Vù vù!
Trong nháy mắt tinh thần lực công kích vô hình tập kích vào trong đầu Niệm Sóc.
Lúc đầu, dùng tu vi của Niệm Sóc, không đến mức dễ dàng bị Tinh Thần phong bạo đánh trúng như vậy, lúc này hắn đang thi triển Thi Quỷ Giải Thể Đại Pháp, thực lực tăng lên, thế nhưng thần trí lại bị hạ thấp.
Đồng thời, năng lực chống cự ở phương diện tinh thần lực của hắn cũng hạ thấp xuống rất nhiều. Vì vậy mới làm cho công kích của Tần Trần lập tức có hiệu quả, khiến cho thần trí của hắn rơi vào trong hỗn loạn.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
- Chết!
Tần Bá Thiên nắm lấy cơ hội, đánh một quyền vào ngực hắn.
Ầm!
Ngực của hắn chợt lõm vào, miệng thì phun ra một cái mảnh vụn nội tạng.
- Tông chủ!
Các cường giả Quỷ Tiên phái hoảng sợ, một khi Niệm Sóc bỏ mình, như vậy những trưởng lão Quỷ Tiên phái như bọn hắn cũng không có quả ngon để ăn. Nhất định sẽ phải chết hết ở chỗ này.
Cả đám không nhịn được phi thân lên, muốn cứu lấy Niệm Sóc.
- Ha ha ha, đối thủ của các ngươi là chúng ta.
Thế nhưng, Tiêu Nhã và Đông Phương Thanh được Tần Trần nhắc nhở cho nên lần này đã sớm có chuẩn bị. Hai người phi thân lên, ngăn cản mấy tên cường giả Quỷ Tiên phái còn lại.
Thực lực của Đông Phương Thanh và Tiêu Nhã cực kỳ kinh người, hơn nữa một người là Huyết Mạch sư, một người là Luyện Dược sư, luận thực lực chân thực cũng chỉ kém hơn một chút so với Tiêu Chiến mà thôi.
Dưới sự liên thủ của hai người, đám trưởng lão Quỷ Tiên phái bị thương không thể phá vỡ được phòng ngự của hai người.
Mà sau khi bị một quyền của Tần Bá Thiên đánh trúng, thần trí vốn đang mơ hồ của Niệm Sóc cũng tỉnh táo lại. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, hai mắt hắn như nứt ra.
- Mấy người các ngươi đi trước đi!
Niệm Sóc quát lớn một tiếng.
Sưu!
Trong tay Niệm Sóc đột nhiên xuất hiện một khỏa đan dược màu đen, hắn vội vàng nuốt vào trong miệng.
Xuy xuy xuy!
Một cỗ khí tức kinh người từ trên người hắn tràn ra, không ngờ trong nháy tu vi của Niệm Sóc lại tăng lên thêm lần nữa.
Ầm!
Lúc này hắn giống như một vị Ma Thần ngạo nghễ đứng ở phía chân trời.
- Vũ tông, sao tu vi của hắn lại đột phá đến Vũ tông ngũ giai chứ?
Cảm nhận được khí tức trên người Niệm Sóc, cho dù là người luôn trấn định như Tần Bá Thiên cũng vô cùng hoảng sợ.
Lúc này trong lỗ chân lông trên người Niệm Sóc liên tiếp có sương mù màu đen chảy ra, đã không nhìn ra được hình người nữa.
Thế nhưng khí tức trên người hắn lại đáng sợ tới mức làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông.
- A a a, đây là do các ngươi ép ta, hôm nay nhất định các ngươi phải chết, tất cả đều phải chết.
Ầm!
Hai mắt Niệm Sóc đỏ hồng như là dã thú, mục tiêu thứ nhất mà hắn công kích Tiêu Nhã và Đông Phương Thanh.
