- Chư vị Vương đệ, không đến mức nghiêm trọng như vậy a?
Triệu Cao chau mày một cái, trong mắt lóe lên lệ mang.
Những Vương gia này, bình thường không thấy bọn họ xuất hiện, rất ít dám lên triều, ngày hôm nay không ngờ lại dắt tay nhau mà đến. Ha ha, người cổ động phía sau, thật đúng là bụng dạ khó lường.
- Vương huynh, lời ấy sai rồi.
Lễ thân vương thân phận tôn sùng nhất, lúc này đi lên phía trước, bắp thịt trên mặt kích động đều đang run rẩy:
- Kỳ vương huynh luôn luôn làm người chính trực, rất hiếm cùng người tranh chấp, cũng đang bị giam rồi, có thể thấy được đối phương rốt cuộc có bao nhiêu quá phận.
Kỳ vương làm người chính trực?
Mọi người phía dưới choáng váng, thân thể nhoáng lên một cái, thiếu chút nữa không té xỉu.
Kỳ vương có tên xấu tại Vương Đô, được xưng là Vương gia phong lưu, ngươi nói đỡ cho hắn, cũng phải nói dáng dấp giống như một chút, đây cũng quá giả rồi.
Thế nhưng, mấy vị Vương gia kia, không chút nào không cảm thấy không ổn.
- Đúng vậy a, Vương huynh.
Vinh vương cũng run run rẩy rẩy đi lên :
- Tần Trần đó khiêu khích không chỉ là Kỳ vương, càng là hoàng thất của Đại Tề Quốc ta, cùng toàn bộ uy nghiêm của Đại Tề Quốc a.
- Nếu không dạy dỗ, chỉ sợ vô pháp vô thiên. Kỳ vương người tốt như vậy cũng bị giam, quá mức đáng ghét.
Vài tên thân vương ngươi một lời ta một lời, lòng đầy căm phẫn, là kích động vạn phần.
- Bệ hạ, xin nghiêm trị Đan Các, nghiêm trị Tần Trần đó.
- Đúng vậy a, cử động lần này nếu không chèn ép, tạo thành ảnh hưởng vô cùng to lớn.
- Bệ hạ, nhất định phải nên ngăn chặn a.
Nhiều đại thần cũng nắm lấy cơ hội, đua nhau tiến lên nói.
- Nực cười.
Đúng lúc này, Khang vương gia cười lạnh một tiếng, hắn đi lên trước, chắp tay nói:
- Bệ hạ, chuyện ngày hôm nay, thần đệ cũng hơi biết một chút. Căn bản là Kỳ vương ở Đan Các làm xằng làm bậy, mới đưa đến hậu quả này. Nếu có ảnh hưởng, đó cũng là Kỳ vương không hiểu thu liễm, làm hỏng tôn nghiêm của hoàng thất ta.
- Khang vương, ngươi nói bậy cái gì chứ?
- Kỳ vương dầu gì cũng là Bát đệ của ngươi, ngươi không ngờ lại nói hắn như thế.
- Hừ, nghe nói con gái ngươi và Tần Trần đó đã tới lui rất gần, ngươi sẽ không muốn gả con gái của ngươi cho một tên Tư Sinh Tử a?
Một đám Vương gia lập tức dựng râu trừng mắt, cười lạnh nói.
- Vinh vương, ngươi sao nói chuyện như thế?
Khang vương gia sắc mặt trầm xuống:
- Cho dù ta muốn gả con gái cho Tần Trần thì sao? Tần Trần hắn thiên phú kinh người, tuổi quá trẻ, đã là võ giả của Thiên cấp, lấy được nhiều hạn ngạch cho Đại Tề Quốc ta trên ngũ quốc đại bỉ sơ thí, có thể gọi là thiếu niên anh hùng, dù sao chẳng phải tốt hơn so với đứa con trai phế vật đó của nhà ngươi a?
- Ngươi. . .
Vinh vương giận mắt trợn trắng, thiếu chút nữa ngất đi.
Con trai của Vinh vương là tên ngốc nổi danh ở Vương Đô, bị không ít người giễu cợt, thế nhưng trước mặt Vinh vương, nhưng xưa nay không ai dám nói như vậy. Nào ngờ, Khang vương gia không ngờ lại nói thẳng ra trên đại điện, khiến cho mọi người trố mắt líu lưỡi.
Khang vương này sẽ không thật sự muốn gả Linh San quận chúa cho Tần Trần a? Nếu không phải vì tiểu tử này, sao lại trở mặt với Vinh vương trên đại điện chứ, ngay cả lời như vậy nói hết ra rồi.
- Khang vương, chúng ta bây giờ nói, là phải chăng cần phải trừng phạt Tần Trần và Đan Các, mặc dù Kỳ vương có lỗi, nhưng hắn dù sao cũng là Vương gia, hơn nữa cũng không có sai lầm lớn gì. Một thiên tài nho nhỏ, dám ngay cả đường đường Vương gia đều không coi vào đâu, thực tế quá phận.
- Nhất định phải nghiêm trị.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ trên đại điện, đám người bắt đầu khởi động, tràng diện nhìn rất hùng tráng.
- Được rồi, không được ầm ĩ nữa.
Nghe mọi người trên đại điện làm cho gần như sắp nổ tung, Triệu Cao quát lạnh một tiếng.
Lúc này, mọi nơi yên tĩnh, không một tiếng động.
- Nếu các ngươi tranh luận kịch liệt như thế, không có đầu mối, vậy thì, trẫm ngược lại có một ý tưởng.
Triệu Cao nói.
Mọi người đua nhau đưa mắt nhìn đến đây.
