Vũ Thần Chúa Tể

Chương 333: Đen ăn đen

Chương Trước Chương Tiếp

Vũ thành ở khu vực trung tâm tây bắc Ngũ quốc, khoảng cách với Đại Tề quốc rất là xa xôi.

Muốn đi tới chỗ ấy, xe ngựa phổ thông không mất mấy tháng trên đường thì khó mà đi tới Vũ thành được.

Cho dù có cưỡi Phi Lân Huyết Đồng thì cũng cần ít nhất mười ngày nửa tháng. Khi tới đó vòng hai của Ngũ quốc đại bỉ cũng đã bắt đầu, cũng không kịp a.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Vì vậy, Tần Trần muốn ngồi trên phi cầm huyết thú đi tới đó.

Tốc độ của phi cầm huyết thú cực nhanh, một ngày vạn dặm, quan trọng nhất là có thể bay qua một ít núi non sông ngòi, không cần phải đi đường vòng, tiết kiệm được cho hắn không ít thời gian.

Mà Lạc Nhật sơn mạch chính là nơi cách Vương đô gần nhất có thể tìm được phi cầm huyết thú.

Lúc trước, Nguyên Phong đã thu phục được một đầu Huyết Trảo Thanh Ưng ở trong Lạc Nhật sơn mạch này.

Thế nhưng, bởi vì đây là lần đầu tiến vào Lạc Nhật sơn mạch cho nên Tần Trần cũng không biết có thể tìm được phi cầm huyết thú có tốc độ tương đối ở đâu. Vì vậy hắn mới đi một mạch tới chỗ sâu trong Lạc Nhật sơn mạch.

Sưu sưu!

Loại rừng rậm nguyên thủy như thế này, cây cối cổ thụ cao ngút trời, Võ giả phổ thông lần đầu tiên đi vào nơi này, nếu như không có người dẫn đường thì rất dễ bị lạc, không có cách nào thoát khỏi được vòng luẩn quẩn mà ra ngoài.

Thế nhưng cho dù đây là lần đầu tiên Tần Trần tới đây, thế nhưng hắn lại đi lại rất tự nhiên, giống như đang ở trong hậu hoa viên nhà mình vậy, vô cùng ung dung thoải mái.

Chừng nửa ngày sau, Tần Trần đã tới nơi quan trọng nhất ở trong Lạc Nhật sơn mạch.

Bắt đầu từ nơi này, tuyệt đại đa số huyết thú thường lui tới đều có cấp bậc nhị giai, thậm chí còn có huyết thú tam giai tình cờ lui tới, là nơi cực kỳ nguy hiểm.

Những đoàn mạo hiểm giả cường đại, mặc dù thường xuyên đi tới nơi này, thế nhưng bọn họ cũng phải cẩn thận từng li từng tí một.

- Nơi này cũng được rồi. Hiện giờ bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm a.

Tần Trần cảm nhận được khí tức của huyết thú thường lui tới bốn phía, hắn không nhịn được gật đầu.

Dọc theo đường đi, Tần Trần cũng thấy qua một ít phi cầm huyết thú, nhưng cũng không có ý định xuất thủ.

Trên thực tế, tuy rằng số lượng phi cầm huyết thú ở trong Lạc Nhật sơn mạch khá nhiều, thế nhưng muốn tìm được một đầu có thể chở người, đồng thời cước lực đủ mạnh thì lại không phải là chuyện dễ dàng gì cả.

Có phi cầm có tốc độ rất nhanh, thế nhưng lại không thể lặn lội đường xa, sức chịu đựng không đủ.

Có huyết thú tốc độ không tệ, sức chịu đựng cũng được, thế nhưng hình thể quá nhỏ, một khi chở người sẽ bị mệt mỏi.

Còn có huyết thú có độ cao khi phi hành quá thấp, rất dễ dẫn tới thiên địch.

Vì vậy, bất kỳ một đầu phi cầm huyết thú nào cũng rất là trân quý, tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có thể thu phục được.

