Vũ Thần Chúa Tể

Chương 344: Đồng lõa

Chương Trước Chương Tiếp

- Gia chủ chết rồi.

- Phụ thân ta bị giết!

Người Chu gia, con ngươi co rụt lại, trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ vô tận.

Vũ Thần Chúa Tể Traile

Tay Tần Trần nắm trường kiếm, hai mắt nhìn về phía đám người Chu gia ở đây.

Vẻ mặt của tất cả người Chu gia tràn ngập sự sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, ngay cả dũng khí đối mặt với Tần Trần cũng không có.

Trong đó, một vị lão giả lúc trước từng trào phúng Tần Trần nơm nớp lo sợ nói:

- Các hạ, Chu gia chúng ta có mắt như mù, đắc tội với thiếu hiệp, xin ngài giơ cao đánh khẽ, tha cho Chu gia chúng ta một con đường sống. Chúng ta cam đoan, sau này sẽ không đi tìm Từ gia gây phiền toái nữa.

Thanh âm của hắn run rẩy, trong giọng nói tràn ngập sự sợ hãi.

Thậm chí ngay cả nhi tử của Chu Tín Hoa cũng vậy, thân thể run run, không nói nên thành lời.

Tần Trần không nói gì, dù sao chuyện này nói ra vẫn là chuyện của Từ gia, hắn nhìn về phía Từ Hùng, ánh mắt lạnh nhạt nói:

- Từ gia chủ, Chu gia này xử lý như thế nào, ngươi quyết định đi!

Phịch phịch!

Không đợi Từ Hùng nói, mấy tên trưởng lão của Chu gia đã quỳ xuống, run rẩy nói:

- Từ gia chủ, hai nhà chúng ta cùng kinh doanh lâu như vậy ở trong Vũ thành, không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật. Xin Từ gia chủ cho chúng ta một cơ hội, bỏ qua cho chúng ta đi.

Trong ánh mắt Từ Hùng hiện lên vẻ giận dữ, nói:

- Bỏ qua cho các ngươi, dựa vào cái gì chứ? Sao các ngươi không ngẫm lại xem trước đó các ngươi đối xử với Từ gia chúng ta như thế nào?

- Là chúng ta bị ma quỷ ám ảnh, đầu óc vô nước a. Từ gia chủ, chỉ cần ngươi bỏ qua cho chúng ta, ngươi cứ mở miệng, bất kể điều kiện gì chúng ta cũng đồng ý.

- Đúng vậy, chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện là được. Nhất định chúng ta sẽ đồng ý, tuyệt không dám đổi ý.

- Từ gia chủ, cho chúng ta một cơ hội đi.

Mấy tên trưởng lão Chu gia hiểu rõ hiện tại nên làm như thế nào, dù như thế nào đi chăng nữa, bảo vệ cái mạng nhỏ của mình trước là lựa chọn hàng đầu. Chỉ cần về tới Chu gia, tiếp theo nên xử lý thế nào sẽ không còn do đối phương định đoạt nữa.

Không biết Từ gia này tìm được cao thủ như vậy ở đâu, Chu gia bọn họ kinh doanh lâu như vậy ở Vũ thành cũng không phải là ăn chay. Đến lúc đó cho dù phải tiêu một số tiền lớn thì bọn hắn cũng phải tìm hai gã sát thủ, làm cho Từ gia phải nhổ ra tất cả mọi thứ trong người.

Còn gia chủ và tên thiếu niên kia nữa, hai người này nhất định phải chết.

- Ha ha ha, Chu Chấn Long, ngươi cho rằng Từ Hùng ta là đứa trẻ ba tuổi hay sao? Tha cho các ngươi khác gì thả hổ về rừng cơ chứ? Tất cả mọi người nghe lệnh, vây quanh đại sảnh, giết tất người Chu gia cho ta, không chừa bất kỳ kẻ nào!

Từ Hùng chợt quát lớn một tiếng, dẫn đầu giết về phía đám người Chu gia.

