Vũ Thần Chúa Tể

Chương 319: Sau này sẽ tính sổ

Chương Trước Chương Tiếp

- Hừm, là kẻ nào dám phá hỏng chuyện tốt của ta?

Lúc đầu Niệm Sóc muốn giết chết Tần Trần trước, sau đó mới xem là ai ra tay. Thế nhưng không chờ tay hắn hạ xuống thì sau lưng đã truyền đến cảm giác nguy cơ mãnh liệt, khiến cho lông tơ trên người hắn dựng lên.

- Không được, người đến là một gã cao thủ!

Không quản tới việc giết chết Tần Trần nữa, Niệm Sóc vô thức đánh một chưởng về phía sau.

Vũ Thần Chúa Tể Trailer

- Oanh ầm!

Lực lượng kinh người tung hoành ở trong thiên địa, gạt không khí bốn phía ra ngoài.

Tay phải Niệm Sóc tê dại, trong lòng kinh hãi. Lực lượng của đối phương quá mạnh mẽ, không kém Tiêu Chiến Đại Tề quốc một chút nào.

Thân thể xoay một cái ở trên không trung, hắn vội vàng quay đầu nhìn về phía sau.

Không chỉ có hắn, giờ khắc này, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía người mới tới.

Chỉ thấy phía sau Cấm vệ quân truyền đến tiếng xôn xao, một đạo thân ảnh cưỡi một con ngựa cao lớn chạy tới. Nơi hắn đi qua, Cấm vệ quân không kịp né tránh giống như bị là sóng biển, điên cuồng lùi sang hai bên.

Sưu!

Khi đến gần phủ đệ, chỉ còn cách mấy chục thước thì đạo thân ảnh từ trên lưng ngựa kia phi thân lên. Cả người giống như một đầu đại bàng lướt qua đỉnh đầu đám người Triệu Cao, ầm một tiếng đã hạ xuống trong phủ Tần Trần.

Toàn bộ mặt đất run rẩy, mà mặt đất ở dưới hai chân hắn cũng bị nghiền nát, hóa thành bột mịn, tạo thành vô số bụi mù lan ra bốn phía.

- Ngươi là?

Niệm Sóc nhìn cường giả phía trước, nhướng mày, trong con ngươi có vẻ giận dữ.

Sao bên Đại Tề quốc lại có thêm một tên cường giả nhảy ra nữa chứ?

Liên tiếp có người nhảy ra ngăn cản làm cho Niệm Sóc muốn nổi điên.

Niệm Sóc không biết Tần Bá Thiên là chuyện rất bình thường.

Nhưng dân chúng của Đại Tề quốc cùng với vô số cấm quân, Thành Vệ Quân, người Triệu gia và Tần gia thì lại kinh ngạc đến ngây người.

- Là Tần Bá Thiên lão gia tử?

- Định Vũ Vương, sao hắn lại tới đây?

- Gia chủ!

Các loại xưng hô liên tục vang lên, tất cả mọi người hoảng sợ nhìn về phía Lão giả trước mắt, cả đám ngây ra như phỗng.

Ngay cả Triệu Cao cũng vậy, hai mắt nheo lại, dường như hắn không triệu kiến Tần Bá Thiên trở về a.

Sao đột nhiên Tần Bá Thiên lại trở về Vương đô chứ?

Chẳng biết tại sao, trong khoảng thời gian ngắn, Triệu Cao lại có cảm giác miệng lưỡi đắng khô.

Người có tên, cây có bóng!

Khi ba chữ Tần Bá Thiên quanh quẩn ở trên toàn bộ đường phố, vô số quần chúng vây xem chung quanh đều câm như hến.

Tuy rằng đã hơn mười năm rồi Tần Bá Thiên chưa trở lại Vương đô, thế nhưng cái tên này lại giống như là một cái ấn ký, bất kỳ lúc nào cũng khắc ở trong đầu mỗi người, chưa từng bị lãng quên.

- Trần Nhi, ngoại công, là ngoại công con đã trở về.

Ở sau lưng Tần Trần, nhìn Tần Bá Thiên ngạo nghễ đứng trước mặt Tần Trần, Tần Nguyệt Trì tự lẩm bẩm, ánh mắt tràn ngập vẻ kích động.

Một nụ cười nở rộ ở trên khóe miệng nàng.

- Phụ thân, người… Sao người lại về rồi?

Tần Viễn Hùng tỉnh táo lại trước tiên, hắn không nhịn được đứng lên hỏi.

đám người Đại trưởng lão Tần gia cũng không tự chủ được tiến lên phía trước:

- Gia chủ.

- Sao ta lại về sao?

Tần Bá Thiên lạnh lùng các trưởng lão Tần gia, trên mặt tự toát lên vẻ không giận mà uy, đồng thời còn có một cỗ khí thế kinh người toả ra.

- Nếu như ta không trở về, có lẽ cái nhà này đã bị các ngươi hủy rồi.

Thanh âm trầm thấp mang theo vẻ giận dữ truyền vào trong tai người Tần gia, khiến cho thân thể của bọn họ không tự chủ được run rẩy, cả đám câm như hến.

Tuy rằng đã hơn mười năm không trở về, nhưng tính cách bá đạo của lão gia tử, ai cũng không quên a.

Hơn nữa, nói thật, Tần Viễn Hùng cũng không phải là gia chủ Tần gia. Đại gia chủ, gia chủ chân chính, chính là Tần Bá Thiên, Tần lão gia tử.