Trong thiên địa, một cái chưởng ấn màu đen cực lớn tràn ngập quỷ khí hiện lên, Đông Phương Thanh và Tiêu Nhã còn chưa kịp phản ứng là đã thấy trời đất tối sầm lại, như là ma thần hàng thế.
Ở dưới khí tức Tông cấp chân chính của Niệm Sóc, thân thể của hai người khó mà động đậy được, giống như bị giam cầm ở hư không vậy.
- Tinh Thần phong bạo!
Vào lúc mấu chốt, Tần Trần vội vàng đánh ra một đạo Tinh Thần phong bạo.
Não của Niệm Sóc trì trệ, công kích lập tức chậm lại. Mà Đông Phương Thanh và Tiêu Nhã cũng nắm lấy cơ hội, nhanh chóng né tránh.
- Ầm ầm!
Mặc dù bàn tay màu đen cực lớn kia không trực tiếp vỗ trúng hai người, thế nhưng kình khí ở rìa chưởng ấn vẫn làm cho Đông Phương Thanh và Tiêu Nhã bị chấn bay ra ngoài, khóe miệng có máu tươi tràn ra, vẻ mặt hoảng sợ không thôi.
Trên mặt đất có một cái hố sâu hình chưởng ấn cực lớn hiện lên, sâu chừng mấy thước, rộng hơn mười thước. Vô số đất đá bắn ra tứ phía, làm cho rất nhiều dân chúng và Võ giả ở chung quanh phải lui lại, vẻ mặt sợ hãi.
Đây chính là thực lực chân chính của Vũ tông ngũ giai hay sao?
Âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, mọi người cảm thấy sợ hãi thật sâu.
- Tiểu tử đáng chết, năm lần bảy lượt phá hoại kế hoạch của bổn tông, hôm nay bổn tông sẽ giết ngươi trước!
Gầm lên một tiếng, Niệm Sóc điên cuồng bắn về phía Tần Trần.
Đối với Tần Trần, hắn vô cùng hận. Nếu không vì Tần Trần thì nhi tử của hắn sẽ không chết, các trưởng lão của Quỷ Tiên phái cũng sẽ không chết.
- Đừng mơ làm tổn thương ngoại tôn của ta!
Tần Bá Thiên gầm lên, nhảy ra đón công kích của hắn.
- Cút!
Phanh!
Tiếng ầm ầm ngập trời vang vọng, chưởng của Niệm Sóc vỗ lên trên người Tần Bá Thiên, đánh bay đối phương ra ngoài, nặng nề va vào một bức tường ở trên đường phố xa xa. Làm cho toàn bộ bức tường chia năm xẻ bảy, tạo thành một cái lỗ to hình người.
Tần Bá Thiên kêu lên một tiếng đau đớn, miệng có máu tươi phun ra, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy vàng.
Nhưng Niệm Sóc cũng không tốt hơn một chút nào, da dẻ trên người hắn vỡ ra, sương mù màu đen tản mát ra khắp nơi, dường như toàn bộ thân thể hắn có thể nổ tung bất kỳ lúc nào vậy.
Đan dược màu đen mà hắn dùng cuối cùng có tác dụng phụ rất mạnh, so với bất kỳ một khỏa Bạo thể đan nào còn đáng sợ hơn nhiều. Đồng thời cũng chỉ có thể giúp hắn kiên trì trong mấy chục hô hấp mà thôi. Sau mấy chục hô hấp, nếu như vẫn không ngừng vận công thì cả người sẽ bạo thể mà chết, thần hồn tan biến.
Nói cách khác, hắn nhất định phải giết chết người mình muốn giết trong vòng mấy chục hô hấp ngắn ngủi, đồng thời cũng phải nhanh chóng rời khỏi Vương đô Đại Tề quốc. Bằng không, chỉ có một con đường chết mà thôi.
Mà người hắn hận nhất trong tất cả mọi người ở đây chính là Tần Trần.
Ầm ầm!