- Vâng!

Đám người Từ gia đã sớm chờ đợi từ lâu, hiện tại Chu Tín Hoa của Chu gia đã chết, mặc dù những cao thủ còn lại không yếu, thế nhưng nhất định không thể để cho bọn chúng còn sống mà đi ra ngoài.

Sinh sống ở Vũ thành lâu như thế, người Từ gia đã hiểu rõ một đạo lý, đây là một nơi ăn thịt người, nếu như trong lòng ngươi có chút nhân từ, thả hổ về rừng, như vậy người chết sau đó nhất định sẽ là ngươi và cả nhà ngươi.

Chỉ trong nháy mắt, trong toàn bộ đại sảnh tràn ngập tiếng đao kiếm va chạm, song phương hung hãn giao thủ với nhau.

Tuy rằng không có Chu Tín Hoa, thế nhưng mấy tên trưởng lão còn lại của Chu gia cũng có tu vi bất phàm. Bọn họ biết đối phương không tha cho bản thân mình cho nên lập tức ra sức phản kháng.

Trái lại bên Từ gia, bản thân mấy nhân vật chủ lực đều bị trọng thương, trong lúc nhất thời song phương rơi vào thế giằng co.

- Xông ra!

Mấy tên trưởng lão Chu gia vừa rút lui, vừa chiến đấu.

Chỉ cần lùi ra đến bên ngoài, làm kinh động tới đội tuần tra Vũ thành, như vậy bọn họ có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình.

Lúc này trong lòng bọn họ phiền muộn không gì sánh được, nếu sớm biết sẽ xảy ra chuyện này, sao bọn họ dám xông vào trong phủ Từ gia cơ chứ?

Ở bên cạnh, Tần Trần khẽ gật đầu.

Sở dĩ hắn giao cho Từ Hùng quyết định chính là vì muốn nhìn Từ gia một chút, xem trong lòng bọn họ nghĩ như thế nào.

Nếu như Từ gia thả người Chu gia chạy, như vậy địa vị của Từ gia ở trong lòng hắn sẽ hạ xuống một mảng lớn. Tới lúc này mà còn không biết thừa thắng xông lên, như vậy sau này có chết thì cũng đáng đời, nếu như Từ gia chọn diệt trừ Chu gia, như vậy hắn cũng không ngại giúp bọn họ một chút.

- Chết!

Mắt thấy mấy tên trưởng lão Chu gia sắp rời khỏi đại sảnh, rốt cục Tần Trần cũng có hành động.

Sưu!

Một đạo tàn ảnh vượt qua song phương đang giao chiến, sau một khắc, kiếm quang thoáng hiện, trong nháy mắt mấy tên trưởng lão của Chu gia đầu một nơi thân một nẻo, thân thể bị chém thành hai đoạn.

Mất đi mấy vị cao thủ, đám người còn lại của Chu gia đâu phải là đối thủ của phía Từ gia, từng người bị chém giết, miệng phát ra tiếng kêu thảm.

Đặc biệt là thanh niên mặt rỗ của Chu gia bị Trương Minh Chính tới gần, dùng một kiếm đâm thủng trái tim của hắn.

Cuối cùng, chỉ còn lại người mạnh nhất là Chu Chính Long, người này vẫn còn đang ngoan cố chống lại.

Nhưng cả người hắn toàn là máu tươi, hiển nhiên cũng không kiên trì được quá lâu.

Chỉ một lát nữa là sẽ ngã xuống.

- Người này tạm thời giữ lại đi!

Tần Trần đột nhiên nói.

Người Từ gia nao nao, nhìn thấy người mở miệng là Tần Trần, cả đám ngừng công kích, lui ra chung quanh.

Cả đám cung kính nhìn Tần Trần, coi hắn như là thiên lôi sai đâu đánh đó.

- Ngươi muốn làm gì?

Cả người Chu Chính Long toàn là máu tươi, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tần Trần, tràn ngập vẻ oán độc, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Chuyện cho tới nước này, hắn cũng không muốn còn sống mà trở về Chu gia nữa.

