Vũ Thần Chúa Tể

Chương 345: Kim châm độ huyệt

Chương Trước Chương Tiếp

- Được, coi như ngươi lợi hại!

Chu Chính Long lảo đảo đứng lên, ánh mắt oán độc, muốn đi ra ngoài.

- Bắt hắn lại.

Tần Trần nói.

Lập tức có hai gã đệ tử Từ gia tiến lên, nhấc Chu Chính Long lên.

Vũ Thần Chúa Tể Trail er

- Ngươi... Các ngươi muốn làm gì, rõ ràng ban nãy ngươi đã nói là tha cho ta một con đường sống a.

Chu Chính Long bị người Từ gia áp chế, trong lòng kinh hãi vạn phần, hắn cảm thấy Tần Trần muốn đổi ý cho nên mới tức giận quát một tiếng.

- Ngươi yên tâm, ta đã nói tha cho ngươi thì đương nhiên sẽ tha cho ngươi một mạng. Tần Trần ta không đến mức ngay cả một chút tín nhiệm này cũng không có. Thế nhưng, tạm thời phải ủy khuất ngươi một chút a.

- Ngươi...

Chu Chính Long tức giận đến mức phát run, nếu sớm biết như vậy, dù có chết thì hắn cũng không đồng ý với hứa hẹn của Tần Trần. Nhưng hôm nay, cho dù lòng đã như tro nguội thế nhưng hắn vẫn không muốn bỏ qua suy nghĩ sống sót trong đầu.

Con người chính là như vậy, khi có năng lực lại tình nguyện được ăn cả ngã về không, thế nhưng sau khi vò đã sứt lại mẻ thì lại không có dũng khí đi tìm cái chết.

- Tần Trần thiếu hiệp, hiện giờ nên xử lý người này như thế nào đây?

Từ Hùng cung kính hỏi, giờ phút này bọn họ đã coi Tần Trần như là chủ nhân.

- Dẫn người đi trước đi.

Tần Trần nói.

Rất nhanh, Chu Chính Long đã bị dẫn đi, thi thể của gia chủ Chu gia cùng với rất nhiều trưởng lão cũng được xử lý sạch sẽ.

- Thiếu hiệp, lần này phải cảm ơn ngươi. Nếu như không có thiếu hiệp thì có lẽ Từ gia đã phải đối mặt với lựa chọn sống còn, ân tình lớn như vậy, Từ gia ta vô cùng cảm kích.

Từ Hùng mang theo gia chủ Từ gia cúi gập người thật sâu, thi lễ với Tần Trần.

Chẳng những đối phương cứu nữ nhi của mình mà còn giúp Từ gia giải quyết Chu gia. Hiện tại tuy rằng cơ nghiệp của Chu gia vẫn còn, thế nhưng một khi mất đi những cao thủ này, bọn họ chẳng khác gì mãnh hổ mất đi nanh vuốt, đã không còn đáng sợ nữa.

Tần Trần lại khoát tay một cái nói:

- Không có gì, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.

Đám người Từ Yến nghe vậy, thân thể run rẩy một cái, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.

Một cái nhấc tay?

Tần Trần đánh lui cường địch Chu gia giúp bọn hắn, lại còn giết gia chủ Chu gia cùng với rất nhiều trưởng lão, giải quyết nguy cơ sinh tử thay cho toàn bộ Từ gia. Không ngờ lại nói chỉ là một cái nhấc tay, người này có muốn để cho người khác sống nữa hay không đây?

Đối với Tần Trần mà nói, chỉ là một cái nhấc tay, thế nhưng đối với Từ gia mà nói, đó là chuyện liên quan tới cả gia tộc.

Lúc này, phủ đệ Từ gia đã được quét dọn sạch sẽ. Từ Hùng mang theo đám người Từ Yến, dẫn Tần Trần tới một căn phòng khách nhỏ ở bên trong phủ.

Lúc này đã gần tới trưa, Từ Hùng sai người chuẩn bị tiệc rượu phong phú, muốn chiêu đãi Tần Trần một phen.

