Mà dưới bầu không khí quỷ dị.
Tin tức cũng cuối cùng truyền đến hai thế lực lớn.
Hoàng cung.
- Ầm!
Ngọn đèn trước mặt bị quét vào trên đất, rơi vỡ vụn. Triệu Cao gương mặt âm trầm, sắc mặt dường như có thể nhỏ nước đây.
Phía dưới, một đám thái giám cung nữ, đua nhau quỳ xuống, sợ tới mức nơm nớp lo sợ thấp thỏm, không dám nói tiếp nữa.
Còn thái giám thông truyền tin tức lại sợ tới mức không ngừng dập đầu, cái trán đều rịn ra máu tươi.
- Bệ hạ, bảo trọng long thể a, không được vì chút chuyện này, làm bị thương thân thể của mình, vậy cũng không tốt.
Bên cạnh, một vị cung trang phu nhân, ở một bên trấn an.
- Đan Các đó, thế lớn lực lớn, nghe nói Tiêu Nhã, mới chừng ba mươi, chính là Đan Các Các chủ của Đại Tề Quốc ta, nhưng mà bối cảnh không giống bình thường. Trẻ tuổi nóng tính, cũng là bình thường, bệ hạ hà cớ gì chấp nhặt với nàng ta.
Phu nhân cung trang kia, gương mặt quan tâm, đồng thời nháy mắt với một đám thái giám cung nữ bên dưới. Những thái giám cung nữ này bấy giờ mới vội vàng đứng dậy, đua nhau lui ra ngoài.
Phu nhân cung trang nọ bấy giờ mới lại nói:
- Hơn nữa vừa rồi nghe Tiểu Trụ Tử nói, chuyện này, còn liên lụy đến Tần Trần của Tần gia. Tần Trần đó, coi như là thiếu niên anh kiệt, lần này tại năm nước đại bỉ sơ thí, đã lập được công lớn cho Đại Tề Quốc ta. Bệ hạ ngài xin bớt giận, coi như hắn đem công bổ tội là được rồi.
- Ý phi, nàng cho là, trẫm tức giận vì Đan Các sao sao?
Sắc mặt của Triệu Cao vẫn như cũ hết sức khó coi.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Ý phi không nhịn được ngạc nhiên.
Nghe được huynh đệ của mình, bị ngoại nhân tróc nã, hơn nữa còn là ở Đại Tề Quốc cảnh nội, Triệu Cao bệ hạ tức giận, cũng rất bình thường a?
- Hừ, trẫm tức giận không phải vì Đan Các, mà tức giận vì Triệu Khải Thụy.
Triệu Cao không nhịn được, vỗ bàn một cái.
Cái này. . .
Khóe miệng của Ý phi giật một cái, không nhịn được ngạc nhiên, cùng mình đoán hoàn toàn khác nhau a.
- Triệu Khải Thụy đó, cái gì hóa sắc, trẫm đã sớm nghe qua mấy trăm lần, tại Vương Đô, hành sự phong lưu, ai cũng dám đùa giỡn. Nghe nói lần trước, còn đi Tần gia, cấu kết Triệu Phượng, hạ thủ với Tần Nguyệt Trì. Kết quả là Tần Trần trảm sát hộ vệ của Tần gia, bấy giờ mới làm cho Triệu Khải Thụy khí phẫn rời đi, chỉ sợ chuyện lần này, cũng là bởi vì điều mà lên.
Triệu Cao thân là Đại Tề Quốc hoàng đế, cũng không phải là hạng người ngu ngốc, mắt sáng tai sạch, đối với chuyện ngoại giới phát sinh, cũng vô cùng chú ý. Thậm chí rất nhiều tình báo mà người khác không biết, ông ta cũng có thể lần lượt biết được.
Xung đột của Tần Trần và Triệu Khải Thụy trước đó, hắn đã sớm biết được, thế nhưng vẫn chưa để trong lòng.
- Có chuyện này sao?
Ý phi không nhịn được sửng sốt.
- Hừ, lần này, hắn lại vẫn đùa giỡn lên đầu Tiêu Nhã của Đan Các. Tiêu Nhã đó là ai? Cũng là hắn có thể đùa giỡn hay sao? Cho dù trẫm gặp được, cũng phải rất cung kính, Triệu Khải Thụy hắn là cái thứ gì chứ? Quả thực làm mất hết mặt mũi của hoàng thất ta.
Triệu Cao hừ lạnh, một ít sự tích của Triệu Khải Thụy, hắn không phải là không nghe nói. Bí danh Vương gia phong lưu, cả nước đều biết.
Chỉ có điều hắn một mực lười chẳng muốn quá phận.
Không nghĩ tới lần này, Triệu Khải Thụy kia lại quá phận như thế, lại ở Đan Các đùa giỡn Tiêu Nhã, quả thực là ăn hết tim gấu gan báo.
- Bệ hạ, vậy chúng ta nên làm sao đây?
Thấy Triệu Cao cũng không hề sinh tức giận Đan Các, Ý phi không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
Đan Các có bao nhiêu đáng sợ, nàng ta không phải chưa nghe nói qua, thực tế không muốn nhìn thấy hoàng thất và Đan Các nổi lên xung đột.
- Còn có thể xảy ra chuyện gì. Lần này, là nên khiến cho Triệu Khải Thụy đó nếm đau khổ, bằng không lại tiếp tục coi trời bằng vung, còn không biết sẽ đắc tội ai nữa.