Sưu!

Tùy ý đi lại ở trong núi rừng, thật ra Tần Trần cũng không sốt ruột mà kiên nhẫn tìm kiếm.

Dọc trên đường đi hắn cũng gặp phải không ít mạo hiểm giả, thấy chỉ có một mình Tần Trần, cả đám đều vô cùng hiếu kỳ.

- Vị tiểu huynh đệ này, nơi này chính là chỗ sâu trong Lạc Nhật sơn mạch, nguy hiểm vô cùng. Nhân số của đội ngũ chúng ta cũng không nhiều, không bằng ngươi gia nhập với chúng ta đi. Nếu như có thu hoạch thì mọi người chia đều, ngươi thế nào?

Dọc đường, gặp một đội ngũ, có vài tên Võ giả trong đó mắt sáng lên, tiến lên nói chuyện với hắn.

Tần Trần không có ý định dừng bước lại mà chỉ thản nhiên nói:

- Xin lỗi, tại hạ còn có việc riêng trong người.

- Còn chuyện gì quan trọng hơn so với sinh mạng của mình chứ? Tiểu huynh đệ, đây là lần đầu ngươi đi lịch lãm đúng không? Một thân một mình đi tới chỗ sâu trong Lạc Nhật sơn mạch như vậy rất dễ xảy ra chuyện. Đi theo chúng ta thì khác, lấy thực lực chúng ta, muốn giết một đầu huyết thú Địa cấp hậu kỳ cũng không phải là nói chơi, ngươi vừa có thể lịch lãm lại còn nhận được chỗ tốt. Lại không có nguy hiểm tới tính mạng, sao lại không làm cơ chứ?

Võ giả dẫn đầu thân thể gầy gò, trên mặt có một vết sẹo dài lên tiếng khuyên nhủ, có vẻ cực kỳ nhiệt tình.

Tần Trần cười lạnh nói:

- Xin lỗi, ta không có hứng thú, cáo từ.

Dứt lời, hắn cũng không quay đầu lại mà tăng nhanh bước chân, sưu một cái đã lướt vào trong rừng, biến mất ở giữa đám đại thụ to lớn.

- Hừ, tiểu tử này rất khôn khéo, không giống như là lần đầu lịch lãm, không ngờ lại không đồng ý đề nghị của chúng ta.

Sắc mặt của tên mặt đầu lĩnh mặt sẹo rất khó coi, ánh mắt âm trầm.

- Đại ca, vừa rồi nhiều lời như vậy với hắn làm cái gì chứ? Theo ta thấy, không bằng trực tiếp động thủ giết hắn thì hơn a. Nhìn tuổi tác của hắn, thoạt nhìn tu vi không thấp, nhất định là đệ tử của một ít gia tộc lớn. Người như thế, thường thường thân gia xa xỉ, cũng đủ để chúng ta tiêu dao một đoạn thời gian dài a.

- Đúng vậy, không chừng trên người hắn còn có không ít võ học bí tịch cao cấp, đủ để khiến cho thực lực của chúng ta tăng lên một đoạn a.

Tên đầu lĩnh mặt sẹo mắng:

- Các ngươi biết cái gì chứ? Ánh mắt của tiểu tử kia rất sắc bén, khí tức trên người cũng cực kỳ đáng sợ, hành sự lại già đời như vậy, tuyệt đối không phải là dạng người hiền lành, cẩn thận lại lật thuyền trong mương đó.

Mọi người cảm thấy khó hiểu, không nhịn được phải nói một câu:

- Đại ca, đại ca nghĩ nhiều rồi a. Một tên thiếu niên mười mấy tuổi, có gì mà phải sợ chứ?

