Thanh âm kia cực kỳ lạnh lẽo, khiến cho không ít người ở đây không khỏi rùng mình một cái.
Giống như trong nháy mắt mùa đông khắc nghiệt đã tới, làm cho cả người bọn họ có cảm giác lạnh lẽo.
- Các hạ, ngươi nhầm rồi. Nhi tử Niệm Vô Cực của ngươi không phải là do nhi tử của Tần Phong của ta giết chết, mà là do tiểu súc sinh Tần Trần này giết chết, ngươi đừng để tiểu súc sinh này lừa dối a.
Vũ Thần Chúa Tể Trailer
Vội vàng tiến lên phía trước hai bước, Triệu Phượng chỉ vào Tần Trần, ác độc hô lên một tiếng.
Tuy rằng tu vi không cao, thế nhưng cũng không ảnh hưởng tới lực phán đoán của Triệu Phượng.
Đối phương là ai cơ chứ? Là tông chủ của Quỷ Tiên phái a.
Quỷ Tiên phái là thế lực gì chứ?
Một trong những tông môn cao cấp nhất ở phía Tây bắc Ngũ quốc, dưới cơn giận dữ, cho dù là cường quốc như Đại Tề quốc trong Ngũ quốc thì cũng phải kinh sợ bọn họ.
Như vậy sao thực lực của tông chủ bọn họ lại kém cơ chứ? Tối thiểu cũng phải có cấp bậc ngang hàng với Linh Vũ vương Tiêu Chiến.
Huống chi hắn còn mang đến đây rất nhiều cường giả Quỷ Tiên phái, một khi nhận định Tần Phong là hung thủ thì nhất định Phong nhi của nàng sẽ gặp nguy hiểm.
Vì vậy nàng mới tiến lên, dẫn tai hoạ về phía Tần Trần.
Nếu như có thể mượn tay Quỷ Tiên phái giết chết Tần Trần, như vậy không thể tốt hơn.
Thế nhưng, Niệm Sóc là nhân vật nào cơ chứ, há lại bị Triệu Phượng lừa dối qua mặt như vậy a?
Hắn cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi yên tâm, tên Tần Trần này cũng như Tần Phong nhà ngươi, đều có hiềm nghi giết chết Vô Cực, hôm nay bổn tông tới đây chính là vì muốn báo thù cho Vô Cực nhà ta. Nếu như đã không biết hung thủ là ai, như vậy hôm nay cả hai người này đều phải chết.
Vừa mới dứt lời, Niệm Sóc không khỏi nhảy về phía trước một bước.
Ầm!
Kình khí vô hình phóng lên cao, làm cho tất cả mọi người không ngừng lui về phía sau.
- Đám người các ngươi lui về phía sau cho bổn tông, hôm nay bổn tông tới đây chỉ muốn giết chết hung thủ đã giết nhi tử Vô Cực nhà ta. Còn những kẻ khác ta không rảnh để ý, nhưng nếu các ngươi không lui về phía sau, như vậy cũng đừng trách thủ đoạn của bổn tông độc ác vô tình.
Hắn chỉ cần liếc mắt là đã có thể nhìn ra, không ít người ở đây có tu vi không yếu, chỉ riêng cao thủ Huyền cấp cũng đã có năm sáu người, trong đó còn có hai người có tu vi Huyền cấp hậu kỳ, không tầm thường một chút nào.
Một khi xảy ra chiến đấu thì sẽ rất phiền toái.
- Các hạ, ta đã nói qua rồi. Niệm Vô Cực của Quỷ Tiên phái các ngươi không phải là do nhi tử Tần Phong nhà ta giết chết mà là tên Tần Trần này hạ độc thủ. Các ngươi đừng vì tìm nhầm người mà để hung thủ chân chính nhơn nhơn nhìn chúng ta đấu với nhau a.
Triệu Phượng nóng ruột lên tiếng.
