Vũ Thần Chúa Tể

Chương 340: Từ gia vũ thành

Chương Trước Chương Tiếp

Mà lúc này Tần Trần đang đối mặt với đám người hán tử trung niên cho nên không nhìn thấy tình huống phía sau lưng mình.

Con ngươi của thiếu nữ mặc y phục màu hồng và hán tử trung niên kia trợn tròn, tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Bọn họ muốn xuất thủ, thế nhưng đã không còn kịp.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Mắt thấy Tam Nhãn Vinh Nguyên sắp nhào tới người Tần Trần.

Sưu!

Sau lưng Tần Trần như là mọc ra một con mắt vậy, hắn chợt xoay người, một đạo kiếm quang sáng như tuyết bắn ra, chém thẳng vào đầu của Tam Nhãn Vinh Nguyên.

Phốc phụt!

Tam Nhãn Vinh Nguyên phát ra tiếng kêu nặng nề, xương sọ bị xé rách, tạo thành một miệng vết thương dài đến vài thước. Máu tươi màu xanh không ngừng phun ra, thân thể khổng lồ của nó cũng đổ ập xuống, đập nát vô số đất đá cây cối, phát ra tiếng nổ vang ầm ầm.

- Chết!

Lực phòng ngự của đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này hết sức kinh người, mỡ trên người hơn vô số huyết thú khác. Tần Trần thuận tay chém ra một kiếm vẫn không thể giết chết được nó. Lúc này hắn không muốn lãng phí thời gian cho nên lại đâm ra một kiếm.

Kiếm này, Tần Trần dùng thêm một chút lực lượng.

Phốc phụt!

Một đạo kiếm quang nhỏ bé như là sợi tóc sáng lên ở trong hư không, lóe lên một cái rồi biến mất, tiến vào trong đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên.

Ở trên trán, dưới con mắt thứ ba của Tam Nhãn Vinh Nguyên xuất hiện một cái lỗ kiếm lớn bằng ngón cái, kiếm khí lập tức tràn vào trong đầu nó, xoắn nát tất cả. Thân thể nó giật giật một lúc, sau đó sinh cơ tản mát, triệt để mất mạng.

Xoẹt!

Lại chém ra một kiếm, trên người Tam Nhãn Vinh Nguyên xuất hiện một cái lỗ thủng.

Keng!

Thu kiếm vào vỏ, năm ngón tay của Tần Trần chộp một cái, Huyết tinh của Tam Nhãn Vinh Nguyên Huyết Tinh phá thể bay ra, bị hắn lăng không hút vào trong tay.

- Ahhh, thật là mạnh mẽ!

- Chỉ dùng một kiếm là đã có thể giết chết được Tam Nhãn Vinh Nguyên, sao thực lực của người này lại đáng sợ như vậy chứ?

- Tam Nhãn Vinh Nguyên là huyết thú Thiên cấp a. Dù là gia chủ xuất thủ thì cũng chưa chắc đã làm được như người này nha?

- Thật là đáng sợ!

Cả đám hộ vệ còn lại trợn mắt há hốc mồm, không nhịn được phải hít vào một ngụm khí lạnh.

Lúc trước bọn họ hao tâm tốn lực mà vẫn không phải là đối thủ của Tam Nhãn Vinh Nguyên, không nghĩ tới thiếu niên này chỉ thuận tay đánh ra một kiếm là đã có thể chém chết được Tam Nhãn Vinh Nguyên. Tại sao trên đời này lại có một vị thiên tài đáng sợ như thế cơ chứ?

- Thiếu hiệp, tiểu nữ Từ Yến, bọn họ đều là hộ vệ của Từ gia ta. Đa tạ thiếu hiệp xuất thủ tương trợ, mấy người chúng ta mới có thể giữ được cái mạng này.

Trong mắt thiếu nữ mặc y phục màu hồng hiện lên vẻ ngưỡng mộ, trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi nói một câu.

