Vũ Thần Chúa Tể

Chương 269: Hạ chỉ

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn toàn bộ hiện trường tất cả các đại thần một bộ dạng thất kinh, trong lòng của Triệu Cao không khỏi liên tục cười lạnh.

- A, chư vị ái khanh, các ngươi trước không phải còn nói vô cùng hăng say sao? Sao đến khi thật sự thi hành, từng người một lại cũng không được chứ?

Hắn cười cười, cố ý lên tiếng.

- Cái này. . .

Cho nên mọi người yên lặng, ngậm miệng không nói.

Trước đó, bọn họ tích cực thượng gián, đó là bởi vì không rõ lắm thái độ của Triệu Cao, muốn lợi dụng chuyện này làm mưu đồ lớn.

Hiện tại Triệu Cao nếu đã như thế nói, có thể thấy nội tâm hắn căn bản không muốn Đan Các đại động can qua, nếu mở miệng nữa, đó là tự làm mất mặt.

- Lý lão, ngươi nói đi. Ngươi vừa rồi đề nghị ngừng cung ứng dược liệu cho Đan Các, trẫm cảm thấy rất không tệ, không bằng khiến cho ngươi dẫn đầu, đi Đan Các tuyên bố cái kết quả này như thế nào?

Thấy mọi người không nói, Triệu Cao chỉ vào một lão giả dẫn đầu, cười lạnh nói.

- Bệ hạ.

Vị đại thần được gọi là Lý lão hai chân mềm nhũn, nhanh chóng quỳ xuống.

- Vừa rồi cựu thần là hồ ngôn loạn ngữ. Cựu thần cẩn thận ngẫm nghĩ, những năm này, Đan Các có công rất lớn đối với việc đề thăng thực lực quốc gia của Đại Tề Quốc chúng ta, nếu bởi vì loại chuyện như vậy, liền vơ đũa cả nắm, một đòn chết chắc, đích xác vô cùng hà khắc. Cho nên cựu thần càng nghĩ, vẫn cảm thấy ngoài miệng cảnh cáo là được rồi.

Lý lão thận trọng nói, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.

- Ngoài miệng cảnh cáo?

Triệu Cao gật gật đầu:

- Nếu đã như vậy, vậy giao cho Lý lão ngươi đi cảnh cáo một chút.

- Cái này. . .

Lý lão há lớn khóe miệng, cũng nhanh sắp phát khóc, lòng hận không thể đập đầu chết.

Xem ra bệ hạ căn bản ngay cả lòng dạ xử phạt Đan Các cũng không có à?

Ông ta vốn nói như vậy, là không muốn thái độ lập tức thay đổi quá nhanh, có một đường sống hòa hoãn. Hiện tại xem ra, bệ hạ hoàn toàn không muốn xử phạt Đan Các, bản thân mình còn nói ngoài miệng cảnh cáo.

Miệng lưỡi đê tiện, ai bảo mình không biết giữ mồm giữ miệng.

Bản thân mình thật sự dám đi Đan Các cảnh cáo, đó còn có thể sống sót mà đi ra ngoài sao?

- Bệ hạ, bệ hạ. . .

Phốc một tiếng, Lý lão quỳ xuống, mồ hôi trán liền giống như trời mưa.

- Cựu thần lại cẩn thận ngẫm nghĩ, cảm thấy. . . cảm thấy. . . với sự cống hiến của Đan Các đối với Đại Tề Quốc ta, mặc dù là cảnh cáo, cũng không được hay lắm, không bằng. . . không bằng chuyện này liền như thế bỏ qua được.

- Lý lão này, vừa rồi ông có thể nói là hết sức kích động, nhất định muốn trẫm trừng phạt Đan Các, sao thái độ này. . .

- Bệ hạ, chính là cựu thần đầu óc nhất thời hồ đồ, khụ khụ. Cựu thần già rồi, có đôi khi đầu óc không làm thế nào sáng suốt được, cho nên bệ hạ thứ tội.

