Bịch bịch bịch!
Bị cổ kình khí này của Đoạn Việt quét qua, vài tên hộ vệ đua nhau lùi lại, một sắc mặt trắng bệch, khí huyết cuồn cuộn.
Những hộ vệ này, tu vi đều ở Thiên cấp sơ kỳ, thế nhưng thực lực của Đoạn Việt lại ở Thiên cấp hậu kỳ. Hơn nữa thân phận huyết mạch sư của hắn, đều có một cổ uy thế không hiểu, khiến cho người ta không thể chạy tới gần.
- Huyết mạch sư, người này không ngờ lại là huyết mạch sư bậc một?
- Ta nhớ ra rồi, người này dường như gọi là Đoạn Việt, là một vị huyết mạch đại sư của Huyết Mạch Thánh Địa.
- Ahhh, người của Đan Các cũng dám bắt huyết mạch sư, lần này làm lớn chuyện rồi.
Đám người nổ tung, dường như động đất.
Tại Thiên Vũ Đại Lục, thân phận của huyết mạch sư tôn quý nhất, bao trùm trên hết thảy chức nghiệp.
Có thể nói, trong lòng tất cả mọi người, Huyết Mạch Thánh Địa chính là Thánh Địa tối cao vô thượng, cho nên mới phải có một cái xưng hô như thế.
Giờ này, trong những người đắc tội Đan Các, lại có một vị là huyết mạch sư, lập tức liền đưa tới đám người ồ lên.
Đan Các, Huyết Mạch Thánh Địa, bất kể người nào đều có uy thế vô cùng đáng sợ.
Hai thế lực lớn đụng nhau, lập tức liền kích phát nhiệt huyết của tất cả mọi người.
- Không nghĩ tới đối diện lại có một vị huyết mạch sư, Đan Các lần này chỉ sợ không dễ xử lý rồi.
- Đúng vậy a, huyết mạch sư địa vị không giống bình thường, mặc dù là Đan Các, sợ là cũng không thể dễ dàng đắc tội a?
- Đoạn Việt đại sư chính là huyết mạch sư bậc một chính thức ghi tên của Huyết Mạch Thánh Địa, bàn về địa vị, chỉ sợ còn muốn trên Kỳ Vương. Dù sao Kỳ Vương được xưng phong lưu, trong hoàng thất, không có người chào đón.
Kỳ Vương, mặc dù là Đại Tề Quốc Vương gia, nhưng dù sao chỉ là một cái danh hiệu, chớ không có thực quyền.
Trên thực tế, trong hoàng thất, rất nhiều người đều coi thường Kỳ Vương, cho là hắn bại phôi uy nghiêm của hoàng thất.
Người như vậy, Đan Các bắt, nhiều nhất chỉ có thể coi là quét mặt mũi của hoàng thất, với thể lượng của Đan Các, chưa chắc sẽ để ý.
Nhưng Đoạn Việt thì khác.
Hắn là huyết mạch sư được ghi tên của Huyết Mạch Thánh Địa.
Tại Huyết Mạch Thánh Địa, có một quy định, chỉ cần là huyết mạch sư ghi tên chính thức của Huyết Mạch Thánh Địa, cho dù phạm vào sai lầm gì, bất kỳ thế lực gì cũng không được giam, nhất định phải giao cho Huyết Mạch Thánh Địa tự mình xử lý. Nếu không, xem như là sự khiêu khích đối với Huyết Mạch Thánh Địa.
Trên thực tế, không chỉ có Huyết Mạch Thánh Địa, bao gồm đám thế lực Đan Tháp, Khí Điện đều giống nhau. Bọn họ có được luật pháp của chính mình, để ước thúc thành viên của mình, mà bất kỳ thế lực nào của thế giới bên ngoài, không được tùy ý động thủ, bàng quan.