Thanh niên mặc áo xanh ở bên cạnh thấy ánh mắt ngưỡng mộ của thiếu nữ mặc y phục màu hồng, trong mắt hắn hiện lên vẻ âm trầm. Ánh mắt khi nhìn về phía Tần Trần vừa có ước ao, lại có vẻ kính phục. Hắn ôm quyền nói:

- Tại hạ Trương Minh Chính, không biết tính danh của thiếu hiệp là gì?

- Tại hạ Tần Trần. Chỉ vô tình đi ngang qua nơi này mà thôi, chư vị không cần lo lắng.

Tần Trần mỉm cười, chợt lại dùng giọng nghi ngờ nói:

- Không biết tại sao chư vị lại giao thủ với đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này?

Chỗ Tam Nhãn Vinh Nguyên ở, cỏ cây tươi mới, có xỉ rêu phân bố ở xung quanh, so với nơi khác có đặc điểm nhận biết rất rõ ràng, người bình thường nếu như cảm thấy không thích hợp thì đã sớm rời khỏi chỗ ở của nó từ lâu.

Nhưng hiển nhiên đám người này là cố ý tới đây, kết quả tu vi không đủ dẫn tới việc chết không ít người.

- Thiếu hiệp có chỗ không biết, lần này chúng ta tới Huyền Trọng sơn mạch chính là vì giết chết đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này. Ai ngờ thực lực của Tam Nhãn Vinh Nguyên đã vượt quá tưởng tượng của chúng ta, ài...

Thiếu nữ mặc y phục màu hồng thở dài nói.

Phóng tầm mắt nhìn qua, trên mặt đất có không ít thi thể nằm ngổn ngang. Từ đó là có thể thấy được, ban đầu tới đây có chừng hai mươi người, mà hiện tại, số lượng người chết gần một phần ba, những người còn sống đều mang thương tích trên người.

Trên mặt nàng không khỏi có chút bi thương.

- Tần Trần thiếu hiệp, tại hạ có một yêu cầu quá đáng không biết có nên nói hay không.

Nói đến đây, dường như thiếu nữ mặc y phục màu hồng Từ Yến nghĩ đến cái gì đó, nàng đột nhiên mở miệng.

- Mời nói!

- Lần này chúng ta tới đây giết chết đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này là vì con mắt thứ ba của nó. Thế nhưng đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này lại là do các hạ giết chết... Vì vậy...

Thiếu nữ mặc y phục màu hồng có chút xấu hổ nói.

Đối phương cứu tính mạng bọn họ mà bản thân nàng còn muốn lấy chiến lợi phẩm của đối phương. Chuyện này khiến cho trong lòng nàng cảm thấy mình có chút quá đáng.

Nhìn ánh mắt chờ đợi của đám người hán tử trung niên Trương Hán ở chung quanh, trong nháy mắt Tần Trần đã hiểu rõ mọi chuyện. Chắc hẳn đối phương cố ý đi giết đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này, cho dù biết rõ sẽ có nguy hiểm thế nhưng bọn họ vẫn dám tùy tiện xuất thủ, hiển nhiên đối với đám người này mà nói, tài liệu trên người đầu Tam Nhãn Vinh Nguyên này rất quan trọng.

- Các ngươi cứ tự nhiên.

Tần Trần cười cười, lúc đầu hắn cũng không có ý định lấy tài liệu trên người Tam Nhãn Vinh Nguyên, tuy rằng nó có giá trị không nhỏ, thế nhưng đối với hắn mà nói, cũng không có quá nhiều tác dụng, ngược lại còn khiến cho hắn cảm thấy ghê tởm.

- Vậy ta thay mặt mọi người cám ơn thiếu hiệp.

Đám người này mừng rỡ, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cảm kích, hiển nhiên trong lòng tràn ngập hảo cảm với Tần Trần.

Rất nhanh, đám thủ hạ của thiếu nữ mặc y phục màu hồng đã giải phẫu xong Tam Nhãn Vinh Nguyên, lấy hết các tài liệu dùng được. Còn con mắt thứ ba của nó lại được cẩn thận gói lại, bỏ vào một cái hộp gỗ bằng tử đàn.

- Mọi người chôn cất thi thể của các huynh đệ đi. Tất cả các huynh đệ đã chết, lập tức mang tới nhà bọn họ ba vạn ngân tệ, những người còn sống, mỗi người một vạn.

