Tần Trần dường như cảm giác bản thân mình đang chìm vào bóng tối vô tận.
Ý thức tan rã từng chút từng chút.
Ánh sáng phía trước dần dần tán đi, từ từ lâm vào trong bóng tối tĩnh mịch.
- Ta. . . Chẳng lẽ cứ như vậy mà bị đoạt xác sao?
Tần Trần khổ sở.
Giờ khắc này, trong đầu hắn hiện lên nhiều cảnh tượng.
Đặc biệt là cảnh tượng kiếp trước, Phong Thiếu Vũ và Thượng Quan Hi Nhi cùng nhau đâm kiếm về phía hắn.
Huyết hải thâm cừu còn chưa báo, có nhiều chuyện chưa hoàn thành như vậy, bản thân mình sao có thể ngã xuống nơi đây?
- Ta không cam lòng!
Tiếng rống giận của Tần Trần vang lên trên linh hồn hải
Dường như ẩn chứa ý chí vô cùng mạnh mẽ.
Oành!
Linh hồn hải bắt đầu bạo động..., kịch liệt phản kháng.
- Hahaha, tên nhóc kia, vô dụng thôi, có thể trở thành lô đỉnh của bổn tọa chính là vinh hạnh của ngươi.
Thanh âm giống như ác ma âm lãnh vang lên:
- Bổn tọa ký sinh bên trong Long Hồn ngọc chờ đợi mấy vạn năm, rốt cuộc có thể chờ đợi được một cơ thể phù hợp điều kiện, chớ phản kháng nữa, ngoan ngoãn trở thành chất dinh dưỡng của bổn tọa đi, hahahaa!
Tiếng cười quái dị vang lên, ẩn chứa mị hoặc vô tận.
- Không, cho dù chết, ta cũng sẽ khiến ngươi không được như ý!
Giờ khắc này, Tần Trần ngược bất chấp tất cả, so với việc bị quái vật từ đâu đến đoạt xác, sống không bằng chết thì thà cùng hắn đá cùng ngọc vỡ.
Linh hồn hải kịch liệt dao động.
- A, muốn linh hồn tự bạo, ngươi suy nghĩ quá nhiều.
Hư ảnh linh hồn màu đen cười gằn, căn bản không cho Tần Trần cơ hội, hắn vận chuyển thần bí hồn thuật,
trong nháy mắt trấn đè ép linh hồn hải đang kịch liệt sôi trào.
- Thật chẳng lẽ không có cách nào xoay chuyển?
Tần Trần sâu kín thở dài, hư ảnh linh hồn màu đen này cũng không biết là vật gì, mặc dù chỉ là một đạo khí tức linh hồn, nhưng lại mạnh mẽ đến đáng sợ.
Ở trước mặt hắn, bản thân mình dường như phản kháng như thế nào cũng đều trở nên vô dụng.
Vô lực, sâu sắc cảm nhận được cảm giác vô lực.
Thế nhưng loại vô lực này, ngược lại khơi dậy sự kiên nghị bên trong Tần Trần.
- Ta cũng không tin, Tần Trần ts kiếp trước tung hoành Vũ Vực, bị tiểu nhân ám toán, kiếp này, sẽ chết trên tay ngươi.
- Ta không tin!
Tức giận, Tần Trần một lần nữa liều mạng phản kháng, linh hồn vùng vẫy kịch liệt.
Hư ảnh linh hồn màu đen kia thấy vậy không nói nên lời, trên đời này không ngờ lại có người kiên cường như vậy, đúng là lần đầu tiên gặp được, rõ ràng không có sức chống cự nhưng vẫn cố gắng đối kháng.
- Hừ, vậy bản tọa liền hoàn toàn phá hủy ý chí của ngươi!
Quát lạnh một tiếng, phía trên hư ảnh linh hồn màu đen xuất hiện quang mang màu đen đánh về phía bản nguyên linh hồn của Tần Trần, dường như muốn hoàn toàn phá nát ý chí của hắn.
Tại khoảnh khắc chỉ mành treo chuông...
Ông!
Trong đầu Tần Trần đột nhiên xuất hiện ánh sáng rực rỡ.
Rào rào!
Một bản cổ thư thần bí đột nhiên hiện lên trong đầu Tần Trần, chữ viết cổ quái bên trên tỏa ra bạch quang rực rỡ.
- Đồ vật quỷ quái gì vậy?
Hư ảnh linh hồn màu đen kinh hãi, vội vàng ngẩng đầu, chỉ thấy cổ thư thần bí lơ lửng bên trên linh hồn hải tỏa ra hào quang óng ánh, tia sáng kia tỏa ra, làm cả người nó đau nhức kịch liệt.
Xuy xuy. . .
Một lượng lớn linh hồn chi lực bị thiêu đốt, linh hồn chi lực của hư ảnh linh hồn màu đen ở bên dưới ánh sáng rực rỡ như bông tuyết nhanh chóng tan rã.
- A!
Loại đau nhức kịch liệt đó, làm nó không thể kiềm hãm được mà phát ra tiếng kêu thảm, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
- Đây rốt cuộc là đồ vật quỷ quái gì, tại sao có thể như vậy?
Nó chưa từng thấy qua, trong đầu của một nhân loại bé nhỏ sẽ xuất hiện một quyển sách, hơn nữa quyển sách kia lại có thể kinh khủng như thế.
- Diệt cho bổn tọa.
Nó phẫn nộ phản kháng, trên hư ảnh toát ra từng đạo lưu quang màu đen, muốn ngăn cản hào quang của cổ thư đang từ từ xâm nhập.
