- Ngươi...
Mấy tên cường giả hoàng thất tức đến mức cả người run run, thiếu chút nữa đã phun máu.
- Hơn nữa, các ngươi cũng đừng chụp mũ cho lão phu, lần này bản soái trở về là bởi vì có chiến báo cấp tốc, nhất định phải tự mình đưa về cho hắn.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Nói xong hắn khoát tay một cái, một tấm chiến báo bay ra ngoài, rơi vào trong tay Triệu Cao.
- Mấy ngày gần đây ở biên cảnh, các thành trì lớn của vương quốc đột nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả xa lạ, hoạt động của bọn họ rất quỷ dị. Vừa vào thành đã ẩn núp, rất có khả năng sẽ gây bất lợi với Đại Tề quốc ta. Trừ chuyện này ra, theo tin tức của nội tuyến trong Đại Ngụy quốc báo về, gần mười ngày qua ở trong các cứ điểm quân sự lớn của Đại Ngụy quốc đột nhiên có vật tư lui tới nhiều lần. Đồng thời quân đoàn ở các nơi cũng được điều động suốt đêm, thương đội lui tới Ngũ quốc bị cấm tùy ý ra vào Đại Ngụy quốc. Cho nên bản Vương có lý do nghi ngờ Đại Ngụy sẽ dụng binh với chúng ta. Đồng thời cũng không phải là quấy rầy đánh nhỏ như trước đây mà rất có khả năng sẽ tập kết trăm vạn đại quân. Vì vậy ta mới đặc biệt trở về xin chỉ thị, để xem chúng ta hành động như thế nào.
Thấy Triệu Cao quan sát chiến báo, Tần Bá Thiên cất cao giọng nói.
Tuy rằng hắn bá đạo, nhưng cũng không phải là người lỗ mãng, trước khi hành sự hắn đã sớm suy tính tới các nhân tố.
Lần về đô này, tuy rằng làm trái trình tự, nhưng lại đủ lý do, tuyệt sẽ không để lại nhược điểm cho Triệu Cao nắm.
Nghe thấy tin tức mà Tần Bá Thiên nói ra, tất cả mọi người chấn động.
Tin tức này, vừa rồi bọn họ đã biết được từ trong miệng Niệm Sóc. Cho nên bọn họ cũng biết rất nhiều cường giả Quỷ Tiên phái đã ẩn núp vào các thành trì lớn ở biên cảnh Đại Tề quốc, đồng thời cũng đã cấu kết với Đại Ngụy, muốn mang trăm vạn đại quân, uy hiếp Đại Tề.
Thế nhưng, tin tức được chính miệng Tần Bá Thiên nói ra thì lại có ý nghĩa phi phàm.
Phải biết rằng.
Đại Tề quốc có diện tích lãnh thổ bao la, địa vực rộng lớn.
Từ biên cảnh đến Vương đô, cho dù có cưỡi Phi Lân Huyết Đồng ngày đi vạn dặm thì cũng cần ít nhất ba ngày ba đêm mới có thể chạy tới được.
Nói cách khác, ít nhất vào ba ngày trước Tần Bá Thiên đã phân tích ra những quân tình này, đồng thời còn chạy suốt đêm tới Vương đô a.
Lúc này, ít nhất so với thời gian đám người Niệm Sóc đến còn nhanh hơn ba ngày.
- Chuyện này...
Tất cả mọi người kinh hãi, nghẹn họng nhìn trân trối.
- Tần Bá Thiên, ngươi rất lớn mật.
Nào ngờ, Tần Bá Thiên mới vừa nói quân tình xong thì một gã lão giả bên cạnh Triệu Cao đã giận tím mặt, râu tóc dựng đứng.
Người này chính là thừa tướng Văn Tuần của Đại Tề quốc, đứng đầu văn thần trong triều.
- Tin tức quan trọng như vậy nhất định phải truyền lại cho bệ hạ trước tiên. Nếu như sử dụng Phi Ưng truyền thư, chỉ cần một ngày là tin tức đã có thể đến được Vương đô, sau đó bệ hạ có thể quyết định. Thế nhưng ngươi thì sao, đường đường là thống soái ba quân lại tốn ba ngày ba đêm, tự mình đưa thư, làm lỡ quân tình, ngươi chịu trách nhiệm nổi sao? Huống chi, theo như lời ngươi nói, hôm nay đại địch đang ở phía trước, rất có khả năng tiền tuyến sẽ xảy ra chiến sự, ngươi đường đường là thống soái ba quân mà lại tự ý rời ngũ. Một khi quân địch xâm lấn Đại Tề, ba quân như rắn mất đầu dẫn tới bị mất thành trì, khi đó ngươi chịu nổi không?
Không thể không nói, thừa tướng Văn Tuần của Đại Tề không biết dụng binh, thế nhưng lý luận lại vô cùng sắc xảo.
Trong nháy mắt tìm được hai kẽ hở trong lời nói của Tần Bá Thiên, sau đó lại công kích.
- Văn lão đầu, lão thất phu nhà ngươi không bắt nạt văn thần các ngươi đi, nói chuyện quân sự chỉ biết lý luận suông mà cũng dám lên tiếng, cút sang một bên!
Xem thường nhìn Văn Tuần, Tần Bá Thiên cười nhạo.
- Ngươi...
Tuổi của tên Văn Tuần này cũng đã hơn sáu mươi, nghe thấy Tần Bá Thiên nói vậy tức giận đến mức chòm râu vểnh lên, cả người run run, nhìn qua sắp vì tức giận mà chết.
