Tần Trần cũng phải chết sao?
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đau lòng, bi ai không thôi.
Không chỉ riêng đám người Tần Viễn Chí, sắc mặt của tất cả những dân chúng vây xem chung quanh cũng đều trầm xuống, lòng như đang rỉ máu.
Cho dù Tần Phong và Tần Trần thế nào đi chăng nữa, người Quỷ Tiên phái dám coi nhẹ Đại Tề quốc bọn họ, ngang nhiên giết người ở trong Vương đô Đại Tề quốc như thế. Hơn nữa người mà chúng giết chết lại là thiên tài đứng đầu trong toàn bộ vương quốc a.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Loại hành vi này, chắc chắn sẽ khiến cho tất cả mọi người phẫn nộ, bi ai.
Chỉ cần là con dân của Đại Tề quốc thì sẽ phẫn nộ và tức giận.
Nhưng bọn họ lại không thể làm gì.
Trừ tức giận ra, bọn họ chỉ có thể bất lực nhìn cảnh này mà thôi.
Ngay cả Chử Vĩ Thần Viện trưởng của Thiên Tinh học viện cũng thua ở trong tay đối phương, còn có ai có thể ngăn cản được đối phương nữa chứ?
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Trần chết ở trên tay đối phương mà thôi.
Không ít người, thậm chí còn không dám mở mắt mà chỉ thống khổ cúi đầu, hoặc là nhắm mắt lại.
Bọn họ không muốn nhìn thấy cảnh này, nhìn thấy thiên tài Đại Tề quốc bị người bên ngoài chém giết.
Quá thống khổ a!
- Dừng tay.
Mắt thấy công kích của Niệm Sóc sắp hạ xuống.
Đột nhiên.
Một tiếng quát chói tai vang lên, từ phía đường phố xa xa đột nhiên có một đạo thân ảnh bắn ra, tốc độ của đạo thân ảnh này cực nhanh, tiếng còn chưa tới thì người đã bắn vào trong phủ.
Niệm Sóc nghe thấy tiếng gầm lên này, sắc mặt hắn hơi đổi một chút, trong nháy mắt tốc độ vỗ xuống của bàn tay cũn tăng nhanh.
Hắn muốn giết chết người này trước khi đối phương tới kịp.
Thế nhưng tốc độ của đối phương quá kinh người, không gì sánh được. Xuất hiện ở trước mặt Tần Trần vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đánh ra một chưởng về phía Niệm Sóc.
Ầm!
Kình khí đáng sợ tạo thành một vòng trùng kích có thể thấy được bằng mắt thường va chạm với vách tường trong phủ đệ Tần Trần. Ở dưới cỗ trùng kích này, vách tường ầm ầm sụp đổ.
Đạp đạp đạp!
Tất cả Võ giả trong vòng mười thước chung quanh, cho dù là Võ giả Huyền cấp cũng không nhịn được phải biến sắc, cảm thấy khó thở ở dưới hai cỗ kình khí này.
Còn Võ giả Thiên cấp, Địa cấp phổ thông thì lại càng không chịu được, sắc mặt mỗi người trắng bệch, thậm chí khóe miệng còn có máu tươi tràn ra.
Đợi tới khi trùng kích tản đi, lúc này mọi người mới thấy rõ trước mặt Tần Trần đã có một hán tử trung niên người mặc võ bào màu xanh đang ngạo nghễ đứng đó. Hắn mắt sáng mày kiếm, trong con ngươi có hàn mang nở rộ, không giận mà uy.
- Là Linh Vũ vương Tiêu Chiến đại nhân!
- Tiêu Chiến đại nhân tới rồi, tốt rồi.
- Ha ha, Quỷ Tiên phái này xui xẻo rồi.
Nhìn thấy rõ người tới, mọi người chấn động, sau đó đại hỉ lên tiếng.
Người vừa mới tới không phải là ai khác mà chính là Linh Vũ vương Tiêu Chiến.
