Khoảng cách hơn mười dặm đối với Phi Lân Huyết Đồng mà nói, chỉ cần một hai phút là đến.
Nhìn thấy cửa thành Vương đô Đại Tề quốc ở phía xa, bóng người trên lưng ngựa lập tức kéo dây cương.
Hí hí hí!
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Trong nháy mắt Phi Lân Huyết Đồng nâng chi trước lên, từ hối hả chạy nhanh chuyển thành chạy chậm, tốc độ chuyển biến trạng thái chỉ trong nháy mắt.
Loại kết hợp giữa tiếng động và mỹ cảm này khiến cho người ta vô cùng chờ mong.
Trên lưng ngựa có một lão giả thân thể to lớn đang ngồi ngay ngắn.
Râu tóc người này trắng xám, khuôn mặt già nua, không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng tang thương.
Trên cánh tay trần của hắn có vô số vết thương, chi chít, thậm chí có chút vết thương còn chồng lên nhau, khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Đặc biệt trên mặt hắn còn có một vết sẹo thiếu chút nữa đã xuyên qua mắt phải của hắn, có vẻ cực kỳ đáng sợ, nhưng lại tăng thêm vài phần khí thế ác liệt.
Hắn chỉ cần ngồi ở trên lưng ngựa là đã có một cỗ khí tức không hiểu lộ ra, giống như trong trời đất này, một người một ngựa này đã trở thành tồn tại duy nhất vậy.
- Đến rồi!
Phi Lân Huyết Đồng đi tới cửa thành, lão giả này ngẩng đầu nhìn lên.
Một đôi mắt cơ trí, vẩn đục, nhưng lại sâu không thấy đáy lạnh lùng nhìn về phía bảng hiệu trên cửa thành. Trong mắt có chút tâm tình khó hiểu.
- Hơn mười năm, không biết đám người Nguyệt Trì và Trần Nhi thế nào rồi? Triệu Phượng thật sự là càng ngày càng quá phận, dám đuổi Trần Nhi và Nguyệt Trì ra khỏi Tần phủ, cũng làm cho đệ tử Tần gia ta huynh đệ tương tàn. Nếu không phải Viễn Chí truyền tin qua, chỉ sợ Tần gia ta đã bị nữ nhân này hủy đi rồi.
Lão đầu này chính là ngoại công của Tần Trần, đệ nhất quân thần Đại Tề quốc, thống soái tam quân, Định Vũ Vương Tần Bá Thiên!
Đại Tề quốc có ba đại quân đoàn vương bài.
Theo thứ tự là Cuồng Sư quân đoàn, Thiên Ưng Quân đoàn, huyết chiến quân đoàn.
Ba đại quân đoàn này được xưng là vương bài tinh anh của Đại Tề quốc, mỗi một binh sĩ đều có thể lấy một địch mười.
Mà người sáng tạo ra ba đại quân đoàn là Tần Bá Thiên.
Năm đó, hắn từ một binh sĩ thăng tiến lên, một đường quật khởi, cuối cùng trở thành thống soái ba đại quân đoàn, tọa trấn biên cảnh vài chục năm, trở thành đại quân thần đáng sợ nhất trong mấy trăm năm lịch sử Đại Tề quốc.
Hắn có công huân hiển hách, được tiên đế phong làm Định Vũ Vương, hưởng hết tước vị.
Thế nhưng hắn biết rõ, ở trong quân nhiều năm như vậy khiến cho hắn trở thành thần trong quân của Đại Tề quốc, nhưng cũng khiến cho hắn trở thành người Triệu Cao kiêng kỵ nhất.
Vì thế, hắn một thân một mình tọa trấn biên cương, hơn mười năm chưa từng trở về, chính là vì không muốn cho Triệu Cao hiềm nghi, lo lắng về mình.
Đồng thời, đường đường là vũ huân thế gia, dù Tần Viễn Hùng hay là Tần Viễn Chí, cùng với rất nhiều trưởng lão, cường giả Tần gia. Dù có ở trong quân hay không cũng bị hắn đuổi về Vương đô, trở thành văn thần.
