Vũ Thần Chúa Tể

Chương 243: Lật trời

Chương Trước Chương Tiếp

- Bản thân Trương gia vốn đã khó bảo toàn, bây giờ lại đi đắc tội Đan các, vậy không phải là tìm chết sao?

- Mục Huân quản sự là người quản lý cửa hàng Đan các ở Phường thị, thân phận không bình thường, sao lại giả vờ?

- Trương gia chủ chất vấn Mục Huân quản sự, vậy đồng nghĩa với đang chất vấn Đan các, Đan các chắc chắn không chấp nhận đâu.

Đám người lắc đầu thở dài.

Xem ra, gia chủ Trương gia đã luống cuống tay chân, lời nói không mạch lạc.

Dưới tình huống bình thường, gặp phải loại chuyện như vậy thì nhất định phải từ từ nói chuyện, biến chiến tranh thành tơ lụa.

Làm gì có ai như hắn, còn tới đắc tội với người.

Cảm nhận được khí tức khủng khiếp trên thân Mục Huân, hơi thở Trương Khê đông cứng lại, trên mặt cũng lộ vẻ cay đắng.

Hắn biết rõ, đan dược của Trương gia bọn họ đến từ Đan các, không sai.

Nhưng hiểu rõ thì hiểu rõ, hắn lại không có bất kỳ chứng cứ nào để chứng minh điểm này.

Hơn nữa, muốn bảo hắn trở mặt với Đan các, hắn vẫn còn không dám.

Chỉ là một Lý gia đã khó có thể chống đỡ, nếu thật sự ngay cả Đan các cũng đắc tội, vậy trên cơ bản sẽ không có đường về, ngoan ngoãn chờ chết là được rồi.

- Lý Thiên Thành, Trương gia ta đắc tội ngươi chỗ nào? Ngươi cần gì phải làm ra chuyện tuyệt tình như thế?

Trương Khê bình tĩnh lại, chỉ có thể chuyển mục tiêu tới Lý Thiên Thành, Lý gia mới là trung tâm của chuyện này.

- Trương gia chủ, ngươi nói lời này Lý mỗ lại không rõ, Lý gia ta chính là hào môn Vương đô, sao lại gây khó dễ với ngươi, nói không dễ nghe, Trương gia ngươi còn chưa đủ tư cách để cho Lý gia ta gây khó dễ.

Lý Thiên Thành cười giễu cợt một tiếng, vẻ mặt xem thường.

- Ngươi...

Trương Khê bị Lý Thiên Thành nói vậy thì tức suýt nữa nôn ra máu.

- Được rồi, thời gian không còn sớm, La đội trưởng có phải nên chấp pháp hay không.

Tần Phấn thản nhiên mở miệng, phá tan sự giằng co của mấy người.

Hắn muốn thấy Trương gia - bằng hữu Tần Trần bị diệt, không có khả năng nhìn mấy người ở đây cãi nhau, hô to gọi nhỏ.

- Tần thiếu gia, ngươi yên tâm, chúng ta lại ra tay bây giờ.

La đội trưởng cúi người gật đầu, sau đó giơ tay lên quát lên:

- Mấy người các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau phá cửa hàng của Trương gia.

Danh tiếng Tần gia ở Vương đô, có người nào không biết? Đây chính là quý tộc hiển hách số một của Đại Tề quốc.

Có thể nói nịnh bợ Tần gia, đó chính là leo lên một con đường rộng thênh thang, tiền đồ rộng lớn.

Hơn nữa, lần này còn có các thế lực hào môn Lý gia, Đan các làm chỗ dựa, La đội trưởng hành sự hoàn toàn không e ngại.

Nói đùa à, có mấy hậu trường lớn như thế ở đây, đừng nói là một cửa hàng nho nhỏ, cho dù là một cửa hàng hào môn, nói động cũng động được.

- Ầm.

Một thành viên trong đội chấp pháp đã bắt đầu đập bảng hiệu của Trương gia.

- Ai dám động đến cửa hàng của Trương gia ta.

Thấy đội chấp pháp thật sự ra tay, Trương Khê nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn theo rất nhiều con cháu Trương gia đồng thời ngăn cản phía trước mặt đội chấp pháp.

Mắt bọn họ đỏ ngầu, phẫn nộ gần như muốn phun ra lửa.

Nhưng dân chúng xung quanh lại không nhịn được lắc đầu thở dài.

- Trương gia cần gì phải tự làm khổ mình như vậy chứ.

- Đắc tội Lý gia và Đan các, còn muốn phản kháng, chỉ có thể là tự tìm đường chết.

- Chỉ dựa vào Trương gia đã muốn đối đầu với đội chấp pháp, đây không phải là tìm chết sao?

- A, Trương gia chủ, ngươi muốn lấy thân chống lại luật pháp sao? Ha ha, ngươi cứ chống mắt lên thử xem.

La Lăng thấy vậy, cũng không nhịn được cười đầy vẻ xem thường.

Nói đùa à, La Lăng có hắn thể làm tới chức đội trưởng đội chấp pháp, không có khả năng bị dọa, có cục diện nào mà hắn chưa từng gặp qua?

- Trương gia chủ, ta nói trước, ngày hôm nay nếu ai dám ngăn cản đội chấp pháp ta chấp pháp, trực tiếp giải vào đại lao Vương đô, nghiêm trị không tha, ra tay!

La Lăng vung tay lên, các đội viên chấp pháp phía sau liền xông lên, có thể thấy Trương gia sắp không chống đỡ được.

