Vũ Thần Chúa Tể

Chương 327: Chân tướng

Chương Trước Chương Tiếp

Chẳng những như vậy, trừ cường giả nửa bước Vũ tông như Tần Bá Thiên lão gia tử ra.

Tần Nguyệt Trì của Tần gia lại chính là một vị cường giả siêu việt Tông cấp a.

Đây là việc chấn động tới bực nào cơ chứ?

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

Ở phía tây bắc, nơi Vũ tông không hiện này, Tần Nguyệt Trì gần như có thể trèo lên bảo tọa đệ nhất cao thủ a.

Đệ nhất cao thủ phía tây bắc Ngũ quốc lại là người Đại Tề quốc bọn họ, hơn nữa còn là một người chưa bao giờ để lộ ra tu vi chân thực.

Mọi người chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy chấn động.

Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi này như là một cơn bão lan ra toàn bộ Vương đô, mỗi người đều nhắc tới chuyện này, không ngừng bàn luận, đưa ra ý kiến.

Mà lúc này, trong phủ, mấy người Tần Trần, Tần Nguyệt Trì đều ngồi xuống.

Trải qua trận đại chiến này, toàn bộ phủ đệ của Tần Trần, trừ phòng của Tần Nguyệt Trì là còn hoàn hảo ra. Những nơi khác đã sớm biến thành mảnh vụn, trở thành phế tích.

- Nguyệt Trì, không ngờ con lại phải ở nơi như thế này, Triệu Phượng kia thật là quá phận.

Nhìn phủ đệ ở trong xóm nghèo phía tây thành, hai mắt Tần Bá Thiên trợn lên, trong con mắt có tà khí tràn ra.

- Phụ thân, ở đây là ý của con. Hơn nữa ở chung quanh rất yên tĩnh, hàng xóm cũng rất tốt, người không cần phải tức giận như vậy.

Tần Nguyệt Trì an ủi Tần Bá Thiên.

- Ài, ta nói con không nên bướng bỉnh như vậy. Cũng không nên ẩn giấu tu vi, nếu không, sao mấy năm qua Triệu Phượng lại dám động tới con chứ?

Tần Bá Thiên lắc đầu nói một câu.

- Phụ thân, chẳng lẽ người cũng biết chuyện tu vi của tam muội sao?

Tần Viễn Chí ở bên cạnh không nhịn được giật mình, mà Tần Dĩnh cũng trợn mắt.

- Hừ, nếu không thì con nghĩ thế nào?

Tần Bá Thiên hừ lạnh một tiếng nói:

- Phụ thân con há là loại người biết rõ đại ca con và Triệu Phượng không thích con mà vẫn để hai mẫu tử bọn họ ở lại Vương đô a?

Tần Viễn Chí há hốc mồm.

Không ngờ lão gia tử lại biết tu vi của Tần Nguyệt Trì, cho nên mới dám để hai mẫu tử bọn họ ở trong Vương đô, hại bản thân hắn lo lắng nhiều năm.

- Ài, nếu không phải nhận được tin tức đệ tử Tần gia ta tự giết lẫn nhau thì ta cũng sẽ không sốt ruột trở về như thế. Ài, đáng thương cho Phong nhi, mặc dù nó có chút bá đạo, nhưng vẫn chưa đến mức giết người lung tung, nhất định là do Triệu Phượng...

Trong mắt Tần lão gia tử có một chút thương cảm.

Dù nói như thế nào đi chăng nữa thì Tần Phong cũng là cháu của hắn, không nghĩ tới lần này...

Vành mắt của lão gia tử hơi đỏ lên, trong lòng buồn vô cớ.

- Thế nhưng, phụ thân, tại sao tam muội lại có tu vi như thế cơ chứ, chuyện này...

Vẻ mặt Tần Viễn Chí vô cùng khiếp sợ, nghĩ nát óc mà vẫn không thông.

Bởi vì thực sự tu vi của Tần Nguyệt Trì quá cao, đã vượt qua tưởng tượng và nhận thức của hắn. Nếu như Tần Nguyệt Trì là Huyền cấp hậu kỳ đỉnh phong, như vậy hắn cũng không khiếp sợ như thế.

Tần Trần cũng không nhịn được nhìn lại, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Nhìn bộ dáng khiếp sợ của Tần Trần, Tần Nguyệt Trì có chút đắc ý cười cười, nàng cười nói:

- Trần Nhi, thật ra mẫu thân chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày để lộ ra thực lực trước mặt con. Quả thực, thấy con xuất sắc như vậy, trong lòng mẫu thân rất vui vẻ, rất hài lòng. Thật ra, thiên phú của mẫu thân vốn cực cao, nếu không phải thiên phú của mẫu thân cao như vậy thì sao phụ thân con lại thích ta chứ? Còn nhị ca, chẳng lẽ nhị ca đã quên, trước đây tam muội là đệ nhất thiên tài Vương đô, ngay cả nhị ca cũng không phải là đối thủ của tam muội a.

Tâm tình Tần Nguyệt Trì rất tốt, nàng cười nói.

- Quả thực, trước đây tam muội có danh xưng là đệ nhất thiên tài Vương đô, thế nhưng dù vậy tu vi của muội cũng không khoa trương như vậy nha?

