Vũ Thần Chúa Tể

Chương 328: Phụ thân

Chương Trước Chương Tiếp

- Khó trách!

Ở bên cạnh, Tần Viễn Chí không khỏi kinh hãi.

Thiên phú của phụ thân Tần Bá Thiên thế nào, hắn thân là nhi tử, là người biết rõ nhất. Nếu nói là có thể đạt đến trình độ như Linh Vũ vương Tiêu Chiến là chuyện không hẳn không thể. Thế nhưng muốn siêu việt Linh Vũ vương Tiêu Chiến, đột phá tới nửa bước Vũ tông, chuyện này không cần phải nói a.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Dù sao, nhiều năm chinh chiến sa trường như vậy, trên người Tần Bá Thiên có vô số bệnh kín. Mà những bệnh kín này, chẳng những làm ảnh hưởng tới cuộc sống của hắn mà cũng không ngừng mài mòn tinh khí thần của hắn.

Làm cho tu vi của hắn khó mà tiến thêm một bước.

Thế nhưng trước đó, chẳng những phụ thân hắn đột phá tới nửa bước Vũ tông mà thậm chí ngay cả tông chủ Niệm Sóc của Quỷ Tiên phái cũng không phải là đối thủ của phụ thân. Chuyện này có chút kỳ quái a.

Mà hôm nay, Tần Viễn Chí đã hiểu rõ nguồn cơn mọi chuyện.

Tần Trần ở bên cạnh cũng âm thầm gật đầu.

- Nói như vậy, công pháp Thiên cấp mà mẫu thân tu luyện là phụ thân đưa cho sao? Rốt cuộc phụ thân là người như thế nào?

Có thể nhẹ nhõm đưa ra công pháp Thiên cấp, tuyệt đối không phải là chuyện mà thế lực bình thường có thể làm được. Dù sao công pháp Thiên cấp bình thường khó mà tránh khỏi Cửu Tinh Thần Đế Quyết dò xét a.

Trong lòng khẽ động, Tần Trần không nhịn được hỏi:

- Mẫu thân, phụ thân của hài nhi là ai?

- Phụ thân con đến từ một nơi cực kỳ thần bí trên đại lục. Gia tộc của chàng có thế lực khổng lồ, có thể nói là một trong những thế lực cao cấp nhất trên đại lục này.

Tần Nguyệt Trì nói:

- Bây giờ con còn nhỏ, giải thích với con con cũng không biết a.

- Chẳng lẽ mẫu thân nói tới Vũ vực sao?

Tần Trần nháy mắt hỏi một câu.

- Ồ, con cũng biết Vũ vực sao?

Tần Nguyệt Trì kinh ngạc.

- Hài nhi từng nhìn thấy cái tên này ở trên một quyển cổ thư, nghe nói Vũ vực là trung tâm của Thiên Vũ đại lục chúng ta, là nơi cao nhất.

Tần Trần chỉ có thể giải thích như vậy. Hắn cũng không thể nói là kiếp trước hắn sinh hoạt ở trong Vũ vực, hơn nữa còn là một trong những người có danh khí lớn nhất trong Vũ vực a.

Tần Nguyệt Trì sờ sờ đầu của Tần Trần, chợt lắc đầu nói:

- Phụ thân con cũng đã từng tới tới Vũ vực với ta. Thế nhưng chàng lại nói cho ta biết, chàng không đến từ Vũ vực, mà là một nơi thần bí khác. Hơn nữa gia tộc của chàng cấm truyền công pháp gia tộc ra ngoài. Chàng truyền cho ta đã là phạm vào cấm kỵ của gia tộc. Lần này chàng rời khỏi gia tộc vốn đã phạm tộc quy. Nếu như để cho gia tộc biết chàng còn truyền công pháp cho mẫu thân, đến lúc đó gia tộc chàng tức giận, chẳng những chàng bị phạt mà mẫu tử chúng ta cũng bị chém giết, chấm dứt hậu hoạn.

- Đây cũng là một trong những nguyên nhân mẫu thân không dám để lộ ra thực lực của mình.

Tần Nguyệt Trì thở dài nói:

- Tuy rằng phía tây bắc Ngũ quốc là chỗ hẻo lánh, nhưng Ma Tước tuy nhỏ nhưng lại có đẩy đủ nội tạng. Các thế lực như Đan các, Huyết Mạch Thánh địa đều xuất hiện ở đây. Thậm chí, ở bên ngoài Ngũ quốc còn có Huyết Ma giáo như hổ đói nhìn chằm chằm vào. Nếu như mẫu thân để lộ thực lực một cách đơn giản, một khi chuyện này truyền đi, bị gia tộc của phụ thân con biết được. Hại bản thân mẫu thân cũng không sao, thế nhưng nếu vì vậy mà làm liên lụy tới con và phụ thân con. Như vậy tội lỗi của mẫu thân sẽ rất lớn.

Tần Trần cau mày, trừ Vũ vực ra còn có chỗ thần bí nào có một gia tộc như vậy cơ chứ? Chẳng lẽ là mấy đại thế gia lánh đời trên đại lục?

Thế nhưng mấy đại thế gia lánh đời kia, mặc dù bản thân hắn chưa từng tiếp xúc qua thế nhưng cũng biết được một hai. Không giống như là gia tộc của phụ thân a.

- Mẫu thân, gia tộc phụ thân đang ở gia tộc nào? Họ là gì?

Trong lòng Tần Trần không nhịn được có chút hiếu kỳ.

- Trần Nhi, đừng trách mẫu thân, mẫu thân không thể nói cho con biết được.

