Từ Hùng giải thích, Tần Trần nghe vậy không khỏi âm thầm gật đầu.
Nơi cực kỳ hỗn loạn như Vũ thành, số lượng tranh đấu mỗi ngày cũng không phải là ít.
Dưới tình huống này, đương nhiên của địa vị của Luyện Dược sư sẽ càng ngày càng cao.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Dù sao, tranh đấu giữa các võ giả với nhau, chắc chắn người có tu vi thấp sẽ không cam tâm mà một lòng muốn tăng cao tu vi. Cho nên lúc này, nhất định đan dược là thứ không thể thiếu được.
Trừ chuyện này ra, tranh đấu giữa các võ giả với nhau cũng rất dễ dàng xảy ra chuyện bị thương. Mà một khi bị thương, đương nhiên sẽ cần đan dược chữa thương, hoặc là cần y sư trị liệu, lúc này, thân phận của Luyện Dược sư lại càng được tôn sùng.
Hai thứ cộng lại với nhau, càng là nơi hỗn loạn thì địa vị của Luyện Dược sư lại càng được nâng cao lên.
Đây là đạo lý muôn đời không thay đổi, không chỉ có ở Vũ thành mà ở nơi khác trên đại lục cũng vậy.
Huống chi, ở nơi như Vũ thành lại không có tổ chức Luyện Dược sư như Đan các, như vậy thân phận Luyện Dược sư sẽ lại càng đáng sợ hơn nữa.
- Như vậy Liễu Trình là người của bốn thế lực lớn của Vũ thành hay sao?
Sau khi nghe xong, Tần Trần hỏi.
Trước đó khi giao lưu với đám người Từ Yến Tần Trần cũng hiểu một chút, trật tự là do Vũ thành được bốn thế lực cường đại nhất chưởng quản.
Bốn thế lực lớn này theo thứ tự là Tống gia, Chu gia, Vũ Tu phủ cùng Thiên Tinh thương hội, mỗi một thế lực đều có cao thủ Huyền cấp tọa trấn, là bá chủ trong Vũ thành này.
- Cái này thì không, Liễu Trình không thuộc bất kỳ thế lực nào, mà hắn mở một dược điếm tại khu vực phồn hoa nhất trong Vũ thành. Dược điếm này tên là Liễu các, có danh tiếng không nhỏ ở trong Vũ thành, người cầu y nối liền không dứt, mà quy củ của hắn chính là, bất kỳ kẻ nào muốn hắn xuất thủ trị liệu thì nhất định phải thỏa mãn yêu cầu của hắn, bằng không hắn không rảnh trị liệu cho người khác.
Ở bên cạnh, mấy người Từ Yến cũng liên tục gật đầu phụ họa.
Ở trong rất nhiều Luyện Dược sư trong Vũ thành, mặc dù danh tiếng của Liễu Trình không phải là người cao nhất, thế nhưng cũng là người nổi bật trong đó. Nếu không trước đây bọn họ cũng sẽ không tìm tới cửa để cầu y a.
- Ha ha, thật là mạnh mẽ.
Tần Trần không khỏi cười nhạt, trực tiếp đứng lên nói:
- Chúng ta đi thôi.
Đứng lên, Tần Trần cất bước đi ra phía ngoài.
- Đi... Đi đâu chứ?
Từ Hùng sững sờ, ở bên cạnh, mấy người Từ Yến cũng có chút kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên là đi tìm Liễu Trình rồi.
Khóe miệng Tần Trần nở một nụ cười lạnh lùng, nói:
- Liễu Trình dám hãm hại Từ gia các ngươi như thế, ta rất muốn biết, rốt cuộc hắn là nhân vật như thế nào a!
- Tần Trần thiếu hiệp, không phải ngươi muốn tìm Liễu Trình để phiền phức đó chứ?
