Vũ Thần Chúa Tể

Chương 253: Hồn dọa không còn

Chương Trước Chương Tiếp

- Ai nha, đáng ghét.

Trong lòng của Tiểu Đào Hoa ghê tởm muốn ói, lại ra vẻ thẹn thùng vỗ lên ngực của Lữ Dương.

- Ta xem nàng là còn muốn rồi chứ gì, hắc hắc hắc.

Lữ Dương cười dâm một tiếng, xoay người một cái, đặt Tiểu Đào Hoa dưới người.

- Hổn hển, Hộc! Hộc!

Từng hơi thở hào hển, nhìn Tiểu Đào Hoa hầu hạ dưới thân thể của mình, trong lòng của Lữ Dương không khỏi dâng lên một chút khoái cảm.

Chỉ có điều tửu sắc quá độ, mới động hai cái, liền không khống chế nổi chính mình.

- Móa nó, ngày hôm qua mới vừa ăn hải cẩu tiên, sao một chút hiệu quả cũng không có?

Trong lòng của Lữ Dương cảm thấy buồn bực, không mua phải hải cẩu tiên giả đấy chứ.

- Lữ sở trưởng, việc lớn không tốt rồi!

Cánh cửa giữa phòng cổng chính phịch một tiếng bị mở ra, một tên tùy tùng một mực cùng ở bên cạnh hắn chạy vào thất kinh.

Sự cả kinh dọa Lữ Dương đến mềm nhũn, trực tiếp bị lăn xuống từ trên giường, thân thể trắng bóng như là một con heo mập, nhìn một cái không sót gì.

Hắn tỉnh hồn lại, lập tức đột nhiên giận dữ.

- Bốp!

Một cái bộp tay tát bay tên người hầu đó, tức giận đến cả người phát run:

- Ai cho ngươi xông vào chứ. Muốn chết a.

- Dạ, dạ, thuộc hạ biết sai, chỉ là trong sở có chuyện lớn phát sinh, thuộc hạ một chuyện nóng lòng, xin Lữ sở trưởng thứ tội, thứ tội a!

Tên tùy tùng ấy cả người run lẩy bẩy, không dám ngẩng đầu, không ngừng hoảng sợ dập đầu nói.

- Đại sự gì?

Lữ sở trưởng nhướng mày một cái, cả giận nói.

Đám vô dụng ăn không ngồi rồi này, có việc gì, bản thân mình không biết xử lý, lại còn ầm ĩ đến chỗ hắn, quấy rầy chuyện tốt của hắn, quả thực một đám phế vật.

- Là như vậy, thuộc hạ nhận được tin tức, Đan Các muốn giải trừ việc hợp tác của Ty Phường sở chúng ta.

Tên tùy tùng ấy nơm nớp lo sợ thấp thỏm nói.

- Xóa bỏ hợp tác thì xóa bỏ hợp tác, có cái gì đáng lo. . . Cái. . . Cái gì? Ngươi nói ai muốn xóa bỏ hợp tác với chúng ta?

Lữ sở trưởng nổi giận đùng đùng hỏi, mới nói phân nửa, đột nhiên kịp phản ứng, trong nháy mắt dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

- Là Đan Các!

Tên tùy tùng kia đáp.

- Tin tức từ đâu tới?

Lữ Dương run lập cập, thanh âm cũng thay đổi.

- Là một vị quản sự của Đan Các liên lạc cùng Ty Phường sở chúng ta, biết được có thuộc hạ nơi này, vừa mới tự mình mang văn kiện nói rõ với thuộc hạ.

Tên tùy tùng ấy thận trọng đưa tới một tờ giấy, ngẩng đầu, liền thấy thân thể trắng bóng của Lữ Dương, vội vàng lại cúi đầu xuống, trong lòng ghê tởm muốn ói.

Nhận lấy văn kiện nói rõ, nhìn thấy phía trên in Đan Các đại ấn, Lữ Dương mắt tối sầm lại, trong nháy mắt ngất đi.

- Người đâu, tới đây mau, Lữ sở trưởng đã hôn mê, nhanh cứu người.

Tiếng kinh hô nháy mắt vang lên trong Xuân Nguyệt lâu, lập tức một trận náo loạn.

Tú bà của Xuân Nguyệt lâu nghe nói Lữ sở trưởng chết ngất trong phòng, từng người một sợ tới mức sắp nổi điên, đua nhau nhào lên, ấn huyệt nhân trung thì ấn huyệt nhân trung, bấm huyệt Thái Dương thì vội bấm huyệt Thái Dương, thậm chí còn có người trực tiếp hô hấp nhân tạo.

Lữ Dương có thể nói là đường đường sở trưởng của Ty Phường sở, khách hàng lớn của Xuân Nguyệt lâu, nếu như hắn chết ở chỗ này, Xuân Nguyệt lâu sớm muộn gì phải đóng cửa.

- Tiểu Đào Hồng, cô làm gì với Lữ sở trưởng hả?

Một vị quản gia của Xuân Nguyệt lâu không chen vào được, gấp đến độ giống kiến bò trên chảo nóng, nổi giận mắng.

- Tôi không có làm cái gì a.

Tiểu Đào Hồng cũng nhanh chóng sắp phát khóc, rõ ràng là tùy tùng của Lữ sở trưởng dọa hắn ngất đi, việc liên quan bản thân mình chỉ có năng lực hai giây đó của Lữ Dương. Nàng ta muốn làm cái gì, đối phương cũng không có khả năng này a.

- Quay lại sẽ thu thập ngươi.

Quản sự kia tức giận hừ một tiếng, thật vất vả chen vào được.

- Chớ lộn xộn, ta tới xem một chút tình huống.

Ánh mắt quét qua, trong nháy mắt rơi vào trên người của Lữ Dương.