- Chính vì hắn quá trẻ tuổi cho nên mới càng phải chú ý, các ngươi không thử suy nghĩ một chút mà xem. Đối phương trẻ tuổi như vậy mà đã dám vào chỗ sâu trong Lạc Nhật sơn mạch, nếu như không có chút bản lĩnh thì sao lại có dũng khí này chứ? Huống chi, nếu như người này đến từ một thế lực cỡ lớn, tất nhiên sẽ là thiên tài được đối phương bồi dưỡng trọng điểm, người như vậy tiến vào Lạc Nhật sơn mạch nguy hiểm trùng trùng, sao đối phương lại không phái ra cường giả âm thầm bảo hộ cơ chứ?

- Ý của đại ca là, trong bóng tối có cường giả bảo hộ hắn sao?

Tất cả mọi người sợ hãi, cả kinh.

- Không thể loại trừ khả năng này.

Tên mặt sẹo khuyên bảo đồng đội, nói:

- Chúng ta liếm máu ở trên mũi đao, chuyện gì cũng có thể làm, thế nhưng không thể chọc vào người không nên dây vào. Không hoàn toàn chắc chắn thì thà bỏ qua chứ không được động thủ. Không thể lấy tính mạng mình ra làm trò đùa được.

- Có đạo lý, không hổ là đại ca, nghĩ rất chu đáo.

- Được rồi, đừng có nịnh bợ nữa, chúng ta đi.

Mấy người điều chỉnh phương hướng, đi dọc theo một hướng khác tiến lên phía trước.

Ở phía xa, trong lòng Tần Trần âm thầm cười nhạt.

Ở trong rừng núi, thứ nguy hiểm nhất không phải là huyết thú hung ác, mà là Võ giả đen ăn đen a.

Nhất định đám người kia nghĩ hắn là loại Võ giả không biết trời cao đất rộng, muốn đi ra ngoài lang bạt. Một khi nhập đội với bọn họ, đối phương sẽ tìm cách để tìm hiểu thực lực của hắn, sau đó tìm một nơi kín đáo, để lộ ra bản sắc của cường đạo, giết người đoạt của.

Loại chuyện này kinh nghiệm của Tần Trần còn cao hơn nhiều so với lão đại của bọn hắn. Nếu không phải không có thời gian, không chừng hắn còn hứng thú chơi đùa với đám người này một chút.

Hiện giờ thì thôi vậy, hắn không có thời gian nhàn rỗi như vậy.

Sau đó, Tần Trần tiếp tục đi lên phía trước, lại phát hiện ra vài đầu phi cầm huyết thú, không phải là hắn không có cơ hội, chỉ là hắn vẫn không hài lòng cho nên chưa từng xuất thủ.

- Ồ, phía trước có một vách đá, đây chính là một địa điểm tốt nha.

Đột nhiên, hai mắt Tần Trần sáng lên.

Chỉ thấy trong tầm mắt phía xa xa xuất hiện một cái vách đá cao vót, phía trên còn có cây cối tươi tốt, dốc rất đứng.

Có rất nhiều phi cầm huyết thú chỉ thích ở trên loại vách đá dựng đứng này. Vì vậy ở chỗ này hắn có thể được huyết thú làm cho bản thân hắn thoả mãn.

- Đi!

Thân thể hắn thoắt một cái, bắn về phía trước.

Sau một lát, Tần Trần đã tới gần vách đá, đồng thời hắn cũng phát hiện ra một cái tổ thật lớn ở nơi cao nhất trên vách đá.

- Chắc là tổ của một loại huyết thú tương tự như ưng a.

Tần Trần vừa mới chuẩn bị đi về phía trước thì chợt nghe phía trước truyền đến tiếng bước chân.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước xuất hiện vài bóng người, tay cầm vũ khí, dường như đang tuần tra ở chung quanh.

Tu vi của mấy người này đều là Địa cấp hậu kỳ, trên người mặc cùng một loại y phục, chắc là người đến từ cùng một gia tộc hoặc là một thế lực nào đó.

- Ai?

Tần Trần không ẩn nấp cho nên khi hắn nhìn thấy đối phương, đồng thời đối phương cũng phát hiện ra hắn. Đám người này lập tức phát ra một tiếng quát lớn, cũng nhanh chóng vây quanh hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)