Có thể nói, Triệu Phượng luôn luôn coi thường Tần Nguyệt Trì.
Năm đó, nàng ta vì đào hôn, một mình ly khai Đại Tề Quốc, khiến đương kim bệ hạ phẫn nộ, mang đến biết bao tai họa cho Tần gia?
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, thế nhưng mấy năm sau, lại còn không biết liêm sỉ dẫn theo nhi tử tư sinh trở về, khiến cho Tần gia ở vương đô không ngốc đầu lên được, trở thành trò cười của toàn bộ Đại Tề Quốc.
Nếu như chỉ có một chút chuyện như vậy, Triệu Phượng còn không đến mức không thể nào tiếp nhận được.
Thế nhưng, để cho nàng ta không thể chịu đựng được chính là, mặc dù như thế, Tần Nguyệt Trì lại được lão gia tử Tần Phách Thiên yêu thích.
Vô luận là nơi ở, hay là thứ gì tốt, đều không thể thiếu phần nàng ta.
Sau đó là Tần Trần, cũng được lão gia tử thương yêu.
Triệu phượng nàng là Tần gia chủ mẫu, là thiên kim Lĩnh Nam Triệu gia, thân phận cao quý bực nào?
Đến Tần gia, cũng vì Tần gia sinh ra hai đứa con trai, trong đó con trưởng là Tần Phong, thiên tài đệ nhất ở vương đô.
Theo cách nghĩ của nàng, tương lai cảu hắn so với lão gia tử Tần Phách Thiên đã qua đời còn muốn sáng lạn hơn, toàn bộ Tần gia cũng sẽ thuộc về hai nhi tử của nàng.
Thế nhưng có sự tồn tại của Tần Nguyệt Trì và Tần Trần, làm cho nàng ta vô cùng khó chịu, khiến hai đứa con trai của mình chịu nhiều ủy khuất.
Cho nên mới một mực hăm dọa hai người.
Quả nhiên, Tần Trần này chính là Bạch Nhãn Lang, trong kỳ thi tại Thiên Tinh học viện không ngờ lại phế Phấn nhi, tại cuộc tỷ thí ngũ quốc năm ngoái, chặt đứt cánh tay phải của Phong nhi.
Thời khắc này trong lòng Triệu Phượng chỉ có hận.
Nàng ta hận mình, tại sao mười năm trước không phế đi hai mẹ con này, nếu không cũng không đến mức rước phải tình trạng như ngày hôm nay.
- Phụ thân, Tần Trần và Tần Nguyệt trì, hiện tại chắc hẳn ở bên trong phủ đệ, chúng ta nhanh một chút đến đó chấm dứt hậu hoạn.
Cắn răng, mắt Triệu Phượng tràn đầy oán độc.
- Ừm.
Gật gật đầu, lúc này, Triệu trấn dẫn theo đám người Triệu Phượng cất bước đi về phía phủ đệ của Tần Trần.
Lúc này.
Phủ đệ Tần gia.
Một đám cao thủ khí thế bất phàm, lạnh lùng đứng ngạo nghễ tại đại môn Tần gia.
Chính là đám cường giả của Quỷ Tiên phái.
- Tông chủ, Triệu Cao này thật sự sẽ không nhúng tay vào chuyện này sao? Dù sao người chúng ta muốn đối phó cũng là con dân Đại Tề Quốc.
Một vị trưởng lão Quỷ Tiên phái không nhịn được lên tiếng.
Tông chủ Niệm Sóc dẫn đầu Quỷ Tiên phái cười lạnh "Bổn tông đã phái người thông báo cho Triệu Cao lợi hại của việc này, nếu như hắn còn dám ngăn trở, bổn tông không ngại đại náo nơi gọi là vương đô Đại Tề Quốc này.
Mặt Niệm Sóc hiện lên vẻ khinh miệt, nhìn Lăng Trung ở bên cạnh, nói ". Ngươi, đi lên phá cửa!
- Vâng.
Lăng Trung gật đầu, từ trong đám người đi thẳng tới cửa phủ đệ Tần gia.
- Người nào, đến Tần Phủ vì chuyện gì?
Hai gã hộ vệ Tần Gia đã sớm chú ý đến đoàn người Niệm Sóc, thế nhưng, cảm nhận được khí tức đáng sợ trên người đối phương, hai gã hộ vệ cũng không dám quát mắng xua đuổi, hiện tại thấy có người đi về phía đại môn Tần Phủ, không thể không mở lời hỏi.
- Định Võ vương phủ? Ha ha.
Lăng Trung quét qua bảng hiệu trên phủ đệ, không khỏi cười lạnh một tiếng, sau đó giơ tay lên.
Ầm ầm!
Một cổ khí thế đáng sợ quét ra, đánh thẳng vào tấm bảng “Định Võ Vương Phủ, hai gã hộ vệ còn không kịp phản ứng, toàn bộ bảng hiệu đã sụp đổ, biến thành vụn gỗ.
- Các ngươi...
- To gan!
Hai gã hộ vệ hoàn toàn sợ ngây người, ngay sau đó đột nhiên giận dữ.