Sao đám người kia lại không thông minh như vậy chứ? Nàng đã nói Tần Phong không phải là hung thủ mà còn hung hăng như vậy, quả thực quá là quá mức.
- Triệu Phượng, ngươi nói bậy cái gì đó? Dùng tu vi của Trần Nhi lúc đó, sao có thể giết chết được Thiếu tông chủ Quỷ Tiên phái cơ chứ? Ngươi muốn giải vây cho Tần Phong thì cũng nên tìm lý do hợp lý hơn một chút a.
Thấy Triệu Phượng liên tiếp chỉ đầu mâu về phía Tần Trần, Tần Nguyệt Trì không nhịn được gầm lên một tiếng.
Những kẻ khác cũng cau mày, đặc biệt là rất nhiều dân chúng Đại Tề quốc bị động tĩnh ở nơi này hấp dẫn tới đây cũng tức giận không thôi.
Triệu Phượng này muốn giải vây cho nhi tử mình thì cũng thôi đi, không ngờ lại đổ chuyện này lên trên người Tần Trần.
Lúc Ngũ quốc đại bỉ, Tần Trần đã cống hiến bao nhiêu cho Đại Tề quốc cơ chứ? Không ngờ Triệu Phượng này vì việc cá nhân của mình, chẳng những không giúp thì thôi mà lại còn muốn mượn tay người ngoài để giết chết Tần Trần, quá là ác độc a.
Ngay cả người thường cũng nghĩ như vậy thì càng không cần phải nói tới đám người Tả Lập.
- Triệu Phượng, ai cũng biết Tần Phong chính là đệ nhất thiên tài của Đại Tề quốc chúng ta, hơn nữa lại được Huyết Linh trì gột rửa, tu vi đột phá đến Thiên cấp trung kỳ, là người mạnh nhất trong Đại Tề quốc chúng ta. Ngươi nói hắn không giết Niệm Vô Cực, ngươi không thấy chuyện này quá nực cười hay sao?
- Đúng vậy, Trần thiếu còn trẻ tuổi hơn nhiều so với Tần Phong, sao có thể là đối thủ của Thiếu tông chủ Quỷ Tiên phái cơ chứ?
- Không sai, ngươi nhìn Tần Phong mà xem. Lúc Ngũ quốc đại bỉ, ai cũng biết trong đám thiên tài Ngũ quốc chúng ta, người đạt tới Thiên cấp trung kỳ như Tần Phong lác đác không có mấy. Mà cánh tay của hắn cũng bị Niệm Vô Cực chặt đứt ở trong trận chiến đó.
Đám người Lương Vũ liên tục cười lạnh, ánh mắt tràn ngập trào phúng nhìn về phía Triệu Phượng.
- Các ngươi không được ăn nói bừa bãi, cánh tay của Phong nhi nhà ta là do Tần Trần chém. Mà Thiếu tông chủ Niệm Vô Cực của Quỷ Tiên phái cũng bị Tần Trần giết chết, đây là chuyện mà Phong nhi nhà ta tận mắt nhìn thấy, các ngươi nguỵ biện như thế là có dụng ý gì?
Triệu Phượng cực kỳ phẫn nộ, tức giận đến mức phát điên.
Bởi vì từ trong miệng của Tần Phong, nàng đã sớm biết chân tướng mọi chuyện, cũng biết Niệm Vô Cực là do Tần Phong giết chết a.
- Thật sao?
- Lời này mà ngươi cũng dám nói sao, ngươi nghĩ chúng ta là kẻ ngu hay sao?
Tất cả mọi người đều cười nhạt, khóe miệng nở nụ cười trào phúng.
Triệu Phượng tức giận tới mức phun máu. Lần đầu tiên nàng phát hiện ra một chuyện, danh khí quá lớn cũng không phải là chuyện gì tốt. Chuyện gì cũng có thể bị người khác đổ lên đầu, dù làm thế nào cũng không giải thích được.