Trong tiệc rượu, Từ Yến liên tiếp mời rượu Tần Trần, khuôn mặt ửng đỏ, ánh mắt thỉnh thoảng rơi vào trên người Tần Trần, có chút ngượng ngùng của thiếu nữ mới biết yêu.

Ai cũng thích anh hùng, sự cường đại của Tần Trần làm nữ tử cho như Từ Yến không nhịn được nữa, tim đập thình thịch.

Cách đó không xa, Trương Minh Chính thấy một màn như vậy, vẻ mặt lập tức ảm đạm.

- Tiểu Chính, đừng nóng, Tần Trần thiếu hiệp không phải là người cùng một thế giới với chúng ta. Giữa tiểu tỷ và hắn không có kết quả gì đâu.

Dù sao Trương Hán cũng có kinh nghiệm phong phú, thấy dáng vẻ ưu thương của nhi tử, hắn không nhịn được an ủi một câu, đồng thời cũng tận tình khuyên bảo:

- Đồng thời ta cũng cảnh cáo ngươi, ngàn vạn lần đừng có tâm tư gì khác với Tần Trần thiếu hiệp.

Trương Minh Chính đau khổ gật đầu, hiện tại hắn là Võ giả Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong, trong vòng một hai năm, không phải là không có cơ hội bước vào Thiên cấp. Tu vi như vậy, ở trong Vũ thành này cũng được coi như là một thiên tài.

Nhưng so với Tần Trần, thật sự vẫn kém quá xa.

- Phụ thân, người yên tâm, Tần Trần thiếu hiệp là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Con cảm kích còn không kịp, sao có thể có ý nghĩ khác cơ chứ? Con chỉ hy vọng mình có thể mạnh hơn, cường đại hơn để bảo vệ gia tộc này. Như vậy con cũng có lực lượng để theo đuổi Từ Yến tiểu tỷ.

Trương Minh Chính kiên định nói.

- Con có thể nghĩ như vậy là tốt nhất.

Trương Hán gật đầu.

- Tần Trần thiếu hiệp, ta mời ngươi một chén.

Trên bàn rượu, Từ Hùng nâng chén rượu lên mời Tần Trần.

Hắn cũng nhìn thấy tâm tư của nữ nhi Từ Yến đối với Tần Trần, đồng thời hắn cũng biết Trương Minh Chính mến mộ nữ nhi của hắn. Thế nhưng đây là chuyện của người tuổi trẻ, hắn không tiện xen vào a.

- Cạn !

Tần Trần cũng nâng chén rượu lên.

Khục khục khục!

Chén rượu vào bụng, Từ Hùng không nhịn được ho khan một cái, khuôn mặt đỏ ửng.

- Phụ thân, người uống ít một chút, thương thế của người còn chưa khỏi a.

Từ Yến lo lắng nói.

- Đúng vậy, gia chủ thân trúng kịch độc, rượu sẽ làm tăng thương thế của người lên a. Vì vậy người nên uống ít đi là hơn.

Các trưởng lão Từ gia cũng khuyên can, vẻ mặt lo lắng không thôi.

- Hôm nay Tần Trần thiếu hiệp giải quyết phiền phức lớn cho Từ gia chúng ta, sao ta có thể không liều mình bồi tiếp thiếu hiệp cơ chứ?

Từ Hùng khoát tay một cái, trầm giọng nói một câu. Chỉ là vừa nói đã tác động tới thương thế trong cơ thể hắn, làm cho hắn ho lớn hơn.

Một chút máu tươi từ trên khóe miệng hắn chảy xuống.

- Phụ thân.

Từ Yến thấy vậy phát khóc.

Các trưởng lão cũng lo lắng không thôi.

Lúc đầu bọn họ gửi gắm hy vọng vào trên người Liễu Trình đại sư. Thế nhưng sau khi biết được chuyện Liễu Trình là một trong những hung thủ ám hại Từ Hùng từ trong miệng Chu Chính Long, bọn họ đã triệt để tuyệt vọng.