- Lúc trước, nhóm người Lễ thân vương, Lý lão đều rất có đạo lý, chỉ có điều Đan Các, luôn luôn siêu nhiên, mặc dù trẫm muốn xử phạt bọn họ, cũng không biết làm từ đâu. Dù sao, Đan Các không giống với thế lực khác, không nghe theo Đại Tề Quốc ta phân phong. Như vậy đi, chư vị cho trẫm một đề nghị, nhìn một chút xử phạt như thế nào, nếu có ý tưởng nào được, trẫm lại có quyết định, như thế nào?
- Cái này. . .
Đám người đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết Triệu Cao rốt cuộc là ý gì, sẽ không thật sự muốn xuống tay với Đan Các a?
Đến trình độ này, ngược lại không có ai mở miệng.
- Thế thì, Lễ thân vương, ngươi nói trước đi.
Triệu Cao chỉ một cái về phía Lễ thân vương.
- Vương huynh, thần đệ nghĩ rằng, Đan Các giam Kỳ vương, đúng là quá phận, mặc dù họ địa vị có siêu nhiên, cũng không thể tổn hại luật pháp quốc gia. Như vậy, thần đề nghị, hạ chỉ khiến cho Đan Các giải phóng Kỳ vương, đồng thời công khai nói xin lỗi.
Cắn răng một cái, Lễ thân vương tiến lên tiến nói, loại thời điểm này, đã không thể rút lui.
- Vinh vương ngươi thì sao?
Triệu Cao vừa nhìn về phía Vinh vương.
- Lễ thân vương nói không sai, bảo Đan Các giải phóng Kỳ vương, công khai nói xin lỗi, mấu chốt nhất là Tần Trần đó. Thần đệ nghĩ, cần phải tước đoạt tư cách hắn tham gia ngũ quốc đại bỉ, đồng thời giải vào Thiên Lao, hết sức nghiêm trị.
Vinh vương nói.
- Phong sát sự cung ứng của Đan Các, khiến cho bọn họ mất đi dược liệu cung ứng, tự nhiên sẽ cúi đầu xưng thần.
- Công khai tuyên cáo tất cả gia tộc và thế lực của Đại Tề Quốc, ngừng mua đan dược của Đan Các. Thế lực đan dược của Đại Tề Quốc ta rất nhiều, ngoại trừ Đan Các ra, còn có đám Tụ Bảo lâu. Ta cũng không tin bọn họ, thật sự có thể cùng một quốc gia đối kháng.
- Nếu như sợ số lượng đan dược của quốc gia không đủ, chúng ta có thể mua đan dược của những quốc gia khác. Ta cũng không tin Đan Các sẽ không khủng hoảng, đến lúc đó, dĩ nhiên sẽ chịu thua.
Đã có người lên tiếng, nhiều đại thần trước đó bày tỏ cần phải nghiêm trị Đan Các, đua nhau ngươi một lời ta một lời nói.
- Không sai, không sai.
Triệu Cao gật đầu, gương mặt hài lòng, quay đầu nói với lễ quan bên cạnh:
- Đều đã ghi xuống rồi chứ?
- Bệ hạ, đều đã ghi xuống.
Lễ quan cung kính gật đầu.
Mọi người đều buồn bực, hai mặt nhìn nhau, Triệu Cao bảo lễ quan ghi kỹ lời bọn họ nói, là ý tứ gì?
Chợt nghe Triệu Cao cười lạnh nói:
- Đề nghị của chư vị đều rất có tính kiến thiết, cũng rất tốt. Trước tiên người nào có gì đề nghị, trẫm đều đã ghi chép xuống, tiếp theo, trẫm lại phái các ngươi tự mình đi Đan Các, tiến hành thi hành. Đề nghị của người nào, thì người đó đi thi hành, đến lúc đó trẫm sẽ đem đề nghị của chư vị, tạo thành một tập, viết lên tên, giao cho Đan Các, để Đan Các cố gắng hoàn thành yêu cầu của chư vị.
Nghe được lời của Triệu Cao, mọi người đều trợn tròn mắt.
Cái gì, bảo bọn họ đi thi hành?
Hai chân mềm nhũn, mấy đại thần gần như quỳ xuống.
Đan Các đó là địa phương gì, đề nghị của bọn hắn, đều vô cùng hà khắc, thật muốn đi nơi nào, còn có đường sống sao?
- Bệ hạ, không thể a, ngàn vạn lần không thể a.
- Đúng vậy a, bọn thần chỉ đề nghị, cụ thể thi hành, vẫn là nên do bệ hạ định đoạt.
- Chuyện tuyên chỉ này, thường thường đều là do ty bộ tiến hành, hay là bảo ty bộ tiến hành xử lý sẽ tốt hơn.
Một đám đại thần tất cả đều luống cuống.
Một chiêu này của Triệu Cao quá độc ác. Bọn họ tuy rằng ước gì Triệu Cao nghiêm trị Đan Các, đó là đứng ở góc độ bên ngoài, thật sự nếu để cho bọn họ tự mình đi thi hành chấp pháp đối với Đan Các, đánh chết bọn họ cũng không dám a.
Ngược lại không phải là nói Đan Các có bao nhiêu bá đạo, mà là Đan Các dù sao cũng là nơi mua sắm đan dược cũng như nơi Luyện Dược Sư tụ tập lớn nhất của Đại Tề Quốc.
Gần như bảy phần Luyện Dược Sư của Đại Tề Quốc, đều ở Đan Các, nếu như bọn họ đắc tội Đan Các, sau này mua đan dược chỗ nào? Ngã bệnh lại tìm ai đến điều trị?
Không được, đánh chết bọn họ cũng không thể đi a.