- Đủ rồi, các ngươi không cần phải cãi nhau nữa. Hôm nay dù là Tần Phong hay là Tần Trần thì đều phải chết.
Cau mày, lại thấy Triệu Phượng muốn nói nhảm nữa, thân thể Niệm Sóc thoắt một cái đã vọt thẳng về phía Tần Phong, bàn tay to lớn như là cái quạt chụp xuống đầu hắn.
Ầm ầm!
Một cỗ kình khí đáng sợ quét qua chung quanh, Niệm Sóc muốn nhanh chóng ra tay, làm cho mọi người không kịp xuất thủ, chân lực mạnh mẽ lan tràn ra, sắc mặt đám người Triệu Phượng, Tần Phấn bên cạnh Tần Phong trắng bệch, thân thể bị đánh bay ra ngoài.
Trên đất trống chỉ còn lại một mình Tần Phong, sắc mặt hắn trắng bệch, ánh mắt dữ tợn.
Hắn hận, hận thực lực của mình không đủ, lại bị người ta làm nhục như vậy.
Nếu như có thể giữ được mạng sống, hắn thề, nhất định hắn sẽ đòi lại tất cả mọi thứ mà hắn phải nhận vào ngày hôm nay.
- Ánh mắt của kẻ này.
Trong lòng Niệm Sóc chấn động, cho dù phải đối mặt với công kích của mình mà người này vẫn kiêu căng khó thuần như cũ. Ánh mắt của đối phương như là rắn độc đang chờ đợi cơ hội vậy, cực kỳ đáng sợ.
- Tiểu tử, lúc này mà ngươi vẫn còn dám có loại ánh mắt này, có phải trong lòng ngươi không cam lòng hay không? Tại sao trước đây khi giết chết nhi tử Vô Cực nhà ta ngươi lại không có suy nghĩ tới thời khắc này cơ chứ?
Ánh mắt của Tần Phong làm cho Niệm Sóc nghĩ đến nhi tử mình, trước đây Niệm Vô Cực cũng là người kiêu căng khó thuần như vậy.
Trong lòng hắn đau đớn, bàn tay chợt vỗ xuống bên dưới.
- Dừng tay, các hạ, có chuyện gì cũng có thể thương lượng a.
Vào lúc nguy cấp, một đạo thân ảnh đã đi tới trước mặt Tần Phong, miệng quát lớn một tiếng.
Chính là Triệu Trấn.
Ánh mắt của hắn ngưng trọng, hai tay lập tức để ở trước ngực, chân lực cường đại của Huyền cấp hậu kỳ tràn ra, cố gắng chặn công kích của Niệm Sóc lại.
- Quay về cho ta!
Niệm Sóc cười nhạt, chưởng lực trên tay đột nhiên tăng lên.
Hắn đã sớm biết đối phương sẽ không để cho mình giết chết Tần Phong một cách đơn giản, tất sẽ ngăn cản, vì vậy hắn đang đợi Triệu Trấn xuất thủ.
Ầm ầm!
Công kích của hai người đột nhiên va chạm ở trong hư không, tiếng nổ cực lớn truyền đến, toàn bộ mặt đất lập tức chấn động.
Răng rắc!
Mặt đất dưới chân Triệu Trấn rạn nứt, trong nháy mắt có vô số vết nứt giống như là mạng nhện lan tràn ra bốn phía.
Đạp đạp đạp!
Trong nháy mắt sắc mặt của Triệu Trấn tái nhợt, bởi vì không chịu được cỗ lực lượng này mà cả người chợt lui lại phía sau. Mỗi khi hắn lui một bước đều để lại một dấu chân thật sâu trên mặt đất, sau khi lui về phía sau hơn mười bước mới dừng lại được.
Phốc phụt!
Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, Triệu Trấn không kìm được mà phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người nhanh chóng hạ thấp.
- Chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn cản ta?
Ở phía đối diện, thân thể Niệm Sóc bất động, miệng cười lạnh một tiếng, nói.