Dưới tình huống như vậy, giải thích duy nhất chính là Tần Trần có thể cảm nhận được sự tồn tại của võ giả Huyền cấp, đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ cho cho nên đã chuẩn bị kỹ càng.
Nếu không, căn bản không thể nào giải thích được tại sao bọn họ mới vừa xông ra, thậm chí còn chưa kịp động thủ, đã bị Tần Trần công kích ngược lại.
- Đáng ghét.
Nhưng ý niệm này chỉ kịp lóe lên trong đầu hai người trong một khoảng khắc liền biến mất, giờ khắc này, bọn họ không suy tính được nhiều như vậy, thân hình chợt lui lại để tránh thoát công kích của Tần Trần, đồng thời, tay và chiến đao chắn trước ngực khó khăn ngăn cản.
Thế nhưng, bọn họ xem thường tốc độ xuất kiếm cùng uy lực kiếm chiêu của Tần Trần, thêm nữa dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, lãng phí không ít thời gian , chờ đến lúc bọn họ kịp phản ứng, công kích của Tần Trần dĩ nhiên đã giáng xuống.
Hưu hưu hưu! Vút!
Mạn Thiên kiếm vũ, mỗi một đạo kiếm quang, đều giống như lưỡi dao sắc bén, điên cuồng rơi trên thân thể bọn họ.
Đinh đinh đương đương!
Phốc phốc phốc!
Đao kiếm va chạm, thanh âm kiếm khí va chạm với cơ thể, hai người trong nháy mắt bị kiếm vũ bao phủ.
Thiên đao vạn quả có cảm giác như thế nào?
Ngày hôm nay Lý Dương và Tả Đao đã có thể cảm nhận được, y phục trên người hai người trong nháy mắt rách nát, chân lực bảo hộ trong nháy mắt bị cắt ra xuất hiện những lỗ hổng , nhưng mà kiếm khí vẫn tiếp tục hung hăng đánh lên thân thể hai người, máu tươi từ từ rỉ ra từ vết kiếm.
Đồng thời, một cổ kiếm khí đáng sợ xuyên thấu thân thể, đi vào trong cơ thể hai người, điên cuồng chuyển động, tùy ý phá hủy kinh mạch và chân lực của hai người.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, hai người bị đả kích kinh khủng.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tu vi của người này chẳng qua chỉ là Thiên cấp trung kỳ, làm sao có thể phá vỡ phòng ngự của lão phu?
Hai người vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.
Lúc trước, mặc dù biết Tần Trần đã sớm phát hiện hành tung của bọn họ, nhưng cũng chỉ kinh ngạc mà thôi, còn chưa đạt đến trình độ kinh ngạc phẫn nộ, dù sao, hai người bọn họ nghĩ rằng dựa vào tu vi Thiên cấp trung kỳ của Tần Trần, đến cả phòng ngự của bọn họ cũng không thể phá nổi.
Nhưng mà kết quả hoàn toàn ngược lại, Tần Trần không những phá vỡ lớp bảo hộ còn khiến bọn họ bị thương.
- Đáng hận, ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh.
Tả Đao gầm lên, khí lực từ trên người hắn bùng nổ làm toàn bộ phòng ốc xung quanh rung chuyển, tựa hồ muốn sụp đổ.
- Còn chưa đủ.
Dựa vào phong chi Miểu Miểu, cùng lúc bắt được thời điểm đối phương vừa xuất thủ, không kịp phòng bị khiến hai người bị thương, chẳng những bức hai người ra sát chiêu, mà còn khiến cho suy nghĩ của hai người trở nên hỗn loạn, nhưng Tần Trần biết như vậy còn chưa đủ .
Đối phương không phải người bình thường, mà là võ giả Huyền cấp có thực lực đáng sợ, nếu đổi thành võ giả bình thường ở đây, cho dù là võ giả Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong, trong lúc thôi thúc lực lượng phòng bị thôi đã sớm nhận một kiếm, đầu một nơi mình một nẻo.
Nhưng khi đối mặt với hai trưởng lão Quỷ Tiên phái này, bất quá chỉ có thể đả thương đối phương, mà chút thương thế này còn không đạt khiến bọn họ trọng thương, một khi hai người bình tĩnh lại khôi phục thương thế, bản thân mình lấy một địch hai sẽ vô cùng nguy hiểm.
- Trước hết đánh chết một người.
Trong lòng Tần Trần nhanh chóng tính toán.
- Tinh Thần Phong bạo!
Hai tròng mắt mở ra, hàn mang lập lòe, chỗ sâu trong con ngươi Tần Trần như kính vạn hoa không ngừng xoay tròn.
Một đạo tinh thần xung kích cực kì khủng bố từ trong mắt hắn bỗng dưng xông ra, chính là Tinh Thần Phong bạo vừa mới tu luyện xong cách đây không lâu.
Vô thanh vô tức, tinh thần ba động từ hư không bắn nhanh ra ngoài, không cho phép Tả Đao chuẩn bị, trong nháy mắt chui vào trong đầu Tả Đao.
Oành!
Linh hồn hải của Tả Đao đột nhiên phập phồng mãnh liệt, tinh thần bị tấn công khiến hắn đau hừ một tiếng, thân hình cứng lại, ánh mắt trở nên ngây dại.
- A!
Sau đó hắn đau khổ gào thét.
