Vũ Thần Chúa Tể

Chương 348: Quá phận

Chương Trước Chương Tiếp

- Các vị đại ca, các người xem đội trưởng chúng ta đi. Đội trưởng đã bị thương thành như vậy, xin các vị thương xót thả cho chúng ta đi vào. Quy củ chúng ta đều hiểu, thế nhưng chuyện hôm nay quá khẩn cấp, xin các vị đại ca thương xót.

Người nói chuyện rất là nóng nảy, đồng thời cũng lấy ra mấy tờ ngân phiếu ở trên người, vụng trộm nhét vào trong tay mấy người này, lại nói:

- Đây là một chút tâm ý nho nhỏ, xin mấy vị không chê a.

- Xin lỗi, quy củ mà Các chủ chúng ta đã định ra là luật sắt. Bất kỳ ai cũng không thể phá được, dù có khẩn cấp hay không chúng ta cũng không quan tâm.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Mấy tên hộ vệ liếc mắt nhìn ngân phiếu do người của Cuồng Phong dong binh đoàn đưa qua, vẻ mặt rất là xem thường, giễu cợt nói tiếp:

- Một vạn ngân tệ mà đã muốn thu mua mấy người chúng ta, các ngươi đang đuổi ăn mày hay sao?

- Ngươi...

- Tại sao các ngươi lại như vậy cơ chứ? Sở dĩ Cuồng Phong dong binh đoàn chúng ta đi nơi nguy hiểm như Huyền Trọng sơn mạch chính là bởi vì nhận nhiệm vụ, tìm kiếm Tử Dương Thảo của Liễu các các ngươi. Bằng không tại sao đội trưởng nhà chúng ta lại bị thương như vậy chứ? Sao các ngươi lại không có một chút tính người nào vậy?

- Đúng vậy, chúng ta nhận nhiệm vụ của Liễu các các ngươi cho nên mới bị thương, chẳng lẽ Liễu các các ngươi mặc kệ không hỏi tới hay sao?

Mấy người của Cuồng Phong dong binh đoàn gấp gáp, không nhịn được tiến lên.

- Câm miệng.

Người nói chuyện trước đó nháy mắt với mấy huynh đệ phía sau mình, bọn họ đang đi cầu cạnh người khác chứ không phải là đến để gây sự, một khi đắc tội với hộ vệ Liễu các, có lẽ bọn họ sẽ không cứu được đội trưởng nữa.

- Các vị đại ca, ban nãy là huynh đệ chúng ta không hiểu chuyện, các vị đại ca đừng để trong lòng, đây là một chút lễ mọn nho nhỏ, xin các vị nhận cho.

Khẽ cắn môi, người của Cuồng Phong dong binh đoàn lần nữa lấy ra mấy tờ ngân phiếu ở trên người rồi đưa qua.

Những ngân phiếu này, giá trị cũng không thấp, tổng cộng cũng phải có ba, bốn vạn.

Phanh!

Nhấc tay một cái, trực tiếp đẩy ngân phiếu của Cuồng Phong dong binh đoàn sang một bên, tên hộ vệ đầu lĩnh âm trầm, lạnh lùng nói:

- Chúng ta cho các ngươi mặt mũi mà các ngươi nghĩ mình là đại gia hay sao? Cái gì mà Cuồng Phong dong binh đoàn chứ? Một đám rác rưởi mà cũng dám đứng đây kiêu ngạo, không cho vào là không cho vào! Cút ngay, bằng không thì đừng có trách chúng ta không khách khí.

Tên hộ vệ kia sầm mặt lại, bàn tay run lên, muốn rút vũ khí ra.

- Các ngươi đừng có quá đáng.

- Đội trưởng chúng ta vì Liễu các các ngươi cho nên mới bị thương, sao thái độ của các ngươi lại như vậy cơ chứ?

- Thấy chết mà không cứu, đây chính là tác phong của Luyện Dược sư Liễu các các ngươi hay sao?

Nghe thấy hắn nói như thế, người của Cuồng Phong dong binh đoàn giận dữ không thôi, thiếu chút nữa đã bạo phát.

