ngươi xưa nay không oán không cừu, thậm chí vì nghĩ cách chữa khỏi thương thế trên người ngươi mà hao tâm tận lực, ngươi làm như vậy, chẳng lẽ không sợ bị trời phạt hay sao?

Tới lúc này mà Liễu Trình vẫn còn có thể bình tĩnh được. Quả thật khiến cho Tần Trần cảm thấy ngoài ý muốn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)