Lý lão sợ tới mức thân thể lạnh run, giống như run rẩy.

- Nếu Lý lão lớn tuổi, có những vấn đề này, vì cái gì không nói sớm cùng trẫm chứ, truyền ra ngoài, chẳng phải là khiến cho dân chúng nghĩ rằng trẫm là một bạo quân chỉ sẽ bóc lột. Thế thì, Lý lão, ngươi trước hết về nhà nghỉ ngơi nửa năm, chờ đến thân bình phục, hoặc là có tinh lực rồi, lại có thể tiếp tục nhậm chức.

Triệu Cao nhìn Lý lão, khóe miệng chứa đựng cười lạnh.

Ông!

Trong đầu óc choáng váng, Lý lão mặt lộ vẻ khổ sở, dập đầu xuống:

- Cảm tạ. . . Cảm tạ long ân của bệ hạ.

Ông ta đứng lên, thân hình xào xạc, dường như lập tức già nua thêm mười tuổi, run run rẩy rẩy lui xuống.

Mọi người thấy, trong lòng hơi ưu tư, từng người một trong lòng run sợ.

Lý lão là xương cánh tay cựu thần của Đại Tề Quốc, không ngờ lại bảo lui là lui, có thể thấy trong lòng bệ hạ thật sự phẫn nộ rồi.

- Đến đi, còn có ai nói cần phải trừng phạt Đan Các, có thể đứng ra.

Triệu Cao nhìn quanh bốn phía đại điện, ngữ khí lạnh lùng.

Nhiều đại thần ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người một rụt cổ lại, đua nhau lùi lại, làm gì còn dám đứng ra.

Không thấy ngay cả Lý lão, cũng bảo lui liền lui, bọn họ còn dám đứng ra, không chừng sẽ bị trừng phạt thế nào đấy.

- Mấy vị Vương đệ, các ngươi cảm thấy thế nào?

Thấy các đại thần không nói, Triệu Cao nhìn về phía vài tên Vương gia.

- Bệ hạ, thần đệ cẩn thận ngẫm nghĩ, cũng cảm thấy trừng phạt Đan Các, quá mức để cho người ta hàn tâm, không bằng liền như thế được rồi.

Lễ thân vương chột dạ vạn phần, da đầu tê dại, nói:

- Thế nhưng Tần Trần đó, thần đệ vẫn cảm thấy, nhất định phải nghiêm trị, bằng không phải hoàng thất không thể ăn nói với dân chúng a.

- Vinh vương ngươi cảm thấy thế nào?

Triệu Cao lại hỏi.

Vinh vương xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, nói:

- Thần đệ nghĩ Lễ thân vương nói không sai, Đan Các thì không cần trừng phạt, thế nhưng Tần Trần, nhất định phải nghiêm trị.

- Nghiêm trị Tần Trần? Ừ, vậy không biết hai vị cho rằng lấy tội danh gì thì được?

Triệu Cao cười lạnh.

- Cái này. . .

Lễ thân vương và Vinh vương liếc nhau, nói không ra lời.

Bọn họ ngay cả Tần Trần và Kỳ vương cụ thể xảy ra chuyện gì nổi lên xung đột cũng không biết. Họ chỉ biết là bởi vì Tần Trần, Kỳ vương bị Đan Các giam, hiện tại bảo bọn họ nói, một khi nói sai, đến lúc đó làm thế nào bù đắp lại?

- Hừ.

Triệu Cao vỗ long ỷ, thanh âm đột nhiên cao vút lên, ánh mắt lạnh lùng, rơi vào trên người của mấy vị Vương gia.

Một cổ uy nghiêm đáng sợ, đột nhiên càn quét đại điện, sợ tới mức toàn bộ đại điện tất cả đại thần, đều đua nhau quỳ sát, không dám ngẩng đầu.