- Nói đi, Liễu Trình và Chu gia các ngươi có quan hệ thế nào?

Tất cả người của Từ gia đều sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn Tần Trần, sao lại liên quan tới Liễu Trình đại sư cơ chứ?

Chu Chính Long sững sờ, chợt cười lạnh nói một câu:

- Ha ha ha, Chu Chính Long ta là người rất sợ chết sao? Ngươi muốn biết chuyện này? Nằm mơ đi!

Biết rõ kết cục của mình là tử vong, trong lòng Chu Chính Long đã sớm không đếm xỉa đến tất cả mọi chuyện.

- Cho ngươi một cơ hội, nói ra mọi chuyện thì ta có thể tha mạng cho ngươi, nếu không muốn nói, chết!

Tần Trần lạnh lùng nói.

- Ngươi nói thật?

Nhìn vẻ mặt của Tần Trần, Chu Chính Long sững sờ, dữ tợn nói:

- Dựa vào cái gì mà ta phải tin ngươi chứ?

- Ta có nhất thiết phải lừa ngươi không?

Ánh mắt Tần Trần lạnh lùng, vẻ mặt cao cao tại thượng, như là tử thần chi phối sinh linh vậy, hắn nói tiếp:

- Nếu như ngươi không muốn nói, ta cũng sẽ không ép buộc ngươi.

Nhấc trường kiếm lên, trong mắt có sát khí thoáng hiện lên.

- Nói, ta nói!

Chu Chính Long kiên cường là do hắn không nhìn thấy được hy vọng sống, nếu như có thể giữ được mạng sống, đương nhiên hắn không muốn đi chết rồi.

- Chủ ý lần này là do Liễu Trình đại sư định ra. Độc dược mà gia chủ dùng để đả thương Từ Hùng cũng là do Liễu Trình đại sư cho. Hơn nữa Liễu Trình đại sư còn nói, sẽ dẫn người Từ gia dẫn tới nơi ở của Tam Nhãn Vinh Nguyên, làm cho bọn họ chết ở trong Huyền Trọng sơn mạch. Khi đạt được mục đích, bảo vật mà chúng ta có được từ Từ gia sẽ phân cho Liễu Trình đại sư một nửa.

Lời Chu Chính Long nói như là sấm sét giữa trời quang, đánh vào sâu trong đầu mỗi người trong Từ gia.

- Tên Liễu Trình đáng chết này.

Người Từ gia không ngờ Liễu Trình đại sư cũng tham dự vào chuyện này, hơn nữa lại còn là một trong những hung thủ chủ yếu.

Uổng cho bọn họ còn tưởng rằng Liễu Trình có thể chữa khỏi thương thế cho gia chủ Từ Hùng.

Đám người Trương Hán liếc mắt nhìn nhau, trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi. Hóa ra Liễu Trình có tâm tư như vậy, khó trách dược tề kia lại không có tác dụng, nếu không phải Tần Trần tình cờ đi ngang qua nơi đó, có lẽ tất cả bọn họ sẽ phải chết ở trong miệng Tam Nhãn Vinh Nguyên a.

Tần Trần cười nhạt, hắn đã sớm cảm giác tên Liễu Trình này có chút không thích hợp, không ngờ lại là một trong những đồng lõa với Chu gia a.

Ầm!

Tay đánh một chưởng vào bụng của Chu Chính Long, đan điền trong cơ thể Chu Chính Long bị đánh nát, cả người hắn như là bóng cao su bị xì hơi, lập tức uể oải.

- Ngươi... Ngươi phế bỏ tu vi của ta...

Chu Chính Long kinh hãi lên tiếng, ở Vũ thành này, không có tu vi, quả thực so với người chết còn thảm hơn a.

- Ta nói tha cho ngươi một mạng chứ không nói không phế bỏ ngươi nha.

Tần Trần cười lạnh nói một tiếng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)