- Có phải là "súc dương nhập phúc

hay không?

Quản sự nọ ánh mắt sáng ngời, nghĩ đến tìm được bệnh chứng, hô lớn:

- Nhanh cầm ngân châm đến đây.

- Rụt em gái ngươi a, Từ quản sự, ngươi cũng đừng làm loạn thêm, nhanh chóng đi sang một bên.

- Đúng vậy a, chỗ đó của Lữ sở trưởng vốn chỉ lớn như thế.

- Tỷ muội chúng ta đều thể nghiệm qua, ngươi lại không kinh nghiệm, mò mẫm dính vào cái gì a.

Từ quản sự bị mấy tú bà trên năm mươi tuổi nói gương mặt không nói nên lời, đã nửa ngày nói không ra lời.

Bên cạnh, có người tiến tới góp mặt, khoa tay múa chân đã nửa ngày, mắt lộ ra hoảng sợ.

- Cái này cũng quá nhỏ a? Chẳng lẽ đây là 'Tú hoa châm' trong truyền thuyết?

- Nhìn Lữ sở trưởng ngũ đại tam thô, thì ra nhỏ như thế.

- Khó trách nghe nói khi lão bà hắn bị hắn đưa cho các đạt quan quý nhân đùa bỡn, chẳng những không tức giận, còn vô cùng thỏa mãn.

- Còn có chuyện này?

- Hắc hắc, mấu chốt Lữ Dương ngay cả mấy vị bán bách lão của Xuân Nguyệt lâu đều thể nghiệm qua, khẩu vị này, cùng người khác bất đồng a.

Giằng co hơn nửa ngày, Lữ Dương bấy giờ mới tỉnh lại.

Ối!

Thấy chung quanh vây quanh nhiều người như thế, thiếu chút nữa dọa khiến hồn phách không còn.

- Lữ sở trưởng, ngài cuối cùng cũng tỉnh rồi.

Một đám tú bà, khuôn mặt sắc thái vui mừng, dường như thấy được tình nhân của bản thân mình.

- Tránh ra một chút, mau tránh một chút.

Tỉnh hồn lại, Lữ Dương vội vàng mặc quần áo, cái gì đều không quản được rồi, dẫn theo tùy tùng chạy ra khỏi Xuân Nguyệt lâu, hét lớn:

- Lập tức trở về Ty Phường sở.

Ngồi trong xe ngựa, dọc theo đường đi, Lữ Dương ngổn ngang vạn phần, tâm thần không yên.

Đan Các cùng với Ty Phường sở đình chỉ hợp tác, đây chính là sự việc thiên đại a.

Phải biết, bất kỳ một ngành nào của Vương Đô, hàng năm đều cần tiêu hao lớn lượng đan dược, đương nhiên cũng cần cùng một chút đan dược thương hợp tác.

Nhưng mà dược thương hợp tác gì, căn bản không phải một sở trưởng nho nhỏ như hắn có thể làm chủ đấy, hoàn toàn là hoàng thất ra lệnh.

Trên cơ bản một ít chính phủ thế lực của Đại Tề Quốc, hoàng thất đều có danh lệnh, chỉ cho phép hợp tác với Đan Các.

Trong này, dính đến sự ăn ý giữa hoàng thất và Đan Các những thế lực đứng đầu.

Tại Thiên Vũ Đại Lục, Huyết Mạch Thánh Địa, Khí Điện, Đan Các thế lực dạng này vô cùng đáng sợ, trải rộng bất kỳ ngóc ngách nào của đại lục.

Đồng thời, bọn họ cũng phụ trách duy trì sự an bình cho các địa phương.

Ví dụ như, tại Tây Bắc năm nước, Huyết Ma giáo vô cùng tà ác cường đại, vẫn muốn nhập xâm năm ngũ đại cường quốc, nắm trong tay toàn bộ Tây Bắc ngũ quốc.

Thế nhưng như thế nhiều năm, một mực không thể thành công, ngoại trừ có nguyên nhân Tây Bắc ngũ quốc chống đỡ ra, càng quan trọng hơn, là Huyết Mạch Thánh Địa, Khí Điện, Đan Các, chấn nhiếp những thế lực này.

Những thế lực đứng đầu đại lục này, không hy vọng thấy khu vực bọn họ nắm trong tay là một mảnh Hỗn Loạn Chi Địa.

Chính vì vậy, mới khiến cho Huyết Ma giáo một mực không dám đối với Tây Bắc ngũ quốc, tiến hành đại quy mô bốn phía xâm lấn.

Mà các đám thế lực lớn của Tây Bắc làm, chính là hợp tác quan tương phương, đều cùng những thế lực đứng đầu này trói chặt, đến thu được một phần bảo đảm.

Đây cũng là các đại hoàng thất của Tây Bắc ngũ quốc đều thầm chấp nhận.

Bởi vậy, đối với thế lực chính phủ của Đại Tề Quốc mà nói, hợp tác với Đan Các, đó căn bản là một nhiệm vụ chính trị.

Nhưng mà trước tiên, Đan Các lại muốn hủy bỏ việc hợp tác cùng Ty Phường sở, sợ tới mức Lữ Dương bệnh tim đều nhanh muốn phát tác rồi.

Đây là Đan Các bất mãn đối với ty phường của hắn a.

Hắn có thể ngồi trên vị trí của sở trưởng của Ty Phường sở, hao phí một lượng lớn tinh lực, bốn phía đưa vào hoạt động, ở trong triều, cũng là có một chút quan hệ.

Nhưng nếu để cho vương quốc biết được Ty Phường sở của hắn trêu chọc Đan Các, cái chức sở trưởng này của hắn tuyệt đối là kết quả vài phút bị cách chức.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️