- Gia gia, gia gia trở về, nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra a.

Tần Dĩnh ở bên cạnh kích động nói.

Ở trong lòng Tần Dĩnh, chỉ cần gia gia ở đây là không có chuyện gì không giải quyết được.

- Hắn chính là ngoại công ta sao?

Tần Trần nhìn về phía thân ảnh trước mặt, không nhịn được thì thào một câu.

Ở trong trí nhớ của hắn không có bất kỳ một ấn tượng gì về Tần Bá Thiên, thế nhưng ở trong trí nhớ Tần Trần trước đó, thân ảnh của Tần Bá Thiên cũng rõ ràng không gì sánh được.

Chính là vị lão gia tử này, khi mẫu thân bị Tần gia phỉ nhổ đã dẹp tan nghị luận của mọi người, giữ bọn họ ở lại.

Cũng chính là vị lão gia này tử, khi hắn còn bé, cực kỳ quan tâm hắn, tự mình dạy bảo võ học cho hắn.

Vẫn là lão gia tử này, năm đó vì giác tỉnh huyết mạch cho mình mà đi tìm các loại kỳ trân dị bảo, sai người mang về Vương đô thay đổi thể chất của hắn.

Tất cả mọi chuyện ở trong trí nhớ Tần Trần trước đó rõ ràng như vậy, khắc sâu vào trong tâm khảm hắn.

Thế cho nên khi đối phương đứng ở trước mặt hắn, lại khiến cho Tần Trần có một loại cảm giác lệ nóng doanh tròng.

Trong lòng bỗng dưng mềm nhũn, máu tươi trong cơ thể không tự chủ được mà sôi trào lên.

- Ai dám động đến ngoại tôn ta?

Một câu nói ngắn ngủi đã làm cho trong lòng Tần Trần cảm động không thôi, ở trên đời này vẫn còn có một vị lão giả quan tâm hắn, bảo hộ hắn như thế.

Đây mới là thân tình của gia tộc a.

Mà không phải là như đám người Tần Viễn Hùng, độc ác vô cùng.

Cảm thấy Tần Trần không bị làm sao, lại nhìn Tần Nguyệt Trì ở sau lưng mình. Tần Bá Thiên âm thầm thở phào một cái, thế nhưng khi ánh mắt của hắn rơi vào trên thi thể Tần Phong lại trở nên lạnh lẽo không thôi.

- Là ngươi đã giết chết tôn nhi ta, lại còn muốn giết ngoại tôn của ta, đúng chứ?

Tiến lên phía trước một bước, Tần Bá Thiên quát lên một tiếng.

Dưới một bước này của hắn, mặt đất rung động.

Rất nhiều dân chúng run rẩy, cơ hồ muốn ngã xuống đất.

- Ngươi là gia gia của Tần Trần và Tần Phong?

Niệm Sóc nhìn Tần Bá Thiên, trong ánh mắt toát ra một chút khinh miệt, nói tiếp:

- Quân thần? Nực cười!

Hắn mắt nhìn nét mặt kích động của vô số dân chúng chung quanh, trong lòng không nhịn được cười nhạo một tiếng.

Ngay cả đệ nhất cao thủ Đại Tề quốc cũng đã bị hắn đánh bại, một lão thất phu trong quân đứng ra thì có ích lợi gì chứ, đáng để cho đám người này kích động như thế sao?

- Tần Bá Thiên, sao ngươi lại trở về Vương đô? Không được lỗ mãng, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn.

Triệu Cao mở miệng.

Sắc mặt của hắn biến ảo bất định, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

- Triệu Cao, ngươi mặc kệ đám người Quỷ Tiên phái chết bầm này giết ngoại tôn và Tôn nhi ta, chuyện này sau đó ta sẽ tính với ngươi.

Tần Bá Thiên hừ lạnh.

Mọi người chấn động, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

Dám gọi thẳng tên của quốc vương Đại Tề quốc, đồng thời còn nói là muốn tính sổ với hắn, ở trong toàn bộ Đại Tề quốc này chỉ có một mình Tần Bá Thiên mà thôi.

Hơn nữa, nghĩ lại hình ảnh lúc trước Tần Bá Thiên phi thân bay qua đỉnh đầu Triệu Cao, khóe miệng mọi người không tự chủ được run run.

- Làm càn!

- Lớn mật!

- Tần Bá Thiên, sao ngươi lại dám nói chuyện với bệ hạ như thế?

- Ngươi thân là thống soái ba quân, dựa theo lý mà nói, không được bệ hạ triệu kiến thì không được tùy ý trở về Vương đô. ngươi muốn tạo phản sao?

Vài tên cường giả bên cạnh Triệu Cao rất giỏi nhìn mặt người mà nói chuyện, thấy sắc mặt Triệu Cao khó coi, cả đám không nhịn được lớn tiếng quát một câu.

- Một đám phế vật, chỉ biết diễu võ dương oai với người mình, khi kẻ thù bên ngoài xâm lấn sao ta không thấy các ngươi kích động như thế chứ?

Tần Bá Thiên xem thường nói, trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường.

Đám cường giả này được hoàng thất cung phụng, cả đám nhìn như uy phong lẫm liệt, thế nhưng cũng chỉ ỷ vào uy nghiêm của hoàng thất mà thôi, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)