Đám người cầu y chung quanh cũng có chút thương hại khi nhìn về phía đám người này.

Cuồng Phong dong binh đoàn cũng được coi như là có chút danh tiếng ở trong Vũ thành này, không ngờ bởi vì nhận nhiệm vụ của Liễu các mà lại trở thành thê thảm như vậy.

Quan trọng là thái độ của Liễu các, không ngờ lại hung ác như vậy, khiến cho người ta phải thổn thức không thôi a.

- Ánh mắt của các ngươi như vậy là sao? Có ý gì?

Nhìn thấy ánh mắt thương hại của mọi người ở đây, mấy tên hộ vệ của Liễu các giận dữ nói:

- Chúng ta cũng không ép các ngươi đi nhận nhiệm vụ của Liễu các chúng ta a. Là do bản thân các ngươi chủ động nhận, hiện tại bị thương lại trách tội lên trên đầu Liễu các chúng ta, nào có lý như vậy cơ chứ?

- Ta thấy các ngươi đều là đám đê tiện, có bản lĩnh thì đừng có tới Liễu các chúng ta cầu y, đều là do các ngươi tự mình chuốc lấy mà thôi.

Tên hộ vệ đầu lĩnh nhìn mấy người Cuồng Phong dong binh đoàn, khóe miệng nở nụ cười trào phúng.

- Ngươi...

Nghe thấy hắn nói như thế, người của Cuồng Phong dong binh đoàn lập tức bùng nổ, vẻ mặt tức giận xông lên, toàn thân có chân khí đáng sợ bạo phát, không ngừng phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.

Cuồng Phong dong binh đoàn có thể tạo ra danh tiếng không nhỏ ở trong Vũ thành, đương nhiên cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ. Trừ tên đội trưởng hộ vệ là cường giả Thiên cấp trung kỳ đỉnh phong ra, những người còn lại, tu vi cũng không yếu, có mấy người là Thiên cấp sơ kỳ.

Bọn họ vừa mới động thủ, kình khí bắn tứ tung, các loại chân khí công kích ra bốn phía, phô thiên cái địa.

- Cuồng Phong dong binh đoàn các ngươi dám dương oai ở trong Liễu các chúng ta hay sao?

Nói xong trên mặt tên hộ vệ đầu lĩnh nở một nụ cười lạnh lùng, không hề có chút sợ hãi nào cả.

- Dương oai thì sao chứ? Cùng lắm thì chúng ta tìm người khác, không đến Liễu các các ngươi nữa. Người Liễu các các ngươi đều là kẻ độc ác, vô tình a.

Người của Cuồng Phong dong binh đoàn bị lửa giận che mờ mắt, mặc cho tên đội phó bọn hắn ngăn cản thế nào cũng vẫn nhào lên, kình khí trong tay bắn ra tứ tung.

Bọn họ đã hạ quyết tâm, coi như phải chịu thiệt một chút thì cũng phải đòi lại công đạo cho đội trưởng của bọn họ.

- Ha ha, Liễu các chúng ta có thể đứng sừng sững ở trong Vũ thành lâu như vậy là do chúng ta ăn chay hay sao? Nếu đã dám động thủ, vậy thì chuẩn bị chờ chết đi!

Hộ vệ của Liễu các cười nhạo một tiếng, sau đó chợt đạp một cước.

Ong ong ong!

Một đạo ánh sáng màu trắng vô hình bao phủ lên trên toàn bộ cửa Liễu các, bao phủ tất cả những người cầu y có mặt chung quanh.

- Ngươi...

Mấy người của Cuồng Phong dong binh đoàn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị công kích từ trong đạo ánh sáng màu trắng kia đánh trúng, ngực có máu tươi bắn ra, người nặng nề ngã xuống đất, bản thân bị trọng thương.

Thấy một màn như vậy, vẻ mặt của tất cả những người cầu y ở đây đều biến sắc, liên tiếp lui về phía sau.