Tinh thần lực của Tần Trần quá mạnh mẽ, đã đạt đến tam giai đỉnh phong, hơn nữa còn vận dụng Vạn Thần Quyết, đủ để tạo thành làm thương tổn đối với võ giả Huyền cấp.
Nếu như Tả Đao là Luyện Dược Sư hoặc là huyết mạch sư thì còn may, bản thân có thể sử dụng tinh thần lực để ngăn cản.
Nhưng mà hắn không phải, dưới công kinh tinh thần của Tần Trần, linh hồn hải của hắn bị đả kích nghiêm trọng.
- Vèo!
Nhìn thấy Tả Đao đau khổ gào rống giận dữ, Tần Trần không có dừng lại, cầm Tú kiếm trong tay, thân hình thoắt một cái, liền tới trước mặt Tả Đao, nhanh như chớp xuất kiếm.
Bạt kiếm thuật... Nhanh như một tia chớp!
Bạt kiếm thuật, là môn kiếm thuật Tần Trần tu luyện, môn kiếm thuật này rất đơn giản, chỉ có vẻn vẹn mấy chiêu, nhưng kiếm chiêu của nó lại hết sức cổ quái, không có chút nào phức tạp, hơn nữa cũng không có gì lạ.
Điểm đáng sợ duy nhất của nó, là nhanh!
Bạch!
Một kiếm vừa xuất ra, trong hư không dường như như xuất hiện một sợi tơ trắng nhỏ dài, toát ra kiếm mang rực rỡ, từ xa nhìn lại, kiếm quang của Tần Trần như một thanh đao, cắt hư không thành hai nửa.
Một kiếm này nếu như chém trúng, dưới tình huống tinh thần Tả Đao đang bị tấn công, tất nhiên sẽ trọng thương, thậm chí tử vong.
- Tên khốn kiếp ngươi dám!
Oành!
Lý Dương ở một bên gầm thét, thời khắc này hắn cũng kịp phản ứng lại, thấy Tả Đao lâm vào nguy cơ, lập tức vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ vạn phần, không quên xuất chiêu, trong nháy thúc dục chiến lực ở mức cao nhất.
Hai tay của hắn phút chốc biến thành đỏ thẫm, không khí xung quanh dưới nhiệt độ cao nổ tung, tay hắn như hai quả cầu lửa đánh về phía Tần Trần.
Một chiêu này nếu như đánh trúng, Tần Trần mặc dù có thể giết chết Tả Đao nhưng bản thân cũng bị đánh tan nát.
- Ta đợi đúng là ngươi!
Nào ngờ, khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Tần Trần đột nhiên xoay người một cái, kiếm quang trong tay lập lòe hai cái, xuyên thấu hư không, đi thẳng tới trước người Lý Dương.
Tần Trần lui lại một cách tự nhiên, giống như nước chảy mây trôi, không có một chút trở ngại.
- Cái gì?
Lý Dương thất kinh, hắn không ngờ trong chớp mắt, phản ứng của Tần Trần nhanh như vật, đang tấn công về phía Tả Đao, biến thành tấn công mình, hành động không có một chút khe hở.
Tấn công Tả Đao là hư, tấn công mình mới là thật, lợi dụng Lý Dương hấp tấp xuất thủ mà sinh ra sơ hở, đối với hắn phát động tấn công.
- Đáng hận!
Kiếm quang đáng sợ lập lòe trước mắt, Lý Dương mãnh liệt cảm nhận được nguy cơ tử vong.
Nhưng dù sao hắn cũng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hơn nữa là cường giả Huyền cấp, bất kể là năng lực chịu đựng, hay là tốc độ phản ứng, đều hơn xa thường nhân, thời khắc mấu chốt, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay thay đổi chắn trước cổ họng.
Oành!
Kiếm quang và quyền mang đan vào một chỗ, lập tức bạo phát tạo thành chấn động khiến bàn ghế trong phòng sụp đổ, vách tường rung chuyển sau đó biến thành tro bụi.
Phốc phốc!
Ngay sau đó, trên tay Lý Dương xuất hiện lỗ hổng, máu cũng từ đó tuôn rơi, trường kiếm kia vô cùng sắc bén, gần như xuyên thấu cánh tay hắn.
Đồng thời, có một cổ lực lượng đáng sợ, chạy dọc hai tay Lý Dương tàn phá bừa bãi, xông vào trong cơ thể hắn, đấu đá lung tung bên trong kinh mạch của hắn, thậm chí ngay cả chân lực Huyền cấp của hắn cũng không thể trấn áp.
- Không ngờ lại là kiếm ý!
Trong lòng Lý Dương cảm thấy khó có thể tin.
Kiếm ý, là mục tiêu cuối cùng của một kiếm khách, cần có thiên phú kiếm đạo cao, mới có thể nắm giữ.
Võ giả bình thường phải đạt đến Huyền cấp mới có thể nhìn qua cánh cửa kiếm ý, đến ngũ giai Vũ tông, cấp bậc tông sư mới có thể luyện thành kiếm ý.
Nhưng Tần Trần chẳng qua chỉ mới 15 tuổi, tu vi cũng mới đạt đến Thiên cấp trung kỳ đã nắm trong tay kiếm ý, hơn nữa kiếm ý của hắn lại đáng sợ như vậy.
Điều này làm cho Lý Dương làm sao không kinh nộ (kinh ngạc + phẫn nộ).