Bởi vì hắn biết rõ đạo lý công cao chấn chủ.
Tần gia nhìn như uy phong hiển hách, kì thực đã đến tình trạng tràn ngập nguy cơ.
Thế nhưng, khi biết Tần Trần và Tần Nguyệt Trì bị đuổi ra khỏi Tần phủ, Tần Trần và hai huynh đệ Tần Phấn, Tần Phong tương tàn với nhau, vì chuyện này hắn lại không thể không phá tan quy củ mà mình lập ra để chạy về Vương đô.
Hắn không sợ nghèo rớt mồng tơi, trở thành bình dân, nhưng hắn lại sợ hoạ từ trong nhà mà ra, làm cho Tần gia chia rẽ.
Vì vậy hắn mới trở về!
- Ai?
Khi Tần Bá Thiên dừng lại ở cửa thành Vương đô, lập tức làm cho cửa thành xôn xao, tất cả Thành Vệ Quân đều hoảng sợ nhìn về phía bên này.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Phi Lân Huyết Đồng mà Tần Bá Thiên đang cưỡi, đám người này lại càng sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm.
- Phi Lân Huyết Đồng, đây là vị tướng quân nào vậy? Trở về Vương đô? Dường như cũng không có thông báo gì a?
Đại đội trưởng Thành Vệ Quân không nhịn được kinh hô.
Phải biết rằng, tướng quân muốn trở về Vương đô tuyệt không phải đơn giản, nhất định phải tấu lên Hoàng tộc, chờ triệu kiến mới được trở về.
- Hừ, đám nhóc con các ngươi, ngay cả lão phu cũng không nhận ra hay sao?
Tần Bá Thiên hừ lạnh nói, nhưng trong thanh âm lại mang theo vẻ thoải mái.
Hơn mười năm chưa từng trở về nhà, cuối cùng cũng sắp nhìn thấy nữ nhi và ngoại tôn của mình, dù là đệ nhất quân thần như lão gia tử cũng không nhịn được có chút kích động.
Hắn cưỡi Phi Lân Huyết Đồng, chậm rãi đi về phía cửa thành.
- Ngươi... Ngươi là Định Vũ Vương, Tần Bá Thiên lão gia tử?
Không đợi đại đội trưởng Thành Vệ Quân nhận ra hắn, có một lão giả ở bên đường run rẩy nói, trong giọng nói tràn ngập sự kích động.
Hắn vừa mới nói xong, sắc mặt những kẻ khác cũng trắng bệch, hai mắt trợn lên, vô thức nói một câu:
- Không ngờ lại là Định Vũ Vương, Tần Bá Thiên lão gia tử, lão gia tử đã trở về!
- Là quân thần.
- Tần Bá Thiên lão gia tử.
Mọi người sôi trào, không nhịn được kinh hô thành tiếng.
Ở Đại Tề quốc, uy danh của Tần Bá Thiên giống như Tiêu Chiến vậy, có thể nói là như sấm bên tai, không người nào mà không biết, không người nào không hiểu.
Nếu như nói mọi người tôn sùng ngưỡng mộ đệ nhất cao thủ như Tiêu Chiến, như vậy cảm giác của bọn họ đối với Tần Bá Thiên là tôn kính và kính ngưỡng từ tận sâu trong đáy lòng.
Có thể nói, không có Tần Bá Thiên thì sẽ không có Đại Tề quốc, không có cuộc sống yên ổn mấy chục năm qua.
Mấy chục năm trước, đại quân của Đại Ngụy quốc xâm phạm Đại Tề quốc, bị đánh hạ mấy chục toà thành, đại quân băng băng đi thẳng tới Vương đô, khi đó thậm chí toàn bộ Đại Tề quốc còn có nguy cơ bị diệt quốc a.
Là Tần Bá Thiên lão gia tử ngăn cơn sóng dữ, nghìn dặm trở về, dẫn dắt ba đại quân đoàn giết cho trăm vạn đại quân Đại Ngụy quốc không còn một mảnh giáp. Phải quăng mũ cởi giáp, lăn về Đại Tề quốc.