Không ngờ ở bên ngoài Liễu các lại có bố trí trận pháp cường đại như vậy, bao phủ tất cả những người cầu y vào bên trong, bọn họ bị chơi cũng không biết a.

Liễu các này thật sự là quá phận.

Cũng may người mà đối phương muốn tấn công không phải là bọn họ, bằng không, một khi bị trận pháp bao phủ, kết quả của bọn họ sẽ không khá hơn người của Cuồng Phong dong binh đoàn bao nhiêu.

- Chư vị yên tâm, sở dĩ Liễu các chúng ta bố trí trận pháp ở cửa, không phải vì muốn đối phó với chư vị. Mà chỉ muốn đối phó với một ít người thích gây sự mà thôi, chỉ cần tất cả mọi người an phận thủ thường, đương nhiên sẽ không có nguy hiểm gì. Nếu như có người muốn quấy rối Liễu các chúng ta thì Cuồng Phong dong binh đoàn này chính là kết quả của chư vị...

Nói đến đây, khóe miệng mấy tên hộ vệ kia nở nụ cười dữ tợn rồi nhào lên.

Phốc phụt!

- A!

Tuy rằng thân thủ của đội viên Cuồng Phong dong binh đoàn không yếu, thế nhưng ở dưới trận pháp này, bọn họ lại không phải là đối thủ của đám hộ vệ Liễu các, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, kéo dài không dứt, trong khoảnh khắc, tất cả người của Cuồng Phong dong binh đoàn đều bị trọng thương, ngã xuống mắt đất.

Một lời không hợp là ra tay đánh đập tàn nhẫn, hơn nữa hành động cũng tàn nhẫn không kém, người của Liễu các này thật là hung ác.

- Chư vị, các ngươi còn dám gây sự ở trước cửa Liễu các chúng ta nữa không?

Mấy tên hộ vệ Liễu các liên tục cười lạnh.

- Chuyện này...

Những lời còn lại khó mà thốt ra được, bởi vì trên thực tế chỉ cần vài hơi thở là mấy người của Cuồng Phong dong binh đoàn đã bị trọng thương, vô cùng thê thảm. Khiến cho người xem như Tần Trần cũng không nhịn được cảm thấy lạnh lẽo trong lnfg.

Người Liễu các này quả thực quá tàn nhẫn.

- Chư vị, tất cả đều là do Vương mỗ ta sai, xin mấy vị đại nhân đại lượng, nể mặt Vương mỗ ta, bỏ qua cho đội viên nhà ta đi.

Thấy cảnh này, vị đội trưởng bị trọng thương của Cuồng Phong dong binh đoàn gian nan mở mắt ra, có chút thống khổ nói.

Hắn vừa mới nói thì lại phun ra một ngụm máu tươi.

- Vương đội trưởng, nể mặt ngươi sao? Ngươi chỉ là một tên dong binh thì có tư cách gì chứ? Cũng xứng để ta nể mặt ngươi hay sao?

Tên hộ vệ đầu tĩnh cười nhạo một tiếng, chân đá một cước vào trên người tên đội trưởng Cuồng Phong dong binh đoàn bị trọng thương.

Ầm!

Người này nặng nề bay ra ngoài, làm cho đám đội viên Cuồng Phong dong binh đoàn thống khổ gào thét, hai mắt nhìm chằm chằm vào người đội trưởng bọn họ, người ngã khụy xuống đất.

Lúc đầu, bản thân Vương đội trưởng đã bị trọng thương, lần này, không chết cũng tàn phế a.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh xuất hiện, đỡ đối phương.

- Ta nói, các ngươi có cảm thấy mình quá phận hay không?

Một đạo thanh âm lãnh đạm, mang theo vẻ không vui vang lên.

Người này chính là Tần Trần.

- Ồ, tiểu tử từ nơi nào đến, chưa đủ lông đủ cánh mà cũng dám dương oai ở trước mặt gia gia ta vậy?

Nghe thấy hắn nói như thế, hộ vệ của Liễu các giận tím mặt, cười lạnh đi về phía trước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)