Hôm nay tuy rằng Vũ thành rất lớn, thế nhưng bọn họ lại không biết đi tìm ai để cứu gia chủ bọn họ.

- Từ gia chủ, không bằng để ta xem thương thế trên người ngươi một chút đi.

Tần Trần đột nhiên nói.

- Tần Trần thiếu hiệp, ngươi biết chữa thương hay sao?

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía hắn.

Tần Trần cười rộ lên, nói:

- Hiểu sơ qua một... hai....

Từ Hùng nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn đưa cánh tay ra.

Ngón tay của Tần Trần đặt lên trên mạch của Từ Hùng, tinh thần lực thẩm thấu vào bên trong, tinh tế cảm nhận.

- Ồ!

Trong miệng Tần Trần bỗng nhiên phát ra một tiếng ồ ngạc nhiên, vẻ mặt có chút cổ quái.

- Tần Trần thiếu hiệp, độc mà lão phu trúng hết sức đặc thù. Lão phu đã từng đi tìm không ít Luyện Dược sư trong Vũ thành này, thế nhưng bọn họ cũng không có cách nào giải quyết được. Nếu như Tần Trần thiếu hiệp không thể trị liệu được cho ta thì cũng không cần phải tự trách làm gì.

Từ Hùng đau khổ nói.

- Ta không có nói là ta không thể trị liệu a!

Tần Trần biết Từ Hùng hiểu nhầm mình cho nên không nhịn được cười nói một câu.

- Đa tạ Tần Trần thiếu hiệp quan tâm, trên thực tế lão phu cũng đã sớm buông tay…? Ngươi nói cái gì? Ngươi có thể chữa được sao?

Từ Hùng nghĩ rằng Tần Trần đang trấn an hắn cho nên cũng không nhịn được lắc đầu nói một câu. Thế nhưng vừa nói một nửa thì đột nhiên sững sờ, con ngươi hắn trợn tròn, thiếu chút nữa đã rớt xuống đất.

Những kẻ khác cũng ngây ngốc nhìn trân trối về phía Tần Trần, cho rằng mình nghe lầm, lỗ tai có vấn đề.

- Ha ha, quả thực độc mà ngươi trúng có chút đặc thù, nhưng không phải là không thể chữa được a.

Vừa mới dứt lời, trong tay Tần Trần đã xuất hiện một cái hộp ngọc, hộp ngọc mở ra, mấy chục cái kim châm tinh xảo bên trong hiện lên trong mắt mọi người.

- Nếu như tin ta, như vậy xin Từ gia chủ đừng động.

Tần Trần cười nói.

- Tin, đương nhiên là tin rồi!

Từ Hùng liên tục gật đầu, lúc này, coi như hắn không tin thì cũng chỉ có thể coi ngựa chết thành ngựa sống mà thôi.

Lời còn chưa dứt thì Tần Trần đột nhiên hành động.

Phanh!

Vỗ bàn một cái, chân khí run run. Bỗng dưng trong hộp ngọc có hơn mười cái kim châm bắn ra, tay phải Tần Trần vung vẩy, nhẹ nhàng bắn kim châm ra ngoài.

Sưu sưu sưu!

Hơn mười cái kim châm lóe lên ở trong hư không, sau một khắc, tất cả đều cắm vào trong thân thể của Từ Hùng.

Trong nháy mắt khi kim châm cắm vào trong cơ thể Từ Hùng, một cỗ chân khí vô hình dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Từ Hùng, khiến cho hắn không kìm lòng được mà phải kêu lên một tiếng đau đớn, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi màu đen.

Phanh !

Sau khi hơn mười cái kim châm cắm vào trong cơ thể Từ Hùng, tất cả đồng thời nổ tung, hóa thành bột mịn.

Lúc này, Tần Trần đã thu hồi hộp ngọc lại, lần nữa bỏ hộp ngọc vào trong chiếc nhẫn trữ vật của mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)