Tần Bá Thiên lại cười lạnh nói:
- Bản Vương đã dám rời khỏi quân ngũ là có lý do, ba ngày trước Bản Vương đã sắp xếp xong xuôi rồi. Cường giả đột nhiên xuất hiện ở các thành trì biên cảnh đã sớm bị quản chế, một khi có hành động thì sẽ lập tức truy nã, không nổi lên được sóng gió gì cả. Còn trăm vạn đại quân của Đại Ngụy quốc, Bản Vương cố ý rời quân chính là muốn làm cho đối phương buông lỏng cảnh giác, nghĩ bọn chúng có cơ hội để lợi dụng. Thế nhưng kì thực Bản Vương đã sai ba đại quân đoàn mai phục ở trong các quan khẩu, nếu Đại Ngụy quốc dám cả gan động binh, như vậy có lẽ còn chưa từng đi tới thành trì ở biên cảnh Đại Tề ta thì đã bị ba đại quân đoàn dưới trướng ta giết cho không chừa mảnh giáp, tử thương thảm trọng rồi!
- Đồng thời, ta cũng đã phái một chi ám binh lẻn vào Đại Ngụy, đến lúc đó bọn họ sẽ thừa thắng truy kích, đủ để khiến cho Đại Ngụy quốc tổn thương nguyên khí nặng nề. Ít nhất cũng phải làm cho thực lực bọn họ rơi xuống ba thành, thậm chí là thay đổi triều đại cũng không phải là không có khả năng.
Lời nói của Tần Bá Thiên nói truyền vào trong tai mỗi người, làm cho mỗi người trợn mắt há hốc mồm, thân thể chấn động mãnh liệt.
Quân thần, không hổ là quân thần!
Đứng vững ở biên cảnh Đại Tề vài chục năm, khiến cho quân đội Đại Ngụy nghe tin đã sợ mất mật, quả thực là danh bất hư truyền.
Giờ phút này mọi người mới biết được Tần Bá Thiên dùng binh đáng sợ tới mức nào.
Quỷ Tiên phái tự cho là đúng, cấu kết với Đại Ngụy tạo áp lực với Đại Tề, nào ngờ từ mấy ngày trước Tần Bá Thiên đã quan sát được hành động của đối phương, đồng thời cũng đã bố trí xong thiên la địa võng.
Giờ phút này, có lẽ thậm chí Đại Ngụy còn chưa kịp điều động binh lực a.
Trong lúc nhất thời, mọi người yên lặng, trong lòng sinh ra cảm giác tôn sùng vô tận.
Vẻ mặt của Triệu Cao cũng âm tình bất định, lúc thì xanh, lúc thì trắng.
Chuyện mà hắn sợ hãi, không nghĩ tới từ mấy ngày trước Tần Bá Thiên đã giải quyết xong, làm cho hắn muốn mượn chuyện này để ra tay cũng không có kẽ hở để nhúng tay vào.
Há hốc mồm, Triệu Cao muốn nói cái gì đó, thế nhưng cuối cùng vẫn phải nuốt lời ở bên cửa miệng lại.
Cho dù là Niệm Sóc Quỷ Tiên phái cũng phải nheo mắt nhìn về phía Tần Bá Thiên.
Xem ra lão đầu này rất không tầm thường, ngay cả đệ tử Quỷ Tiên phái mà bản thân hắn phái ra ở ẩn trong các thành trì biên cảnh Đại Tề quốc cũng bị đối phương phát hiện ra.
Quả thực là đáng chết.
Trong lúc đang suy tư, chỉ thấy Tần Bá Thiên quay đầu nhìn về phía hắn, trong ánh mắt bắn ra sát cơ nồng nặc.
- Hôm nay, ngươi giết tôn nhi ta, lại còn dồn ngoại tôn ta vào chỗ chết, Tần Bá Thiên ta ở đây, ngươi đừng mơ còn sống mà đi ra ngoài.
Ầm!
Sát khí trên người hắn như là bão, xông thẳng lên trời.
Tần Bá Thiên nhảy tới phía trước một bước, chỉ trong nháy mắt, mọi người có cảm giác như đặt mình vào trên chiến trường có thiên quân vạn mã, giống như trước mắt có hình ảnh hài cốt chất như núi vậy.
- Sát khí thật đáng sợ.
Muốn có loại sát khí quân ngũ này phải là người trải qua sa trường, chính tay giết vạn người thì mới có thể bồi dưỡng ra được, tuyệt không phải là Võ giả phổ thông có thể sánh bằng.
- Ha ha ha, chỉ bằng vào ngươi sao? Cũng được, ngươi đã là quân thần gì đó của Đại Tề, như vậy hôm nay bổn tông sẽ giết ngươi, để cho Đại Tề quốc biết hậu quả của việc đắc tội với Quỷ Tiên phái ta.
Niệm Sóc hừ lạnh, nhảy về phía trước một bước.
Ầm ầm!
Khí thế trên thân hai người va chạm, mặt đất vỡ ra tạo thành vô số cái khe giống như mạng nhện lan tràn ra chung quanh.
Sau đó, song phương không nói nhảm, nếu có chỉ là quyết đấu đỉnh cao mà thôi.
- Vạn Quỷ QuyTông!
Niệm Sóc chợt tấn công, khói đen trên người nở rộ. Bên trong đám khói đen kia có vô số lệ quỷ liên tiếp hiện lên, từng đầu tru lên, âm trầm mà lại thê lương.
Những đầu lệ quỷ bằng khói đen này điên cuồng run rẩy, cuối cùng ngưng tụ chung vào một chỗ, tạo thành một cái đầu cực lớn, tấn công về phía Tần Bá Thiên.