- Chúng ta ngày hôm nay đi tới, là vì chuyện Đan Các phong sát Ty Phường sở, trên thực tế, vô tình xúc phạm. Nếu như trước có điều đắc tội, hy vọng Tiêu Các chủ có thể thứ lỗi, về phần Kỳ Vương gia và Lữ Dương sở trưởng, là không thể bị giam ở chỗ này, xin Tiêu Các chủ có thể cho lão phu mặt mũi, không nên truy cứu hay không?
Đoạn Việt cầm trong tay huy chương của huyết mạch sư bậc một, ngữ tức giận hơi hòa hoãn, cũng không phải cường ngạnh ra sao.
Trên thực tế, trong lòng hắn cũng tức sôi ruột.
Kỳ Vương bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc, đắc tội ai không được, không ngờ lại đắc tội Đan Các Các chủ.
Hắn mặc dù là huyết mạch sư của Huyết Mạch Thánh Địa, nhưng dù sao chỉ có huyết mạch sư bậc một, mà đối phương lại là Đan Các Các chủ, thân phận giữa song phương chênh lệch quá khổng lồ.
Hắn lúc này, cũng chỉ có thể lợi dụng lực cường đại của Huyết Mạch Thánh Địa uy hiếp, làm cho đối phương bán mình một bộ mặt, không truy cứu nữa.
Thấy được huy chương trong tay của Đoạn Việt, nhiều hộ vệ của Đan Các, tất cả đều dừng bước, lại lần nữa do dự nhìn tới.
- Các chủ, cái này. . .
Lưu Quang nhíu mày, trên trán cũng mang theo ngưng trọng.
Huyết mạch sư của Huyết Mạch Thánh Địa, cái này cũng không tiện xử lý, một khi cùng Huyết Mạch Thánh Địa gây ra xung đột, cho dù là Đan Các, cũng muốn bị thua thiệt.
Biểu hiện này của hắn khiến cho trong lòng mọi người không khỏi thở dài. Xem ra, Đan Các tuy rằng cường thế, ngay cả hoàng thất đều không để vào trong mắt, thế nhưng đối mặt Huyết Mạch Thánh Địa dạng thế lực này, có dám động thủ thật sự hay không.
Dù sao một khi náo loạn, sự tình sẽ trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Trong lòng của Triệu Khải Thụy và Lữ Dương lại mừng rỡ, không nhịn được nhìn về phía Tiêu Nhã, khóe miệng phác họa lên nụ cười lạnh.
Đan Các các ngươi có cái gì thật sự phách lối chứ, gặp Huyết Mạch Thánh Địa, còn không phải cùng dạng nghỉ cơm.
Trong lòng chờ Tiêu Nhã hạ lệnh giải phóng bọn họ, rồi mới cao ngạo đi trở về.
Chợt nghe Tiêu Nhã cười lạnh một tiếng:
- Huyết mạch sư, huyết mạch sư thì có sao đâu chứ, dám giương oai ở Đan Các của ta, phải nhận chịu trừng phạt, còn không bắt lại cho ta.
Lời này vừa hạ xuống, toàn bộ hiện trường trong nháy mắt kinh hãi, một mảnh xôn xao.
Đan Các Các chủ đây là nói thật chứ? Thật sự muốn bắt giam huyết mạch sư của Huyết Mạch Thánh Địa sao?
Sưu sưu sưu!
Hộ vệ của Đan Các, nhưng mà cho dù ý nghĩ trong lòng của mọi người, nghe được mệnh lệnh của Các chủ, từng người một nhào tới.
- Ngươi dám!
Ầm!
Đoạn Việt cả kinh, cả người tỏa ra sát khí, khí thế đáng sợ phóng lên cao, đẩy lui nhiều hộ vệ.
Sắc mặt hắn âm lãnh, nhìn chằm chằm Tiêu Nhã, lạnh giọng nói:
- Tiêu Các chủ, quá phận rồi đấy!
Tiêu Nhã sắc mặt lạnh lùng:
- Quá phận? Mấy người các ngươi giương oai tại Đan Các ta, sao hả, tùy tiện lấy ra cái lệnh bài, đã muốn đừng xen vào? Ngươi nói ngươi là huyết mạch sư của Huyết Mạch Thánh Địa, được, có thể, để hội trưởng của Huyết Mạch Thánh Địa ngươi đích thân tới nói dẫn người, chẳng qua là bây giờ, bắt lại cho ta.