Trên mặt của Từ Hùng tràn ngập vẻ lo lắng, hắn vội vàng nói:
- Tần Trần thiếu hiệp, chỉ sợ ngươi không biết rồi. Tên Liễu Trình này không thể so với Chu gia mà ngươi vừa chạm trán. Chu gia chỉ là một gia tộc nhỏ trong Vũ thành. Hơn nữa lúc trước chúng ta lại chiếm lý trước, coi như có giết chết Chu Tín Hoa thì cũng sẽ không có ai dám đứng ra nói gì. Thế nhưng Liễu Trình thì lại khác, Liễu Trình có danh khí cực lớn ở trong Vũ thành, mặc dù không thuộc bốn thế lực lớn, thế nhưng lại có có quan hệ không tệ với bọn họ. Nếu như chúng ta tùy tiện tìm tới cửa, rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm a.
Mặc dù bản thân hận Liễu Trình tới mức hàm răng ngứa ngáy, thế nhưng bảo Từ Hùng đi tìm Liễu Trình gây phiền phức thì hắn lại không dám.
Dù sao thân phận Luyện Dược sư của Liễu Trình cũng không phải là thứ mà Chu gia có thể so sánh được a.
- Điểm này đương nhiên ta biết, nhưng Liễu Trình hãm hại Từ gia như vậy. Nếu đổi lại là ta, nhất định ta sẽ không nhẫn nhịn. Hôm nay, ta sẽ đi tới Liễu các để đòi công đạo cho các ngươi. Nếu như Từ gia chủ tình nguyện thì có thể cùng đi tới đó với ta. Nếu như không tình nguyện thì ta cũng không cưỡng cầu, Bản thiếu cũng không muốn ép người ta làm theo ý mình.
Tần Trần thản nhiên nói.
- Tần Trần thiếu hiệp nói gì vậy chứ? Nếu như hôm nay không có thiếu hiệp ra mặt, có lẽ Từ gia ta đã sớm bị hủy diệt. Lão phu nói như vậy là muốn nhắc nhở thiếu hiệp một chút mà thôi. Nếu như thiếu hiệp nhất quyết làm như thế, đương nhiên lão phu sẽ không phản đối. Đừng nói chỉ là Liễu các, dù là núi đao biển lửa, nếu như lão phu nhăn mặt một cái thì lão phu là đồ hèn nhát a.
Tần Trần nói lời này đã kích thích huyết tính trong người Từ Hùng, hắn ra vẻ lẫm liệt nói.
- Đã như vậy thì chúng ta lên đường đi.
Tần Trần mỉm cười.
Nói thật, tìm Liễu Trình gây chuyện là chuyện mà hắn nhất định phải làm. Dù sao, sau khi biết Từ Hùng trúng Tâm Liên độc, trong lòng Tần Trần đã có chút hiếu kỳ với tên Liễu Trình này.
Đây chính là Thất Thải Hoa Liên tứ giai đỉnh phong a, nếu như trong tay đối phương có một loại linh dược như thế, như vậy thứ này đủ để làm cho tu vi của Tần Trần tăng lên. Đương nhiên là hắn sẽ không bỏ qua cho đối phương rồi.
Thế nhưng đồng thời đây cũng là khảo nghiệm Tần Trần của đối với Từ Hùng.
Nếu như Từ gia bởi vì sợ hãi Liễu Trình mà sợ đầu sợ đuôi, như vậy Tần Trần sẽ không nói hai lời, nhất định sẽ xoay người, lập tức rời khỏi Từ gia.
Gia tộc như vậy, có ở lại cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Lúc này, Tần Trần và một đám người Từ gia trùng trùng điệp điệp đi tới Liễu các.
- Tần Trần thiếu hiệp, bản thân Liễu Trình này có tu vi Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong. Trừ chuyện này ra, thân phận Luyện Dược sư nhị phẩm đỉnh phong của hắn cũng làm cho hắn chiêu mộ được không ít cao thủ. Cho dù không có cường giả Huyền cấp, thế nhưng cường giả Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong lại có hai người. Kế tiếp lúc hành sự, nhất định thiếu hiệp phải cẩn thận một chút.