Linh Vũ vương Tiêu Chiến có thân phận cao quý, được xưng là Chiến thần của Đại Tề quốc, hắn có địa vị không thể thay đổi ở trong lòng dân chúng Đại Tề quốc.
Đồng thời hắn cũng có danh xưng là đệ nhất cao thủ Đại Tề quốc.
Sự xuất hiện của hắn làm cho tất cả mọi người ở đây như được ăn thuốc bổ, mỗi một người đều thở phào một hơi.
Ở trong lòng mọi người, chỉ cần Linh Vũ vương Tiêu Chiến đứng ra thì sẽ không có chuyện gì không giải quyết được.
- Phong nhi!
Mà lúc này, một tiếng rống giận bi phẫn vang lên, một đạo thân ảnh bỗng nhiên vọt tới, trong nháy mắt đã phóng tới trước mặt thi thể của Tần Phong, miệng phát ra tiếng rống to kinh sợ.
Người này chính là Tần Viễn Hùng.
- Tần Viễn Hùng, đến lúc này ngươi mới đến sao? Ngươi mau nhìn nhi tử của chúng ta đi, nó đã bị Niệm Sóc và Tần Trần hại chết, ban nãy ngươi đã đi đâu? Trong mắt ngươi có còn Phong nhi nữa hay không?
Triệu Phượng thảm thiết khóc rống lên, đồng thời cũng tức giận gào thét với Tần Viễn Hùng.
- Gia chủ.
Đám người Đại trưởng lão nhìn thấy Tần Viễn Hùng tới cũng tiến lên, vây hắn vào giữa.
- Đáng hận.
Tần Viễn Hùng dùng sức nắm chặt tay, đôi mắt đỏ thẫm.
- Dám giết chết Phong nhi nhà ta, ta muốn ngươi chết.
Rống!
Miệng rít lên một tiếng, Tần Viễn Hùng chợt bắn về phía Niệm Sóc. Oanh, trên người hắn có khí tức đáng sợ bạo phát ra, không ngờ hắn lại là một gã cường giả Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong, quyền uy kinh người hóa thành một đầu mãnh hổ đang gầm thét, ầm ầm nhào tới chỗ của Niệm Sóc.
- Nực cười.
Niệm Sóc cười nhạt, vung tay đánh ra một kích.
Ầm!
Tần Viễn Hùng tới thế nào thì cũng bị đánh bay ra ngoài như vậy. Hắn mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, sau đó nặng nề ngã xuống mặt đất.
- Gia chủ.
Đám người Đại trưởng lão cuống quít xúm lại, kéo Tần Viễn Hùng đang muốn tiến lên lần nữa, vẻ mặt đau lòng.
Cường giả Huyền cấp trung kỳ đỉnh phong ở Đại Tề quốc đã là cường giả cao cấp nhất, hơn nữa, Tần Viễn Hùng vẫn còn trẻ, cũng không phải là không có cơ hội bước vào Huyền cấp hậu kỳ sau này a.
Thế nhưng, đối mặt với cao thủ như tông chủ Quỷ Tiên phái Niệm Sóc thì lại chưa đủ.
Đối phương chính là tông chủ của tông môn cao cấp nhất phía Tây bắc Ngũ quốc, tu vi cao tuyệt. Cho dù ở trong toàn bộ phía Tây bắc Ngũ quốc thì hắn cũng có tiếng tăm lừng lẫy, uy danh cực kỳ đáng sợ.
Mà Tần Viễn Hùng, nhiều nhất cũng chỉ có danh tiếng bất phàm ở trong Đại Tề quốc mà thôi.
Chênh lệch giữa hai người, không thể tính toán được.
Nhìn thấy đường đường là An Bình Hậu, nhân vật nắm quyền hành ở trong Đại Tề quốc cũng không phải là đối thủ của tông chủ Quỷ Tiên phái, trong lòng rất nhiều dân chúng Đại Tề quốc cũng cảm khái, lại có chút thê lương.
Điều may mắn duy nhất chính là, bọn họ còn có Linh Vũ vương Tiêu Chiến, đệ nhất cao thủ Đại Tề quốc ở đây.