- Ngươi. . .
Đoạn Việt tức giận. Hắn không nghĩ tới mình cũng nói ra thân phận của huyết mạch sư, Tiêu Nhã lại vẫn không buông tha hắn, không nhịn được cả giận nói:
- Giương oai, chúng ta như thế nào giương oai ở Đan Các chứ? Kỳ Vương bất quá là không giữ mồm giữ miệng một chút, cũng không phải cố tình, hà cớ gì tính toán chi li?
- Ngươi cho là bản Các chủ để ý là chuyện không giữ mồm giữ miệng của Kỳ Vương sao? Hừ, chút chuyện nhỏ này, bản Các chủ còn không coi vào đâu, nhưng các ngươi dám ngăn lại Trần Thiếu, còn muốn động thủ với hắn, chuyện này quyết không thể tha thứ. Mặc dù các hạ là người của Huyết Mạch Thánh Địa cũng thế thôi. Hừ, cũng may lần này bản Các chủ tới kịp thời, nếu không còn không biết các ngươi sẽ làm ra chuyện gì, không để cho các ngươi một chút giáo huấn, thật coi Đan Các chúng ta dễ khi dễ sao?
- Hắn?
Đám người Đoạn Việt trợn tròn mắt, tất cả đều mộng bức rồi.
Bọn họ nghĩ đến Tiêu Nhã đại động nóng tính như thế, là bởi vì lời đùa bỡn của Kỳ Vương gia. Ai dè, không ngờ lại bởi vì một thiếu niên này sao, từng người một đầu óc choáng váng, sắp té bất tỉnh.
- Nếu như bởi vì tiểu tử này, vậy thì càng không hợp lẽ thường rồi.
Đoạn Việt lạnh cười:
- Người này căn bản không phải người của Đan Các các ngươi, mặc dù chúng ta có điều xung đột, cũng không cần Đan Các các ngươi ra mặt a? Bởi vì một người này sao, Đan Các các ngươi liền dám bắt giam lão phu một vị huyết mạch sư, hơi quá đáng đấy!
Đoạn Việt ngược lại tĩnh táo, nếu như bởi vì Tần Trần, Đan Các lại càng không chiếm đạo lý.
Mọi người cũng đều gật đầu.
Huyết Mạch Thánh Địa dù sao không giống bình thường, nếu như Đan Các bởi vì một ngoại nhân, giam Đoạn Việt, với tánh khí của Huyết Mạch Thánh Địa, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Ngươi đây đã nói sai rồi, Trần Thiếu chính là Luyện Dược Sư nhất phẩm của Đan Các chúng ta. Ngươi ở Đan Các của ta hạ thủ với Luyện Dược Sư của Đan Các, liên quan này cho dù đánh tới Huyết Mạch Thánh Địa, bản Các chủ cũng không sợ!
Tiêu Nhã không nhịn được cười lạnh.
- Cái gì?
Người này là Đan Các Luyện Dược Sư nhất phẩm?
Tất cả mọi người tỉnh hồn lại, tất cả đều nhìn về phía Tần Trần, từng người một rung động tột đỉnh.
Bọn họ trước cũng không thấy chuyện đã xảy ra, nghĩ đến Tiêu Nhã và Đoạn Việt xung đột, là bởi vì chính mình, nào ngờ, không ngờ lại là bởi vì người thiếu niên bên cạnh nàng ta!
Hơn nữa người thiếu niên này, còn là Đan Các Luyện Dược Sư nhất phẩm.
Người này xem ra mới 15, 16 tuổi thôi, chính là Luyện Dược Sư nhất phẩm rồi, nói giỡn cái quái quỷ gì thế?
- Ồ, đây không phải Tần Trần sao?
Đột nhiên, có người nhận ra Tần Trần, không khỏi kinh ngạc lên tiếng.