Bảng hiệu 'Định Võ vương phủ' này chính là tiên đế Đại Tề Quốc ban tặng, tuy đã có vài chục năm lịch sử, nhưng nhiều năm qua chưa có ai dám ở Tần gia giở trò, không nghĩ đến, mấy tên này lại lớn mật như thế, vừa tiến lên không nói hai lời trực tiếp đánh bể bảng hiệu.
- Các ngươi rốt cuộc là người nào, dám đến vương phủ giương oai, ngày hôm nay nếu không nói rõ, đừng mơ giữ được mạng.
Hô!
Trên người hai hộ vệ tỏa ra khí thế, mặc dù đang đối mặt trưởng lão Quỷ Tiên phái, hai hộ vệ này vẫn không lùi bước.
- Người nào?
Lăng Trung cười lạnh, trong mắt hiện lên lệ mang, đột nhiên đánh một chưởng về phía hai hộ vệ này.
Hai hộ vệ này, tu vi mới chỉ đến Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong, tuy không yếu, nhưng không thể nào chống đỡ được công kích của Lăng Trung, ầm ầm hai tiếng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, ngã trên bậc thang.
- Mau gọi Tần gia Tần Phong lăn ra đây chịu chết cho ta.
Tiếng quát như Kinh Lôi, trực tiếp vang vọng khắp phủ đệ Tàn Gia.
- Những người này ai vậy.
- Dám làm ồn bên ngoài Võ vương phủ.
- Đây là không muốn sống nữa sao?
Hành động của đám người Niệm Sóc thu hút chú ý của hộ vệ trong phủ và dân chúng xung quanh.
Ngay từ đầu, bọn họ vẫn chỉ là nghi ngờ , nhưng thời điểm thấy Lăng Trung phá hư bảng hiệu của Tần gia, người một đều trợn tròn mắt, đến khi Lăng Trung nói câu kia, mọi người đều cả kinh đến ngây người.
Đây là người nào, thật quá lớn mật? Chẳng những khiêu khích Tần gia, lại còn muốn đại công tử Tần gia lăn ra nhận chết, đây là muốn nghịch thiên sao?
Mọi người đều bị chấn động, suy nghĩ không thể theo kịp hành động của đám người Niệm Sóc.
Tần gia có địa vị gì? Là gia tộc Võ huân đệ nhất tại Đại Tề Quốc, chính là một trong những thế lực đứng đầu ở vương đô.
Từ thời Định Võ vương Tần Phách Thiên nổi lên, từ đó đến nay chưa từng có ai dám phách lối trước đại môn Tần Gia.
Nhưng hôm nay...
Đây chính là đại sự a!
Cho dù mọi người xung quanh có ngu ngốc hơn nữa cũng hiểu rõ, ngày hôm nay, hiển nhiên có chuyện lớn phát sinh.
Tiếng gầm của Lắng Trung đồng thời truyền rõ ràng vào bên trong phủ đệ Tần gia.
Tất cả mọi người bên trong Tần phủ đều bị kinh động.
Tuy rằng Tần Viễn Hùng vắng nhà, Tần Viễn Chí cũng không ở đây, nhưng vẫn có rất nhiều trưởng lão trấn giữ Tần gia, từng người một đều bị chọc giận, đua nhau vọt ra.
- Người nào có can đảm dám ở Tần gia ta giương oai.
Rít lên một tiếng, một lão giả râu tóc hoa râm là người đầu tiên xuất hiện.
Người này trang phục đẹp đẽ đắt tiền, khí thế bất phàm, chính là Tần gia nhị trưởng lão, cũng là nhân vật chính lúc trước đuổi Tần Trần và Tần Nguyệt Trì ra khỏi phủ.
Hắn vừa ra tới, cả người liền tỏa ra khí thế khủng bố, nộ khí đằng đằng nhìn về phía đám người Niệm Sóc, sau khi thấy hai gã hộ vệ nằm dưới đất, tức giận đến phát run, trong ánh mắt phát ra sát khí kinh người.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Nhìn về phía hai gã hộ vệ, nhị trưởng lão vạn phần phẫn nộ.
- Nhị trưởng lão, đám người kia cũng không biết từ nơi nào tới, vừa đến đã đánh bể bảng hiệu Tần gia do tiên đế ban tặng, còn đả thương chúng ta, còn muốn chúng ta giao Tần Phong thiếu gia ra.
Thấy nhị trưởng lão xuất hiện, hai gã hộ vệ như là gặp được cứu tinh, vội vàng kể lại sự tình.
- Cái gì? Bảng hiệu Tần gia của chúng ta?
Nhị trưởng lão cả kinh, vội vàng ngẩng đầu, liền thấy bảng hiệu Tần Gia vốn treo trên cao sớm đã không thấy tăm hơi, trên đất chỉ có vụn gỗ nằm rải rác.
- Lão đầu, ngươi là ai, mau gọi Tần Gia Tần Phong lăn ra đây chịu chết.
Lăng Trung thấy một lão đầu chạy ra ngoài, ở đó nói nhảm, không khỏi nhíu mày, cười lạnh lên tiếng.
- Ngươi muốn chết!
Oành!
Nhị trưởng lão cũng không nhịn được nữa, một chưởng đánh về phía về Lăng Trung.