Vũ Thần Chúa Tể

Chương 349: Đánh vào bên trong

Chương Trước Chương Tiếp

Hôm nay, vốn bọn họ muốn cho Cuồng Phong dong binh đoàn một bài học, giết gà dọa khỉ. Để xem sau này còn có ai dám tới Liễu các để dương oai nữa hay không.

Không nghĩ tới, mới giáo huấn được một nửa mà đã có một thiếu niên chạy đến dương oai, chuyện này làm cho bọn họ rất là khó chịu.

- Tiểu tử, ngươi là người ở đâu tới vậy? Chưa đủ lông đủ cánh, sao lại tới tìm cái chết cơ chứ?

Cười lạnh một tiếng, tên hộ vệ kia lạnh lùng nói.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Giáo huấn một người cũng là giáo huấn, giáo huấn hai người thì cũng là giáo huấn, không bằng tiện tay giải quyết luôn thiếu niên này. Để mọi người nhìn vào, biết Liễu các là nơi nào a.

- Mấy vị, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi.

Thấy Tần Trần đứng ra, Từ Hùng bị dọa cho giật mình, vội vàng tiến lên trước mặt Tần Trần, sau đó lại nói với mấy tên hộ vệ của Liễu các một câu.

Nhưng trong lòng hắn thì im lặng, Tần Trần thiếu hiệp đã từng nói hắn sẽ không lỗ mãng, đây không phải là lỗ mãng thì là gì chứ?

Đám cường giả của Từ gia cũng im lặng.

Tuy rằng thực lực của Tần Trần thiếu hiệp mạnh, thế nhưng làm việc cũng cần phải có đầu óc a. Dù muốn gây chuyện thì cũng phải đổi nơi mà làm. Ở đây có trận pháp của Liễu các bao phủ, lúc này đứng ra không phải là tự mình nhảy vào chỗ chết hay sao?

Đương nhiên, trong lòng nghĩ vậy, thế nhưng hành động của bọn họ lại không do dự chút nào, cả đám đứng ở trước người Tần Trần.

- Ồ, đây không phải là gia chủ Từ gia sao?

- Đúng vậy, còn có rất nhiều trưởng lão Từ gia nữa!

- Sao bọn họ lại tới đây chứ?

- Nghe nói trước đó không lâu bản thân Từ gia chủ bị trọng thương, cũng tới Liễu các xin thuốc, hiện tại sinh long hoạt hổ như vậy, chẳng lẽ đã được chữa khỏi rồi sao?

- Liễu Trình đại sư không hổ là Liễu Trình đại sư, y thuật quả thực quá cao minh a.

Dầu gì Từ Hùng cũng là gia chủ Từ gia, hắn vừa ra mặt đã làm cho không ít Võ giả chung quanh kinh ngạc.

- Hóa ra là Từ gia chủ, sao vậy, ngươi cũng muốn đối đầu với Liễu các chúng ta hay sao?

Tên hộ vệ kia thấy Từ Hùng đứng ra, sắc mặt không khỏi trầm xuống, khóe miệng nở nụ cười nhạt, mắt vẫn nhìn Tần Trần, lạnh lùng nói:

- Từ gia chủ, tiểu tử này là người Từ gia các ngươi sao?

- Ha ha, mấy vị, người này là ân nhân của Từ gia ta. Nếu có chỗ nào mạo phạm, xin mấy vị thứ lỗi. Thế nhưng lần này chúng ta tới đây cũng là vì có chuyện quan trọng muốn nói với Liễu Trình.

Dù khó chịu với người của Liễu các, thế nhưng ở dưới mái hiên nhà người khác, Từ Hùng vẫn cẩn thận chặt chẽ, cũng không dám làm càn quá mức.

- Có chuyện gì quan trọng chứ? Đây là thái độ của người có chuyện quan trọng hay sao? Từ gia chủ, đừng trách chúng ta không nể mặt ngươi, giao tiểu tử này ra, như vậy chúng ta sẽ không so đo chuyện này nữa. Nếu không thì đừng trách chúng ta không nể mặt ngươi.