Một chưởng vỗ bay Tần Bá Thiên, thân thể Niệm Sóc bắn trước người tới Tần Trần, trong khoảnh khắc bàn tay đáng sợ màu đen đã đánh xuống.
- Tần Trần.
- Trần thiếu!
Tất cả mọi người kinh hô, đám người Tả Lập trợn mắt lên, kinh hãi không thôi.
Bọn họ không ngờ, đã đến mức độ này mà tên Niệm Sóc Quỷ Tiên phái này vẫn có thể khởi tử hồi sinh, mang đến nguy hiểm tới tính mạng của Trần thiếu.
Nội tình của tông môn đỉnh tiêm phía Tây bắc quả thực mạnh mẽ tới mức khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Tức giận, bọn họ muốn tiến lên ngăn cản, thế nhưng lại vô dụng. Bởi vì đạo kình khí đáng sợ màu đen kia đang lan tràn ra chung quanh, làm cho bọn họ không ngừng lui lại. Đừng nói là tiến lên ngăn cản, coi như muốn ổn định thân thể cũng không làm được. Vô số người bị kình khí xung kích, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
- Trần thiếu!
Tiêu Nhã và Đông Phương Thanh thấy vậy, miệng la lên một tiếng thất thanh.
- Tần Trần!
Triệu Linh San lại càng không để ý tới tất cả, muốn tiến lên phía trước ngăn cản, thế nhưng tất cả chỉ là vô dụng. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay màu đen kia đánh xuống, nước mắt thống khổ từ trên khóe mắt nàng chảy xuống.
Giờ khắc này, cõi lòng nàng tan nát.
Con ngươi của Tần Trần cũng co lại.
- Vũ tông sao?
Tâm thần hắn khẽ động, lấy chân phù ngũ giai mà hắn có được từ chỗ Tần Phong ở trong nhẫn trữ vật ra.
Lúc đầu, hắn nghĩ chỉ cần thi triển Phá Không phù là có thể dời khỏi nơi này, né tránh công kích của Niệm Sóc.
Thế nhưng ở bên cạnh hắn còn có mẫu thân, còn có rất nhiều bằng hữu. Nếu như mình đi, một chưởng kia của Niệm Sóc có thể đả thương vô số người.
Vì vậy, hắn chỉ có thể thi triển ra chân phù ngũ giai mà thôi.
Uy lực của chân phù ngũ giai rất mạnh, tương đương với một kích toàn lực của Vũ tông ngũ giai, hoàn toàn có thể ngăn cản một kích toàn lực của Niệm Sóc.
Hắn nhìn ra được, trạng thái lúc này của Niệm Sóc cũng không duy trì được quá lâu, một khi bị ngăn cản, không chừng đối phương sẽ thất bại trong gang tấc a.
Mà ngay khi Tần Trần sắp kích hoạt chân phù ngũ giai thì...
- Muốn đả thương nhi tử ta, ngươi đã hỏi qua ta chưa?
Một đạo thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên từ sau lưng Tần Trần.
Sau đó, một cánh tay nhỏ dài từ sau lưng Tần Trần vươn ra. Cánh tay trơn truột như ngọc, trắng ngần, nhẹ nhàng va chạm với chưởng ấn của Niệm Sóc.
Một màn khiến cho mọi người khó có thể tin được xảy ra. Ở dưới cánh tay mềm yếu này, một kích toàn lực của Niệm Sóc ầm ầm nghiền nát, toàn bộ chưởng ấn bị chia năm xẻ bảy. Đồng thời cả người hắn cũng giống như một cái diều đứt dây bay về phía sau, miệng không ngừng phun ra máu tươi màu đen.
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, sững sờ nhìn về phía chủ nhân cánh tay này.
Ngay cả Tần Trần cũng hoảng sợ quay đầu, không khỏi kinh hô:
- Mẫu thân!
Người xuất thủ chính là Tần Nguyệt Trì, người luôn suy yếu, tay trói gà không chặt!
Toàn trường chấn động, ngây ra như phỗng.