- Các hạ có uy phong thật lớn, người quen biết thì nghĩ các ngươi là đội chấp pháp của Phường thị, người không biết còn tưởng là thổ phỉ lưu manh từ đâu tới đấy?

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng từ cách đó không xa truyền tới rõ ràng vào trong tai mỗi người.

Tất cả mọi người khiếp sợ đến mức nhảy dựng.

Người này là ai thế?

Dám nói đội chấp pháp như vậy, không muốn sống nữa sao?

Bọn họ quay đầu lại nhìn thấy một thiếu niên từ trong đám người đi ra.

Người này trông rất quen mắt!

Có không ít người nhìn thấy Tần Trần đều thoáng ngẩn người ra.

Hình như bọn họ đã từng nhìn thấy thiếu niên này ở đâu rồi.

- Thằng ranh con từ đâu tới đây ăn nói linh tinh, bắt lại cho ta.

La Lăng cũng mặc kệ có nhìn quen mắt hay không, trực tiếp vung tay lên, hai thành viên của đội chấp pháp liền hung hăng nhào tới, giơ bàn tay to chụp vào Tần Trần.

Chỉ có điều khi tay của hai người sắp hạ xuống, trong mắt Tần Trần bỗng nhiên hiện lên ánh sáng lạnh, một chân nhanh chóng đá ra.

- Bịch bịch" hai tiếng, hai đội viên chấp pháp này kêu thảm một tiếng, tới thế nào, bay trở lại như vậy, nặng nề ngã trên mặt đất, mở miệng nôn ra máu.

Cảnh tượng chấn động này khiến mọi người ở đây đều khiếp sợ tới mức ngây người.

Tuy đội viên chấp pháp Phường thị không phải là Cấm Vệ Quân Vương đô, nhưng chịu sự quản lý ở biên chế Thành Vệ Quân, là nhân viên quan lại.

Bình thường, tất cả cửa hàng Phường thị không quan tâm có hậu trường thế nào, nhìn thấy đối phương đều phải cung kính, nói lời khách sáo.

Nhưng tiểu tử này tự nhiên không nói hai lời, trực tiếp đánh người bị thương, cũng quá kiêu ngạo đi?

- Tiểu tử, ngươi cuối cùng lại dám ra tay?

La Lăng thấy vậy thì tức giận đến mức toàn thân run rẩy, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm vào Tần Trần.

- Ra tay với các ngươi thì thế nào? Ai dám động vào cửa hàng của Trương gia, ta sẽ đánh người đó, ngươi không phục cũng có thể bắt đầu thử một lần.

Mắt Tần Trần lộ ra ánh sáng lạnh.

- Phản, phản, đúng là lật trời rồi.

La Lăng tức giận đến mức mặt trắng bệch, đang muốn mở miệng, lại thấy Tần Trần không để ý đến hắn, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Phấn bên cạnh hắn.

- Tần Phấn, ta phế bỏ tu vi của ngươi, không ngờ được ngươi vẫn vui vẻ nhảy nhót như thế, xem ra trước đây ta ra tay quá nhẹ. Thế nào, tiện nhân Triệu Phượng kia không có cách nào khác, muốn thông qua bằng hữu bên cạnh ta để tới công kích ta à?

Nhìn thấy Tần Phấn, Tần Trần đã hoàn toàn hiểu rõ.

Trò ngày hôm nay hoàn toàn là do Tần gia đang đạo diễn, hiển nhiên là biết mình tốn thương Tần Phong, muốn báo thù.

Mà bây giờ danh tiếng của mình quá lớn, ít ngày nữa còn phải tham gia cuộc thi đấu năm nước, Triệu Phượng không dám trắng trợn ra tay nên thông qua người bên cạnh mình để trả thù đả kích mình.

- Tần thiếu gia... Ngươi... Các ngươi quen nhau à?

La Lăng phẫn nộ, bỗng chốc vẻ mặt đông cứng, quay đầu, không nhịn được nhìn về phía Tần Phấn.

Đồng thời cơ thể hắn run rẩy.

Hắn tất nhiên biết rõ Triệu Phượng là ai, đó chính là chủ mẫu của Tần gia, bình thê của An Bình Hậu, mẫu thân của Tần thiếu gia.

Nhân vật như vậy lại bị đối phương đứng ở bên đường mắng thành là đồ đê tiện.

Má ơi, tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì vậy?

Một cái chớp mắt, La Lăng cảm giác mình hình như bị cuốn vào một vòng xoáy.

- Tần Trần!

Nhìn thấy Tần Trần, Tần Phấn lảo đảo, nhớ lại chuyện cũ mà kinh, ánh mắt hiện lên chút sợ hãi. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt hắn trở nên âm lạnh, đầy oán hận, thậm chí oán độc.

Hắn cắn răng nói:

- Tần Trần, ngươi nói gì, ta nghe không hiểu? Hôm nay ta qua đây chỉ muốn xem náo nhiệt, chuyện ở đây không có liên quan gì với Tần gia ta. Ngược lại Trương gia này bán ra đan dược không đạt tiêu chuẩn, chính là cửa hàng vi phạm quy định, Chấp Pháp điện và Đan các làm theo quy định tiến hành dỡ bỏ thủ tiêu nó, ngươi lại đánh nhau với nhân viên chấp pháp của Phường thị, sợ rằng đã trái với luật pháp của đế quốc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️