Thế nhưng vô dụng, bên dưới bạch quang của cổ thư , mặc cho hắn phản kháng như thế nào, linh hồn chi lực trên người không ngừng tiêu hao.
Mà một cổ linh hồn chi lực vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán hóa thành linh hồn lực tinh thuần, dung nhập vào bên trog linh hồn hải của Tần Trần.
- Thật thoải mái, cảm giác linh hồn lực dường như mạnh lên không ít!
Tần Trần lập tức cảm nhận được linh hồn lực của bản thân đề thăng với tốc độ kinh người, ngắn ngủi trong nháy mắt linh hồn lực lúc trước bị tiêu hao bởi hư ảnh linh hồn màu đen cũng trở về, đồng thời, linh hồn lực còn không ngừng tăng lên, có cảm giác muốn ngưng tụ thành hình.
- Đây là. . . Tụ hồn thành hình? Chẳng lẽ thật sự là Long Hồn ngọc trong truyền thuyết,?
Nghe nói,sau khi linh hồn tu luyện đến cực hạn, có thể hóa hình, đồng thời có thể thoát khỏi nhục thân, tồn tại độc lập.
Thế nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết, bởi vì, muốn đạt đến trình độ tụ hồn thành hình, ít nhất cũng phải là Thánh Cảnh cường giả trong truyền thuyết, mới có khả năng làm được như vậy.
Dù sao ở Vũ Đế cảnh giới, Tần Trần chưa từng nghe nói qua, Vũ Vực có Vũ Đế cường giả, có thể đạt tới trình độ tụ hồn thành hình, đừng nói tụ hồn thành hình, thậm chí ngay cả ngưng tụ linh hồn thành hình, cũng không thể làm được.
Thế nhưng, trong truyền thuyết, Long Hồn ngọc có công năng như vậy.
Mà hư ảnh linh hồn màu đen lúc trước cũng đã nói, mấy vạn năm nay nó một mực ký sinh bên trong Long Hồn Ngọc, có thể thấy được Chân Long Bảo Ngọc này đích xác là Long Hồn ngọc.
- Đi ra ngoài cho ta.
Không kịp quá nhiều, sau khi linh hồn lớn mạnh, Tần Trần quát khẽ một tiếng, mạnh mẽ thôi thúc bản nguyên linh hồn.
Phốc!
Hư ảnh linh hồn màu đen vốn đã sắp chiếm được bản nguyên linh hồn của Tần Trần, lập tức bị đẩy ra ngoài, lần nữa trở lại linh hồn hải.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, đã mất đi sự che chở của linh hồn hải, hư ảnh linh hồn bị sách cổ trực tiếp chiếu lên thân thể , biến thành một làn khói xanh, không ngừng suy yếu.
- Chuyện này sao có thể xảy ta?
Nó điên cuồng hét to, lúc này cũng không thể nghĩ thông, rõ ràng sắp thành công, nhưng trước khi thành công, vậy mà lại xảy ra tình cảnh quái dị như vậy.
- Đây rốt cuộc là đồ vật quái quỷ gì? Trên đời này, làm sao có thứ gì có thể tổn thương đến bổn tọa như vậy chứ?
Kêu thảm một tiếng, hư ảnh linh hồn cũng không thể tiếp tục chống đỡ liền bắn ra ngoài thân thể Tần Trần.
Chuyện đến nước này, nó cũng không còn ôm hi vọng có thể đoạt xác của Tần Trần, chỉ mong có thể thoát khỏi thân thể của Tần Trần.
Tần Trần vốn muốn ngăn trở, thế nhưng, hắn cũng không cách nào khống chế cổ thư, chỉ có thể trơ mắt nhìn hư ảnh linh hồn màu đen kia thoát ra khỏi cơ thể hắn.
Rồi sau đó hóa thành một đạo lưu quang màu đen, bay vút ra bên ngoài tòa nhà ngọc thạch.
- Tiểu tử chết tiệt nhà ngươi chờ đó cho ta, sớm muộn cũng có một ngày, bổn tọa sẽ đoạt được xác của ngươi, để ngươi trở thành thể xác của bổn tọa.
Linh hồn dao động dữ dội, hư ảnh linh hồn màu đen kia thoát khỏi mang theo nguyền rủa và oán độc.
Trong lòng Tần Trần cảm thấy nặng nề, bị một gia hỏa khủng bố như thế để mắt tới, cho dù hắn có mạnh mấy đi nữa, cũng âu sầu trong lòng.
Nếu có thể, hiện tại Tần Trần muốn làm cho hư ảnh linh hồn này biến mất, vĩnh tuyệt trừ hậu hoạn, nhưng hắn căn bản không làm được.
Mắt thấy hư ảnh linh hồn màu đen kia sắp rời khỏi, bỗng nhiên tú kiếm trong nhẫn trữ vật nóng lên.
- Ừm, đây là?
Theo bản năng, Tần Trần nắm tú kiếm trong tay.
Ông!
Tú kiếm đột nhiên sáng rực, sinh ra lực hút, hóa thành lốc xoáy, trong nháy mắt bao phủ hư ảnh linh hồn màu đen kia.
- Đây lại là thứ gì nữa?
Hư ảnh linh hồn màu đen kinh hãi, phát ra thanh âm hoảng sợ, kịch liệt vùng vẫy muốn thoát khỏi tú kiếm.
Thế nhưng vô dụng, lúc trước trong lúc giao thủ cùng Tần Trần, khí tức linh hồn của nó dĩ nhiên bị hao tổn, chỉ còn lại chừng phân nửa, trong nháy mắt bị Tú kiếm hấp thụ vào bên trong thân kiếm