Kể từ đó, Tần Bá Thiên lão gia tử trấn thủ biên cảnh Đại Tề quốc vài chục năm.
Vài chục năm qua, Đại Tề quốc không bị mất một tòa thành nào nữa, đồng thời hắn cũng trở thành quân thần của toàn bộ Đại Tề quốc.
- Ha ha ha, chư vị khổ cực rồi.
Tần Bá Thiên cười to, khẽ vung cương ngựa, tiến vào trong thành.
- Tần Bá Thiên lão gia tử đã về, nếu như người biết được chuyện Quỷ Tiên phái, không biết...
Đặt mông ngồi xuống dưới đất, đội trưởng Thành Vệ Quân không nhịn được sốt ruột thầm nghĩ.
Tuy rằng tên đội trưởng Thành Vệ Quân này vẫn tuân thủ cương vị, coi sóc cửa thành, nhưng sao hắn lại không biết chuyện xảy ra ở bên Tần gia cơ chứ?
Chuyện hôm nay đã như một cơn lốc, truyền vào trong tai mỗi người trong Vương đô.
Thế nhưng hiện tại, Tần Bá Thiên lão gia tử đã trở về.
Đây chính là một người có tính tình nóng nảy.
Nếu như để cho lão gia tử biết, cao thủ Quỷ Tiên phái tới Vương đô ra tay với tôn tử và ngoại tôn của lão gia tử...
Tên đội trưởng Thhành vệ quân này không dám tưởng tượng kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.
Lấy tính cách của lão gia tử, nhất định sẽ liều mạng với người của Quỷ Tiên phái, đến lúc đó nhất định sẽ bị cao thủ Quỷ Tiên phái chém chết"Không...
Nghĩ tới đây, mặt của đội trưởng Thành Vệ Quân lập tức xám như tro tàn.
Ở trong lòng bọn hắn, Tần Bá Thiên lão gia tử có địa vị đặc thù không gì sánh được, có thể nói là một vị thần trong lòng bọn họ.
Bọn họ không muốn nhìn thấy lão gia tử có kết cục thê thảm như thế.
Thế nhưng, bọn họ lại không thể ngăn cản, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện ở trong lòng mà thôi.
- Nhiều năm qua đi, không ngờ Vương đô thay đổi nhiều như vậy.
Cưỡi Phi Lân Huyết Đồng, Tần Bá Thiên chạy như điên về phía Tần phủ.
Thế nhưng, một ít tiếng nghị luận của người qua đường vẫn truyền vào trong tai của hắn.
- Xong đời rồi, các ngươi có nghe nói gì không. Tông chủ Quỷ Tiên phái đã đánh bại Tiêu Chiến đại nhân, bây giờ sau khi đối phương giết chết Tần Phong của Tần gia vẫn còn muốn tiếp tục động thủ với Tần Trần. Đồng thời bệ hạ cũng không ngăn cản đối phương a.
- Đám người Quỷ Tiên phái này thật là đáng chết, quá kiêu ngạo. Không ngờ lại dám ngang nhiên giết người ở trong Vương đô Đại Tề quốc. Tần Phong là đệ nhất thiên tài của Đại Tề quốc chúng ta a. Còn Tần Trần chính là thiên tài mới xuất hiện, rất có thể sẽ siêu việt Tần Phong. Có thể nói hai vị này là đại thiên tài trăm năm khó gặp một lần của Đại Tề quốc ta. Chẳng lẽ cứ để bọn họ bị Quỷ Tiên phái giết chết một cách dễ dàng như vậy hay sao?
- Vậy chúng ta phải làm sao chứ? Ngay cả Tiêu Chiến đại nhân cũng thua trong tay đối phương, trong Đại Tề quốc chúng ta còn có ai có thể cản được Niệm Sóc đây?
Các loại tiếng nghị luận giống như sấm sét ầm ầm nổ vang ở trong đầu Tần Bá Thiên.