Có hắn ở đây, mọi người tin tưởng, người của Quỷ Tiên phái sẽ thấy khó mà lui, sẽ không kiêu ngạo được nữa.
Cộc cộc cộc!
Lúc này, tiếng bước chân, tiếng vó ngựa vang lên, đám người ở phía đường phố xa xa đột nhiên tách ra, một đám Võ giả người mặc khải giáp, cầm vũ khí trong tay chạy tới, phong tỏa cả con phố này lại.
Khải giáp trên người bọn họ rất hoàn mỹ, vũ khí cũng cực kỳ sắc bén, so với Thành Vệ Quân do Khang vương mang đến, dù là từ trang bị hay là tinh khí thần đều mạnh hơn không chỉ một bậc.
Chính là Cấm vệ quân của hoàng cung Đại Tề quốc.
Ngay sau đó, Cấm vệ quân tách ra tạo thành một con đường, một chiếc xe ngựa chậm rãi đi tới, đi tới chỗ trống bên ngoài phủ đệ của Tần Trần.
Một gã hán tử trung người mặc long bào, khí vũ hiên ngang từ phía trên xe ngựa đi xuống.
Ở bên cạnh hắn có vài vị cường giả thực lực, khí thế bất phàm bảo vệ.
- Tham kiến bệ hạ.
- Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế.
Nhìn thấy hán tử trung niên kia, cơ hồ tất cả dân chúng đều quỳ mọp xuống, kích động lớn tiếng quát to một tiếng.
Người vừa mới tới chính là đương kim quốc quân hiện nay của Đại Tề quốc, Triệu Cao.
- Các hạ, nơi này chính là Vương đô của Đại Tề quốc ta. Các hạ tuỳ tiện động thủ ở trong Vương đô chúng ta, như vậy là không coi Đại Tề quốc chúng ta ra gì đúng không?
Quét mắt nhìn mọi người ở đây một vòng, sau khi nhìn thấy thi thể của Tần Phong, ánh mắt của Triệu Cao lập lòe, cuối cùng rơi vào trên người Niệm Sóc và cường giả Quỷ Tiên phái, trong con ngươi có một tia hàn mang hiện lên.
- Triệu Cao!
Niệm Sóc nhìn Tiêu Chiến, lại nhìn Triệu Cao, không khỏi nhướng mày lên tiếng:
- Nếu ta nhớ không nhầm thì bổn tông đã sớm cho các hạ biết không nên dính vào việc của Quỷ Tiên phái chúng ta hay sao? Chẳng lẽ các hạ muốn toàn diện khai chiến với Quỷ Tiên phái sao?
- Lớn mật!
- Làm càn!
- Ở trước mặt bệ hạ mà ngươi vẫn dám càn rỡ như vậy sao?
Thấy Niệm Sóc không để bệ hạ vào mắt như thế, một đám cường giả bên cạnh Triệu Cao không nhịn được gầm lên một tiếng.
Đám người Triệu Trấn thì lại nhướng mày, nghe ngữ khí của Niệm Sóc, dường như sau khi Quỷ Tiên phái đi tới Vương đô cũng đã thông báo cho Triệu Cao một tiếng. Vì sao tới lúc này Triệu Cao mới tới a?
Nếu như hắn đến sớm một chút thì có lẽ Tần Phong sẽ không chết a!
Không chỉ có bọn họ, ngay cả đám người Tần Trần cũng nhướng mày, liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên bọn họ cũng hiểu rõ điểm này.
Khoát tay một cái, ý bảo đám cường giả bên cạnh mình không được mở miệng, Triệu Cao hừ lạnh một tiếng, híp mắt nói:
- Các hạ trắng trợn động thủ ở trong Vương đô Đại Tề quốc ta. Còn sát hại thiên tài Đại Tề quốc mà còn muốn trẫm không nhúng tay vào, ngươi không cảm thấy đề nghị của mình buồn cười hay sao?