Mấy tên hộ vệ cười nhạt, không coi đám người Từ Hùng ra gì

- Từ Hùng, nói lời thừa với chúng làm gì, bắt lại.

Nghe thấy Từ Hùng nói chuyện tào lao với mấy tên hộ vệ, sắc mặt Tần Trần trầm xuống, lập tức không vui nói một câu.

Từ Hùng này cái gì cũng tốt, chỉ có điều dũng khí lại hơi ít.

Thân thể lảo đảo một cái, Từ Hùng sắp phát khóc tới nơi.

Ân nhân, ngươi có thể im lặng được không, bản thân hắn vất vả lắm mới làm cho tình thế bình thường trở lại. Chỉ bằng một câu nói này của ngươi, tất cả những khổ cực ban nãy của ta đều bị hủy a.

Vừa nghe vậy, người Liễu các giận tím mặt.

- Từ gia chủ, đừng trách chúng ta không nể mặt ngươi, hôm nay tiểu tử này phải chết.

Sắc mặt mấy tên hộ vệ kia rất khó coi, lập tức nhào người về phía Tần Trần.

- Ài!

Thở dài một tiếng, Từ Hùng biết, hôm nay hắn muốn không động thủ cũng khó.

Ầm!

Trong cơ thể có khí tức kinh khủng nở rộ, trong nháy mắt thân thể Từ Hùng thoắt một cái đi tới trước mặt Tần Trần, hai tay chợt tung bay, đánh ra vài chưởng.

Rầm rầm rầm!

Từ khi độc tố trong cơ thể Từ Hùng được giải, một thân tu vi của hắn đột phá đến Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong, tuy là tu vi của mấy tên hộ vệ kia cũng không yếu, thế nhưng lại không phải là đối thủ của Từ Hùng. Đám người này còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới, thân thể tức thì bị đánh bay ra ngoài.

- Từ gia chủ, ngươi thật là lớn mật.

- Dám gây sự ở Liễu các, ngươi không muốn sống nữa sao?

- Cũng được, hôm nay ngươi cũng đừng mong bình yên rời khỏi nơi này.

Mấy tên hộ vệ giận tím mặt, bọn họ không ngờ tới Từ Hùng lại dám động thủ với bọn họ, chân đạp một cái, vội vàng dẫn động trận pháp.

Ong ong ong!

Một đạo ánh sáng màu trắng vô hình bao phủ thân thể đám người Từ Hùng, chân khí kinh người lưu chuyển, Từ Hùng lập tức cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt đang cuốn về phía mình.

- Tần Trần thiếu hiệp, các ngươi lui về phía sau đi. Chỗ này để ta ứng phó.

Nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt Từ Hùng trở nên nghiêm túc. Trận pháp làm cho hắn cảm thấy bị đe doạ tuyệt đối không tầm thường, ít nhất cũng phải là trận pháp tam giai đỉnh phong.

Dùng tu vi của hắn hiện tại, muốn phá giải trận pháp này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Chỉ cần có chút không cẩn thận, rất có thể bản thân hắn sẽ rơi vào trong nguy cơ, làm cho Từ gia toàn quân bị diệt a.

- Tần Trần thiếu hiệp, nếu như sau này ta gặp phải nguy hiểm, các ngươi không cần phải cứu ta. Chỉ cần có cơ hội, các ngươi lập tức chạy ra khỏi trận pháp này, trốn đi thật xa là được.

Mặc dù biết tu vi của Tần Trần đáng sợ, thế nhưng Từ Hùng vẫn khẩn trương không thôi.

- Không cần phải phiền phức như vậy.

Lấy ra mấy cái kim châm, sau khi châm mấy châm lên người đội trưởng Cuồng Phong dong binh đoàn, Tần Trần chậm rãi đi về phía trước, vỗ một chưởng lên trên trận pháp ở phía trước.

Ầm!

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kịch liệt vang lên, trận pháp ở cửa Liễu các rung chuyển, sau đó ở dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, trận pháp ầm ầm vỡ nát.

Trong nháy mắt cảm giác nguy cơ của Từ Hùng cũng biến mất, trận văn chung quanh ba động rồi triệt để dừng lại.