- Đa tạ tiểu tỷ.

Đám hộ vệ còn sống có chút cảm kích lên tiếng.

Có chủ nhân phúc hậu như vậy, đương nhiên bọn họ sẽ can tâm tình nguyện liều mình vì chủ nhân a.

- Chúng ta phải về Vũ thành rồi. Không biết thiếu hiệp muốn đi đâu? Nếu như tiện đường, không bằng cùng đi đi.

Sau đó, thiếu nữ mặc y phục màu hồng kia mời Tần Trần cùng đồng hành, trên mặt có chút chờ mong.

Tần Trần thấy đối phương đều có thương thế trên người, nếu như lại gặp phải huyết thú mạnh hơn một chút, sợ rằng bọn họ sẽ không rời khỏi Huyền Trọng sơn mạch này được, vì vậy hắn mới nói:

- Vừa hay ta cũng muốn đi tới Vũ thành, nhìn trạng thái này của các ngươi, có lẽ để ta đưa các ngươi ra ngoài vậy.

- Vậy thì cảm tạ thiếu hiệp.

Mọi người cảm kích, trong lòng lại tăng thêm vài phần hảo cảm với Tần Trần.

Dọc trên đường đi, Tần Trần cũng biết tình huống của mấy người, cùng với nguyên nhân khiến cho bọn họ đi giết Tam Nhãn Vinh Nguyên.

Hóa ra bọn họ đến từ Từ gia Vũ thành, Từ Yến này chính là tiểu tỷ của Từ gia.

Từ gia là một thế lực trung cấp của Vũ thành, phụ thân Từ Hùng của Từ Yến là một gã Võ giả Thiên cấp trung kỳ đỉnh phong.

Từ gia ở Vũ thành này không lớn không nhỏ, kinh doanh mấy cửa hàng, cũng coi như có chút thế lực, cuộc sống cũng không tệ lắm.

Thế nhưng không lâu trước đó phụ thân Từ Hùng của Từ Yến bị người khác đả thương. Bệnh lâu không khỏi, Từ gia cũng đi tìm không ít dược sư, tất cả đều bó tay, không có cách nào chữa khỏi được cho phụ thân nàng.

Về sau nàng mới biết được, Liễu Trình đại sư của Vũ thành có thể trị được vấn đề trên người phụ thân nàng.

Liễu Trình này chính là Luyện Dược sư nhị phẩm đỉnh phong, sau khi biết được tin tức, Từ gia lập tức tới cầu dược.

Liễu Trình cũng không làm khó bọn họ. Hắn chỉ nói cho người Từ gia biết, gần đây hắn đang muốn luyện chế một lò đan dược, còn thiếu một con mắt của Tam Nhãn Vinh Nguyên, nếu như có thể tìm được thì hắn sẽ đồng ý xuất thủ, trị liệu cho Từ Hùng của Từ gia.

Từ gia biết chỗ lợi hại của Tam Nhãn Vinh Nguyên, đương nhiên không dám tùy tiện đồng ý. Dù sao nếu như vì một mình Từ Hùng mà khiến cho Từ gia toàn quân bị diệt thì còn ý nghĩa gì nữa chứ?

Nào ngờ Liễu Trình lại cho Từ gia một loại dược tề, nói cho Từ gia các nàng biết. Chỉ cần đổ dược tề này vào cửa động của Tam Nhãn Vinh Nguyên, sau khi Tam Nhãn Vinh Nguyên ngửi thấy mùi dược tề này, một thân chiến lực của nó sẽ biến mất hơn một nửa.

Dưới mê hoặc lớn như vậy, cuối cùng Từ gia các nàng cũng cắn răng đồng ý.

Nào biết được, lúc trước các nàng đổ dược tề vào cửa động của Tam Nhãn Vinh Nguyên, không những Tam Nhãn Vinh Nguyên không suy yếu mà lại càng cuồng bạo hơn, thiếu chút nữa đã khiến cho toàn bộ mọi người mất mạng ở chỗ này.

- Dược tề kia còn không? Cho ta xem một chút.

Tần Trần đột nhiên nói một câu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)