Ngay cả cường giả Vũ tông ngũ giai như Niệm Sóc cũng bị một chưởng của nàng giết chết. Tu vi như vậy đã vượt xa khỏi phạm vi khả năng chịu đựng của tây bắc Ngũ quốc, cũng làm cho Tần Viễn Chí không thể tiếp nhận được sự thực này.

- Hơn nữa, tu vi của muội cao như thế, vì sao muội không để lộ ra mà lại ẩn dấu nhiều năm như vậy chứ? Phải biết rằng, cho dù muội chỉ thể hiện ra một nửa tu vi thì Triệu Phượng cũng không làm gì được muội a.

Chuyện làm cho Tần Viễn Chí không thể nào hiểu được là chuyện tại sao Tần Nguyệt Trì lại phải ẩn giấu tu vi. Nếu như tu vi của Tần Nguyệt Trì không cao, như vậy còn có thể xem như là giấu dốt. Thế nhưng tu vi chân thực của nàng lại cao như vậy, một khi lộ ra, ai dám động đến nàng nữa chứ?

- Nhị ca, thật ra chuyện muội ẩn giấu tu vi, tất cả đều là vì Trần Nhi.

- Vì Tần Trần sao?

Tần Viễn Chí kinh ngạc, ngay cả Tần Trần cũng nghi hoặc.

- Quả thực, tu vi của muội cực cao, có thể chấn nhiếp được Triệu Phượng. Thế nhưng Nhị ca đừng quên Triệu Phượng là dạng người như thế nào. Từ lúc đại ca còn chưa lấy người nữ nhân này muội đã hiểu rõ, y theo tính cách của nàng, nếu muội không có tu vi thì còn tốt. Một khi thể hiện ra thực lực, có lẽ nàng lại càng kiêng kỵ muội và Trần Nhi. Nàng ta sẽ cho rằng muội và Trần Nhi sẽ cướp đi tất cả mọi thứ của nàng, khi đó nàng ta sẽ nhằm vào Trần Nhi, ra tay ác độc a.

Tần Nguyệt Trì thở dài một hơi nói tiếp:

- Sống ở trên đời này, chỉ có thực lực cao thì có ích lợi gì chứ? Lúc đó ngay cả huyết mạch mà Trần Nhi cũng không thể thức tỉnh được. Có thể nói, Trần Nhi còn không có cả năng lực tự vệ. Mà người làm mẫu thân như muội có thể bảo vệ được nó cả đời không? Một khi Triệu Phượng thừa dịp muội không ở bên cạnh nó mà hạ độc hoặc sai người ám hại Trần Nhi. Đến lúc đó muội có thể làm gì cơ chứ? Coi như muội có giết chết Triệu Phượng, thế nhưng, chẳng lẽ khi đó nàng ta có thể trả Trần Nhi lại cho muội sao?

- Vì vậy muội mới phải ẩn giấu tu vi, muội không có tu vi, lại thêm Trần Nhi không có thiên phú. Như vậy tuy rằng Triệu Phượng vẫn kiêng kỵ mẫu tử bọn muội, thế nhưng chắc chắn trong lòng sẽ không quá quan tâm. Mà như vậy Trần Nhi cũng có thể bình an trưởng thành. Có thể nhìn thấy Trần Nhi trưởng thành, trong lòng muội đã thỏa mãn rồi.

Tần Nguyệt Trì trìu mến nhìn Tần Trần, trong con ngươi tràn ngập vẻ hiền lành.

Trong lòng Tần Trần run run, mẫu thân làm như thế, không ngờ lại là vì bảo vệ mình.

- Thế nhưng mẫu thân, dùng tu vi của người, dù có đi tới đâu trong tây bắc Ngũ quốc này thì cũng có thể kiếm miếng cơm ăn a, cần gì phải ở nơi này cơ chứ?

Tần Trần vẫn không giải thích được.

- Ta ở chỗ này đương nhiên là có lý do, đó chính là chờ phụ thân con qua đây!

Trong con ngươi của Tần Nguyệt Trì hiện lên một chút chờ mong, cùng với một chút ngượng ngùng.

- Phụ thân?

Đây là lần đầu tiên Tần Trần nghe thấy mẫu thân nói tới phụ thân hắn. Ở trong mắt hắn, phụ thân hắn giống như là một người thần bí vậy, chưa từng xuất hiện, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết mà thôi.

Tần Nguyệt Trì cười nhạt, buồn bã nói:

- Đúng thế, là vì chờ phụ thân con.

Nàng ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ tôn sùng:

- Trần Nhi, phụ thân con là một vị cường giả đầu đội trời chân đạp đất, cũng là một vị nam tử hán chân chính. Mẫu thân có thể tu luyện tới hiện tại, không vì cái gì cả, tất cả đều là bởi vì phụ thân con. Phụ thân con truyền cho ta một bộ công pháp tu luyện, cũng là phụ thân con dẫn dắt ta đi lên con đường tu luyện chân chính. Làm cho ta biết cái gọi là công pháp cao cấp trong Đại Tề quốc chỉ là rác rưởi mà thôi.

- Thật ra, công pháp tu luyện của ngoại công con cũng là do mẫu thân con truyền cho ta. Cũng chính là một trong những bộ công pháp mà phụ thân con truyền cho mẫu thân con.

Lúc này, Tần Bá Thiên đột nhiên nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)