- Tần Trần kia là công thần của ngũ quốc đại bỉ giới này của Đại Tề Quốc ta, đồng thời cũng là một trong những tuyển thủ thi vòng hai trúng tuyển của ngũ quốc đại bỉ, nếu nghiêm trị hắn rồi, ai tới thay thế hắn, làm vẻ vàng cho Đại Tề Quốc ta tại Tây Bắc đây? Lễ thân vương, ngươi tìm người đến sao? Hay là, Vinh vương, đứa con trai ngớ ngẩn đó của ngươi thay thế Tần Trần chắc?

Thanh âm của Triệu Cao lạnh như băng, dường như muốn đông cứng không khí.

- Bệ hạ, thần đệ biết sai, xin bệ hạ bớt giận.

- Phốc.

Vài tên Vương gia tất cả đều dọa quỳ xuống, thủ đoạn vị Vương huynh này của bọn họ, bọn họ đều rất rõ ràng. Năm đó có thể leo lên ngôi vị hoàng đế, năm đó trên tay có thể nói là nhuộm đầy máu tươi đấy, thật sự muốn chọc cho hắn nổi giận, chính hắn một Tiêu Diêu Vương gia chỉ sợ cũng không làm được.

Trong lúc nhất thời, mấy vị Vương gia này ngay cả lòng hận không thể chém chết tươi Lĩnh Nam Triệu gia cũng đã có. Nếu như không phải Lĩnh Nam Triệu gia giựt dây, bản thân mình sao lại đần độn chạy tới hoàng cung, khiến cho Triệu Cao quở trách một trận.

- Khang vương.

Triệu Cao nhìn cả điện quần thần, chợt quát lạnh một tiếng.

- Có thần.

- Ngươi phụng ý chỉ của trâm, đi Đan Các một chuyến, báo cho Tiêu Nhã Các chủ của Đan các, Kỳ vương không biết kiểm điểm, tại Đan Các làm xằng làm bậy, phá hủy uy nghiêm của hoàng thất ta, hiện toàn quyền giao cho Đan Các xử lý, mặc kệ giết hay róc thịt, Đại Tề Quốc ta cũng không nhúng tay. Ngoài ra, tước đoạt chức vụ của Lữ dương tại Ty Phường sở, đồng dạng giao cho Đan Các xử lý. Nếu như Đan Các thả, ngay lập tức giải vào Thiên Lao, nghiêm gia thẩm vấn, nhìn một chút người này làm xằng làm bậy, rốt cuộc dựa vào cái gì. Chuyện này, như vậy định đoạt, nếu trẫm lại thấy có người tra hỏi, nhất định nghiêm trị không tha.

Triệu Cao nói xong lời này, phất ống tay áo một cái, xoay người rời đi.

Chỉ còn lại cả điện mọi người hai mặt nhìn nhau, từng người một ngẩn người.

Đường đường Kỳ vương, bị Đan Các giam, bệ hạ không ngờ lại một câu nói cũng không có, ngược lại yêu cầu Đan Các tự mình xử trí, cái này. . .

Hoàn toàn lật đổ suy đoán vốn dĩ của mọi người.

Lúc này, không khỏi là hoàng cung chấn động.

Tin tức cũng ngay lập tức truyền đến Huyết Mạch Thánh Địa.

Biết được Đoạn Việt huyết mạch sư của Huyết Mạch Thánh Địa bị Đan Các giam, toàn bộ Huyết Mạch Thánh Địa ồ lên, dẫn phát chấn động.

Đường đường huyết mạch sư bậc một bị thế lực khác giam, trong lịch sử Huyết Mạch Thánh Địa của toàn bộ Đại Tề Quốc liền chưa từng xảy ra mấy lần.

Hứa Xương chấp sự về tới Huyết Mạch Thánh Địa, lại không dám khinh thường, ngay lập tức bẩm báo sự tình lên Đông Phương hội trưởng, chờ mệnh lệnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️