Trận... Trận pháp bị phá?

Ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt này, Từ Hùng có cảm giác như là hoa mắt.

Hắn biết Tần Trần rất lợi hại, nhưng cũng không thể lợi hại đến mức độ này nha. Trận pháp mà ngay cả hắn cũng phải cảm thấy bị đe doạ lại bị một chưởng của đối phương đánh nát, chuyện này đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của hắn.

- Còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau động thủ đi?

Trong lúc hắn đang khiếp sợ, thanh âm lãnh đạm của Tần Trần ở bên cạnh truyền đến.

- Vâng!

Giật mình, trong nháy mắt Từ Hùng tỉnh táo lại, hắn chợt nhào lên.

Mất đi trận pháp gia trì, mấy tên hộ vệ Thiên cấp sơ kỳ đâu phải là đối thủ của Từ Hùng, cả đám đều bị đánh cho trọng thương ngã xuống đất, miệng phun ra máu tươi.

- Từ Hùng, Từ gia các ngươi dám dương oai ở trước Liễu các, các ngươi chết chắc rồi.

- Liễu Trình đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Ngươi có tin Liễu Trình đại nhân sẽ diệt cả nhà Từ gia các ngươi hay không?

Tới lúc này trong mắt mấy tên hộ vệ kia vẫn tràn ngập vẻ oán độc, miệng tức giận quát.

Lúc này trong đầu của bọn họ chỉ có một suy nghĩ, đó là vì sao trước đó trận pháp còn cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng sau khi bị thiếu niên kia vỗ một chưởng lại đột nhiên mất đi tác dụng như vậy.

- Đừng có phí lời làm gì!

Phốc phụt!

Kiếm quang lóe lên.

Trên cổ họng của tên hộ vệ gần nhất xuất hiện một vết máu, hai mắt hoảng sợ trợn lên, sau đó người không còn có chút khí tức nào nữa.

Tới lúc chết hai mắt của hắn vẫn trợn lên, chết không nhắm mắt. Dù thế nào hắn cũng không tưởng tượng được nổi, đối phương lại dám ngang nhiên giết hắn ở trước cửa Liễu các.

- Tần Trần thiếu hiệp.

Mấy người Từ Hùng cũng bị hù cho giật mình.

Đả thương người chỉ có thể coi là khiêu khích, còn có đường để thương lượng hoà giải.

Thế nhưng trực tiếp giết người giống như Tần Trần, đây là hành động vạch mặt, không chết không thôi a.

- Sao, ngươi còn muốn giải quyết một cách hòa bình với Liễu Trình sao? Nếu như Từ gia chủ sợ thì có thể lập tức rời khỏi đây.

Tần Trần liếc mắt nhìn hắn một cái, trong ánh mắt mang theo vẻ không vui.

Từ Hùng giật mình một cái, hắn biết, Tần Trần đã không vừa lòng với cách làm của hắn.

Suy nghĩ một chút, hắn cũng hiểu, Liễu Trình đã làm như thế với mình mà bản thân mình vẫn cẩn thận từng li từng tí. Cho dù đây là hành động theo thói quen từ trước tới giờ, thế nhưng như vậy cũng đã chứng minh một điểm, hắn có chút hèn nhát.

- Tần Trần thiếu hiệp nói đùa.

Cắn răng một cái, Từ Hùng đột nhiên cười ha hả, sau đó hắn chợt đánh ra một chưởng về phía mấy tên hộ vệ bị thương.

Ầm!

Trong nháy mắt mấy tên hộ vệ kia bị đánh thành thịt nát, mất mạng tại chỗ.

- Tần Trần thiếu hiệp, hiện giờ chúng ta nên làm thế nào?

Cung kính đi tới trước mặt Tần Trần, Từ Hùng triệt để hạ thấp mình nói.

- Còn làm thế nào nữa, đương nhiên là đánh vào trong rồi.

Ngẩng đầu, Tần Trần nhìn Liễu các nguy nga lộng lẫy ở phía trước, miệng không nhịn được cười lạnh một tiếng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)