Triệu Cao cười lạnh một tiếng. Cử động của Đan Các lần này vừa khéo cho Kỳ vương một bài học, làm cho hắn sau này an định một chút.
- Bệ hạ.
Lúc này, có thái giám thận trọng tiến vào:
- Bên ngoài cửa triều, có nhiều đại thần cầu kiến.
- Bọn người kia, đến đây làm cái gì?
Triệu Cao nhíu mày, trong mắt hàn mang nhoáng lên một cái, khóe miệng không khỏi phác họa lên nụ cười lạnh:
- Xem ra một ít người lại muốn gây sóng gió. Ta ngược lại nhìn một chút, đó là người nào.
- Tuyên!
Triệu Cao ra lệnh một tiếng, đứng lên, đi ra ngoài.
Lúc này, trong triều đình, sớm đã tụ tập một đám đại thần.
Những đại thần này, gặp được Triệu Cao, lập tức như điên cuồng, đua nhau thượng gián.
- Bệ hạ, Đan Các này cũng quá đáng rồi, chẳng những giam Lữ Dương sở trưởng của Ty Phường sở, còn bắt giam Kỳ vương trong Đan Các, rất không nể mặt Hoàng gia rồi.
- Đúng vậy a, Đan Các tuy rằng cường đại, nhưng dù sao cũng là thế lực của Đại Tề Quốc ta, họ làm như thế làm, là muốn tạo phản sao?
- Bệ hạ ngài chỉ sợ chưa nghe dân chúng trên phố nói chuyện. Chuyện này, đả kích nghiêm trọng đối với mặt mũi của hoàng thất. Đường đường Vương gia, lại bị giam mà, cái này phải nói thế nào.
Một đám đại thần, vừa lên liền nói, trong lời nói đều mang phẫn nộ, dường như bị vũ nhục chính là chính bọn họ vậy.
Tần gia, ở trong triều nhiều năm như thế, địa vị thâm hậu, đương nhiên có không ít kẻ nịnh hót ủng hộ.
Mà Tần Viễn Hồng thân là An Bình Hầu, cũng quyền cao chức trọng, ý của hắn, đủ để cho không ít người nghe theo.
- Vậy theo ý tứ của chư vị, trẫm nên xử lý chuyện này thế nào?
Trên long ỷ, Triệu Cao sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói, nhưng trong lòng thì cười lạnh.
Những đại thần này, vừa lên đến liền chụp mũ, bình thường cũng không thấy bọn họ tích cực như thế, thật sự xem mình không biết mục đích của bọn họ sao?
- Theo ta thấy, phải đi tìm Đan Các đòi một lời giải thích, không thể mặc kệ bọn họ, đã giam xuống Kỳ vương cùng Lữ Dương bọn họ, nhất định phải cho hoàng thất một cái công đạo.
- Không sai, bệ hạ nhất định phải khiến cho người của Đan Các biết được, chuyện giam Kỳ vương, rất nghiêm trọng, Đan Các bọn họ đã vượt qua giới hạn rồi.
- Lần này, bọn họ có thể làm ra chuyện giam Kỳ vương, có thể thấy được, bọn họ căn bản không đem hoàng thất để trong mắt, lần sau, không chừng còn có thể giam ai nữa chứ?
Đám đại thần này, nước bọt loạn tiên, từng người một đứng ở góc độ của hoàng thất, lòng đầy căm phẫn, hận không thể chém chết tươi Đan Các.
- Lễ thân vương yết kiến.
- Vinh vương yết kiến.
- . . .
Ngoài cửa, truyền đến tiếng hô vào, vài tên Vương gia dắt tay nhau đi tới.
Mấy người này, ngày thường rất ít thượng triều, giờ này đột nhiên dắt tay nhau mà đến, lập tức đưa tới sự chú ý của nhiều đại thần.
- Vương huynh, thần đệ nhận được tin tức, Đan Các giam Kỳ vương huynh, chuyện này, thật sự là hơi quá đáng.
- Nghe nói nguyên nhân gây ra chuyện, là bởi vì Tần Trần. Tần Trần đó, ỷ vào lần này năm nước đại bỉ, thay thế Đại Tề Quốc chúng ta lập được công, liền coi trời bằng vung, ngay cả Kỳ vương cũng không coi vào đâu.
- Bầu không khí này, rất đáng sợ, cứ thế mãi, chỉ sợ mặt mũi hoàng thất của chúng ta sẽ bị quét sạch a.
- Một tên khốn kiếp, liền dám ỷ công hành sự, không hết sức nghiêm trị, bảo thế giới bên ngoài làm thế nào nhìn hoàng thất của ta.
Vài tên thân vương này vừa tới, liền khom mình thi lễ với Triệu Cao, đồng thời thần sắc xúc động phẫn nộ.
Nhà mẹ đẻ Lĩnh Nam Triệu gia của Triệu Phượng, đã từng cũng là hoàng thân quốc thích, thế lực trong triều cực kỳ thâm căn cố đế.
Mặc dù những năm này, hoàng thất huyết mạch đạm bạc, đã không có phong đất phong hầu cho Vương gia, thế nhưng lực ảnh hưởng lại vẫn tồn tại như cũ.
Bởi vậy dưới sự cổ động của Triệu gia, vài tên Vương gia này lập tức liền dắt tay nhau mà đến, nhằm vào Tần Trần.
Mục đích của bọn hắn, chính là muốn khiến cho Tần Trần rơi xuống vực sâu, vĩnh viễn không thời gian xoay sở.