Nào ngờ Tần Nguyệt Trì lại rất kiên quyết từ chối, không muốn tiết lộ tin tức cho Tần Trần, đồng thời nàng cũng nói:

- Gia tộc của phụ thân con rất là thần bí, nếu như bị con biết được, mặc kệ con cố ý hay là vô tình, một khi chuyện này truyền đi, rất có thể sẽ dẫn đến họa lớn. Hơn nữa, hiện tại tu vi của con còn thấp, sau khi con biết thân phận của phụ thân con, nhất định con sẽ đi tìm chàng. Vạn nhất chuyện này bị người khác biết được, chỉ sợ con sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Vì vậy thứ lỗi cho mẫu thân không thể nói cho con biết, xin lỗi con, Trần Nhi.

Trên mặt Tần Nguyệt Trì tràn ngập vẻ áy náy.

- Không, nếu mẫu thân đã không muốn nói cho con biết vậy thì không cần phải nói.

Tần Trần nói.

Trong đầu hắn nhớ lại hình ảnh mẫu thân bảo vệ mình từng ly từng tí, rõ ràng mẫu thân có tu vi vượt trội, nhưng lại phải chịu nhục ở Tần gia, ngay cả khi đối mặt với lời trách mắng của hạ nhân mà mẫu thân cũng không phát tác. Phần yêu thương này, sao Tần Trần có thể bỏ qua được chứ?

Chỉ là nghĩ kỹ một chút, dù là phải đối mặt với đám người Triệu Phượng, chưa từng lên tiếng phản bác và đối đầu. Thế nhưng, trong mắt mẫu thân chưa từng có vẻ sợ hãi và sợ sệt, hiển nhiên, đây là một sơ hở cực lớn.

Đáng tiếc trước đây bản thân hắn lại không nghĩ quá nhiều.

- Trần Nhi, thật ra mấy năm nay con không thể thức tỉnh huyết mạch, trong lòng mẫu thân đã từng tính sẽ bảo vệ con cả đời như vậy, mẫu tử chúng ta trải qua cuộc sống bình thản. Thế nhưng ta lại không nghĩ rằng, vào kỳ thi cuối năm của cuối năm Thiên Tinh học viện, không ngờ con lại thức tỉnh huyết mạch, vừa lên tiếng đã khiến cho mọi người kinh ngạc, mẫu thân rất hài lòng về con!

Tần Nguyệt Trì nói đến đây, kích động tới mức nước mắt chảy xuống.

Tần Trần cười nói:

- Vậy thì phải cảm ơn một cước kia của Ngụy Chấn đã giúp hài nhi khai khiếu a.

- Không!

Tần Nguyệt Trì lắc đầu nói:

- Đáng lẽ ra mẫu thân phải biết, trong thân thể con chảy dòng máu của phụ thân con, sao con có thể là người bình thường được chứ?

Tần Trần cười khổ, xem ra mẫu thân đã bị trúng độc của phụ thân. Hắn rất tò mò, rốt cuộc là nam nhân thế nào mà lại có thể khiến cho kỳ nữ như mẫu thân chân thành, quyến luyến nhiều năm như vậy.

Chỉ là quả thực cỗ thân thể này trước đây rất là suy nhược, thế nhưng dù là căn cốt hay là thể chất đều không tầm thường. Thậm chí huyết mạch thức tỉnh cũng có thể nói là biến thái, khá giống như là huyết mạch truyền thừa.

- Trần Nhi, mẫu thân làm như thế, con có hận mẫu thân không?

Tần Nguyệt Trì than thở.

- Không, sao có thể chứ? Nếu như không có mẫu thân thì sao có hài nhi ngày hôm nay a!

Tần Trần nói ra lời nói từ tận đáy lòng. Kiếp trước hắn là cô nhi, đời này hắn cảm nhận được tình mẫu tử, thế mới biết được tình mẫu tử vĩ đại tới mức nào.

Tần Nguyệt Trì có chút mất mát nhìn Tần Trần, ôn nhu nói:

- Trần Nhi, nếu như... Mẫu thân nói là nếu như, ví dụ có một ngày mẫu thân rời khỏi nơi này, con có oán hận... mẫu thân hay không?

Tần Trần sững sờ, chợt ngẩng đầu, nói:

- Mẫu thân, mẫu thân muốn đi tìm phụ thân hay sao?

Trên mặt Tần Nguyệt Trì có chút bối rối, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, nói:

- Đúng vậy, nhiều năm như vậy mà phụ thân con không qua đón mẫu tử chúng ta. Ta lo lắng, không biết chàng có xảy ra chuyện gì hay không.

- Mẫu thân, không phải hắn quên chúng ta rồi chứ?

Tần Trần nói.

Một người nam nhân, mặc kệ gặp phải vấn đề lớn tới đâu, ném mẫu tử bọn hắn ở đây hơn mười năm mà không quan tâm, như vậy cũng không đáng được coi là nam nhân tốt.

- Không, tuyệt đối không phải.

Dường như sợ nghe thấy lời oán giận đối với phụ thân mình từ trong miệng Tần Trần, Tần Nguyệt Trì không nhịn được nói một câu:

- Mẫu thân tin tưởng phụ thân con, nhất định là chàng có nỗi khổ tâm của mình. Thật ra năm đó phụ thân con đã hứa với mẫu thân, không tới mấy năm sẽ đến đón mẫu tử chúng ta rời khỏi nơi này. Thế nhưng, mười mấy năm qua đi, phụ thân con vẫn không xuất hiện. Mẫu thân tin, phụ thân con không phải là loại người nói không giữ lời người, nhất định đã xảy ra vấn đề gì đó. Hoặc là chàng có nỗi khổ tâm gì đó, cho nên con nhất định phải tha thứ cho phụ thân con. Chàng không phải người như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)