Dọc đường, sợ Tần Trần lỗ mãng, Từ Hùng lập tức nói rõ bối cảnh cùng với tu vi của Liễu Trình cho hắn nghe.
- Yên tâm, ta cũng không phải là hạng người lỗ mãng a!
Tần Trần gật đầu, khẽ mỉm cười nói.
Hai người dẫn đầu đi ở trên đường phố, đi khoảng chừng một nén hương, chỉ thấy phía trước ngày càng náo nhiệt, đồng thời một tòa lầu các rộng lớn hiện lên ở trước mặt mọi người.
Ngói xanh gạch đỏ, tường vàng lưu ly, tòa lầu các này đứng sừng sững ở trên đường phố phồn hoa sầm uất, so với cửa hàng ở hai bên có một loại phong cách đặc biệt, khác lạ.
Ở phía trên cửa lầu các có treo một cái bảng hiệu mạ vàng, bên trên có hai chữ to Liễu các!
Đồng thời ở phía trước lầu các còn có vài tên hộ vệ, vẻ mặt ngạo nghễ, tản mát ra khí tức kinh người.
- Võ giả Thiên cấp sơ kỳ?
Liếc mắt nhìn qua, Tần Trần nheo mắt một cái.
Không ngờ mấy tên hộ vệ ngoài cửa lại có tu vi Thiên cấp.
Người như vậy ở Chu gia và Từ gia, tuyệt đối là cao thủ cấp bậc trưởng lão, sẽ không dễ dàng đứng ra làm hộ vệ. Thế nhưng ở Liễu các này, không ngờ bọn họ lại chỉ là hộ vệ trông cửa.
- Nơi này chính là Liễu các của Liễu Trình dược sư, vào xế chiều mỗi ngày hắn sẽ ngồi thiền ở Liễu các. Vì vậy lúc này cũng là thời điểm Liễu các náo nhiệt nhất. Rất nhiều Võ giả muốn cầu hắn trị liệu cho mình đều tới đây vào thời gian này.
Từ Hùng ở bên cạnh âm thầm nhắc nhở một câu.
Lúc này mọi người ngẩng đầu nhìn lại, ngoài cửa Liễu các đã bắt đầu trở nên ầm ĩ, có không ít người vây quanh.
Trong mắt những người này tràn ngập vẻ chờ mong, liên tục trông mắt nhìn vào bên trong.
Mấy tên Võ giả đỡ một gã hán tử cả người toàn là máu tươi, nóng nảy, muốn đi vào bên trong.
- Này này này, mấy người các ngươi muốn làm cái gì vậy?
Còn chưa đi tới trước cửa thì đã bị hộ vệ cản lại.
- Vị đại ca này, chúng ta là người của Cuồng phong dong binh đoàn. Chúng ta gặp được huyết thú Thiên cấp Thiên Nhãn Quỷ Miêu ở trong Huyền Trọng sơn mạch, đội trưởng vì cứu chúng ta mà tự mình đoạn hậu ở phía sau. Hiện giờ bản thân đội trưởng bị trọng thương, xin các vị đại ca xin thương xót cho chúng ta đi vào cầu kiến Liễu Trình đại sư, cứu đội trưởng chúng ta a.
Mấy tên Võ giả kia gấp gáp nói, vẻ mặt rất là nóng nảy.
Cuồng Phong dong binh đoàn cũng được coi như có chút danh tiếng ở Vũ thành này. Đội trưởng của bọn họ là một gã cường giả Thiên cấp trung kỳ đỉnh phong.
- Xin lỗi, Các chủ chúng ta đã nói, muốn chữa bệnh thì phải xếp hàng trước. Sau khi xếp hàng, nhận nhiệm vụ, hoàn thành yêu cầu thì mới có thể gặp được Các chủ nhà chúng ta.
Tên hộ vệ đầu lĩnh liếc mắt nhìn mấy người một cái, rất là xem thường mở miệng nói.